Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 223: Nơi xoát điểm tích lũy tốt nhất

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Chủ nhân, ta không nhìn ra điểm gì khác biệt cả. Ngoại trừ máu của cường giả chân chính sẽ ngưng tụ thành màu vàng còn lại thì chúng đều có màu đỏ, không có gì khác nhau.
Đại Yêu Sư quan sát mấy bình máu tươi trong tay thật lâu, cuối cùng rút ra được kết luận mà hắn thấy thỏa mãn nhất.
Bàn tay của Lâm Phàm lập tức đập lên trên đầu của Đại Yêu Sư. Đại Yêu Sư ngã trên mặt đất, thần sắc mê mang nhìn chủ nhân. Hắn cũng không biết vì sao chủ nhân lại muốn đánh của hắn.
– Ngươi là thiểu năng trí tuệ sao? Chuyện máu tươi là màu đỏ ta không nhìn ra được hay sao? Ta muốn ngươi nghiên cứu xem bên trong những bình máu này có điểm gì khác nhau.
Lâm Phàm cảm giác khó mà giải thích được, tuy rằng trong lòng còn luôn nhắc nhở mình nhất định phải ôn hoà, nhã nhặn nhưng mà cuối cùng vẫn không thể nhịn được nữa, hai tay của Đại Yêu Sư này chỉ sợ đã dính máu tươi của không ít người Viêm Hoa tông.
Mặc dù người ở hai tông cũng đều là sinh mệnh, nhưng ai bảo mình lại là người của Viêm Hoa tông cơ chứ. Hơn nữa Nhật Chiếu tông này luôn khiến cho hắn nhớ về một quốc gia mà hắn căm ghét ở kiếp trước, không diệt các ngươi thì diệt ai?
Bởi vì con rối Sinh Tử khống chế cho nên Đại Yêu Sư sẽ không hận Lâm Phàm mà chỉ biết phục tùng.
– Chủ nhân, ngoại trừ màu sắc, năng lượng ẩn chứa bên trong mỗi bình máu cũng không giống nhau, có mạnh có yếu.
Đại Yêu Sư nghĩ một chút rồi lại mở miệng nói.
– Ngươi…
Lâm Phàm nghe hắn nói như thế cũng tức đến hộc máu, hận không thể vung tay chụp chết Đại Yêu Sư. Đây hoàn toàn chính là nói nhảm, chẳng lẽ gia hỏa này nghiên cứu mấy chục năm đều chỉ mới nghiên cứu ra những thứ vô dụng này hay sao?
Nhưng hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn. Dù sao thì mình cũng phải ở trong này một đoạn thời gian, phải cẩn thận truyền thụ một chút tri thức cho tên Đại Yêu Sư này.
– Ở chỗ này có nhiều yêu thú hay không?
Lâm Phàm nghĩ đến mình chỉ có 10,000 điểm tích lũy mà bây giờ bản thân đang ở Yêu Thành, lại đang khống chế Đại Yêu Sư cho nên có thể giết yêu thú nơi này, vừa tiện lợi lại tiết kiệm công sức.
– Tổng cộng có hơn 1,600 con yêu thú.
Đại Yêu Sư thành thật nói. Nơi này là Yêu Thành, ở đây lại lấy hình thức trao đổi tài nguyên để người của Nhật Chiếu tông bắt yêu thú đưa tới, dùng cho nghiên cứu.
Khi biết được có việc như này, một số người của Nhật Chiếu tông khẳng định là làm không biết mệt, cho dù đệ tử của Nhật Chiếu tông cũng vì tài nguyên mà bắt yêu thú đưa tới.
Hơn 1,600 con.
Nghe được số lượng khổng lồ như thế, nội tâm của Lâm Phàm cực kỳ xúc động. Nếu như hắn có thể giết toàn bộ, điểm tích lũy này sẽ tăng đến mức nào?
Có lẽ là mấy trăm nghìn đi.
– Mang ta đi nhìn xem.
Lâm Phàm đã không kịp chờ đợi. Hắn cảm giác vận khí của mình thật sự là quá tốt. Mỗi khi thiếu cái gì thì ông trời đều sẽ đưa thứ mà mình cần tới cho mình.
Điểm khổ tu đã tích lũy tốt, nhưng điểm tích lũy lại thật khó kiếm.
Công pháp đề thăng ngày càng cao, điểm tích lũy cần có cũng càng ngày càng nhiều. Bây giờ muốn đề thăng cả mấy môn công pháp ở trên người hắn thì chỉ sợ mấy triệu điểm tích lũy cũng không đủ.
Con đường đi tới thành công còn xa xôi lắm, hắn còn cần tiếp tục cố gắng mới được.
Chỗ giam giữ yêu thú của Yêu Thành.
Còn không có tiến vào, hắn cũng đã nghe được tiếng gào thét của đám yêu thú. Bị giam giữ ở bên trong chỗ tối tăm, không ánh mặt trời này, đám yêu thú đã sớm ở trong trạng thái cuồng bạo, bất kỳ động tĩnh gì cũng có thể làm cho bọn chúng nổi giận.
– Chủ nhân, tất cả yêu thú trong Yêu Thành đều bị giam giữ ở chỗ này.
Vì không muốn có bất kỳ người nào có thể quấy rầy hắn cùng chủ nhân làm việc, Đại Yêu Sư đã sớm ra lệnh cho tất cả đệ tử của Nhật Chiếu tông trông coi nơi này rời đi.
Có thể làm việc cho chủ nhân là Đại Yêu Sư đã cảm thấy vô thượng quang vinh.
Địa Cương cảnh tầng hai, Tôi Thể cảnh tầng chín, Địa Cương cảnh tầng một…
Mặc dù tu vi của những con yêu thú ở nơi này không phải là rất cao nhưng mà lại rất nhiều. Nếu như giết toàn bộ, hắn sẽ kiếm được rất nhiều điểm tích lũy.
Ngón tay sờ ở trên song sắt, hắn có thể cảm giác được những điểm tích lũy này đang mời gọi bản thân đến thu hoạch.
Rống!
Trong bóng tối, một con yêu thú đột nhiên lao ra. Thân hình đập vào song sắt vang lên tiếng rung độngkẽo kẹt. Một đôi mắt hung tàn nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm.
Lâm Phàm hơi nhấc ngón tay, cương khí bắn ra, trong nháy mắt đã miểu sát con yêu thú này.
Điểm tích lũy +200
– Những súc sinh này lại dám can đảm công kích chủ nhân, ta hiện tại sẽ ra lệnh đưa bọn chúng đi nghiên cứu.
Đại Yêu Sư tức giận nói, trên mặt lóe ra vẻ điên cuồng, hận không thể giết chết toàn bộ yêu thú ở nơi này.
– Đứng qua một bên đi.
Lâm Phàm khoát tay, sau đó lâm vào trầm tư.
Đại Yêu Sư cung kính đứng ở một bên, không dám quấy nhiễu suy nghĩ của chủ nhân.
Lâm Phàm đang nghĩ nếu như giết tất cả yêu thú ở trong Yêu Thành, có thể khiến cho cao tầng của Nhật Chiếu tông hoài nghi hay không? Dù sao số lượng yêu thú ở nơi này rất khổng lồ.
Nhưng nếu như không giết, để lãng phí ở nơi này thì cũng thật khó chịu.
– Nếu như ta giết toàn bộ yêu thú ở nơi này, có thể khiến cho cao tầng của Nhật Chiếu tông hoài nghi hay không?
Lâm Phàm nhìn về phía Đại Yêu Sư, dò hỏi.
Đại Yêu Sư lắc đầu, nói:
– Sẽ không, chỉ cần chủ nhân muốn, ta nhất định sẽ che giấu cho chủ nhân. Hơn nữa mỗi ngày cũng có rất nhiều yêu thú được đưa tới đây cho nên sẽ không khiến cho bất luận người nào chú ý. Chỉ cần thành quả nghiên cứu của ta có thể tiến thêm một bước thì sẽ không có bất kỳ chuyện gì.
– Vậy thì tốt.
Lâm Phàm gật đầu, vui vẻ nói. Hắn cũng chỉ hỏi thế thôi, coi như bị phát hiện cũng không có làm sao cả, cùng lắm thì hắn bỏ đi mà thôi. Số lượng điểm tích lũy khổng lồ như thế này, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Nếu như buông tha thì thật là có lỗi với bản thân.
Yêu Thành.
Đệ tử của Nhật Chiếu tông bọn họ đứng ở bên ngoài phòng thí nghiệm của Đại Yêu Sư trò chuyện với nhau. Bọn họ từ phía dưới chạy tới, hô hấp không khí mới mẻ, lập tức cảm giác tinh thần mười phần thoải mái.
– Nơi này thật sự là quá kinh khủng. Đại Yêu Sư rốt cuộc biến thái cỡ nào mới có thể ở trong này tới vài chục năm.
– Xuỵt, nhỏ giọng một chút, Đại Yêu Sư cũng không phải là người bình thường. Ta nghe nói hình dạng thật sự của Đại Yêu Sư cũng không phải như vậy. Đó là quái vật sẽ ăn người đó.
– Không thể nào, khủng bố như vậy.
– Ta nói cho ngươi biết, trước kia có mấy người trợ thủ không phải là bị Đại Yêu Sư dùng để nghiên cứu mà là trong lúc Đại Yêu Sư trầm mê nghiên cứu, đột nhiên đói bụng nên ăn thịt trợ thủ đó.
Mấy đệ tử khác nghe được lời nói này của hắn bị hù dọa đến sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa ra. Bọn họ không nghĩ tới sẽ có lời đồn như thế này, nhưng ngẫm lại đúng là vẫn có khả năng xảy ra.
Bọn họ tới đây trông coi cũng bởi vì đây là nhiệm vụ của tông môn mà thôi. Cũng may bọn họ chỉ cần đợi thêm một thời gian ngắn nữa thôi là sẽ được trở về tông môn, cho một nhóm người khác tới đây thay thế.
Hiện tại Đại Yêu Sư ra lệnh cho tất cả bọn họ đi lên, trong lòng bọn họ cũng nhẹ nhàng thở ra.
Ở dưới lòng đất, Lâm Phàm đang giảng giải các loại tri thức liên quan tới máu cho Đại Yêu Sư. Mặc dù, hắn không hiểu tại sao mà nhân loại có thể dung hợp hoàn mỹ cùng với yêu thú, nhưng mà khẳng định là có liên quan với chuyện các nhóm máu của kiếp trước.
Ở dưới nắm đấm của hắn, Đại Yêu Sư rốt cục minh bạch sự khác biệt ở bên trong bốn nhóm máu.
– Chủ nhân, ta hiểu được. Đây chính là bốn nhóm máu như lời ngươi nói, thế nhưng mà rõ ràng đều là máu, tại sao lại còn sinh ra sự bài xích?
Đại Yêu Sư hơi minh bạch một chút, nhưng vẫn gặp vấn đề khác.
– Đây là nhóm máu âm tính, nhưng cũng bao hàm bốn nhóm máu… Nhưng ngươi đừng quản những thứ này, chỉ cần biết làm như thế nào để máu dung hợp là được.
Lâm Phàm cũng lười giải thích bời vì tình huống trong này quá mức phức tạp. Tri thức gà mờ của hắn cũng khó có thể giải thích rõ ràng cho Đại Yêu Sư. Bây giờ có thể phân chia ra bốn nhóm máu cũng đã là một sự tiến bộ rất lớn.
Máu dung hợp lẫn nhau có thể khiến cho nhân loại dung hợp hoàn mỹ cùng với yêu thú.
Thí nghiệm biến thái như vậy, mình không hề ngăn cản ngược lại còn cổ vũ, thật đúng là có chút biến thái.
Đại Yêu Sư gật đầu. Nhưng hiển nhiên là hắn không hề muốn từ bỏ, khẳng định sẽ còn tiếp tục nghiên cứu. Về phần kết quả nghiên cứu cuối cùng là cái gì, vậy thì không phải là thứ mà Lâm Phàm có thể khống chế.
– Yêu thú dưới Địa Cương cảnh, ta sẽ lưu lại cho ngươi. Còn lại, ta đều muốn giết.
Lâm Phàm đã chuẩn bị kỹ càng, giết toàn bộ yêu thú có tu vi từ Địa Cương cảnh trở lên, về phần những con yêu thú có tu vi Tôi Thể kia thì lưu lại cho Đại Yêu Sư nghiên cứu đi.
– Vâng, chủ nhân.
Đại Yêu Sư gật đầu, không hề có ý quấy nhiễu hành động của chủ nhân.
Nghĩ đến điểm tích lũy khổng lồ đang vẫy gọi mình, nội tâm của Lâm Phàm liền bắt đầu hưng phấn.
Lúc hắn đi vào chỗ giam giữ yêu thú, vô số tiếng gào thét không ngừng truyền vào trong tai, nhưng đối với Lâm Phàm, những tiếng kêu này không khác gì thiên âm cả.
– Con rối Sinh Tử này quả thật là đồ tốt. Để gia hỏa Phục Đô Thánh kia sử dụng hoàn toàn chính là lãng phí. Tại sao mà mình lại không có vận khí tốt như vậy?
Hắn cũng cực kỳ xem trọng con rối Sinh Tử này. Vị cường nhân Khôi Lỗi lão tổ kia có thể luyện chế ra những vật như thế này cũng không thể không nói là một nhân tài. Không biết vị Khôi Lỗi lão tổ này đã chết chưa, nếu như chưa chết thì tốt rồi.
Chí ít về sau gặp, hắn có thể trò chuyện cùng đối phương một phen, thậm chí thỉnh thoảng cũng có thể chạy đến chỗ hắn kiếm mấy con rối Sinh Tử về chơi.
Tiếng bước chân vang vọng ở bên trong chỗ giam giữ yêu thú này.
Rống!
Đám yêu thú đều đang điên cuồng, không ngừng va đập vào chỗ cửa sắt. Ẩn chứa bên trong vô số tiếng gào thét kia là thanh âm vô cùng phẫn nộ.
– Đừng nóng vội, ta tới. Các điểm tích lũy, ta cũng đã chờ các ngươi rất lâu.
Lâm Phàm nhanh chóng mở cửa sắt ra đi vào bên trong.
Leng keng.
Từng tia sáng liên tục lấp lóe sáng lên trong bóng tối, mà nương theo những tia sáng này lại là tiếng kêu thảm thiết của đám yêu thú.
Điểm tích lũy +300
Điểm tích lũy +200
Đám yêu thú này nhìn thấy có nhân loại tiến đến, nguyên bản đang hưng phấn, thế nhưng mà ngay sau đó, bọn chúng lại phát hiện, nhân loại này thật sự là quá cường đại.
– Bạo Lực Lang Nha Bổng.
Lâm Phàm tay cầm Lang Nha bổng, sử dụng chiêu Bạo Lực Lang Nha Bổng. Dưới một chiêu này, toàn bộ địa lao cũng bắt đầu chấn động, máu chảy thành sông. Mùi máu tươi nồng hậu, dày đặc tản ra bốn phía.
Bên ngoài phòng thí nghiệm.
Khi nghe được tiếng gào thét thảm thiết của đám yêu thú kia, những đệ tử kia còn đang trò chuyện vui vẻ với nhau đều rùng mình một cái, cảm giác không rét mà run.
– Xảy ra chuyện gì vậy?
– Đại Yêu Sư đại nhân lại đang tra tấn yêu thú sao? Thật quá kinh khủng. Yêu thú đường của Nhật Chiếu tông chúng ta không ngờ lại xuất hiện kẻ biến thái như tên Đại Yêu Sư này.
– Ngươi không muốn sống nữa sao mà dám nói xấu Đại Yêu Sư. Ngươi nhớ kỹ cho ta, Đại Yêu Sư đang bồi dưỡng lực lượng chiến đấu mạnh nhất cho Nhật Chiếu tông chúng ta. Một ngày nào đó chúng ta có thể xâm lấn Viêm Hoa tông chính là dựa vào những thứ đó.
Có đệ tử lộ vẻ hoảng sợ, nhưng mà có đệ tử lại hưng phấn phá lên cười.
Tựa như là thanh âm này càng thê thảm, hắn sẽ càng hưng phấn, bởi vì điều này đại biểu rằng Nhật Chiếu tông của bọn họ sẽ có lực lượng chiến đấu càng cường đại hơn xuất hiện.
Viêm Hoa tông có nhân khẩu đông đảo. Chiến thuật biển người của bên đó cũng quá mức khủng bố. Nhưng mà nếu như Đại Yêu Sư nghiên cứu ra được Chiến Tranh Cự Thú, như vậy mọi chuyện đều sẽ không còn là vấn đề.
Trong địa lao.
Cánh tay của Lâm Phàm đều có chút mềm nhũn, không ngờ lại có ngày hắn sẽ được đập yêu thú đến mỏi tay như thế này. Nhưng mà vì điểm tích lũy, hắn nhất định phải giết sạch toàn bộ yêu thú ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận