Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1188: Già mồm, già mồm (2)

Nhưng cần thời gian.
Đồ nhi nói nhẹ nhàng nhưng Thiên Tu biết chuyến đi rất nguy hiểm.
Lâm Phàm ôm Thiên Tu, vỗ lưng lão:
- Lão sư nói gì kỳ, năm xưa đồ nhi càn rỡ, nhờ có lão sư ở phía sau chống đỡ tất cả cho đồ nhi. Nếu lão sư là vô năng thì trên đời còn ai có năng lực?
- Chúng ta đừng nói mấy chuyện này nữa, hai sư đồ chúng ta cứ khăng khít như thế này, lỡ bị người ngoài thấy sẽ cười chết mất.
Thiên Tu cười to bảo:
- Ha ha ha! Đúng, đúng, đồ nhi nói có lý, vi sư đã già mồm.
Mặt Thiên Tu bỗng sa sầm, nghiêm túc nói:
- Nhớ phải chú ý an toàn, đánh không lại liền chạy, đừng miễn cưỡng, sẽ không ai cười đồ nhi.
Lâm Phàm trịnh trọng gật đầu:
- Vâng, biết rồi lão sư.
Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ.
Trong Phật Quốc.
Phật Ma đang gặp mặt tám vị cường giả viễn cổ, trong bụng y rủa thầm.
Mợ nó, khó chơi thật, mấy con gà này quá khó trao đổi.
Nhưng y đã đứng lên, từ trạng thái nửa quỳ, khi được Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ thừa nhận thì y đã có thể hai chân đạp đất, nói cho tất cả mọi người.
Bản Phật Ma đứng thẳng eo rồi!
Dù tiểu tử kia tìm đến y cũng không sợ.
Phật Ma mỉm cười, trang nghiêm bảo tướng, phật quang ở sau ót xuyên thấu hư không, không biết lan ra đến thế giới nào:
- Các vị suy xét sao rồi? Các vị tĩnh tư mấy ngày, cũng nên có kết quả rồi chứ?
Nghe đồn phật quang của người sáng tạo Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ bao phủ ngàn vạn giới.
Đây là tin tức trong truyền thừa, nhưng Phật Ma cho rằng đó là khoác lác.
Ngàn vạn giới?
Phật Ma là chủ của Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ hiện giờ mà vẫn không thể bao phủ vạn giới, thứ này dùng làm vật trang trí, nâng cao thân phận thôi.
Đặt ở trước kia thì Phật Ma tự nhiên không có năng lực ngồi ngang hàng với cường giả viễn cổ.
Nhưng hôm nay y là chủ của Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ, có thần vật thêm vào, tu vi đạt tới Hỗn Nguyên cảnh, càng nhờ vào Tịnh Thổ đạt tới Hỗn Nguyên Bất Diệt, vạn vật trong lòng có Phật, có thể trùng sinh.
Diệu, cường đại.
Phật Ma nhìn chăm chú tám vị cường giả viễn cổ, rất chờ mong bọn họ lọt hố:
- Các vị còn cần suy xét điều gì?
Nhóm người Huyền Mộc Nhất ngồi xếp bằng nghiêm chỉnh trên đài sen, miệng niệm phật hiệu, trông giống hệt đại phật đắc đạo.
Tuy hiện tại cũng có chính quả nhưng bọn họ không khác gì với lúc xưa.
- Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ nguyện trở thành đất lành một phương cho mọi người, tự nhiên muốn cùng các vị cai quản mảnh Tịnh Thổ này, dẫn dắt người đời đi vào đường ngay. Nhưng có một nạn cần các vị giải quyết, nếu không thì khó lấy được sự thừa nhận của Tịnh Thổ. Địa ngục chưa trống thề không thành phật, chúng sinh vượt qua hết mới chứng Bồ Đề. Đây là đại nguyện, đại chí hướng, chỉ có như thế mới có thể siêu thoát hết thảy.
Giọng Phật Ma hùng hồn chất chứa phật tính cực nặng, phật âm quấn quanh trong lòng tám vị cường giả viễn cổ, ảnh hưởng ý chí.
- Lọt hố đi, mau lọt hố, bản Phật Ma chờ các ngươi đồng ý!
Phật Ma gọi tám vị cường giả viễn cổ đến không phải vì muốn làm chuyện gì.
Bọn họ luôn đứng bên ngoài nhìn chằm chằm Tịnh Thổ, muốn bắt lấy cơ hội tấn công y.
Dù trở thành chủ Tịnh Thổ nhưng Phật Ma vẫn hơi lo.
Nên y chủ động kéo họ vào, tâm sự đàng hoàng, cũng muốn đào hố cho họ nhảy.
Y là chủ Tịnh Thổ, được truyền thừa rất nhiều ký ức, còn có một số việc liên quan Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ.
Địa ngục chưa trống, thề không thành phật.
Thật lâu trước kia một vị đại năng đã đại nguyện như thế, đáng giá tất cả mọi người kính nể.
Nhưng theo Phật Ma thì đây là cái hố.
Đại nguyện này khó giải, trừ phi thế gian không còn ai thì mới hoàn thành.
Nên Phật Ma muốn dụ dỗ tám cường giả viễn cổ, cho bọn họ cao vị, nhưng thứ này treo lơ lửng, muốn đạt tới cao vị đó không khác nào nằm mơ.
- Không ngờ trí tuệ của người xưa cao quá, nghĩ ra được cách tuyệt vời như vậy.
Tâm tình của Phật Ma khá tốt, đây là gậy ông đập lưng ông.
Thế Minh hỏi:
- Phật Ma, ngươi nói thật chứ?
Thế Minh là cường giả Hỗn Nguyên cảnh, có kiêu ngạo của riêng mình. Gã không ngờ lúc thần vật phun trào, lấy thực lực của họ mà không cướp được một món thần vật, nói ra không ai tin.
Chiếm được thần vật đều là con kiến trong mắt bọn họ.
Con kiến được thần vật như hổ thêm cánh, ngồi ngang hàng với họ, đương nhiên bọn họ không nhìn được.
Phật Ma mở miệng nói:
- Đương nhiên là thật, người xuất gia không nói quanh co.
Phật Ma mừng thầm trong bụng, xem ra cường giả viễn cổ Thế Minh đã dao động, cố thuyết phục thêm chút nữa sẽ thành công.
Xích Diễm Hoàng nói chen vào:
- Thế Minh, ngươi cũng đừng chủ quan, thế gian không có chuyện tốt miễn phí.
Thế Minh gật đầu, đúng là như thế, thế gian làm gì có quà miễn phí, không cố gắng sẽ không được đền đáp, có khi cố lắm rồi mà vẫn không được gì.
Phật Ma chiếm được thần vật thì không thể nào dễ dàng chia chỗ tốt cho người khác được, nói bên trong không có ẩn tình gì thì không ai tin.
Phật Ma cười nói:
- Các vị lo xa rồi, đến cảnh giới như ta thì mọi thứ chỉ là mây bay. Đồn rằng mảnh Tịnh Thổ đã từng có vị đại năng chí cao vô thượng cắt thịt nuôi chim ưng, quên mình vì người, dù ta không đạt tới cảnh giới đó nhưng đang cố gắng tiến lên. Nếu các vị không tin thì ta sẽ thề.
Khi Phật Ma nói ra lời này thì tám cường giả viễn cổ rất giật mình.
Không thể nào, chơi thật?
Bọn họ không mấy tin tưởng, nhưng xem bộ dạng của Phật Ma không giống đang nói đùa.
Phật Ma rất tự tin, lập đại nguyện không thể giải trừ sẽ trở thành một thành viên của Tịnh Thổ, không thành phật thì không thể làm tổ, địa vị không bằng tám Đại Tôn bên cạnh y.
Tịnh Thổ bỗng dưng được tám tay sai cường giả viễn cổ, ngại gì không nhận?
Đương nhiên, Phật Ma không thể nói rõ mục đích được, đành dùng lý thuyết phục đối phương, khiến đối phương cho rằng mình chiếm lợi lớn.
Lúc này, tám vị cường giả viễn cổ hai mặt nhìn nhau, nhìn đối phương không rời mắt. Bọn họ luôn cảnh giác Phật Ma, nghi ngờ lời nói của đối phương, nhưng đối phương dám lập lời thề đã nói lên sẽ không lừa dối.
Không lẽ đúng như đối phương nói, Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ là kiểu quên mình vì người?
Kế thừa thần vật, ý chí giáng lâm đã làm thay đổi một người?
Phật Ma không vội, nước ấm nấu ếch, gấp gáp sẽ hoàn toàn ngược lại, cứ từ từ, không sợ các ngươi không mắc câu.
Phật Ma cảm thán:
- Phật Ma Tháp cũ có là gì, mảnh Tịnh Thổ này mới là nơi phát huy tài năng.
Tịnh Thổ chủ động tìm y là rất sáng suốt, trí tuệ của y đã thăng hoa. Nói theo như trong truyền thừa của Tịnh Thổ là trí tuệ của y đã thành phật.
Vô biên vô lượng, công đức vô lượng.
Loại cảm giác này đúng là sảng khoái.
Trong truyền thừa Tịnh Thổ cũng có lời khoác lác.
Phật quang sau gáy là ánh sáng trí tuệ chiếu rọi vô lượng giới, nói thẳng ra là bao phủ đại thiên thế giới, người trong lòng có phật sẽ nhìn thấy ánh sáng này.
Nhưng Phật Ma không đồng ý, phần trăm khoác lác hơi cao.
Sau đầu y đang tỏa phật quang đây, nhưng không có tác dụng gì, có thể làm nến trong bóng đêm, xua tan hắc ám, không quá thực dụng. Nhưng đúng là hiệu ứng rất oách, có thể hù người.
Phật Ma thấy tám vị cường giả viễn cổ trầm mặc không nói, y bình tĩnh nói:
- Các vị cứ từ từ suy nghĩ, hôm nay gặp mặt chứng minh các vị có duyên với Tịnh Thổ.
Sướng!
Với Phật Ma thì thật sự rất sướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận