Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1142: Quả trứng này thật tươi mới

Rời khỏi Nguyên Tổ Thâm Uyên, khi trở lại đường hầm trừ những Chúa Tể ngồi bên ngoài chờ mòn mỏi ra không thấy bóng người ngoài, đều biến mất tăm.
Bọn họ cho rằng có thể đánh đuổi bốn thế lực lớn thì đường hầm làm ăn phát đạt chật ních người rồi.
Bọn họ không ngờ rằng những người muốn đi qua đường hầm đều cởi truồng chạy mất không thấy bóng dáng.
Tuyết Cơ của Phiêu Miểu Huyễn Tông muốn đợi Lâm Phàm trở về, làm quen một chút, nhưng bị bà lão Thanh Hòa kéo đi.
Lâm Phàm là tồn tại hết sức nguy hiểm trong mắt bà lão Thanh Hòa, Tuyết Cơ dính dáng với hắn không phải chuyện sáng suốt.
Thánh Địa Sơn.
Nhóm Càn Võ đã trở lại.
Trên đường về Thần Vũ Đế có cho Càn Võ biết là người lừa công pháp của Hán Tôn là tiểu tử này.
Khi biết điều đó thì biểu tình của Càn Võ rất phức tạp. Tất cả tài phú trên người bọn họ đều bị đối phương lấy hết, không chừa mẩu cặn, đúng là táng tận thiên lương, bệnh trạng đến cực hạn.
Khi Thần Vũ Đế biết một mình tiểu tử này đánh với bốn thế lực lớn thì biểu tình càng giật mình hơn, không tin được. Dù trước kia đã biết tiểu tử đó rất lợi hại nhưng không ngờ sẽ kinh khủng đến trình độ này.
Càn Võ nói:
- Mặc kệ tình huống thế nào, sự việc đã phát sinh thì không thể quay đầu, nhưng ta có một chuyện phải báo cho Vũ Tổ.
Thần Vũ Đế hỏi:
- Chuyện gì?
Càn Võ bị đối phương tịch thu tất cả tài sản nhưng không cay cú nhiều, chuyện lão sắp báo cáo quan trọng đến mức nào mà khiến lão gác mớ tài phú bị người thu hết sang một bên?
Thần Vũ Đế đã hỏi thì Càn Võ không giấu diếm, họ cùng là cao tầng Thánh Địa Sơn, có địa vị rất cao thì tự nhiên phải biết chuyện này.
Khuôn mặt Càn Võ nghiêm túc nói:
- Tiểu tử lúc trước cũng tu luyện ngạnh công, còn đến cảnh giới cực cao, nhưng ta phát hiện hắn thiêu đốt khí huyết không có dấu hiệu suy bại, ngược lại càng ngày càng tràn đầy. Bây giờ khí huyết của Vũ Tổ không ngừng suy yếu, mãi không tìm được cách giải quyết, ta nghĩ tiểu tử kia chắc chắn có cách.
Thần Vũ Đế nghe chuyện này sắc mặt nghiêm túc hơn nhiều.
Với Thánh Địa Sơn thì nếu Vũ Tổ có thể trở lại đỉnh cao, ức chế huyết khí suy yếu sẽ là việc tốt lớn lao.
Thần Vũ Đế trầm tư một lát nói:
- Đi, ta đi chung với ngươi, ta rành về tên kia.
Thánh Địa Sơn tổn thất khá nhẹ trong đại quân thảo phạt đường hầm.
Thảm thiết nhất là Thanh Sơn Khâu, sau đó đến Thần Đình, bị bắt luôn Phó Thần Chủ.
Còn Phật Ma Tháp thì sau khi Phật Ma trở về sắc mặt vẫn âm trầm, tám Đại Tôn không dám hó hé tiếng nào.
Lần này thua lớn, mất hết mặt mũi. Nhất là Yên Ma Đại Tôn, không muốn nói tiếng nào.
Từ lúc bắt đầu đến kết thúc Yên Ma Đại Tôn không ra tay lần nào nhưng vẫn bị thương nặng.
Yên Ma Đại Tôn nói:
- Phật Ma, không thể bỏ qua, tiểu tử đó láo quá mức!
Các Đại Tôn khác giữ im lặng.
Không bỏ qua thì sao?
Đối phương là tồn tại kinh khủng còn hơn Ma Tổ.
Đối mặt Ma Tổ thì một mình Phật Ma cũng chống lại được, nếu tăng thêm bọn họ thì phần thắng lên đến bảy phần mười.
Nhưng còn bây giờ thì sao.
Phật Ma cùng Thần Chủ Thần Đình liên hợp lại vẫn không thể bắt được đối phương, bằng vào các Đại Tôn thì càng là mơ ảo.
Phật Ma tức giận quát, người tiếp tục ra hơi thở âm u dâng trào:
- Biến!
Tám Đại Tôn kinh ngạc, cúi đầu, không dám nhiều lời.
Bọn họ phát hiện Phật Ma hơi lạ, trước kia phật tính ánh sáng vàng và ma tính âm u ngang hàng với nhau, ở trạng thái cân bằng.
Bây giờ ma tính ngập trời nghiền ép phật tính ánh sáng vàng, hoàn toàn chiếm ưu thế.
Mắt phật màu vàng dần nhuộm đen.
Tám Đại Tôn có cùng một ý tưởng:
- Thất bại.
Phật Ma tu luyện công pháp đặc biệt, Phật Ma một thể là cảnh giới cao nhất.
Nhưng bây giờ cân bằng đã bị đánh vỡ, muốn dung hợp càng là điều không thể nào.
Bọn họ không dám mở miệng.
Mặc kệ là thành công hay thất bại thì đều là hướng đi tu luyện của Phật Ma, muốn đến cảnh giới cao nhất Phật Ma một thể bản là chuyện không thể nào.
Trong ánh mắt âm trầm của Phật Ma, tám Đại Tôn lui ra, không dám nói nhiều một câu.
Mấy ngày sau.
Đường hầm trong lãnh địa Quỷ tộc.
Cốt Vương nói:
- Lạ lùng, có vấn đề, sao bây giờ không có một bóng người? Lâm gia, chúng ta làm sao bây giờ, đừng nói là không có ai đến nhé?
Cốt Vương hơi nóng nảy, con đường phát tài làm giàu đang êm đẹp bỗng cắt đứt, dù là ai đều thấy khó chịu.
Lâm Phàm ngẫm nghĩ, hơi không tin điều này sẽ xảy ra.
Hắn là người làm ăn công bằng vậy mà mở cửa làm ăn nhưng không ai đến, khó chịu thật.
Ma Tổ lạnh nhạt nói:
- Ai thèm đến nữa, chắc chắn đã bị người ta biết đường hầm thu phí, miễn đầu óc còn tỉnh táo thì họ sẽ không tìm tới.
Lâm Phàm vẫn không chịu tin tưởng:
- Cái này không thể được, không người đến thì đường hầm sẽ bỏ hoang. Để bản phong chủ tìm cách, thật khó tin.
Thu phí hợp tình hợp lý như vậy mà bị người cho rằng cắt cổ.
Cốt Vương nói:
- Lâm gia, hay chúng ta giảm mức thu phí xuống?
Lâm Phàm xua tay:
- Đừng nóng vội, vẫn chưa có ai đến phàn nàn đã nói lên chúng ta thu phí là hợp tình hợp lý, hiện tại giảm mức xuống thì không tốt. Chờ xem, nhìn bản phong chủ vận dụng chiêu lớn này!
Lâm Phàm nói xong rời đi một mình.
Ma Tổ nhìn bóng lưng của Lâm Phàm, thầm nghĩ tiểu tử này có cách gì?
Hai ngày sau.
Tri Tri Điểu thượng giới túa ra, các ngóc ngách đều có bóng dáng của Tri Tri Điểu.
Miễn ngươi là người, không . . . chỉ cần ngươi là sinh linh đều sẽ thu được nội dung của Tri Tri Điểu.
Thượng giới, một tòa thành trì.
Nơi này là chợ giao dịch, tiếng người ồn ào, nhiều người đều sẽ đến đây buôn bán.
Bốn thế lực lớn không trông giữ nơi này, là thành trì không có thế lực. Nhưng bốn thế lực lớn đều cử người quản lý đến trông nom, hy vọng gặp được đồ tốt.
Trong một trà lâu.
Mỗi bàn đều ngồi đầy người, họ phong trần mệt mỏi, có lẽ đã chém giết lấy được đồ tốt ở bên ngoài rồi cầm tới đây bán phá giải, sau đó hưởng thụ thỏa thích.
Đột nhiên một giọng nói thô kệch vang lên:
- Tốt quá, tốt quá rồi!
Nam nhân vạm vỡ đứng bật dậy, mặt đỏ bừng không tin được.
- Yên tĩnh chút, ồn gì mà ồn!
Bàn khác toàn là nam nhân trẻ tuổi, trông khí chất dường như đến từ thế lực lớn, hiển nhiên họ rất bất mãn với người không có chút tố chất này.
Nam nhân vạm vỡ không bất mãn, tự nhủ:
- Phó Thần Chủ Thần Đình bị cường giả điện chủ bắt giữ, bây giờ miễn đi qua đường hầm là có thể giẫm nát trứng của Phó Thần Chủ!
Giọng của gã không lớn, nhưng cũng không nhỏ.
Đám người bất mãn với nam nhân vạm vỡ nghe xong mặt biến sắc, dường như không tin được, đứng bật dậy đi tới chỗ nam nhân vạm vỡ, mở báo ra xem.
Mấy hàng màu đen chữ lớn hấp dẫn sự chú ý của họ.
[Ngươi là kẻ yếu? Ngươi là cường giả? Những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là ngươi có muốn giẫm Phó Thần Chủ Thần Đình ở dưới chân không?]
Đọc đến đây người xung quanh thầm gật gù, đương nhiên họ muốn rồi, nhưng không có năng lực đó.
Phó Thần Chủ Thần Đình có địa vị cao cỡ nào, là tồn tại khủng cỡ nào.
Dòng tiếp theo khiến bọn họ giật mình.
[Muốn nếm thử cảm giác Phó Thần Chủ Thần Đình bị ngươi giẫm ở dưới chân không?
Muốn nếm thử đạp nát trứng của Phó Thần Chủ Thần Đình không?
Muốn nếm thử cho Phó Thần Chủ Thần Đình chịu nhục dưới chân của ngươi không?
Nếu muốn thì may mắn của ngươi đã đến, đường hầm ổ lãnh địa Quỷ tộc mở rộng cửa, đi qua đường hầm được đạp trứng Phó Thần Chủ. Giẫm cường giả Chúa Tể đỉnh dưới chân, ngươi là cường giả! Đừng để vuột mất cơ hội, động lòng chẳng bằng hành động, qua đường hầm, giẫm Phó Thần Chủ, đi lên đỉnh cao cuộc đời . . . ]
Người xung quanh ngây ra như phỗng, không tin nổi.
- Gặp quỷ, đừng nói là thật nhé? Phó Thần Chủ Thần Đình đấy!
- Ngươi không biết thật hay giả ngu vậy? Bốn thế lực lớn hợp sức diệt trừ đám người đường hầm nhưng cuối cùng ngược lại bị đánh chạy, nhiều người đều thấy việc này, tuyệt đối không giả được!
- Ta hơi không dám, đó là Phó Thần Chủ Thần Đình! Nếu bị Thần Chủ Thần Đình biết thì không sống nổi.
Nam nhân vạm vỡ kích động khóc toáng lên:
- Cơ hội tới, rốt cuộc đã đến rồi! Sư phụ, sư huynh, các sư đệ, ta rốt cuộc có thể báo thù cho các người!
Phó Thần Chủ Thần Đình dùng thủ đoạn cứng rắn trấn áp một số thế lực nhỏ là chuyện thường xảy ra. Bọn họ bị diệt thì kệ, không ảnh hưởng chút nào đến Phó Thần Chủ.
Dù sao đều là kẻ yếu, chẳng lẽ có thể tìm y báo thù?
- Đường hầm lãnh địa Quỷ tộc . . . tiểu nhị, lấy tiền!
Nam nhân vạm vỡ trả tiền trả nước rồi dứt khoát rời đi.
Ngay sau đó, những người phản cảm nam nhân vạm vỡ đều đi theo:
- Huynh đệ, kết bạn cùng đi nào!
Giờ phút này, khắp nơi trên thượng giới.
Rất nhiều người đều thấy được nội dung này.
Sức hấp dẫn của Phó Thần Chủ Thần Đình quá lớn, giẫm ở dưới chân, một cước đạp nát trứng, đó là chuyện không dám tưởng tượng. Nhất là với kẻ yếu càng không dám tin.
Giờ phút này, thượng giới xao động, lòng người háo hức.
Lối vào đường hầm.
Bốn người Cốt Vương, Đông Dương Đế, Huyết Nha, Xích Cửu Sát ngồi chung chỗ.
Huyết Nha tiếc nuối nói:
- Ài, Cốt Vương, ngươi đã nghĩ ra đường về sau chưa? Nơi này chắc chắn không có tương lai phát triển rồi.
Thu lệ phí cắt cổ, nếu giảm bớt một chút thì đã không như bây giờ.
Cốt Vương lắc đầu nguầy nguậy:
- Đường? Đường gì? Ta thì có đường gì mà đi, đời này ta theo Lâm gia, không đi nơi nào hết!
Chỗ này có mấy cái chân cho gã ôm, đó là niềm hạnh phúc biết bao, vậy mà kêu gã rời đi, đầu óc làm bằng gì vậy?
- Ngươi . . .
Huyết Nha vừa định nói chuyện thì bị tiếng động đằng trước làm giật mình.
Một đám người sợ hãi rụt rè nhưng tràn ngập lòng tò mò đi vào cửa đường hầm, nhìn chằm chằm vào nhóm người Huyết Nha, sau đó nhỏ giọng thầm thì.
- Là chỗ này, Tri Tri Điểu nói đúng chỗ này rồi.
- Rốt cuộc là thật hay giả? Đừng nói là lừa người nhé.
Cốt Vương hăng hái bật dậy, kích động hỏi:
- Các ngươi đến đây để đi qua đường hầm?
Không ai trả lời, không một người nói chuyện.
Cốt Vương hơi thất vọng, không thể nào, nhiều người vậy mà không có một người muốn đường hầm ?
Đông Dương Đế suy nghĩ, mở miệng hỏi:
- Có phải các ngươi đến giẫm trứng không?
Câu hỏi này dẫn đến tất cả mọi người điên cuồng gật đầu.
Cốt Vương mừng rỡ, nhiệt tình giới thiệu:
- Nào nào, ở đây, trứng ở bên trong, mau vào đi. Các ngươi may mắn lắm, các ngươi là nhóm người thứ nhất, trứng của Phó Thần Chủ còn tươi mới nguyên lành, đang chờ các ngươi. Ai là người thứ nhất đạp trứng của Phó Thần Chủ sẽ để lại tên vạn cổ, mau lên, tốc độ nhanh nhất sẽ là người đầu tiên!
Cốt Vương nói xong.
- Mợ nó, đừng giành!
- Ta tới trước, ta là là người đầu tiên!
- Xéo ngay, ta mới là người thứ nhất!
Điên rồi, tất cả điên hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận