Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 261: Điểm tích lũy, ta tới đây

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Ta ngửi được khí tức nồng hậu, dày đặc của điểm tích lũy.
Từ trong hư không, Lâm Phàm bước ra, chóp mũi khẽ động. Mặc dù không có bất luận cái hương vị gì, nhưng mà đối với người khát vọng điểm tích lũy như hắn, thì nội tâm của hắn có thể cảm giác được, xung quanh đều là khí tức của điểm tích lũy.
Hắn liếc nhìn quanh một vòng.
Xung quanh bây giờ đều là đệ tử của Thái Thản tông. Nhưng mà tinh khí thần của bọn họ hình như không thích hợp, có chút uể oải.
– Hai vị là đệ tử của Viêm Hoa tông đến cứu viện chúng ta hay sao?
Lúc này, một nữ tử đi tới. Nữ tử này để tóc dài, làn da hơi đen, trên mặt còn dính tro bụi, nhưng như vậy lại khiến nàng có thêm khí khái hào hùng.
– Ừm, cứu viện của Viêm Hoa tông đã đến. Hai người chúng ta được phân tới đây hỗ trợ. Không biết đệ tử của Tượng Thần tông ở đâu?
Lâm Phàm không muốn nói nhiều. Điều mà hắn muốn biết nhất lúc này chính là rốt cuộc đệ tử của Tượng Thần tông ở đâu?
Thời gian vô cùng cấp bách, có thể giết được bao nhiêu là hắn cứ phải thịt bấy nhiêu.
Hỏa Dung trưởng lão đã đến đây. Mặc dù lão đầu này yếu hơn lão sư, nhưng mà thực lực cũng không thể coi thường. Rất có thể, ông ấy sẽ khiến cho chiến tranh nhanh chóng kết thúc. Nếu như quả thật là kết thúc, như vậy con đường kiếm điểm tích lũy của mình sẽ phải chịu ảnh hưởng.
– Bọn họ tập hợp ở ba trăm dặm phía bên ngoài thành.
Khi nhắc đến những tên kia, lửa giận trong lòng Lai Giai lại bắt đầu cháy rừng rực, sau đó nàng dần dần bình tĩnh lại, nói:
– Ta gọi là Lai Giai. Đa tạ hai vị đến đây hỗ trợ.
Ánh mắt của nàng khi nhìn về phía hai người Lâm Phàm cũng hiện ra thần sắc cực kỳ hữu hảo.
Những con dân nguyên bản còn đang hoảng sợ, hốt hoảng, nghe được ba chữ Viêm Hoa tông này, lập tức vui mừng. Sự khiếp đảm ở trong lòng cũng bị quét sạch sành sanh. Toàn bộ nhanh chóng đi qua, vây quanh hai người Lâm Phàm.
Nhưng tựa như là nghĩ đến tình huống hiện tại của bản thân, cho nên bọn họ cũng đều đứng ở cách rất xa.
Tuy bọn họ chỉ là người bình thường nhưng mà cũng biết đến sự tồn tại của Viêm Hoa tông, đồng thời cũng biết quan hệ giữa Viêm Hoa tông cùng Thái Thản tông rất hữu hảo. Hơn nữa, Viêm Hoa tông cũng rất giàu có, bọn họ nơi này có rất nhiều thứ đều là do Viêm Hoa tông bên kia trợ cấp.
Tỉ như khi bọn họ bị bệnh, có một chút dược liệu trị bệnh đều là do Viêm Hoa tông vô tư đưa cho bọn họ.
Bệnh tình mà theo bọn họ từng nghĩ là bệnh nan y cũng đều được giải quyết.
Cho nên ở trong mắt của những người bình thường này, Viêm Hoa tông rất cường đại, đồng thời cũng vô cùng hữu hảo đối bọn họ.
Tiếng bàn luận xôn xao truyền đến.
– Là người của Viêm Hoa tông đến đây để giúp đỡ chúng ta. Chúng ta rốt cục có thể an tâm rồi
– Người của Tượng Thần tông thật sự là đáng giận, vậy mà xâm lấn lãnh địa của chúng ta, nhưng Viêm Hoa tông đã đến trợ giúp rồi. Bây giờ, chúng ta sẽ không còn phải e ngại bọn họ nữa.
– Ta nghĩ chiến tranh chẳng mấy chốc sẽ kết thúc.
Bởi vì được tông môn quán thâu tư tưởng, người bình thường chỉ biết là Viêm Hoa tông rất mạnh, có quan hệ rất tốt với Thái Thản tông bọn họ, có Viêm Hoa tông đến trợ giúp thì bọn họ sẽ không có việc gì.
Nghe được người dân thảo luận, Lai Giai cũng không có phản bác. Nàng hi vọng người dân có thể trầm tĩnh lại bởi vì chỉ có nàng mới biết được, Viêm Hoa tông cũng chỉ có hai người tới đây mà thôi, căn bản sẽ không có bao nhiêu tác dụng với trận chiến này.
Đột nhiên!
Từ ngoài thành có một tiếng quát lớn vang lên.
– Người dân của Thái Thản tông ở trong thành nghe cho rõ đây. Hiện tại, các đại gia đang thiếu nữ nhân, tranh thủ thời gian đưa một nhóm ra đây để chúng ta vui chơi cho đỡ buồn. Đợi lát nữa khi chúng ta phá thành, có thể sẽ cao hứng mà buông tha cho mạng nhỏ của các ngươi.
Khi thanh âm này truyền đến, những người dân ở xung quanh đột nhiên run lên, trên mặt hiện ra thần sắc kinh hãi.
Nhưng bởi vì có người của Viêm Hoa tông ở chỗ này, người dân của Thái Thản tông cũng không có hoảng sợ như là lúc trước vậy, mà càng nhiều hơn chính là cảm xúc phẫn nộ.
– Hai vị xin lên tường thành hỗ trợ.
Lai Giai thỉnh cầu nói. Sau đó, nàng tranh thủ thời gian bay về phía tường thành, nổi giận quát:
– Các ngươi nằm mơ.
– Điểm tích lũy tới rồi.
Trong nội tâm của Lâm Phàm đang điên cuồng gào thét. Đây chính là điểm tích lũy chạy đến trước mặt của hắn mà hò hét đó. Sau đó, hắn cũng nhanh chóng đi thẳng tới tường thành.
– Một, hai,…, 50.
Lâm Phàm không ngừng lẩm nhẩm trong mồm. Sau cùng hắn đếm được bên ngoài có tất cả 50 phần điểm tích lũy, chất lượng nhìn chung cũng vẫn được nhưng kẻ cường đại nhất cũng chỉ có tu vi là Địa Cương cảnh tầng sáu, còn lại đa số là Địa Cương cảnh tầng hai, tầng ba, thậm chí còn có Tôi Thể cảnh.
– Này! Ta hỏi các ngươi, bên phía các ngươi có tất cả bao nhiêu người vậy? Người mạnh nhất là có tu vi gì?
Lâm Phàm không kịp chờ đợi mở miệng dò hỏi.
Đệ tử của Tượng Thần tông ở dưới thành nhíu mày, quát lên:
– Ngươi là ai? Dù ngươi rất xấc xược nhưng ta sẽ thỏa mãn lòng hiếu kì của người. Ngươi hãy nghe kỹ cho ta, chúng ta có 6000 đồng môn tụ tập ở đây, người có tu vi mạnh nhất chính là Vạn Tượng trưởng lão, ông ấy chính là cường giả Thiên Cương cảnh tầng ba, chỉ cần…
Uỳnh!
Vừa dứt lời.
Đệ tử vừa mới nói chuyện kia đột nhiên nổ tung.
– Ha ha ha!
Lâm Phàm cười lớn, một tay nắm lấy Thiên Hà Vương Đỉnh, đột nhiên ném ra, trong nháy mắt đã đập nát toàn bộ đám người ở dưới thành, ngay cả một bộ thi thể hoàn chỉnh cũng đều không có.
Trên mặt của Lai Giai lộ rõ thần sắc kinh hãi, nàng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, những đệ tử của Tượng Thần tông ở dưới thành đã bị đập nát bét.
Lúc này, một tiếng gào thét điên cuồng vang lên.
Lâm Phàm đứng ở trên cổng thành, khí thế chợt bộc phát ra, tóc dài bay múa. Mái tóc màu đen dần dần chuyển biến thành màu đỏ như máu.
Mà thân thể nguyên bản gầy yếu kia lại không ngừng phồng to, quần áo trong nháy mắt nổ tung, từng khối từng khối cơ bắp cuồn cuộn hiện lên.
– Thật mạnh.
Lai Giai trợn mắt há hốc mồm. Nàng cảm thấy vị đệ tử này của Viêm Hoa tông thật sự là quá mạnh. Khí tức mà hắn bộc phát ra khiến cho nàng cảm thấy run sợ.
– Lâm phong chủ.
Kim Quyền nguyên lai tưởng rằng là xảy ra chuyện gì nên định xông lên. Nhưng khi chuẩn bị đi qua, hắn bỗng nhiên dừng lại.
– Ngài không cần tới, cũng không cần ra tay, tất cả mọi việc ở đây cứ giao cho ta.
Lâm Phàm cảm giác máu tươi trong cơ thể mình đang sôi trào. Người mạnh nhất ở bên phía đối phương cũng mới chỉ là Thiên Cương cảnh tầng ba mà thôi. Hiện giờ, trong đầu của hắn có rất nhiều con số đang lấp lóe, điểm tích lũy đang ngoắc tay vẫy gọi hắn.
– Đến. Đại gia đến rồi. Các ngươi đều là điểm tích lũy của ta.
– A! Ta tới.
Trong con mắt của Lâm Phàm lấp lóe ánh sáng màu máu. Hắn giẫm mạnh chân xuống, mặt đất trong nháy mắt vỡ nát, đá vụn bắn ra xung quanh. Mà bóng người của hắn cũng đã tiêu tán giữa thiên địa.
– Lâm phong chủ… Ngươi.
Kim Quyền ngơ ngác nhìn, tình huống này rốt cuộc là như thế nào.
Lai Giai lo lắng nói:
– Hắn sẽ không có chuyện gì chứ?
– Khục. Không có việc gì. Phong cách hành sự của vị phong chủ này chính là như vậy.
Kim Quyền ho nhẹ một tiếng rồi thản nhiên nói. Mặc dù hắn cũng không hiểu tình huống là như thế nào, nhưng mà hiện giờ bọn họ đang ở trước mặt của mấy vị bằng hữu Thái Thản tông cho nên hắn nhất định phải giữ gìn hình tượng phong chủ của tông môn.
Ngàn vạn lần không thể làm cho người ta nghĩ rằng đây là một tên điên đang gầm thét.
Ba trăm dặm bên ngoài thành Phế Hỏa.
Nơi này vô cùng ầm ỹ, một đám đệ tử Tượng Thần tông tụ tập ở đây.
Mà bây giờ, nơi này còn đang nấu cơm, một đám người ở nơi đó, vươn tay nắm lấy đồ ăn ở trong nồi, nhét vào trong miệng.
– Ha ha, không cần chờ bao lâu nữa là chúng ta có thể chiếm được Thái Thản tông. Đến lúc đó, thời đại của Tượng Thần tông chúng ta sẽ tới.
– Ăn cơm đi! Người ở bên trong thành Phế Hỏa kia chỉ sợ đã bị chúng ta dọa cho chết rồi.
– Bây giờ tất cả thành trì trọng yếu của Thái Thản tông đều đã bị chúng ta bao vây. Chỉ cần phía trên truyền đến tin tức, chúng ta sẽ có thể vung tay giết sạch toàn bộ người ở trong thành, nhưng nữ nhân nhất định phải lưu lại.
– Vì cái gì mà Tượng Thần tông chúng ta còn không có cách nào trở thành đệ nhất tông môn ở trên thế gian, cũng chính là bởi vì dân số của chúng ta còn chưa đủ nhiều. Lần này cướp đoạt toàn bộ nữ nhân của Thái Thản tông, để các nàng sinh sản đời sau cho chúng ta, như vậy chúng ta sẽ nhanh chóng trở thành đệ nhất tông môn ở trên thế gian.
– Ô ô ô!
Ở bên cạnh đám người này là một chiếc lồng khổng lồ đang giam giữ một đám nữ nhân. Những nữ nhân này vẫn đang hoảng sợ quan sát bốn phía.
Một đệ tử của Tượng Thần tông chỉ tay vào chiếc lồng, cười lớn:
– Các ngươi nhìn đám nữ nhân này xem, dáng vẻ hoảng sợ của bọn họ kích thích cỡ nào. Nếu như không phải là cấp trên đã có quy định, ta cũng đã không nhịn được.
– Không vội, Thái Thản tông còn có rất nhiều nữ nhân chờ chúng ta đến cướp đoạt.
– Ha ha ha.
Từng tiếng cười khả ố truyền vào trong tai của những nữ nhân kia khiến cho các nàng cảm thấy hoảng sợ, phẫn nộ. Đối với những người xâm lấn gia viên này, các nàng vô cùng thống hận.
– Nguyên lai tất cả đều ở nơi này. Ta cũng đỡ phải mất công đi tìm.
Lúc này, một thanh âm vang lên.
Tất cả mọi người nhìn về phía phương xa, chỉ thấy một bóng người to lớn, đen kịt chậm chạp đi tới. Mái tóc dài màu đỏ ngòm không ngừng bay múa tựa như là nhuộm đỏ cả bầu trời vậy.
Một đệ tử Tượng Thần tông chau mày, trên mặt lộ thần sắc hung ác, đi thẳng đến chỗ người kia và nói:
– Ngươi là cái gì…
Ầm!
– Yếu, quá yếu.
Ở trong ánh mắt của mọi người, gia hỏa thần bí kia vậy mà chỉ dùng một quyền đã có thể đánh nát một vị sư huynh đệ đồng tông của bọn họ. Máu tươi rơi đầy đất, còn tản ra khí trắng nóng hổi.
– Địch tập, địch tập.
Mấy đệ tử của Tượng Thần tông này lập tức gào thét lên. Bọn họ không ngờ lại có người dám can đảm đến nơi này giết người, như vậy thì là địch nhân.
– Ngươi là ai?
Tiếng quát lớn vang lên. Một tên nam tử đi ra.
Khi mấy đệ tử của Tượng Thần tông nhìn thấy nam tử này, lập tức vui sướng, vây quanh. Đây chính là sư huynh của bọn họ, là một tồn tại rất cường đại.
– Các ngươi nếu đều phải chết, cũng không nên hỏi nhiều như vậy làm gì. Tất cả cùng đến đây đi.
Lâm Phàm ngoắc tay. Hắn chờ mong đã lâu mới có cơ hội kiếm điểm tích lũy tốt như thế này. Thậm chí đến giờ hắn vẫn còn không dám tưởng tượng.
Nếu như hắn có thể giết toàn bộ sáu ngàn người thì sẽ thu hoạch được lượng điểm tích lũy khổng lồ cỡ nào.
Thật không dám tưởng tượng.
– Không đến sao? Như vậy thì ta sẽ đến.
Trong hai con mắt màu đỏ ngòm lóe ra vẻ hưng phấn. Sau đó, hắn cười lớn một tiếng.
– Huyết lực!
Một sức mạnh có khát vọng cực lớn đối với máu tươi bạo phát ra.
– A!
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.
– Thân thể của ta sắp nổ tung rồi.
– Đây là có chuyện gì? Cứu ta với.
Giờ phút này, những đệ tử Tượng Thần tông kia lập tức cảm giác thân thể của mình đang phồng lên giống như là bong bóng bị bơm căng vây. Máu tươi ở trong cơ thể tựa như là bị sức mạnh gì đó dẫn dắt, muốn lao ra khỏi cơ thể.
Ầm!
Từng người từng người nổ tung, máu tươi rơi đầy đất.
Lâm Phàm hài lòng gật gật đầu, nói:
– Sâu kiến đều đã chết, như vậy các ngươi chính là kẻ mạnh đáng giá để ta ra tay.
Đặc tính Huyết lực này mặc dù không thể ảnh hưởng đến cường giả, nhưng mà dùng để thanh lý sâu kiến vẫn là một phương án rất không tệ.
– Muốn chết.
Nhìn thấy cảnh này, một đệ tử Địa Cương cảnh tầng bảy của Tượng Thần tông lập tức hét lên rồi hóa thành một vệt sáng đánh về phía Lâm Phàm.
Trong chốc lát, đệ tử này đã xuất hiện ở bên cạnh Lâm Phàm và đấm ra một quyền.
Lạch cạch!
Lâm Phàm vươn tay, bắt lấy đầu của đệ tử này. Sau đó, hắn nhẹ nhàng bóp.
Ầm!
Đầu của người kia lập tức nổ tung.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, các nữ tử bị giam giữ ở trong lồng giam đều trợn tròn mắt. Mùi máu tươi nồng đậm kia truyền vào trong lỗ mũi các nàng.
Lập tức, các nàng có cảm giác muốn nôn mửa.
Các nàng chưa từng gặp qua cảnh tượng nào khủng bố như thế.
– Ngươi là người phương nào?
Đột nhiên, trong đám người Tượng Thần tông, một khí tức mênh mông bạo phát ra.
Một nam tử trung niên chân đạp hư không mà đến, tức giận nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm, quát hỏi.
– Vạn Tượng trưởng lão.
Nhìn thấy người tới là ai, các đệ tử của Tượng Thần tông lập tức vui sướng. Đây chính là Vạn Tượng trưởng lão, cũng chính là người mạnh nhất trong nhóm bọn họ. Bây giờ Vạn Tượng trưởng lão đã đi ra, tất cả mọi chuyện đều có thể kết thúc.
Lâm Phàm nhìn về phía bóng người đang đứng trong hư không kia, sau đó năm ngón tay nắm lại thành quyền.
– Băng Diệt!
Hắn đấm ra một quyền. Sức mạnh cuồng bạo nhanh chóng bộc phát ra.
Khi Vạn Tượng cảm nhận được sức mạnh này, hắn lập tức biến sắc. Gào thét một tiếng rồi hắn nhanh chóng thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình để ngăn cản.
Chỉ là đột nhiên.
Lâm Phàm xuất hiện ở bên cạnh hắn, đấm ra một quyền đánh hắn rơi xuống dưới đất. Sau đó, hắn đạp xuống một cước giẫm nát đầu của hắn.
– Yếu quá!
Các đệ tử của Tượng Thần tông trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm thấy hai chân của mình đang run rẩy.
Mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Vạn Tượng trưởng lão đi đâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận