Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1192: Với chỉ số thông minh hiện giờ thì khó hiểu được (1)

Bên ngoài.
Luân hồi lâu như vậy nhưng với bên ngoài thì mới qua trong chớp mắt.
- Không ngờ Phật Ma trở thành người chết sớm nhất trong luân hồi.
Lâm Phàm có thể cho thêm chút màu sắc trong thế giới luân hồi, nhưng không thể chi phối quá nhiều.
Thế giới luân hồi cần tự do phát triển.
Tình huống hiện tại là đã phát sinh biến hóa kinh người, nếu không thì chẳng xảy ra chuyện này.
Quả cầu ánh sáng dung nhập vào người Phật Ma.
Phật Ma bị luân hồi nên tư tưởng và hành vi sẽ đổi khác nhiều.
Phật Ma mở mắt ra.
Tịnh Thổ phát sinh biến hóa kinh người, một luồng phật lực bộc phát ra từ người Phật Ma.
Lâm Phàm ngăn chặn biển lửa của Xích Diễm Hoàng, phật lực bao phủ đẩy lui biển lửa cho đến biến mất.
Lâm Phàm thầm nghĩ:
- Đệt, không lẽ luân hồi bị trục trặc?
Cứ cảm thấy Phật Ma là lạ, không giống như suy nghĩ của hắn.
Xích Diễm Hoàng giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Hoang Thần bị đẩy lùi, tan biến, chuyện này không thể xảy ra được.
Có vấn đề, chắc chắn có ẩn khuất gì đó.
Phật Ma bay lên, phật quang sau đầu sáng như mặt trời, Tịnh Thổ chấn động, vô số phạn âm truyền ra từ hư vô.
Một ảo ảnh Phật xuất hiện, dần ngưng tụ đặc lại.
Phật Ma vái:
- Nam Mô A Di Đà Phật.
Người sáng tạo Tịnh Thổ, vị Phật đầu tiên trên cõi đời.
Nam Mô A Di Đà Phật tỏa ra uy thế kinh người, ngồi xếp bằng ở hư không niệm kinh cho Phật Ma. Thiên âm phạn văn bay ra từ miệng Nam Mô A Di Đà Phật quay quanh Phật Ma.
Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ bắt đầu gia cố cho Phật Ma.
Phật Ma nhắm mắt, Kim Thân ngưng tụ, bờ môi mấp máy không phát ra tiếng nhưng toàn bộ Tịnh Thổ tràn ngập phạn âm của Phật Ma.
Phạn âm ngưng tụ thành thực chất.
Phật liên tràn ra.
Phật long bay lượn
Phật hoa nở rộ trong Tịnh Thổ, mỗi đóa phật hoa đều là phật quả, tranh nhau mở ra cung nghênh vị chân phật thứ hai của Tịnh Thổ.
Lâm Phàm giật mình:
- Trời ơi, chuyện gì thế này? Đừng nói là luân hồi biến Phật Ma thành Phật nhé?
Nếu không thấy tận mắt thì tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
Lâm Phàm trầm tư.
Hắn đã sớm cảm giác kỹ năng luân hồi không tầm thường.
Rút thăm trúng luân hồi siêu bá đạo, nay xem ra bá đến không thiên lý.
Tám vị cường giả viễn cổ tụ tập lại, tình huống kinh người của Phật Ma khiến họ hoang mang, không dám có hành vi quá khích.
Các Phật Đà trong Tịnh Thổ thấy Phật Ma bá đạo, phát ra phật lực kinh người vô cùng đều âm thầm hưng phấn, xem ra tu vi của y tiến thêm một bước, đạt tới mức độ kinh người.
Khi đó còn ai đấu lại Phật Ma?
Tu vi của Phật Ma liên tục tăng cao đến Hỗn Nguyên cảnh đỉnh mới ngừng lại.
Lâm Phàm nhíu mày nói:
- Bật hack cũng không quá lố như vậy.
Lúc trước tu vi của Phật Ma chỉ là Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ, nhưng bây giờ trực tiếp tăng lên tới đỉnh, thật sự kinh người.
Hắn có chút đau đầu, có vẻ đã lật thuyền trong mương.
Phật Ma mở ra phật nhãn, gật đầu với Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật dần tan biến như chưa từng xuất hiện.
Phật Ma vươn tay bắn ra phật lực, Tịnh Thổ bị sụp đổ trong khi chiến đấu dần được chữa trị, phục hồi như cũ.
Sau đó phật âm chấn động.
Những Phật Đà đã chết lại hiện ra với thân thể trong suốt.
Phật Ma thì thầm:
- Một thế làm việc thiện, sau khi chết lên cực lạc, đến chính quả, có thể thành Kim Thân La Hán, tái tạo Kim Thân.
Phật Ma vươn tay, cổ tay rách một đường, máu màu vàng bay ra bao trùm những linh hồn trong suốt.
Ánh sáng vàng chói lòa, Phật Đà đã chết ngồi xếp bằng, tụng niệm phạn âm, Kim Thân hiển hiện.
Lâm Phàm không đại chiến một trận với Phật Ma, phát hiện Phật Ma bây giờ rất quái dị, kỳ lạ.
Phật Ma nhìn về phía Lâm Phàm.
Hắn nhủ thầm không lẽ sắp đánh trận lớn?
Muốn vậy thì cứ nhào vô.
Tuy Phật Ma nhà ngươi bị luân hồi, xảy ra chút vấn đề, nhưng đánh nhau thì ta chưa từng sợ ai.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến Lâm Phàm rất ngạc nhiên.
Phật Ma rơi xuống đất, phật đài dưới thân tan biến.
- Đa tạ Lâm phong chủ giúp bần tăng lĩnh ngộ chân lý phật, đây là công đức vô lượng, vật thường không thể cảm tạ hết được. Bần tăng chỉ có Tịnh Thổ đáng giá tặng cho Lâm phong chủ.
Không đợi Lâm Phàm nói thêm cái gì, Phật Ma làm hành động kinh người.
Cúi đầu bày tỏ lòng tôn kính, Phật Ma giơ cao tay vái, vỗ tay giơ trước ngực, quỳ thẳng, tay chạm đất, cúi đầu sát đất.
Đây là nghi thức hành lễ cung kính nhất của Phật giáo.
Bình thường chỉ có phàm nhân quỳ Phật mới làm lễ lớn như vậy.
Phật Ma làm kiểu này khiến Lâm Phàm không biết nên nói cái gì.
Chờ chút, luân hồi đã làm gì?
Không lẽ biến Phật Ma thành đồ đần?
Phật Ma xòe bàn tay ra, miệng niệm kinh văn, Tịnh Thổ chấn động, sau đó từ từ thu nhỏ đến mức chỉ bằng lòng bàn tay.
Phật quốc trong lòng bàn tay, Phật quốc thật sự.
Phật Ma mở miệng nói:
- Xin Lâm phong chủ nhận lấy.
Một số Phật Đà Tịnh Thổ hét lên:
- Không thể, Nam Mô Thượng Cổ Phật Ma! Không thể tặng thứ này ra ngoài!
Bọn họ không tin nổi Phật Ma sẽ làm ra chuyện như vậy, dâng tặng Tịnh Thổ cho người khác.
Phật Ma lắc đầu:
- Tịnh Thổ tồn tại không phải để an nhàn hưởng thụ, có được một phương, mà là đất lành tâm linh một phương cho người tin phật trên thế gian. Chúng ta đều là Phật, không phân chia trên dưới, nên đi khắp thế gian lĩnh ngộ Phật chứ không phải vùi đầu xem kinh Phật, luân lý luận Phật. Thế nào là thiện? Thế nào là ác? Thiện đến tận cùng là ác, thiện ác khó phân, cần cảm ngộ. Từ hôm nay bần tăng là Hiện Thế Phật, Nam Mô Thượng Cổ Phật Ma biến mất từ đây.
Nói xong bàn tay Phật Ma nhích nhẹ, Tịnh Thổ bay tới trước mặt Lâm Phàm.
Phật Ma quay người rời đi, chân đạp xuống đất biến thành lão tăng, dần đi xa khuất trong tầm mắt mọi người.
- Phật Ma, chờ chúng ta với!
Sau khi Phật Ma đi, nhóm Phật Đà bối rối không biết nên làm sao. Họ không nghe hiểu mấy lời Phật Ma nói, mù tịt.
Gì mà Phật với không Phật, bọn họ chỉ biết rằng Tịnh Thổ là địa bàn của họ, bọn họ là Phật trong Tịnh Thổ.
Phật là cái gì?
Bọn họ cũng không hiểu, chỉ biết đó là cách gọi cấp độ.
Bây giờ thì sao thế này?
Phật Ma tặng Tịnh Thổ cho người khác thì chơi cái khỉ gì nữa?
Lâm Phàm ngây người hồi lâu, hắn lấy lại tinh thần, không biết nên bắt đầu từ đâu:
- Thú vị đây.
Hàng loạt hành động của Phật Ma quá xuất sắc, đừng nói khiến người mù tịt, bản thân Lâm Phàm cũng không hiểu gì cả.
Đợt luân hồi này không phát sinh chuyện gì đặc biệt, có thể nói Phật Ma rất thảm thương trong luân hồi, không ai thảm bằng y.
Nhưng bây giờ Phật Ma biểu hiện ra ý tưởng hơi bị cao cấp.
Người tranh một khẩu khí, Phật tranh nén nhang, dù là Phật vẫn có thứ muốn lấy.
Nhưng Phật Ma biểu hiện ra không muốn không cầu, nếu không đã chẳng tặng cho hắn Tịnh Thổ.
Đó là Tịnh Thổ!
Tám vị cường giả viễn cổ hóa đá.
Bọn họ thảo luận ồn ào:
- Chuyện gì xảy ra? Sao Phật Ma đi rồi?
- Không biết, không hiểu thấu, hoàn toàn xem không hiểu.
- Tên này rốt cuộc đã làm gì Phật Ma?
Lâm Phàm cầm Tịnh Thổ trong tay, không bị chống cự, Tịnh Thổ thật sự nhận hắn:
- Thú vị lắm.
- Này, tám người kia, các ngươi may mắn lắm, tâm trạng hôm nay bị Phật Ma làm tuột hứng nên sẽ bỏ qua cho các ngươi, lần sau bản phong chủ sẽ tìm các ngươi đánh một trận thật sự!
Lâm Phàm không muốn ra tay nữa, đã bị Phật Ma lây nhiễm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận