Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 221: Ngươi biết chuyện bốn nhóm máu chính hay không?

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

Theo phía sau lưng nam tử này, Lâm Phàm đi về phía hang động to lớn kia. Khi bước vào bên trong, mùi máu tươi càng lúc càng dày đặc. Tí tách. Tiếng giọt nước rơi xuống truyền ra từ bên trong hang động.
Nơi này chính là một cái hố sâu khổng lồ. Thềm đá gắn trên vách tường, xoay quanh mà đi xuống. Từ phía trên nhìn xuống dưới thì nơi này giống như là vực sâu đen kịt. Khi nhìn ngang qua, hắn thấy có xích sắt từ phía trên rủ xuống, mỗi cái xích sắt đều trói một bộ thi thể, có yêu thú, có nhân loại, còn có quái vật nửa người nửa yêu.
Phù phù!
Mấy bó đuốc ở trên vách đá đột nhiên sáng lên, một mực kéo dài xuống dưới, chiếu sáng bậc thang còn có vách tường ở chung quanh.
Nam tử dẫn đường cẩn thận từng li từng tí đi tới, không dám phát ra động tĩnh lớn nào, hắn nói khẽ:
– Nhỏ giọng một chút, đừng nói quá to.
Lâm Phàm cảm giác nơi này rất quỷ dị. Nhưng đối với hắn, nơi càng quỷ dị thì càng tốt, chí ít có thể sẽ có đồ tốt không tưởng tượng được xuất hiện.
Nam tử dẫn đường cũng thật sự sợ hãi nơi này, nhưng nhớ đến còn có mấy ngày là hắn có thể trở về tông môn, cho người khác đến thay ca, hắn cũng nhẹ nhàng thở ra.
Nơi này còn kinh khủng hơn so với lãnh địa của ác ma, nhất là tên Đại Yêu Sư kia lại càng là một người vô cùng kinh khủng. Thậm chí nếu như cần phải làm thí nghiệm mà không có người nào ở bên, Đại Yêu Sư sẽ không chút do dự đặt hắn lên bàn mổ.
Đối với gia hỏa nhận lời mời này, hắn cũng chỉ có thể nói thầm trong lòng, hi vọng người này có thể kiên trì được ba ngày.
Dù sao từ trước đến nay, người có thể kiên trì ba ngày cũng vô cùng thưa thớt, người lâu nhất cũng chỉ sống sót qua bảy ngày mà thôi.
Một mực đi đến cuối hang động, bốn phía đều là thông đạo dài đến mức không nhìn thấy điểm cuối, giống như là thông suốt đi bốn phương. Trong mỗi một thông đạo đều vang lên tiếng gào thét thê lương. Những tiếng gào thét này có cái như là thanh âm của dã thú, có cái lại như là thanh âm nhân loại.
Lâm Phàm khá thản nhiên nhưng mà hắn lại cảm thấy thân thể của nam tử dẫn đường run lên tựa như là cực kỳ sợ hãi nơi này vậy.
Lúc này, phía trước có hai người đi tới, trong tay của hai người này còn đang kéo một bộ thi thể. Khi bọn họ đến gần, Lâm Phàm mới phát hiện nửa bên mặt của thi thể kia là mặt thú dữ tợn, răng thú lồi ra, trông cực kỳ khủng bố.
Chỉ là không có bất kỳ khí tức gì, hiển nhiên là đã chết.
– Đi theo ta, về sau ngươi sẽ thường xuyên nhìn thấy những cảnh như thế này. Bây giờ dù ngươi có sợ hãi đi nữa thì cũng không thể đổi ý đâu.
Nam tử dẫn đường nói.
Lâm Phàm cười, không nói thêm gì.
Sau đó hai người rẽ vào một thông đạo tối đen. Đi thêm một lúc, nam tử kia đẩy một cái cửa sắt ra. Âm thanh của dã thú ở bên trong càng thêm cuồng bạo, thậm chí còn có âm thanh xích sắt va chạm.
– Đại Yêu Sư đại nhân, trợ thủ mới của ngài tới rồi.
Nam tử cung kính nói, ánh mắt nhìn về phía thứ to lớn đang bị treo ở trên tường kia, thứ đó đã từng là một con yêu thú, nhưng mà hiện giờ nó đã bị chia năm xẻ bảy.
– Đồ vô dụng, sức mạnh mới chỉ ở mức độ này mà đã không chịu được.
Một tiếng hét âm trầm vang lên từ bên trong. Hiển nhiên là vì thí nghiệm thất bại cho nên chủ nhân của thanh âm cũng cực kỳ phẫn nộ.
Nam tử nghe người kia nói như thế, thân thể run lẩy bẩy, toàn thân toát mồ hôi lạnh
– Thật sao? Trợ thủ của ta tới rồi, vậy thì ta cũng nên đi ra nhìn một chút.
Tiếng bước chân vang lên.
Ở trong mắt của nam tử tựa như là có một con ác ma vực sâu đi tới chỗ của mình vậy. Uy thế kinh khủng cuốn tới, ép hắn phải cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng.
Lâm Phàm nhíu mày. Khí tức này đúng là có chút cường đại, nhưng vẫn không cường đại đến mức khủng bố như vậy chứ.
Tiếng bước chân càng lúc càng lớn. Nhưng mà khi tiếng bước chân đã dừng lại ở trước mặt, Lâm Phàm lại vẫn không thấy một ai. Khi cúi đầu nhìn xuống thì hắn lại ngây ngẩn cả người.
Thân thể nhiều nhất cũng chỉ cao một mét, hơn nữa thoạt nhìn còn cực kỳ già nua, người này chính là Đại Yêu Sư hay sao?
– Ừm, rất không tệ.
Đại Yêu Sư ngẩng đầu nhìn Lâm Phàm, nhẹ gật đầu.
Nam tử lập tức cung kính nói:
– Đại Yêu Sư đại nhân hài lòng là tốt rồi.
– Ngươi đi với ta.
Đại Yêu Sư chỉ chỉ Lâm Phàm rồi nói, sau đó đi vào bên trong.
Lâm Phàm cũng không có suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đi theo ở phía sau Đại Yêu Sư. Hắn cũng muốn nhìn xem tên Đại Yêu Sư này muốn làm gì.
Ngay khi mà hắn còn đang suy nghĩ chuyện này, thanh âm của Đại Yêu Sư đã vang lên:
– Ngươi sau này sẽ là trợ thủ của ta, tất nhiên là cần phải quen thuộc công việc của ta. Mục tiêu của ta chính là muốn cho nhân loại cùng yêu thú dung hợp hoàn mỹ, hình thành chiến tranh binh khí mạnh nhất.
– Nhưng mà ta sẽ không nói cho ngươi bất kỳ chuyện gì, ngươi cần nghiên cứu, học tập ở trong quá trình thí nghiệm với ta. Nếu ngươi khiến cho ta có cảm giác ngươi không có cách nào trợ giúp cho ta, như vậy kết cục của ngươi chính là như thế này, trở thành vật liệu dung hợp cùng với yêu thú.
Đại Yêu Sư lạnh lùng nói, sau đó bàn tay nhấn vào một cái nút ở trên vách tường.
Lập tức, phía trên vách tường đột nhiên xuất hiện hai cái cửa động, một bên là người bị xích sắt trói lại mà một bên còn lại thì là yêu thú.
– A! Thả ta.
Người kia tức giận gào thét, cố gắng giãy dụa. Thanh âm xích sắt va chạm vang khắp hang động, nói:
– Những ác ma như các ngươi sẽ chết không được yên lành.
Đại Yêu Sư cầm một cái lệnh bài treo ở dưới chân nhân loại này lên, bình tĩnh nói:
– Đệ tử của Viêm Hoa tông, Địa Cương cảnh tầng một, tù binh.
– Ừm, vật liệu rất không tệ. Đúng là có thể để ta thí nghiệm thành quả mới nhất, thay thế trái tim của yêu thú cùng trái tim của nhân loại.
Lâm Phàm nhìn người này, nhíu mày. Hắn không ngờ những người này lại thật sự là lấy đệ tử của Viêm Hoa tông làm vật liệu để thí nghiệm. Thân là đệ tử Viêm Hoa tông, hắn làm sao có thể nhìn đồng tông bị người khác mổ xẻ nghiên cứu.
Tên Đại Yêu Sư này thật đúng là một gia hỏa làm cho người ta chán ghét.
– Đại Yêu Sư, thí nghiệm trao đổi trái tim mà ngươi nói có phải là cũng không có thành công hay không?
Lâm Phàm mở miệng nói.
Hắn vừa nói xong, động tác của Đại Yêu Sư đột nhiên dừng lại, sau đó một khí tức táo bạo cùng phẫn nộ bạo phát ra:
– Ngươi nói cái gì? Ngươi dám nói ta không thành công sao? Thân là trợ thủ, ngươi lại muốn chất vấn cấp trên của ngươi, Đại Yêu Sư vĩ đại như vậy hay sao?
Khí tức mà Đại Yêu Sư bạo phát ra đúng là rất mạnh, nhưng mà lại không có tác dụng gì với Lâm Phàm cả.
– Thế nào, thân là Đại Yêu Sư, chẳng lẽ cả việc thừa nhận thất bại cũng không thể làm được hay sao? Kỳ thật ta cũng cho rằng phương pháp nghiên cứu của ngươi là hoàn toàn sai lầm.
Lâm Phàm bình tĩnh nói.
Đại Yêu Sư nguyên bản đã gần như ở vào biên giới bộc phát. Nhưng mà sau khi nghe Lâm Phàm nói thế, hắn lại chậm rãi thu hồi khí tức, nói:
– Sai lầm ư? Tại sao lại là sai lầm?
Tốt, rất tốt. Nếu gia hỏa này đã hỏi thăm tại sao hắn sai lầm, vậy hôm nay bản thân sẽ giảng cho hắn một bài. Dù sao khi kiếp trước, ta chính là một cao thủ bán hàng.
– Ngươi có phải là một mực đang dùng người của Viêm Hoa tông để thí nghiệm hay không?
Lâm Phàm bình tĩnh nói. Hắn đưa lưng về phía Đại Yêu Sư, liên tục nháy mắt với nam tử bị xích sắt trói lại kia, ra hiệu đừng kêu nữa, ta đang cứu mạng nhỏ của ngươi đó.
Nhưng nam tử bị xích sắt trói lại kia lại không hiểu được ám hiệu của Lâm Phàm mà vẫn tức giận mắng to.
Đại Yêu Sư suy nghĩ, nói:
– Đúng vậy, chuyện này có vấn đề gì sao?
– Hừ, vấn đề rất lớn là đằng khác, ta nhìn ra ngươi căn bản là không có minh bạch chân lý của máu đi.
Lâm Phàm lạnh lùng nói, lộ ra vẻ khinh thường.
– Ngươi đang cười nhạo ta sao?
Đại Yêu Sư sao có thể nghe không ra sự khinh thường ẩn chứa trong ngữ khí của Lâm Phàm, hắn lập tức giận dữ hét tựa như là tùy thời đều có thể giết Lâm Phàm vậy.
Nhưng Lâm Phàm cũng không thèm để ý, hắn đã nhìn ra tên Đại Yêu Sư này có lẽ chính là một kẻ biến thái chuyên môn nghiên cứu, muốn cho nhân loại có thể dung hợp cùng với yêu thú.
– Làm sao? Ngươi không muốn biết rốt cuộc là vì cái gì mà ngươi liên tục thất bại sao?
Lâm Phàm nhìn về phía Đại Yêu Sư, lạnh nhạt hỏi.
Đại Yêu Sư vội vàng nói:
– Người nói đi, đến cùng là vì cái gì. Nếu như ngươi có thế khiến cho ta hài lòng, ta sẽ ban thưởng cho ngươi.
– Ngươi vì sao không dùng đệ tử của Nhật Chiếu tông để thí nghiệm?
Lâm Phàm nói.
– Đệ tử của Nhật Chiếu tông sao?
Đại Yêu Sư ngẩng đầu, nói:
– Tại sao lại muốn dùng đệ tử của Nhật Chiếu tông đến để thí nghiệm? Rõ ràng đã có những nô lệ Viêm Hoa tông này, tại sao phải dùng Nhật Chiếu tông làm gì?
Lâm Phàm lắc đầu, nói:
– Ngươi không hiểu. Đây là vấn đề ở giữa các loại nhóm máu khác nhau. Máu là thứ cực kỳ huyền bí, cực kỳ phức tạp, thường thấy nhất có bốn nhóm máu chính là A, B, AB, O.
– Chờ một chút, ngươi nói cái gì, cái gì là bốn nhóm máu chính?
Đại Yêu Sư nghe Lâm Phàm nói những thứ này, đầu lập tức to ra như cái đấu. Hắn nghe không hiểu đối phương đang nói cái gì, thậm chí hắn còn chưa từng nghe nói qua chuyện bốn nhóm máu chính.
Lâm Phàm cười, nói:
– Ngay cả thuyết pháp về bốn nhóm máu chính cũng không hiểu rõ mà đã muốn nghiên cứu loại thí nghiệm nhân loại cùng dung hợp yêu thú này, ngươi sợ là đang nằm mơ, hoặc là nói ngươi đang thử vận may.
– Nói cho ta biết, chuyện này rốt cuộc là có ý tứ gì?
Đại Yêu Sư cảm giác mình giống như mở ra một cánh cửa mới, mà đằng sau cánh cửa này có rất nhiều thứ mà hắn không biết.
– Tên đệ tử Viêm Hoa tông này không thích hợp, đổi một kẻ của Nhật Chiếu tông cho ta.
Lâm Phàm vừa dứt lời liền khoanh tay, tựa như là có ý nếu như mà ngươi không đổi, ta sẽ không nói thêm gì nữa.
Hiện tại, Đại Yêu Sư bức thiết muốn biết đến cùng là vì cái gì mà hắn liên tục thất bại. Hắn đi tới đi lui, đột nhiên nghĩ đến điều gì, đột nhiên kéo một cái chốt xuống, tên đệ tử của Viêm Hoa tông kia lập tức bị kéo lên, mà có một tên đệ tử của Nhật Chiếu tông bị thả xuống.
Tên đệ tử của Nhật Chiếu tông này bởi vì phạm sai lầm, cho nên bị phạt phải cảm thụ sự khủng bố ở nơi này. Thế nhưng mà giờ phút này, khi thấy tình huống hiện tại, tên đệ tử của Nhật Chiếu tông này lại gào thét.
– Các ngươi muốn làm gì? Ta là đệ tử của Nhật Chiếu tông, ta chỉ là bị phạt đợi ở chỗ này một năm mà thôi. Đại Yêu Sư. ngươi muốn làm gì?
Khi nhìn thấy tình huống chung quanh, tên đệ tử này lập tức minh bạch là đã xảy ra chuyện.
– Hắn thích hợp sao?
Đại Yêu Sư không hề quan tâm đến người này mà vẫn nhìn chòng chọc vào Lâm Phàm.
Lâm Phàm gật đầu, nói:
– Phù hợp.
– Hi vọng ngươi không nên gạt ta. Nếu không ngươi sẽ chết rất thảm.
Đại Yêu Sư không hề do dự, lập tức bắt đầu thí nghiệm. Tên đệ tử kia cố gắng giãy dụa nhưng lại không có tác dụng nào.
Phốc phốc!
Thanh âm làn da bị cắt vang lên.
– Không. Đại Yêu Sư ngươi không thể làm như vậy với ta. Ta là đệ tử của Nhật Chiếu tông, ngươi không thể dùng ta để nghiên cứu.
Nhưng mà lúc này Đại Yêu Sư đã tiến vào trong trạng thái nghiên cứu, triệt để điên cuồng, không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa.
Vốn dĩ lúc đầu Lâm Phàm muốn giết toàn bộ người ở nơi này nhưng mà hắn đột nhiên phát hiện ra, tên Đại Yêu Sư này giống như là vẫn có chút tác dụng.
Nghĩ đến con Chiến Tranh Cự Thú to lớn, khủng bố ở thời kỳ chiến tranh kia, hắn cũng đã nhìn ra, nghiên cứu của Nhật Chiếu tông đối với phương diện này thâm sâu đến cỡ nào.
Con rối Sinh Tử.
Có lẽ dùng thứ này để khống chế Đại Yêu Sư cũng là một lựa chọn không tồi.
Ngay tại khi Lâm Phàm còn đang suy nghĩ, thanh âm của Đại Yêu Sư vang lên.
– Ha ha ha ha!
Đại Yêu Sư điên cuồng cười:
– Thành công, thật sự là đã thành công. Trái tim của nhân loại cùng yêu thú đã hoàn mỹ dung hợp với nhau. Thí nghiệm của ta đây đã thành công rồi.
Tên đệ tử của Nhật Chiếu tông kia đột nhiên đứng lên. Hai con ngươi nguyên bản đục ngầu đột nhiên biến thành màu máu. Ở chỗ trái tim của thân thể này, từng đường kinh mạch màu xanh nổi lên tựa như là rễ cây vậy.
Rống!
Tên đệ tử kia gào thét một tiếng, sau đó ở dưới mệnh lệnh của Đại Yêu Sư, ngoan ngoãn đứng ở một bên.
– Ngươi làm sao lại biết được những thứ này?
Đại Yêu Sư nhìn về phía Lâm Phàm tựa như là không ngờ tên trợ thủ này lại biết nhiều như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận