Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1146: Người bí ẩn từ vực sâu hư không

- Ài, người bây giờ thực dụng quá.
Lâm Phàm trở lại Vô Địch phong, bước vào mật thất, chuẩn bị dùng đan dược.
Năm mươi viên đan dược, tính sơ đủ để đổi chục ức giá trị khổ tu.
Khoảnh khắc Lâm Phàm bế quan, Viêm Hoa tông chìm trong tĩnh lặng.
Các đệ tử tông môn không thấy thứ quỷ quái bám sau lưng mình, trải qua thời gian bình thường như mọi ngày.
Trong mật thất.
Lâm Phàm lấy đan dược ra, mùi thơm nồng quấn quanh ở chóp mũi, đây là sản phẩm đặc sắc của Đan giới, với người khác là thứ quý giá, nhưng với Lâm Phàm chỉ là công cụ tăng giá trị khổ tu.
Lâm Phàm há to mồm nuốt đan dược cái ực.
Giá trị khổ tu tăng trưởng, tăng nhanh không ngừng được.
Lâm Phàm thầm đắc ý.
Đan giới đúng là nơi tốt, Cửu Sắc lão tổ rất nghĩa khí, năm mươi viên đủ cho hắn bước vào Chúa Tể cảnh.
Tiếp theo là tăng lên công pháp, tích lũy tiềm lực.
Vật lộn, va chạm thân xác gì đó, hắn thì thích một đấm đánh người co rúm dưới đất hơn, sau đó phán một câu: Ngươi yếu quá, không chịu nổi một đấm.
Cái loại cảm giác này mới khiến người phấn khởi nhất, những thứ khác chỉ là hư ảo.
Qua một lúc lâu sau, kết thúc tăng trưởng giá trị khổ tu.
Bên ngoài tạm thời không có chuyện gì khác, chẳng bằng sáng tạo ra công pháp.
Lâm Phàm được hướng dẫn sáng tạo công pháp đã được một thời gian, tiếc rằng mãi mà không thể thành công. Hắn lấy cuốn sổ ra, từ từ suy nghĩ men theo con đường đã đi qua.
Người khác sáng tạo công pháp đều là bằng vào học thức uyên bác, trải qua thời gian dài cố gắng, từng lớp thôi diễn ra.
Lâm Phàm thì khác, hắn dựa vào nếm thử các con đường, nếu con đường này không thích hợp thì đổi đường khác, đơn giản thoải mái, không có bất cứ vấn đề gì.
Cùng lắm thì làm lại từ đầu.
Lại qua mấy ngày sau.
Trong mật thất rất yên tĩnh.
Lâm Phàm ngồi xếp bằng ở chỗ kia, sắc mặt hơi khó coi.
- Mợ nó, khó dữ vậy trời!
Mấy ngày nay hắn không ngừng nếm thử sáng tạo công pháp, nhưng mỗi lần đều kết thúc trong thất bại.
Lâm Phàm đã hiểu, công pháp càng cao cấp thì độ khó càng lớn.
Có cường giả khi sáng tạo công pháp lỡ giết luôn mình, ngẫm lại cũng có lý.
Lâm Phàm thí nghiệm lần cuối, kinh mạch đứt gãy, lực lượng quỷ dị nổi lên trong người.
Bựt bựt!
Tiếng làn da nứt rạn.
- Lại thất bại.
Ra nông nỗi này thì không còn cách nào khác, chỉ có thể một kiếm kết thúc bản thân.
Mười giây sau.
Lâm Phàm mở mắt ra, tinh khí thần đạt tới đỉnh, sảng khoái vô cùng.
- Thôi kệ, coi như ngươi gan lắm, đấu với ngươi lâu vậy mà vẫn không thành công, coi như ngươi giỏi.
Lâm Phàm không còn lời nào để nói, tuy biết sáng tạo công pháp rất khó khăn nhưng hắn không ngờ khó dữ vậy.
Liều chết đấu mấy ngày vẫn không thành công, cái hố này quá sâu.
Lâm Phàm đẩy mở cửa đá mật thất, tia nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Xem tình huống trước mắt thì tạm thời không có cách giải quyết thứ quỷ bám trên người các sư đệ, sư muội, nếu liên quan đến nàng treo cổ thì chắc nàng cũng hiểu nếu để chuyện gì không hay xảy ra sẽ là vấn đề nghiêm trọng cỡ nào.
Nên tóm lại vấn đề không quá lớn.
Hắn có thể sắp xếp cho một vị cường giả Chúa Tể đỉnh tọa trấn Viêm Hoa tông, để phòng ngừa bất trắc, chứ nếu xảy ra chuyện thật thì tai họa ngầm không dứt.
Lâm Phàm vẫn luôn suy nghĩ một điều, tu vi của Lữ sư đệ không mạnh vậy mà không bị thứ quỷ bám trên lưng, hơi lạ.
Nguyên Tổ Thâm Uyên.
Nơi này đen ngòm, bên dưới hố sâu không đáy chợt phát ra tiếng gầm rống kéo dài.
Xung quanh không có người, không ai nghe được tiếng gầm này, tất cả tựa như ảo giác, không có trong hiện thực.
Bộp!
Hình như có tiếng thứ gì leo lên từ Nguyên Tổ Thâm Uyên.
Qua hồi lâu.
Đột nhiên một bàn tay bấu mép Nguyên Tổ Thâm Uyên.
Bàn tay đen thui, lông rậm bao trùm làn da, mỗi cọng lông như kim nhọn hoắc, đen sáng bóng lóe tia sắc lạnh.
Vèo!
Một luồng sáng đen bắn ra từ Nguyên Tổ Thâm Uyên, luồng sáng đen từ không trung rơi xuống đất.
Luồng sáng đen biến mất, một bóng người ngồi chồm hổm rồi đứng dậy.
Trên người mặc thứ bọc thép kỳ lạ khắc hoa văn bí ẩn, hoa văn dường như có quy luật.
Bóng người nhìn chằm chằm vùng trời xa lạ này.
Đôi mắt dưới lớp bọc thép tựa vực sâu đen ngòm không thấy đáy, trong hốc mắt đen nhánh lấp lóe hai tia sáng đỏ, hoa văn trên bọc thép lóe tia sáng yêu dị rồi dần vụt tắt.
Một giọng nói máy móc âm trầm lạnh lẽo cất lên:
- Phát hiện không gian lạ.
- Năng lượng dò xét, không gian bí ẩn năng lượng siêu hạng.
- Tra xét tình hình địa lý không gian.
Phạch!
Lưng người mặc bọc thép bí ẩn mở ra vòng xoáy xoay tít bắn ra nhiều hạt tròn nhỏ bằng hạt bụi bay vào hư không.
Tựa như cái lưới to bao trùm thượng giới.
Rất nhanh lại vang lên giọng nói máy móc:
- Đến cực hạn khoảng cách, không thể không thể dò xét, vượt qua phạm vi, đến gần vô cùng lớn, tiềm lực siêu hạng.
Rất nhanh, người bí ẩn đung đưa thân thể, hai tay huơ huơ, mười ngón siết chặt rồi thả lỏng lại nắm chặt.
Tít tít!
Người bí ẩn nhìn về phía phương xa, có thứ gì đập vào mắt y.
- Sinh linh tới gần, khoảng cách một ngàn dặm, chín trăm dặm, tám trăm dặm, bảy trăm dặm . . .
- Điều tra dao động năng lượng, giá trị năng lượng mười ba ức, đẳng cấp nguy hiểm thấp.
Phương xa.
Sau khi Tịnh Thánh của Đại Thiên Vân Phật Điện quay về thượng giới thì không bao giờ muốn đi vực ngoại giới nữa.
Nơi đó quá nguy hiểm, nhất là bây giờ có tin đồn đi thượng giới là được giẫm nát trứng của Phó Thần Chủ Thần Đình.
Tịnh Thánh cho rằng tin được mới lạ, lại lừa người ta đi thượng giới, lão tử không thèm đi.
Thượng giới tốt bao nhiêu, địa phương vừa to lớn vừa an toàn, còn có thể ngắm cảnh.
Tịnh Thánh đến Nguyên Tổ Thâm Uyên xem tình hình, đây là nơi bí ẩn nhất thượng giới, cũng là chỗ phát tài của vô số cường giả.
Tuy Nguyên Tổ Thâm Uyên đã qua thời kỳ phun trào nhưng Tịnh Thánh cho rằng nếu đủ may mắn thì có lẽ vẫn sẽ thu hoạch được.
Cầu may xem sao, dù gì cũng chẳng trông mong lấy được cái gì.
Tịnh Thánh bỗng phát hiện một bóng dáng phát sáng đứng im ở chỗ Nguyên Tổ Thâm Uyên, ánh nắng chiếu xuống trông rất chói mắt.
Tịnh Thánh thầm thắc mắc:
- Sao có người ở đó?
Nhưng y vẫn lại gần xem tình huống.
Rất nhanh.
Khi Tịnh Thánh đứng trong hư không nhìn bóng dáng kia thì choáng váng, đây là thứ đồ gì?
Tịnh Thánh chắp tay trước ngực, nghiêm túc hỏi:
- Xin hỏi thí chủ là thần thánh phương nào?
Giọng nói máy móc quỷ dị vang lên:
- Phân tích dao động ngôn ngữ, hoàn thành, học tập ngôn ngữ.
- Bắt lấy đối phương, hiểu rõ không gian.
Tiếng nói biến mất.
Tịnh Thánh còn đang thắc mắc thì người bí ẩn nhúc nhích, tốc độ siêu nhanh, biến mất tại chỗ.
- Cái gì?
Tịnh Thánh ngây người, không ngờ đối phương táo bạo đến vậy, không nói không rằng lập tức ra tay, người này từ đâu đến vậy?
Tịnh Thánh quát lớn:
- Ta là đệ tử của Đại Thiên Vân Phật Điện, ngươi là ai? Sao dám tấn công ta?
Âm thanh hình thành trùng kích ập hướng người bí ẩn.
Người bí ẩn không nói chuyện, trong người phát ra âm thanh, phớt lờ sóng âm của Tịnh Thánh:
- Phát hiện dao động hạt năng lượng, mức độ nguy hiểm cực thấp, không cần ngăn cản.
- Bắt!
Phụt!
Dường như có thứ gì từ thân thể người bí ẩn lộ ra ngoài.
Hai vật thể hình tròn bắn ra rồi nổ tung hình thành lưới lớn bao trùm bốn phương tám hướng, chất liệu tấm lưới rất đặc biệt, có dòng điện chạy.
Tịnh Thánh hừ lạnh một tiếng, không thèm để đối phương vào mắt:
- Trò vặt vãnh!
Những tấm lưới lớn không có chút dao động lực lượng, hiển nhiên là thứ vô dụng, Tịnh Thánh vươn tay hình thành bàn tay năng lượng to chộp đối phương.
Trong thân thể người bí ẩn phát ra tiếng nói:
- Hạt năng lượng chấn động xung quanh hình thành tay năng lượng, mức độ nguy hiểm cực thấp, không cần ngăn cản.
Tịnh Thánh nhếch mép cười lạnh, láo quá, dám xem thường y. Đợi lát nữa một chưởng đập dẹp đối phương thì sẽ biết đã đối mặt với tồn tại kinh khủng cỡ nào.
Lốp bốp!
Khi bàn tay năng lượng khổng lồ của Tịnh Thánh chạm vào những lưới lớn thì dòng điện chạy kịch liệt, không thể xuyên thủng lưới.
Ngay sau đó.
Lưới lớn bao trùm Tịnh Thánh, dòng điện bao bọc toàn thân, những dòng điện như có sự sống nhô ra gai nhọn bé nhỏ đâm vào lỗ chân lông của y.
Với độ cứng cơ thể của Tịnh Thánh thì vật thể bình thường không thể phá hoại được y, nhưng những gai nhọn bé nhỏ này không chút nào bị ngăn trở đâm xuyên đi vào.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng.
Âm thanh này là của Tịnh Thánh.
Vốn cho rằng tấm lưới lớn này chỉ là thứ tầm thường, nhưng khi nó chạm vào người thì cảm giác đau khiến Tịnh Thánh hét thảm.
Tịnh Thánh thầm hết hồn, không tin nổi:
- Sao có thể như vậy?
Tịnh Thánh không có thời gian giật mình, vì đau đớn thấu xương sắp hành hạ y đến chết.
- Đây rốt cuộc là quái vật gì?
Tịnh Thánh phát hiện không hợp lý, người bí ẩn trước mặt không có chút dao động lực lượng.
Vốn tưởng chỉ là lưới lớn đơn giản bình thường nhưng giờ Tịnh Thánh mới hiểu thứ này có thể lấy mạng của mình.
Trong thân thể của người bí ẩn lại phát ra âm thanh:
- Bắt thành công, thu về phế vật.
Tịnh Thánh vùng vẫy, nhưng những lưới to rất cứng cỏi, làm y không thể nhúc nhích.
- Thứ đồ gì?
- Mợ nó!
Tịnh Thánh biết không thể do dự, nếu không sẽ chết chắc. Giữa trán nứt ra, một giọt máu màu vàng bay ra, hình như có một Đại Phật ngồi xếp bằng trong giọt máu vàng.
Khi giọt máu bay ra, sắc mặt của Tịnh Thánh trắng bệch, khẽ quát:
- Nổ cho ta!
Giọt máu vàng bắn ra tia sáng chói lòa che khuất bầu trời, vô cùng chói mắt.
Người bí ẩn nhìn chằm chằm vào Tịnh Thánh, trong hốc mắt xuất hiện một loạt số liệu:
- Dao động hạt năng lượng cực cao, giá trị năng lượng đến ba mươi ức, mức độ nguy hiểm cao.
Ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mặt Tịnh Thánh trắng bệch như tờ giấy.
Lưới lớn rách một đường, Tịnh Thánh bắt lấy cơ hội chạy trốn nhanh, y ẩn vào hư không.
Tên này quá khủng bố, không thể đối đầu. Tên này đến từ đâu? Quá kinh khủng.
- Hàng rào hư không cực kỳ không ổn định, giá trị hư không bằng âm, mục tiêu mở rộng trùng động nhỏ giả, bắt giữ sinh linh, phát hiện mục tiêu.
Lòng bàn tay người bí ẩn hiện ra một trường kiếm kim loại đen nhánh.
- Thành công ngưng tụ năng lượng chém thứ nguyên.
- Chém!
Một vệt kiếm quang hình nửa vầng trăng xẹt qua chém vào cái khe.
Tịnh Thánh trốn vào đường hầm hư không thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên cảm nhận hơi thở nguy hiểm từ đằng sau, giật nảy mình.
Tịnh Thánh quay đầu lại, khẽ rên.
Phập!
Kiếm quang chém từ sau lưng Tịnh Thánh, y suýt bị chém thành hai nửa, không nhịn được phun ra búng máu, thần trí dần tan biến.
- Sinh linh trốn thoát, bắt giữ thất bại.
Người bí ẩn máy móc đứng tại chỗ, không có động tác gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận