Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 187: Những đồ chơi này đều là rác rưởi (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: Ẩn Môn
-----------------
Lúc này, tại một chỗ tà ác nào đó, nơi này tựa như là thế giới màu máu, biển máu mênh mông, sóng cả mãnh liệt. Ở trên biển máu kia, từng con rồng máu bay lên, dữ tợn gào thét.
Biển máu mênh mông tựa như là có oan hồn của yêu thú đang thét gào vậy khiến cho lòng người kinh hãi.
Hư không giống như bị hai bàn tay to lớn xé mở. Một đôi chân lớn thò ra, bước vào trong biển máu sâu không thấy đáy kia. Vết nứt càng lúc càng lớn giống như là có sinh vật gì đó cực kỳ khủng bố muốn xuất hiện.
Thẳng đến khi một bóng người màu máu to lớn giống như là một người khổng lồ xuất hiện, đứng ở trong biển máu mênh mông.
- Đáng giận. Không ngờ tên này lại chết rồi.
Người khổng lồ mở miệng, mang theo uy thế cực kỳ khủng bố làm cho biển máu bị khuấy động đến sôi trào:
- Viêm Hoa tông, Thiên Tu, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ phải tra tấn thần hồn của ngươi, tẩm bổ cho Luyện Huyết Địa Ngục của ta.
Lúc này, bên ngoài cơ thể của người khổng lồ nổi lên rất nhiều bọc lớn, sau đó những cái bọc này vỡ tan, vô số xúc tu xuất hiện giống như mưa bay đầy trời, ở bên trong đống xúc tu này, một bộ thi thể không đầu xuất hiện.
- Không nghĩ tới lại bị giết. Đáng giận. Đáng giận.
Người khổng lồ gầm nhẹ, có thể thấy hắn đang cực kỳ phẫn nộ. Một lúc sau, đôi mắt màu đỏ lớn như một cái đèn lồng kia dần dần khôi phục lại bình tĩnh. Sau đó vô số xúc tu cuốn lấy thi thể, nhanh chóng bay về phía biển máu vô biên kia, rồi ném thi thể ra.
Thi thể của Quân Vô Thiên trôi nổi ở phía trên biển máu. Biển máu nguyên bản bình tĩnh lại đột nhiên sôi trào lên. Từ bên trong biển máu, vô số xúc tu màu máu duỗi ra, bám lên trên thi thể của Quân Vô Thiên. Đại lượng căn nguyên màu máu từ trong biển máu không biết sâu cạn kia thông qua những xúc tu này truyền vào trong thi thể.
Người khổng lồ nhìn tình huống ở trước mắt, cực kỳ thỏa mãn. Sau đó, hắn nhấc bàn tay to lớn lên. Vô số sinh linh bay ra từ trong lòng bàn tay. Mỗi một sinh linh đều bị một màn sáng màu hồng bao phủ làm cho bọn họ trông cực kỳ nhỏ bé, mà từng tiếng kêu thảm thiết cũng vang lên từ bên trong màn sáng màu hồng kia.
- Thiên Thần giáo, các ngươi chính là ma quỷ.
- Viêm Hoa tông là sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Hiển nhiên, ở bên trong những màn sáng màu hồng này đều là con dân của Viêm Hoa tông, trong đó cũng không thiếu võ giả có tu vi cường đại. Nhưng lúc này, bọn họ bị ánh sáng màu hồng này bao phủ cho nên không thể phản kháng được.
- Huyết Tế Nghịch Chuyển Đại Pháp!
Người khổng lồ há miệng, vô số phù văn màu máu bay ra, trôi nổi giữa không trung. Mỗi một cái phù văn đều tựa như là một thế giới bằng máu vậy. Sau đó những phù văn này bao vây Luyện Huyết Địa Ngục lại, tạo thành một đại trận nghịch thiên thần bí khó lường.
- Quân Vô Thiên, ngươi không thể chết. Dù trở thành tồn tại người không ra người quỷ không ra quỷ, ngươi cũng không thể chết.
Người khổng lồ nhìn thoáng qua tình huống ở đây, gật gật đầu rồi một lần nữa xé mở vết nứt, rời khỏi nơi này.
Vô Địch phong!
Lâm Phàm đi vào trong mật thất. Đây là chỗ tu luyện mà lão sư chuẩn bị cho hắn, có thể ngăn chặn hết thảy quấy nhiễu ở bên ngoài, để hắn có thể an tâm tu luyện.
Mấy người Lã Khải Minh đã trở về thu dọn đồ đạc. Ngày mai bọn họ sẽ vào ở Vô Địch phong. Đến lúc đó, Lâm Phàm sẽ giao Vô Địch phong cho bọn họ quản lý, việc tuyển chọn thêm đệ tử khác cũng sẽ do bọn họ phụ trách.
Còn việc mà Lâm Phàm muốn làm, chính là không ngừng tu luyện cho mình càng thêm cường đại, xứng với hai chữ vô địch.
Thi thể của Quân Vô Thiên bị người cướp đi, nhưng mà hắn cũng kịp lấy nhẫn trữ vật của tên kia rồi. Hắn có một sự chấp nhất không có gì sánh kịp đối với tài phú, tuyệt đối sẽ không lãng phí.
- Thân là người đứng đầu trong mười vị phong chủ, tài phú chắc hẳn là rất kinh người, đừng khiến ta thất vọng nhé.
Lâm Phàm nói thầm, nhanh chóng kiểm tra nhẫn trữ vật, nhìn xem bên trong có bảo bối gì không.
Khi kiểm tra xong hắn cũng ngây ngẩn cả người rồi gương mặt đột nhiên lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Đan dược chồng chất như núi, số lượng khiến cho người sợ hãi không thôi.
- Không ngờ tên này lại tích lũy nhiều đan dược như thế, chỉ tính riêng số lượng đan dược Nhân giai e rằng đã vượt qua chục nghìn bình, mỗi một bình thì có mười viên, đó chính là mấy trăm nghìn viên đan dược Nhân giai. Gia hỏa này đến cùng là lấy tài phú ở đâu ra mà nhiều như thế? Chẳng lẽ là muốn khai tông lập phái, tự lập môn hộ hay sao?
Đếm kỹ một chút, tổng cộng có mười ba nghìn bình đan dược Nhân giai, trong đó đại đa số đều là đan dược Nhân giai trung phẩm, mà thượng phẩm cũng có hơn ba nghìn bình, Quân Vô Thiên này đúng là một vị phú ông. Thật sự là vô cùng giàu có.
Một mình Quân Vô Thiên tuyệt đối không có khả năng có nhiều đan dược như thế, nếu không phải là do giết người cướp của kiếm được, thì phải là do người khác đưa cho.
Khả năng giết người cướp của cũng không cao lắm, dù sao người có thể bị hắn chém giết, tu vi tuyệt đối không yếu, không có khả năng cất giữ nhiều đan dược Nhân giai như vậy. Xem ra chỉ có một khả năng, có người ở sau lưng ủng hộ hắn, cho hắn nhiều đan dược như thế chính là để hắn thu mua lòng người.
Sau đó tiếp tục tra xét.
Đan dược Huyền giai 1000 bình, thượng phẩm 100, trung phẩm 200, hạ phẩm 700.
Quả là giàu có. Nếu như lấy ra toàn bộ đan dược Huyền giai hối đoái thành tài phú, e rằng cũng đều là một con số khổng lồ.
Thi thể của Quân Vô Thiên bị Thiên Thần giáo cướp đoạt, chẳng lẽ chính là Thiên Thần giáo ở sau lưng ủng hộ Quân Vô Thiên. Nếu là như vậy, Thiên Thần giáo này cũng không phải là tổ chức bình thường, nội tình rất sâu.
Nhưng mà nghĩ kỹ thì cũng có thể lý giải, nếu như nội tình của Thiên Thần giáo không đủ, e rằng đã sớm bị Viêm Hoa tông diệt trừ rồi, cũng không có khả năng làm càn đến bây giờ.
Về phần đan dược Địa giai cũng có nhưng không nhiều, chỉ có vài bình, xem ra là Quân Vô Thiên đã dùng để tu luyện.
Tiếp tục tra xét rồi lấy ra một môn công pháp.
- Hư Vô Thuấn Sát Kiếm Ý, công pháp Địa giai trung phẩm.
Sau khi nhìn vài lần, hắn lập tức ném qua một bên, nói:
- Rác rưởi, tu luyện thành công như Quân Vô Thiên cũng bị ta một cước giẫm chết, lãng phí điểm tích lũy.
- Vạn Yêu Thần Thể!
- Ha ha.
Lúc nhìn thấy danh tự của bộ công pháp này, Lâm Phàm không khỏi nở nụ cười, nói:
- Có chút ý tứ, cô đọng huyết mạch của một chục nghìn con yêu thú, tăng cường thực lực của bản thân, luyện thành Vạn Yêu Thần Thể. Quân Vô Thiên ơi là Quân Vô Thiên, nếu như biết ngươi tu luyện môn công pháp này thì ta đã không có xem trọng ngươi như vậy. Ngay cả huyết mạch của mình mà cũng muốn thay đổi, đúng là kẻ bất hiếu.
- Rác rưởi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận