Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 231: Trở về làm quái gì

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

Cốc Thiên Hiểm.
Lý Yêu Hoàng nhìn chỗ cất giữ vật tư trống rỗng ở trước mắt, lửa giận ở trong lòng triệt để bạo phát ra.
Nơi này chính là chỗ cất giữ toàn bộ vật tư mà đệ tử của cốc Thiên Hiểm cần có, bây giờ lại chỉ còn những cái rương trống rỗng.
– Tặc tử lớn mật kia nên giết.
Lý Yêu Hoàng rống giận. Bởi vì phẫn nộ mà hai con ngươi đều đã chứa đầy tơ máu. Tổn thất bực này cho dù là hắn cũng không chịu đựng nổi. Sau khi trở lại tông môn, kiểu gì thì hắn cũng bị phạt nặng.
Bốn vị cường giả Thiên Cương cảnh đứng ở phía sau lưng của Lý Yêu Hoàng cũng cảm thấy lạnh mình. Một lúc sau, một người trong đó cắn răng nói:
– Đại nhân, vậy phải làm sao bây giờ? Không có tài nguyên, đệ tử của cốc Thiên Hiểm chúng ta căn bản là không có cách chống đỡ tiếp.
Bọn họ cũng không biết tại sao tặc tử kia có thể đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Nếu như là tự sát thì tại sao nhẫn trữ vật của tên kia cũng biến mất? Chỉ có một khả năng có thể xảy ra. Đó chính là tặc tử kia có một loại năng lực thần kỳ cho nên có thể che mắt bọn họ để hắn có cơ hội chạy thoát.
Nhưng chuyện này sao có thể xảy ra? Không nói đến bọn họ, Lý Yêu Hoàng đại nhân chính là cường giả Thiên Cương cảnh tầng bốn, khống chế thiên địa chi lực vô cùng thuần thục, hơn nữa còn đã sớm lĩnh ngộ một môn thần thông về hư không.
Muốn ở trước mặt cường giả lĩnh ngộ thần thông về hư không thi triển thủ đoạn bỏ chạy trong hư không cũng giống như là múa rìu qua mắt thợ vậy, nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đều khiến cho bọn họ có cảm giác nghi hoặc.
Nếu như không thể lấy lại số vật tư kia, không chỉ đại nhân phải chịu phạt, mà ngay cả bọn họ cũng phải chịu phạt theo.
Càng nghĩ càng phẫn nộ, sát ý trong mắt bốn người càng nồng hậu, dày đặc.
Bởi vì tặc tử này mà bọn họ phải hãm sâu vào trong hố lửa.
Nếu như tìm được đối phương, họ nhất định phải chém tên tặc tử này thành muôn mảnh.
– Lý đại nhân, ta sẽ vẽ ra chân dung của tên tặc tử này. Chỉ cần treo thưởng khắp nơi, nhất định có thể tìm được tên tặc tử này.
Một tên cường giả Thiên Cương cảnh hơi nhấc ngón tay nhanh chóng vẽ ra chân dung của Lâm Phàm ở trong hư không. Chỉ trong chốc lát bức tranh vẽ Lâm Phàm đã hoàn thành. Bức tranh này có thể nói là sinh động như thật, không có một chút khác biệt nào.
Lý Yêu Hoàng trầm giọng nói:
– Phát tán ra, lấy trọng thưởng để tìm kiếm. Tặc tử này có thể chạy thoát từ trong tay chúng ta hiển nhiên là hắn có được một loại thần thông huyền diệu mà chúng ta không biết. Người bình thường chỉ sợ không có cách nào giết hắn. Thông tri một chút đi, khi phát hiện thì không nên động thủ, lập tức thông tri cho mấy người chúng ta.
– Vâng, đại nhân.
Sau khi bốn vị cường giả Thiên Cương cảnh rời khỏi, năm ngón tay của Lý Yêu Hoàng bóp chặt, hư không cũng bị vỡ nát.
– Sâu kiến đáng chết, ta nhất định sẽ tìm được ngươi, sau đó nghiền xương của ngươi thành tro.
Cùng lúc này, ở trong một sơn động nào đó.
– Ha ha ha ha!
Lâm Phàm phình bụng cười to. Nhìn đống đan dược chồng chất như núi ở trước mặt, hắn nhảy lên, nhào vào bên trong. Trong nháy mắt cả thân thể bị núi đan dược này bao phủ.
Bàn tay vừa nhấc lên là sẽ có vô số đan dược lăn xuống qua khe hở giữa năm ngón tay.
Mặc dù số đan dược này có phẩm giai không cao, Địa giai trở lên ít càng thêm ít, nhưng mà chỉ tính riêng đan dược Nhân giai, Huyền giai cũng đã là một món tài phú khổng lồ.
Viêm Hoa tông rất nghèo khó, đây là sự thật không thể chối cãi.
Cho dù là đệ tử bình thường nhất của Thánh Đường tông e rằng mỗi tháng đều có thể được lĩnh đan dược Huyền giai, nhưng mà đối với đệ tử của Viêm Hoa tông, chuyện này căn bản là không thể nào xảy ra.
Cho dù là đệ tử ngoại môn nhất phẩm hay là đệ tử nội môn tam phẩm muốn có đan dược Huyền giai đều cần bỏ ra một cái giá khổng lồ.
Bởi vì người của Viêm Hoa tông có nhiều lắm, dù có đan dược cũng khó có thể cho mỗi một vị đệ tử đều có tài phú khổng lồ như thế.
Đồng thời thủ pháp luyện đan của mấy vị Luyện Đan sư ở Viêm Hoa tông kém hơn Thánh Đường tông rất nhiều. Bởi vì vấn đề do truyền thừa hoặc là nội tình cho nên Viêm Hoa tông căn bản là không thể so sánh được với những đại tông môn kia. Bởi vì những thủ pháp luyện đan này đều là bí mật bất truyền, sẽ không dễ dàng truyền cho người ngoài.
Mà Nhật Chiếu tông có Thánh Đường tông chống đỡ cho nên thủ pháp luyện đan cũng tốt hơn Viêm Hoa tông rất nhiều, muốn luyện chế số đan dược này cũng chỉ cần tiêu hao một đoạn thời gian mà thôi.
Đồng thời xác xuất thành công cũng cao hơn Viêm Hoa tông rất nhiều. Có lẽ Luyện Đan sư của Nhật Chiếu tông chỉ cần luyện chế hai lò là có thể có một lò thành phẩm, nhưng mà bên phía Viêm Hoa tông lại cần bốn lò thậm chí nhiều hơn nữa, hết thảy thủ pháp đều còn đang trong quá trình khai quật, thí nghiệm.
– Ai, phục sinh xong là mình đã không còn tự mãn nữa.
Lâm Phàm nằm ở trong đống đan dược mà cảm thán.
Địa đồ lấy được ở chỗ Tần Mộc Băng hiển nhiên có không ít chỗ sai lệch.
Ví dụ như ở cốc Thiên Hiểm này, phía trên ghi chú là do cường giả Thiên Cương cảnh tầng hai trấn thủ, nhưng mà đi đến nơi này hắn mới biết được là cường giả Thiên Cương cảnh tầng bốn.
– Hiện tại nói không chừng, mấy tên kia vẫn đang tìm mình, xem ra trong khoảng thời gian này, mình phải cẩn thận một chút.
– Thôi không nghĩ nhiều nữa! Lần đầu tiên kiếm được tài phú khổng lồ như thế này, đó là sự tình làm cho người ta hưng phấn đến cỡ nào. Tài phú bực này chỉ sợ đã có thể cung cấp, nuôi dưỡng cho mấy chục cái, thậm chí hơn trăm cái Vô Địch phong rồi.
Đan dược Nhân giai nhiều vô số kể, có thể nói là nhiều như là số lượng ngôi sao ở trên bầu trời vậy. Đan dược Huyền giai cũng có khoảng mấy chục nghìn viên. Nếu như đổi số đan dược này thành tiền, e rằng cho dù Viêm Hoa tông nhất thời cũng không lấy ra được nhiều tiền mặt như vậy để trao đổi.
Đan dược Địa giai đều rất không tệ, đợi lát nữa mình sẽ nuốt vào.
Nhưng viên đan dược Thiên giai kia lại khiến cho hắn rất hiếu kỳ. Lúc trước, do vội vàng thu hoạch nên hắn không có thời gian nghiên cứu. Hiện tại mình có thể lấy ra nghiên cứu một phen.
Sau đó cánh tay vung lên, thu hồi tất cả đan dược ở chung quanh vào trong nhẫn trữ vật, cái nhẫn trữ vật này không hổ là đồ vật của hệ thống rút thăm, lớn hơn nhẫn trữ vật của người khác rất nhiều.
Nếu như là nhẫn trữ vật bình thường, e rằng sẽ không chứa nổi nhiều đan dược như vậy.
– Bây giờ để ta kiểm tra xem đan dược Thiên giai hạ phẩm đến cùng là có bộ dáng gì?
Khi viên đan dược Thiên giai này vừa xuất hiện, đan hương nồng đậm phiêu tán ra bên ngoài. Ở mặt ngoài của viên đan dược này có một lớp sương mù, bên trong sương mù này lại có mấy cái ngân hà hình xoáy tựa như là mấy cái vũ trụ nhỏ vậy.
– Đây là đan dược gì nhỉ? Chưa bao giờ nghe qua.
Đan dược bình thường thì hắn đều biết, nhưng mà đan dược Thiên giai thì khác. Chúng cũng không thường xuất hiện, mà coi như là có xuất hiện, hắn cũng khó có thể biết danh tự của viên đan dược này.
Nếu như mình còn ở trong Vạn Quật hiểm địa thì có thể tìm con ếch xanh kia để hỏi thăm. Hẳn là nó phải biết đan dược này có tên gọi là gì, dù sao con ếch xanh kia cũng biết khá nhiều.
– Nếu so sánh cùng với đan dược này, đan dược Địa giai hoàn toàn không khác gì bùn đất bình thường.
Lâm Phàm không nghĩ thêm nhiều nữa, nhanh chóng nuốt viên đan dược này vào trong bụng.
Vận chuyển công pháp, bắt đầu luyện hóa.
Đan dược vào miệng cũng không hề đi xuống bụng mà di chuyển lên trên. Viên đan dược này một mực chạy đến tận trong đầu của Lâm Phàm, sau đó đột nhiên nổ tung, dược lực nồng đậm tựa như là nước vỡ đê, mênh mông sôi trào.
Lâm Phàm cũng đã chuẩn bị tốt. Nếu như đan dược này có vấn đề vậy thì hắn sẽ lập tức tự sát.
Mà lúc này, dược lực này không ngừng xoay tròn ở trong đầu hắn hình thành ngân hà hình xoáy mà ở bên trong vòng xoáy này còn có sấm sét di chuyển, nhìn qua trông cực kỳ hùng vĩ.
Khí huyết ở trong cơ thể sôi trào lên tựa như là bị cái ngân hà hình xoáy kia hấp dẫn vậy.
Nhưng đột nhiên, cảnh tượng khiến cho người ta khiếp sợ xảy ra.
Tu luyện Thất Thần Thiên Pháp, mỗi khi đột phá thì trong huyệt đạo kia sẽ có thêm một hạt châu.Lúc này, hạt châu đại biểu cho vị thần thứ ba, Chí Đạo Hữu Thần kia đột nhiên xoay tròn. Một bóng người đi ra từ trong hạt châu, giang hai tay như là muốn che cả thiên địa vậy, nhanh chóng bắt được cái ngân hà hình xoáy kia rồi kéo nó xuống dưới chân.
Sau đó bóng người này nổi giận gầm lên một tiếng, chân trái nhanh chóng giẫm lên trên cái ngân hà hình xoáy kia.
Uỳnh!
Sức mạnh trong cơ thể triệt để sôi trào lên, mỗi một tế bào đều tham lam hấp thu và không ngừng lớn mạnh.
– Tình huống này là như thế nào?
Rất nhanh, dị tượng biến mất, Chí Đạo Hữu Thần cũng đã biến mất nhưng mà ở phía dưới hạt châu thứ ba kia lại có một ngân hà hình xoáy vẫn đang không ngừng xoay tròn.
– Giống như là vừa có chuyện gì đó cực kỳ ghê gớm xảy ra vậy.
Lâm Phàm có cảm giác thực lực của bản thân lại một lần nữa được đề thăng. Nhưng mà chuyện Chí Đạo Hữu Thần chạy ra cướp đoạt cái ngân hà hình xoáy do đan dược Thiên giai hình thành kia đúng là có chút kỳ lạ.
Lúc này,Lâm phàm mới cảm thấy nội tình mà Địa Cương cảnh tầng tám cần có là quá to lớn cỡ nào, dù một viên đan dược Thiên giai cũng không có khả năng lấp đầy.
Sau đó, hắn cầm đám đan dược Địa giai kia lên và nhanh chóng nuốt vào rồi luyện hóa, dược lực cũng nhanh chóng hóa thành năng lượng thuần chính nhất tràn ngập ở trong cơ thể.
Mà lúc này, Lâm Phàm đang tự hỏi một việc.
Bây giờ trên người của mình mang một món tài phú khổng lồ như thế hơn nữa người của Nhật Chiếu tông khẳng định cũng sẽ không bỏ qua mình, hắn nên về tông tránh né một chút hay là đổi một cái tông môn khác để lịch luyện đây.
Trong thời gian ngắn, nghiên cứu của Đại Yêu Sư là không thể nào nhìn thấy hiệu quả rõ ràng.
Về phần những tổ chức tiềm phục ở bên trong Nhật Chiếu tông kia, hắn không giúp được. Nếu như hắn ở cùng một chỗ với những tổ chức kia sẽ chỉ làm những tổ chức kia nhanh chóng biến mất mà thôi, tuyệt đối không có chỗ tốt gì.
– Trở về tông môn thôi.
Hắn nhanh chón quyết định. Sau khi cướp đoạt tất cả vật tư ở cốc Thiên Hiểm, hắn đã không thể ở lại Nhật Chiếu tông nữa, chỉ có trở lại tông môn, tiêu hoá hết đống vật tư này đã, sau đó lại nghĩ biện pháp đề thăng tu vi.
Vốn còn muốn ở lại Nhật Chiếu tông chơi đùa, chờ đến khi tu vi đề thăng tới Thiên Cương cảnh mới trở về, hiện tại xem ra là không được.
Hắn vươn tay, đánh nát tảng đá lớn chặn ở cửa động. Nhìn thoáng qua tình huống chung quanh rồi hắn nhanh chóng bay về phương xa.
Đến nửa đường thì đột nhiên dừng lại.
– Không được. Bị người đánh thế này lại còn định trốn đi, không nghĩ biện pháp tăng cao tu vi, đánh mấy cái tên kia thành cái sàng, hoàn toàn không phải là phong cách của mình.
Lâm Phàm đứng ở giữa không trung, trầm mặc một lát rồi hắn nở một nụ cười tươi và nhanh chóng bay về một hướng khác.
Bây giờ trở về tông môn làm cái gì, trước tiên cứ phải quấy phá ở Nhật Chiếu tông một trận đã, để bọn họ biết được sự lợi hại của mình rồi lại nói.
Lúc này, từng tờ đơn truy nã cũng được dán khắp các thành trì của Nhật Chiếu tông.
Khi nhìn thấy nội dung ở trên tờ đơn truy nã này, tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.
Chỉ cần báo vị trí của hắn cho Nhật Chiếu tông là có được một viên đan dược Thiên giai hạ phẩm.
Khen thưởng bực này đã khiến cho tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Có thể nói là khen thưởng cao nhất trong lịch sử của Nhật Chiếu tông từ trước đến nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận