Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 165: Biết càng nhiều thường chết càng nhanh

Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: Ẩn Môn
--------------------
Ma Uyên Hắc Hải là hiểm địa trong hiểm địa. Hải vực dài triệu dặm, mênh mông vô bờ, cực kỳ yên tĩnh. Nước biển màu đen không có một gợn sóng hình thành một cảnh tượng ma quái.
Lúc này, từ phương xa có ánh sáng màu vàng thánh khiết chiếu sáng cả một vùng biển đen, bên trong ánh sáng này tựa như là có người đang niệm tụng kinh văn. Từng cái phù văn huyền diệu trôi nổi ở trong thiên địa, dần dần dung hợp, hình thành một Thiên Địa Pháp Tướng hình người có hai cánh màu trắng to lớn, thánh khiết ở phía sau ánh sáng màu vàng kia.
Phía trước là chín con yêu thú hình rồng màu vàng, ở trong miệng của những con yêu thú này có một sợi dây xích màu vàng nối với một chiếc xe lộng lẫy. Chiếc xe này có màu trắng, phía trên điêu khắc các loại thần văn tản ra quang mang khác thường, giống như là có thần uy bao phủ.
Chín con yêu thú hình rồng này đều có tu vi là Địa Cương cảnh tầng bảy, tầng tám, huyết mạch cực cao, ở bên trong yêu thú cũng có thể coi là Vương tộc cao đẳng, bây giờ lại bị dùng để kéo xe. Hiển nhiên là lai lịch người ở trong xe không hề tầm thường.
- Thánh Tử đại nhân, lần này chúng ta đi Viêm Hoa tông, nếu như có thể mang Liễu Nhược Trần kia trở về tông môn, đó chính là một công lớn.
Một lão giả có thân hình gầy gò, nhăn nheo ngồi ở một bên nói, lão giả này tựa như là đã cao tuổi, nhưng mà bên trong thân thể gầy gò kia lại tựa như là ẩn chứa sức mạnh cực kỳ kinh khủng.
- Chỉ là một tông môn ngu muội, lạc hậu như Viêm Hoa tông không ngờ lại có thể xuất hiện Thánh Nữ Thiên Thể. À, sự tình mà ta bảo ngươi tra xét đã có kết quả gì chưa? Trong số tổ tiên của Liễu Nhược Trần kia, có người nào có huyết mạch của Thánh Đường tông ta hay không?
Nam tử vừa nói chuyện có khuôn mặt anh tuấn, mái tóc vàng bồng bềnh, bên trên còn có lôi đình quấn quanh, giống như mỗi một sợi tóc đều là một thế giới của sấm sét.
- Tiểu nhân đã cho người điều tra nhưng tạm thời còn chưa tra ra. Nhưng nếu nàng có Thánh Nữ Thiên Thể, như vậy tổ tông của nàng khẳng định là người có liên quan với Thánh Đường tông.
Lão giả thấp giọng nói. Khi thấy mái tóc màu vàng của Thánh Tử đại nhân, trong mắt của hắn lại lóe ra tinh quang. Hắn biết đây là biểu hiện của việc tu luyện Lôi Đình Thánh Pháp tới cảnh giới cực cao.
- Xem ra ẩn tàng đúng là rất sâu. Người có được Thánh Nữ Thiên Thể vậy mà lại lưu lạc đến loại tông môn lạc hậu này. Đúng là một loại khinh nhờn, như ngọc tốt bị phủ bụi trần, còn chưa được khai phá ra. Ta đã thương lượng cùng trưởng lão trong tông môn rồi, để Liễu Nhược Trần này trở thành song tu đạo lữ của ta. Chỉ cần nàng thức tỉnh Thánh Nữ Thiên Thể, ta có thể lợi dụng thể chất này để đánh vỡ bình chướng Địa Cương cảnh, trở thành cường giả Thiên Cương cảnh chân chính, trở thành tồn tại cao cấp nhất trong số các Thánh Tử của tông môn.
Thánh Tử cười lớn, trên mặt lóe ra thần sắc điên cuồng cực kỳ khác biệt với vẻ bình tĩnh lúc trước.
Lão giả nằm rạp ở trên mặt đất, bởi vì kích động mà thân thể run run.
Trong Thánh Đường tông có tổng cộng 1,999 vị Thánh Tử. Hiện tại đại nhân của hắn cũng chỉ là người nằm trong top 1,000. Nếu như có thể song tu cùng Thánh Nữ Thiên Thể, đại nhân không chỉ có thể trở thành cường giả Thiên Cương cảnh, mà sau này, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng mạnh, trở thành tồn tại cao cấp nhất trong số các Thánh Tử cũng không phải việc khó gì.
Rống!
Đột nhiên, biển đen vốn cực kỳ yên tĩnh lại xuất hiện một con sóng lớn, tựa như là có thứ gì đó kinh khủng muốn đi ra.
Chín con yêu thú hình rồng cũng tức giận gào thét, ánh mắt nhìn chòng chọc vào con sóng kia.
- Thứ dơ bẩn.
Thánh Tử cảm nhận được động tĩnh ở bên ngoài, trên khuôn mặt lạnh lùng nở nụ cười khinh thường.
- Thần uy!
Đột nhiên!
Từ trong thân thể của vị Thánh Tử kia bộc phát ra một uy thế khủng bố. Trong nháy mắt bầu trời phía trên chiếc xe xuất hiện một cơn lốc xoáy do sấm sét tạo thành.
Con sóng kia đột nhiên nổ tung. Một con Hải thú cao mấy chục trượng lao ra, dữ tợn gào thét, mấy cái xúc tu không ngừng đập ở bên trên mặt nước màu đen, mỗi một lần đập xuống đều hình thành một cơn sóng thần.
Ầm ầm!
Đột nhiên một tia sét to mấy chục thước từ trong lốc xoáy đánh xuống, nhanh chóng bao trùm Hải thú. Khi sấm sét tiêu tán, Hải thú cũng đã biến mất, bên trên mặt biển đen chỉ còn lại mấy mảnh thịt vụn đang trôi nổi, nhuộm đỏ cả một vùng.
Lão giả cực kỳ kích động, nói:
- Chúc mừng Thánh Tử đại nhân. Lôi Đình Thánh Pháp của ngài đã tiến thêm một bước, đạt tới trình độ một lời nói ra thiên địa chấn động.
Thánh Tử khoát tay, không có nửa điểm kiêu ngạo:
- Ta còn cách cảnh giới đó xa lắm. Mặc dù hiện tại ta có thể làm cho thiên địa chấn động, nhưng mà nếu như đột phá đến Thiên Cương cảnh thì đâu chỉ là chút uy năng như vậy.
- Tăng tốc đi, Hắc Hải này có không ít tồn tại ta cũng không muốn trêu chọc.
- Vâng.
Hiểm địa Vạn Quật môn.
Trên một tảng đá màu đen to lớn, Lâm Phàm ngạo nghễ đứng, ánh mắt chăm chú nhìn về phía phương xa, gió lạnh thổi phất qua trên mặt, nhưng không có bất cứ ba động gì.
- Ếch xanh luyện đan cho ta, có thể luyện cái gì thì cứ luyện cái đó.
Lâm Phàm ném ếch xanh xuống dưới mặt đất, chuẩn bị đi kiếm điểm tích lũy. Ngoài ra còn cần kiếm điểm khổ tu nữa, hắn cũng không ngờ điểm khổ tu lấy được từ chỗ của Thâm Uyên Chi Trùng giờ chỉ còn lại có 3 triệu. Thật đúng là quá nghèo, cũng không đủ tăng cao tu vi nữa.
- Chủ nhân, ta không có...
Trong lòng của ếch xanh điên cuồng rống giận. Ngươi cũng sắp phải chết rồi, còn muốn nhiều đan dược như vậy để làm gì? Đây không phải là lãng phí tích súc của ta sao? Nhưng nhìn thấy tên nhân loại này lại dám vọt thẳng vào bên trong đàn yêu thú, nó bị hù đến không dám nhiều lời nữa.
- Nếu như trước khi ta trở về mà ngươi còn không có luyện đan xong, vậy thì ta sẽ biến ngươi thành một món ăn ngon.
Ếch xanh oa oa kêu to, nói:
- Ngươi sao có thể uy hiếp ta, một con ếch xanh sống mấy chục nghìn năm.
Ở trong lòng của nó đã chết lặng, nhưng tính toán một chút, nhịn nhất thời có thể để sóng êm biển lặng, lui một bước trời cao biển rộng. Gia hỏa kia đã vi phạm lời thề với thiên địa, sau khi ra ngoài sẽ bị sét đánh chết. Lúc đó, nó cũng có thể khôi phục tự do.
- Thôi, ai bảo ếch xanh ta có tâm địa thiện lương. Bây giờ ngươi cũng sống không được bao lâu nữa. ta sẽ để ngươi thoải mái trong những ngày cuối cùng của cuộc đời đi.
Ếch xanh há miệng, Đan Hỏa Mộc Vương Đỉnh bay ra, Thanh Uyên Địa Hỏa bùng lên hóa thành rồng lửa, đau lòng lấy ra một ít linh dược. Đây đều là những thứ mà nó rất vất vả mới lấy được.
Lấy thân thể nhỏ yếu của ếch xanh mà có chiếm được những bảo bối này, nói nghe thì dễ nhưng mà làm thì khó như lên trời.
Nhưng nghĩ đến nếu nhân loại này nhìn thấy mình không có luyện đan xong, nói không chừng sẽ tại lúc hắn sắp chết kéo mình đi xuống địa ngục cùng.
Mình còn muốn gặp thê tử, sao có thể chết ở chỗ này?
Kinh Long Đại Thủ Ấn!
Lang Nha bổng!
Chỉ trong chốc lát, đàn yêu thú kia đã bị hắn giết sạch. Đàn yêu thú này cũng không quá mạnh, đa số là yêu thú Địa Cương cảnh tầng hai, tầng ba. Cho dù là gặp được hắn của mấy ngày trước cũng chỉ có một con đường chết, lại càng không cần phải nói hiện tại tu vi của hắn đã tăng thêm.
Đánh một chưởng là chết một đám.
Lang Nha bổng vung vẩy lại càng giống như trời sụp đất nứt, không khí bạo tạc, đánh nát những yêu thú này, máu thịt bay tứ tung.
- Tàn nhẫn. Thật sự là quá tàn nhẫn.
Ếch xanh vừa luyện đan, vừa quan sát Lâm Phàm. Nó không ngờ nhân loại này lại tàn nhẫn như vậy. Mỗi một chiêu, mỗi một thức đều vô cùng huyết tinh.
Ông trời muốn thu hắn cũng phải. Dù sao tên này mà còn tồn tại thì quá hại thiên hòa.
Ngẫm lại mình trước kia, lúc vẫn còn trong thân thể nhân loại, kết cục cuối cùng của cuộc chiến giữa cường giả đều là tan thành mây khói, ngẫu nhiên cũng chỉ phun ra mấy búng máu, đâu có huyết tinh như thế này.
6000 điểm tích lũy tới tay.
Máu thịt đầy đất, không có một con yêu thú nào còn sống cả, hắn hài lòng trở về.
- Luyện xong chưa?
Lâm Phàm đi đến trước mặt ếch xanh, thô lỗ nắm chặt hắn trong lòng bàn tay.
Ếch xanh kêu to, nói:
- Chủ nhân, ta đã luyện xong rồi. Nhưng mà chủ nhân, tốt xấu gì thì ta là yêu sủng của ngươi, ngươi có thể đối xử với ta nhẹ nhàng một chút hay không? Không cần mỗi lần đều bóp ta đau như thế.
Lâm Phàm không quan tâm ếch xanh nói cái gì, nhanh chóng chộp lấy viên đan dược kia và nói:
- Đây là đan dược gì?
Ếch xanh biết không ít thứ, nhất là năng lực luyện đan của nó thật đúng là không thể coi thường. Xem ra lúc còn trong hình người, nó cũng cao thủ luyện đan.
Yêu sủng này rất không tệ, nhưng chỉ là có hơi nhiều tiểu tâm tư. Nhưng tất cả những thứ này cũng không quan trọng. Chờ đối phương đột phá đến Thiên Cương cảnh có thể rời khỏi nơi này, lúc đó mình lại dạy dỗ nó thật tốt.
- Đây là đan dược Địa giai hạ phẩm, Băng Hỏa Tam Trọng Đan. Sau khi nuốt vào băng thì ngưng kết, lửa thì dung luyện, có thể tăng cường ngũ tạng lục phủ, rèn luyện xương cốt, có thể khiến cho chủ nhân tích lũy càng nhiều nội tình hơn nữa. Đây chính là thứ mà ta tiêu hao toàn bộ tài phú mới luyện chế được. Mặc dù không cách nào luyện chế ra Cửu Trọng Đan, nhưng mà đan dược này cũng cực kỳ khó lường.
- Coi như là một vài loại đan dược Địa giai thượng phẩm cũng không thể so sánh cùng viên đan dược này.
Ếch xanh ngẩng đầu, dương dương đắc ý nói. Ở trên con đường luyện đan này, nó đã đạt đến cảnh giới đại sư, tiện tay luyện chế một viên đan dược cũng phải khiến cho người ta kinh động như gặp người trời. Nếu như có đầy đủ vật liệu thì cho dù là Thần đan, nó cũng có thể cố gắng luyện ra.
Lâm Phàm gật đầu, nói:
- Ừm, xem ra ngươi còn có chút tác dụng, chí ít là tốt hơn so với việc làm thành đồ ăn.
Ếch xanh oa oa hô to, nói:
- Ta mặc dù là yêu sủng, nhưng mà ngươi không thể vũ nhục nhân cách của ta. Ta đâu chỉ là hữu dụng, nhớ năm đó, người đến cầu ta luyện đan...
Lời còn chưa nói hết đã bị Lâm Phàm ném tới một bên.
- An tĩnh một chút cho ta.
Lâm Phàm cầm Băng Hỏa Tam Trọng Đan lên, suy nghĩ một chút, sau đó lại lấy viên Hỏa Nguyên Đan kia ra, không biết nếu như hắn uống cả hai viên đan dược này cùng một lúc thì có thể khuếch trương dung lượng của bản thân đến cỡ nào?
Mà khi ếch xanh cảm nhận được dược lực nồng đậm đập vào mặt, cũng kinh hãi nói:
- Chủ nhân, ngươi tại sao lại có Hỏa Nguyên Đan?
Lâm Phàm nghe nó nói như thế, lại hứng thú hỏi:
- Làm sao? Một viên đan dược Địa giai hạ phẩm đã để cho ngươi, vị luyện đan đại sư này cảm thấy chấn kinh sao?
- Làm sao có thể.
Ếch xanh cúi đầu, nhưng mà vẻ khiếp sợ bên trong mắt nó lại không thể gạt được Lâm Phàm.
- Hỏa Nguyên Đan cũng không phải đan dược bình thường, mặc dù chỉ là Địa giai hạ phẩm, nhưng mà thế giới này không có khả năng có tài liệu để luyện chế nó.
Lâm Phàm sững sờ, tựa như là nghe được tin tức gì đó cực kỳ thú vị, nói:
- Ngươi không phải người của thế giới này?
Ếch xanh không ngờ mình đã lỡ miệng nói ra cho nên ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nói:
- Đúng, không sai, ta từ trong miệng của mấy nhân loại đã từng tiến vào nơi này biết được, thế giới này căn bản không phải nơi ta sinh sống trước kia. So với nơi đó, nơi này kém hơn quá nhiều.
- Nhớ năm đó...
Lạch cạch!
Lâm Phàm vươn tay bóp chặt ếch xanh, nói:
- Thân là yêu sủng phải có giác ngộ của yêu sủng. Đừng nói nhảm nữa, nói một chút xem viên Hỏa Nguyên Đan này làm sao?
Tầm mắt của hắn há lại những thổ dân này có thể so sánh. Kiếp trước đọc qua không ít tiểu thuyết huyền huyễn nên hắn tự nhiên biết thế giới cũng có phân cấp. Nhưng giờ tu vi của hắn còn quá thấp, những chuyện xa xôi kia không nên nghĩ quá nhiều.
Bởi vì hắn cũng hiểu được biết càng nhiều thì chết càng nhanh.
Cứ nhìn con ếch xanh này mà xem, hắn có vẻ biết được không ít thứ nhưng mà hiện tại cũng không có kết quả gì tốt.
Ếch xanh cố gắng giãy dụa, trong nội tâm rơi lệ. Nếu như về sau nó thật sự trở thành yêu sủng của nhân loại này, chỉ sợ cũng một loại tội nghiệt. Nhưng cũng may chỉ cần nhịn một chút là có thể qua, chờ nhân loại này chết đi nó sẽ lại được tự do.
- Hỏa Nguyên Đan này mặc dù chỉ là đan dược Địa giai hạ phẩm, nhưng mà trong đó có một gốc dược liệu rất quý hiếm, đó chính là Địa Tâm Thiên Hỏa Hoa. Ở thế giới trước đây của ta, chỉ có những đệ tử hạch tâm, thiên kiêu chi tử ở trong các đại tông môn truyền thừa đã lâu mới có tư cách uống Hỏa Nguyên Đan, phá vỡ cực hạn của bản thân, ngươi đây là có được đại cơ duyên, lại có thể lấy được đan dược bực này.
Ếch xanh thao thao bất tuyệt nói ra.
- Nói đều là nói nhảm, không có chút tác dụng nào.
Lâm Phàm ném ếch xanh ra xa. Hắn đúng là không ngờ thứ rút thăm ra đều thần kỳ như thế.
Nhìn nhân loại trước mắt này, ếch xanh cũng bất đắc dĩ thở dài. Đây không phải là ngươi hỏi ta sao? Hiện tại lại bảo ta nói nhảm. Thật sự là yêu sủng thì không có tôn nghiêm.
Lâm Phàm không do dự nữa, trước tiên nuốt Băng Hỏa Tam Trọng Đan vào, hắn muốn nhìn xem đan dược này có hiệu quả như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận