Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1151: Tiểu tử, ngươi cuồng không biên giới

Vĩnh Hằng Đại Tôn tê liệt ngã xuống ở nơi đó, gã chưa chết, còn sức đánh một trận, nhưng gã không dám động đậy.
- Không được, không thể đánh, ta và tiểu tử này chênh lệch quá lớn, đánh tiếp sẽ chỉ làm mình chịu thiệt.
Vĩnh Hằng Đại Tôn định giả chết, chuyện còn lại giao cho nhóm Phật Ma.
Ngẩng đầu nhìn hư không rực rỡ ánh sáng, mỗi luồng sáng đều ẩn chứa sức mạnh mang tính hủy diệt.
Nhưng Lâm Phàm nhớ kỹ Vĩnh Hằng Đại Tôn, chưa có chuông báo tức là hắn đánh chưa đủ, gã đã giả chết thì hắn sẽ trừng trị sau.
Chỉ có Đạo Đức Chi Chủ đã bị hắn đập nát.
Lâu Vọng Đại Tôn không hèn chút nào, đứng lên nhét một viên đan dược vào miệng, dược lực đậm tràn ngập các góc thân thể.
- Tiểu tử, Phật Ma Tháp không cho phép giẫm lên!
Dứt lời, Lâu Vọng Đại Tôn lao về phía Lâm Phàm.
Vĩnh Hằng Đại Tôn nhìn lén, Lâu Vọng có cần cương cường thế không? Đại Tôn như bọn họ không thể đánh thắng trận chiến này.
Tập hợp tất cả lực lượng của tháp đều không hạ nổi tiểu tử đó.
Rất nhanh, trong khi Vĩnh Hằng Đại Tôn suy nghĩ kết cuộc của Lâu Vọng Đại Tôn thì một bóng người từ xa bay tới, rớt cái bịch xuống mặt đất cạnh gã.
Vĩnh Hằng Đại Tôn nhìn Lâu Vọng Đại Tôn lưng nện xuống đất, ngửa người phun búng máu, sắc mặt không cam lòng và tức giận.
Hình ảnh như động tác chậm trong mắt Vĩnh Hằng Đại Tôn, gã lẩm bẩm:
- Đã nói rồi mà, cần gì như vậy.
Ngay sau đó, Vĩnh Hằng Đại Tôn ngước đầu nhìn một bóng người từ trên cao rơi xuống, hai chân giẫm lên ngực Lâu Vọng Đại Tôn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sóng trùng kích kịch liệt khuếch tán ra.
- Ta . . .!
Vĩnh Hằng Đại Tôn chưa nói hết câu đã lăn lông lốc, cuối cùng đụng vào một tảng đá to mới ngừng lại.
Có tiếng hét thảm, là giọng của Lâu Vọng Đại Tôn.
Vĩnh Hằng Đại Tôn và Lâm Phàm ánh mắt giao nhau, tia mắt làm gã run như cầy sấy.
Hắn phát hiện.
Hắn đã phát hiện ra ta.
Khi Vĩnh Hằng Đại Tôn cho rằng sẽ bị tên đó chơi chết thì thấy đối phương nhìn chằm chằm về phía Đại Tôn khác, gã thở phào nhẹ nhõm.
Ma Tổ như quần chúng, khoanh tay trước ngực gật gù:
- Không tệ, rất giỏi. Nếu lúc trước có người nói với ta chỉ dựa vào một người liền có thể ép Phật Ma Tháp không ngóc đầu lên được thì ta không tin, nhưng bây giờ ta tin rồi.
Thực lực của Lâm Phàm khiến Ma Tổ cảm thấy giật mình.
Nếu gã không nhớ lầm thì hình như tiểu tử này là dân bản xứ vực ngoại giới?
Hắn tu luyện cái kiểu gì mà đến trình độ mau dữ vậy?
Trong lúc Ma Tổ suy nghĩ thì chiến trường thay đổi trong nháy mắt, lại có tiếng kêu thảm thiết xé trời.
Kim Phật Đại Tôn thi triển tuyệt thế thần thông hóa thành luồng sáng vàng chói lòa che giấu chân thân, định một cước đạp Lâm Phàm xuống nhưng bị hắn đấm gãy xương, máu màu vàng như con suối đổ vào Phật Ma Tháp.
Kim Phật Đại Tôn gào thét:
- Tà ma, dù Kim Phật này có bỏ mạng cũng sẽ không phục tùng! Trời ơi, đất hỡi, tà ma như vậy tai họa thế giới, sao không đánh chết hắn đi!
Kim Phật Đại Tôn không cam lòng, lửa cháy hừng hực, gã không bỏ cuộc khi đối mặt với Lâm Phàm.
Tinh thần không e ngại cường quyền lây nhiễm các đệ tử Phật Ma Tháp, bọn họ hô to:
- Thề sống chết cùng tồn tại với Phật Ma Tháp, thề sống chết đấu tranh với tà ma đến cùng!
Khí thế kinh người.
Trước nguy cơ lớn, sức ngưng tụ của Phật Ma Tháp lên đến đỉnh cao chưa từng có.
Phật Ma vui mừng, nguy cơ trước mắt được thấy các đệ tử Phật Ma Tháp có sức ngưng tụ đến mức này làm y rất vui.
Phật Ma nhìn phương xa, Yên Ma Đại Tôn rụt rè cẩn trọng, không thể so sánh với những Đại Tôn khác.
Nhưng thôi, mọi người Phật Ma Tháp có biểu hiện như vậy vào phút then chốt này đã khiến Phật Ma vô cùng vừa lòng.
Chợt có tiếng hét thảm thiết, âm thanh này rất quen thuộc.
Kim Phật Đại Tôn hai tay ôm đầu, thê thảm gào thét:
- Không cần đánh nữa, không cần đánh nữa!
Lâm Phàm giang hai chân cưỡi trên người Kim Phật Đại Tôn, trái đấm phải móc liên tục, mãi mãi không ngừng, không chậm lại.
Từng đấm đánh vào thịt, mỗi nắm đấm bắn ra vệt máu rực rỡ.
Các đệ tử Phật Ma Tháp hét to một tiếng:
- Các vị, cùng liều mạng với hắn!
Bọn họ bỏ qua mạng sống, quyết bảo vệ Phật Ma Tháp, quyết tâm đánh sống chết.
Ma Tổ nhìn ngây người.
Không ngờ tiểu tử này cứ như vậy trở thành tà ma.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, bao năm qua hễ chống đối với Phật Ma Tháp, không tuân theo lý niệm của họ đều bị xem là tà ma.
Khi đánh người thì Lâm Phàm rất tập trung, tuyệt đối sẽ không bị nhân tố bên ngoài ảnh hưởng.
Giờ phút này.
Các đệ tử xung quanh không sợ sống chết bốn phương tám hướng đánh tới, sau đó đột nhiên nhào lên người Lâm Phàm.
Có đệ tử tức giận quát:
- Tà ma dừng tay lại, không cho phép tổn thương Kim Phật Đại Tôn!
Dù Kim Phật Đại Tôn đang gọi cứu mạng, cầu xin tha thứ, đừng đánh, nhận thua, nhưng bọn họ sẽ không cảm giác Kim Phật Đại Tôn sợ mà cho rằng gã đã hết sức.
Đại Tôn thật sự rất cố gắng rồi.
Đệ tử Phật Ma Tháp như xếp chồng người đè ép Lâm Phàm, có người ôm cánh tay của hắn, có người khóa cổ hắn.
Nhưng Lâm Phàm chẳng có cảm giác gì cả, hắn giơ cao các đệ tử ôm cánh tay mình rồi đập mạnh xuống.
- A!
Vang tiếng hét thê lương, cả đám tan tác.
Cú đấm này đánh cho Kim Phật Đại Tôn mắt nổi đom đóm, thần trí dần mơ hồ.
Kim Phật Đại Tôn vừa hộc máu vừa cầu xin:
- Đừng đánh nữa, van cầu ngươi đừng đánh nữa!
Buff bắt đầu có hiệu quả.
Bóng hình Lâm Phàm lấp đầy trong Kim Phật Đại Tôn, sợ chết khiếp.
Phật Ma quát lớn:
- Tránh ra!
Những đệ tử muốn liều mạng với Lâm Phàm đều giải tán.
Tình huống bây giờ khiến Phật Ma nhức đầu như búa bổ.
Kim Phật Đại Tôn bị đối phương đè dưới người chịu mọi tra tấn, y không thể khoanh tay ngồi nhìn. Nếu bị đối phương công phá dần thì khó đo lường hậu quả.
Uy thế bộc phát từ người Phật Ma, những màn ánh sáng vàng hình thành Phật Đà, phật khí trong hư không bắn ra ánh sáng chói lòa, dần tan rã hóa thành các luồng sáng hòa vào người Phật Ma.
Có Đại Tôn nhìn thấy tình trạng của Phật Ma thì giật nảy mình:
- Phật Ma, nếu làm như vậy thì Kim Phật cũng sẽ bị lan trúng!
Đây là đang ngưng tụ lực lượng mạnh nhất, đầy đủ nhất của Phật Ma Tháp để liều mạng với đối phương. Nhưng Kim Phật nằm dưới người đối phương, chắc chắn sẽ bị văng miểng, thậm chí nguy hiểm mạng sống.
Khuôn mặt Phật Ma nghiêm túc nói:
- Nếu không làm như vậy e rằng cơ nghiệp của Phật Ma Tháp sẽ bị người này đánh sập.
Các Đại Tôn khác im lặng, Phật Ma nói đúng lắm.
Phật Ma Tháp không biết đã trải qua bao nhiêu mưa gió cho đến ngày nay, nhưng chưa từng khiến người tuyệt vọng như hôm nay.
Vẻn vẹn một người đã làm Phật Ma Tháp mất hết mặt mũi thì sau này làm sao đối mặt với người khác đây?
Phật Ma khẽ quát, chấp tay hành lễ, sau đó từ từ tách ra.
Khoảnh khắc tách ra, giữa hai bàn tay dần hiện ra một cánh cửa lấp lánh ánh sáng vàng, bên trong vọng ra từng tiếng phạn âm.
Lâm Phàm đang đánh Kim Phật Đại Tôn tơi bời cảm ứng dao động khác lạ, vụt ngẩng đầu xem.
Hắn phát hiện phật môn giữa hai tay Phật Ma vô cùng trang nghiêm, ảo ảnh hiển hiện.
Lâm Phàm cau mày:
- Không thể nào!
Hắn thấy Tây Phương Thế Giới Cực Lạc từ trong cánh cửa, không sai được, giống hệt trên phim.
Lâm Phàm giật mình như vậy không phải vì ngạc nhiên lực lượng phát ra từ cánh cửa kinh khủng đến đâu mà vì hình ảnh quen thuộc này, khiến hắn suy nghĩ chuyện này là sao?
Lâm Phàm đi vào dị giới này đã lâu, tha hồ bung lụa.
Hắn vốn chắc chắn cho rằng sẽ không dính dáng đến Trái Đất, nhưng nay xem ra có gì đó khác lạ.
Hắn đi đến bước này xem như lên đỉnh, phát hiện gặp nhiều tình huống liên quan với Trái Đất. Nếu hắn không đoán sai thì người bí ẩn kia không phải con người mà giống như người máy.
Bây giờ Phật Ma thi triển ra chiêu thức là hiện thực hóa Tây Thiên Thế Giới Cực Lạc.
Đạo Đức Chi Chủ kia thì biết Đạo Đức Kinh.
Chuyện này là sao?
Nhức đầu, không hiểu.
Kim Phật Đại Tôn van xin:
- Đừng đánh ta, đừng đánh ta!
Lâm Phàm không để ý đối phương, hắn vung tay ném gã ra xa, ngẩng đầu nhìn về phía phật ma.
Phật Ma bị Lâm Phàm nhìn rợn tóc gáy.
Ảo ảnh trong cánh cửa rung rung, dường như không ổn định.
Lâm Phàm nói:
- Phật Ma, ngươi đừng vội, làm từ từ, bản phong chủ bảo đảm sẽ không nhúc nhích.
Ma Tổ đứng ở phía xa nghe câu này thì tức giận suýt hộc máu.
Sao có người như vậy, xúi người ta chủ động ngưng tụ sức mạnh.
Gã cho rằng đây là hành vi ngu xuẩn nhất, ngu không ai bằng.
Lòng Phật Ma dậy sóng dữ, y không hiểu mục đích của đối phương là gì khi nói ra câu đó:
- Tên này rốt cuộc muốn làm gì?
Nhưng nhìn đối phương đứng ở nơi đó, thật sự không nhúc nhích thì Phật Ma tin tưởng lời của đối phương.
- Tên khốn, dám xem thường ta như vậy, ngươi sẽ phải trả giá cực đắt!
Trong phút chốc nguyên Phật Ma Tháp rung rinh, viên xá lợi trên đỉnh tháp nhỏ hơn cái cũ một chút, có sức mạnh bí ẩn tuôn ra từ xá lợi.
- Tiểu tử, sau một kích này nếu ngươi vẫn sống được thì Phật Ma này phục ngươi, chắp tay dâng Phật Ma Tháp, từ nay về sau hễ nghe tên ngươi sẽ lùi bước, gặp được ngươi sẽ cung nghênh.
Phật Ma đã bị đánh ra lửa giận, càng bị tiểu tử này ép hết đường xoay sở.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói:
- Đừng tức giận, chậm rãi ngưng tụ sức mạnh, màu vàng trong cánh cửa của ngươi khá lắm, đừng kích động quá làm hỏng.
Lâm Phàm đang suy nghĩ chuyện này là thế nào, có vấn đề, chắc chắn là vậy.
Lâm Phàm không quan tâm mặt Phật Ma xanh mét, hắn đang bận suy tư.
Phật Ma nghe câu này cảm giác bị trào phúng, miệt thị, xem thường.
Kẻ cuồng vọng tự đại.
Đúng là cuồng không biên giới.
Phải trấn áp hắn, nếu không thì y chết cũng không nhắm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận