Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 202: Ta ngửi được mùi của sự hoan nghênh

Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: Ẩn Môn
Nguồn: TruyenYY
-------------------
- Thật nghèo!
- Còn nói mình là Thần Tử, vậy mà chỉ có một bình đan dược Địa giai, tài sản như thế này xứng đáng thân phận của một vị Thần Tử hay sao?
Lâm Phàm kiểm tra một phen, không ngờ tên Phục Đô Thánh này lại chỉ có một bình đan dược Địa giai, hơn nữa còn là Địa giai hạ phẩm. Đúng là mất mặt. Hắn tức giận đá thi thể của Phục Đô Thánh lăn sang một bên.
Nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến con rối Sinh Tử kia, đó cũng là đồ tốt. Sau đó, hắn nhanh chóng chộp về phía thi thể của Phục Đô Thánh.
- A, đến cùng là tên này giấu nó ở nơi nào? Chẳng lẽ là ở trong thân thể hay sao? Vậy chỉ có thể mở ngực mổ bụng, tìm xem có ở nơi này hay không?
Đột nhiên, trên lồng ngực của Phục Đô Thánh có một vệt sáng thoáng hiện. Sau đó một con rối lớn cỡ bàn tay lăn xuống, chỉ là phía trên con rối này có vài vết rạn nứt, e rằng đã sắp vỡ tan.
Lâm Phàm cầm con rối kia lên, quan sát cẩn thận:
- Ngươi tuyệt đối đừng không có hỏng nhé. Gia hỏa này đã nghèo như vậy, đồ tốt thì cũng chỉ có duy nhất cái này. Nếu như nó cũng hỏng nốt thì lần truy đuổi này coi như là tốn công không rồi.
Lập tức, Lâm Phàm vận chuyển cương khí, bao phủ con rối này lại, nhìn xem có thể luyện hóa vật này hay không. Trong nháy mắt, hắn cảm nhận được bản thân có một loại liên hệ đặc thù với con rối Sinh Tử này.
- Hữu dụng, vậy mà thật có hiệu quả. Cái này rõ ràng là đồ vật dùng một lần duy nhất. Mình cũng chỉ muốn thử một chút thôi, sao lại vẫn còn có thể hữu dụng nhỉ? Chẳng lẽ là lúc Phục Đô Thánh sử dụng con rối Sinh Tử này, bởi vì nguyên nhân do mình cho nên chỉ có thể tính là thành công một nửa, không có triệt để tiêu hao sạch sẽ sức mạnh còn lại ở bên trong con rối Sinh Tử này?
Trong lòng Lâm Phàm thâm nghĩ, có lẽ đây chính là tình huống chân thật.
- Thu.
Tâm thần khẽ động, con rối Sinh Tử đột nhiên hóa thành một vệt sáng tiến vào trong cơ thể của Lâm Phàm.
Chỉ là điều khiến Lâm Phàm ngạc nhiên chính là con rối Sinh Tử này vậy mà lập tức hấp thu sức mạnh của hắn tựa như là đang khoi phục lại sức mạnh vừa mới mất đi vậy.
Thì ra là thế. Tên Phục Đô Thánh này yếu như vậy xem ra là bởi vì khi mà hắn đạt được con rối Sinh Tử này thì con rối này đã không còn đủ năng lượng để kích hoạt, cho nên cần hấp thu cương khí để khôi phục. Tên Phục Đô Thánh kia tiêu hao cương khí để luyện hóa nhưng bây giờ lại bị mình chiếm tiện nghi.
Hiện tại con rối Sinh Tử này đã được kích hoạt thành công, mình chỉ cần rót sức mạnh vào là được. Chờ nó hút hết cương khí, mình lại thi triển kỹ năng phục sinh đầy máu, cho nên Lâm Phàm để mặc cho con rối này tùy tiện hút, muốn hút bao nhiêu liền hút bấy nhiêu, cam đoan số lượng nhiều cho nó ăn đủ no.
Tiếp tục kiểm tra.
- Âm Dương Song Tu Thuật
Đây chính là công pháp chủ tu của Phục Đô Thánh, phẩm giai cũng không tệ lắm, dĩ nhiên là công pháp Địa giai trung phẩm.
Hiện tại công pháp Thiên giai cũng không dễ dàng có được. Nhưng vận khí của mình cũng rất tốt cho nên đã có được ba môn công pháp Thiên giai hạ phẩm lần lượt là Thất Thần Thiên Pháp, Hóa Thần Kiếm Trận, Kinh Long Đại Thiên Công.
Về phần công pháp Thiên giai trung phẩm có lẽ ở chỗ lão sư có, nhưng mà còn công pháp Thiên giai thượng phẩm, e rằng cũng chỉ có dạng tông môn cường đại giống như Thánh Đường tông mới có đi.
Nếu như là trước kia, khi mà hắn còn không có thành lập Vô Địch phong, hắn có lẽ sẽ chướng mắt công pháp này. Nhưng mà bây giờ nhà lớn nghiệp lớn, không có cách nào khác, có cái gì thì thu cái đó, đan dược, công pháp, binh khí mặc kệ là phẩm giai gì hắn đều không từ chối.
Nhưng cái môn Âm Dương Song Tu Thuật này thật đúng là làm cho hắn rất chướng mắt bởi vì nó hoàn toàn chính là một quyển sách cấm trẻ em dưới 18 tuổi, thật là quá cay con mắt.
Chỉ là ném nó đi thì không thể nào.Nếu như để công pháp tà môn thế này rơi vào trong tay người khác, sợ rằng sẽ gây tai họa với nữ nhân ở trên đời này.
Được rồi. Mình cứ tạm thời đảm bảo đã, lúc rảnh rỗi cũng có thể lấy ra đọc một chút để giết thời gian.
Xong xuôi, hắn quay sang kiểm tra những thi thể khác một phen, thu hoạch cũng không tệ lắm. Mặc dù phẩm giai của đan dược không cao, nhưng có thể mang về tông môn cho các sư đệ phục dụng.
Còn có một số công pháp cũng có thể mang về tông môn.
Dù sao hiện tại, chỉ cần có khả năng sử dụng, mặc kệ là cái gì hắn cũng đều muốn.
Lúc này Lâm Phàm mới để ý, chỉ mới bỏ mặc cho con rối Sinh Tử hấp thu sức mạnh thoả thích một lúc vậy mà cương khí trong cơ thể hắn đã tiêu hao sạch sẽ, hơn nữa con rối Sinh Tử này dường như là vẫn còn không có hút no bụng.
Nhất là sau khi luyện hóa con rối Sinh Tử này, hắn cũng biết cái đồ chơi này là bảo bối do một vị siêu cấp cường giả ở thời kỳ Thượng Cổ luyện chế.
Khôi Lỗi lão tổ, danh hào của vị cường giả này đúng là đủ mạnh mẽ nhưng Lâm Phàm cũng không để ở trong lòng. Hiện tại coi như vị cường giả này xuất hiện ở trước mặt mình thì cũng chỉ là một loại bi ai của hắn.
- Quả nhiên là bảo bối. Đã như vậy, ta sẽ để ngươi hút no. Lần sau gặp được nhân tuyển thích hợp, mình cũng có thể sử dụng để khống chế.
Lấy Thái Hoàng Kiếm ra, nhanh chóng giải quyết bản thân.
Mười giây sau, phục sinh, cương khí lại một lần nữa khôi phục sung mãn, con rối Sinh Tử tiếp tục điên cuồng hấp thu.
Một lần lại một lần.
Một mực đến sau ba mươi mấy lần con rối này mới hoàn toàn bão hòa.
Thật sự là điên rồi. Nếu như toàn bộ sức mạnh mà con rối Sinh Tử này hấp thu được bạo phát ra thì cho dù là cường giả Thiên Cương cảnh cũng có thể bị đánh thành mảnh vỡ. Khó trách tác dụng của con rối Sinh Tử này to lớn như thế, nguyên lai điều kiện để khởi động được nó đích thật là quá hà khắc.
Phục Đô Thánh có thể kích hoạt con rối Sinh Tử thành công, đồng thời lấp đầy sức mạnh cần thiết, e rằng cũng không phải là việc dễ dàng. Chỉ là không nghĩ tới bây giờ lại tiện nghi mình, đây thật là phong thủy luân chuyển, năm nay đến nhà ta.
Bận rộn cả một đời, kết quả thì cũng chỉ là may áo cưới cho người khác mà thôi.
Chiếc Chiến Thuyền Tám Cánh này nhất định phải đưa về Nhật Chiếu tông, dù sao Viêm Hoa tông là tông môn chính nghĩa, sao có thể sử dụng thứ đồ chơi này.
Nhưng ở trước đó, hắn vẫn nên nhìn qua mấy thôn dân phía dưới một lần.
Các thôn dân ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào chiếc chiến thuyền không lồ ở trong hư không, Bọn họ cũng không biết chuyện gì đang diễn ra ở bên trong, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện cho Lâm Phàm giành chiến thắng.
- Thôn trưởng, có người đi xuống.
Một thôn dân đột nhiên la lớn:
- Là hắn, là người vừa mới cứu chúng ta.
Lâm Phàm nhẹ nhàng rơi xuống đất, đúng là có phong phạm như một vị cường giả giáng lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận