Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 262: Tình hữu nghị Viêm Thản vạn tuế

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Hắc hắc!
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, nở nụ cười xán lạn. Hắn rất có hứng thú với chiến trường mà Hỏa Dung trưởng lão tham gia chiến đấu. Nhưng mà hắn cũng biết thực lực của bản thân còn không có cường đại đến trình độ tham dự chiến trường cao cấp, chỉ có thể đến đây chém mấy con gà yếu này mà thôi.
Nhưng mà hắn thật sự là rất khát vọng rằng mình có thể chiến đấu cùng với cường giả.
Bởi vì chỉ có những trận chiến như thế mới có thể khiến cho người ta cảm thấy máu tươi sôi trào.
– Chạy! Chúng ta chạy mau! Vạn Tượng trưởng lão bị người giết chết rồi.
Chỉ ngây ngốc trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, toàn bộ các đệ tử của Tượng Thần tông đã phản ứng lại. Bọn họ sợ hãi, không ngờ sẽ có tồn tại khủng bố như thế đến công kích bọn họ.
Ở trong mắt của Lâm Phàm, những gia hỏa sắp chạy trốn kia chính là từng phần điểm tích lũy nha.
Hắn giang hai cánh tay ra, cảm thụ gió, cảm thụ được tâm tình hiện tại của những phần điểm tích lũy đang chạy trốn kia là bối rối bực nào.
Đột nhiên!
Từ sau lưng của hắn, một kiếm ý cường hãn đến cực hạn bạo phát ra.
Hóa Thần Kiếm Trận!
Các đệ tử của Tượng Thần tông hoảng sợ quay đầu. Giờ phút này, ở trong tầm mắt của bọn họ, gia hỏa đáng sợ kia đã bị vô số kiếm ý bao vây lại. Những kiếm ý kia ông ông run rẩy, mỗi một chuôi kiếm ý đều khiến cho bọn họ cảm thấy ngạt thở.
– Giết!
Lâm Phàm vừa dứt lời. Vạn kiếm sôi trào, kiếm ý vô tận cắt đứt không gian. Chúng như là có được linh tính vậy, lao thẳng đến chỗ những đệ tử Tượng Thần tông kia. Trong chớp mắt, điểm tích lũy tăng lên với một tốc độ chóng mặt.
– Chiêu này có chút biến thái. Có đôi khi mình rất khó khống chế chỗ kiếm ý đâm thủng qua.
Lâm Phàm vẫn đang đứng ngoài quan sát. Khi nhìn thấy toàn bộ những đệ tử Tượng Thần tông này đã bị chém, hắn cũng nở nụ cười tươi.
Người không muốn thế giới hòa bình đều phải chết.
Tâm nguyện lớn nhất của hắn chính là hi vọng thế giới được hòa bình.
Giống như là Thái Thản tông, tông môn có quan hệ hữu hảo cùng Viêm Hoa tông này cần phải tồn tại, nhưng mà đối với những gia hỏa không hữu hảo này, mình vẫn cứ giải quyết đi mới tốt.
Lâm Phàm nhấc tay, toàn bộ nhẫn trữ vật của những đệ tử kia bay tới.
Mặc dù Tượng Thần tông rất nghèo, nhưng mà hiện tại hắn cũng rất thiếu đan dược. Cho dù là đan dược Nhân giai, hắn cũng sẽ không từ bỏ, lãng phí không phải là một thói quen tốt.
Sau khi kiểm tra điểm tích lũy, hắn lập tức điên cuồng cười to. Tiếng cười rung trời. Mái tóc dài màu đỏ ngòm đều dựng thẳng lên. Hiện giờ trông Lâm Phàm chẳng khác gì là tuyệt thế cuồng ma cả, giống như là đột nhiên nổi điên vậy.
Điểm tích lũy: 475 410.
Nghe cái tiếng cười kinh khủng này và nhìn cảnh tượng xung quanh như là địa ngục ở nhân gian vậy, các nữ nhân bị nhốt ở trong lồng đều run lẩy bẩy, cực kỳ sợ hãi.
– Không được qua đây! Ngươi không được qua đây.
Khi các nữ nhân nhìn thấy gia hỏa kinh khủng kia đang đi về phía các nàng, toàn bộ đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Trong mắt của các nàng, Lâm Phàm thậm chí còn khủng bố hơn cả đệ tử của Tượng Thần tông.
Lâm Phàm nắm lấy khóa sắt trước cửa lồng giam, nhẹ nhàng dùng sức khiến cho khóa sắt hóa thành tro tàn. Sau đó hắn cố gắng nở nụ cười mà hắn tự nhận là rất hữu hảo.
– Các vị không cần sợ hãi. Ta là đệ tử của Viêm Hoa tông.
Lúc này, toàn bộ nữ nhân bị giam giữ ở trong lồng đều ngây người tựa như là không dám tin vậy, trong đó một nữ tử tuổi tác khá lớn khẩn trương hỏi thăm:
– Ngài thật sự là đệ tử của Viêm Hoa tông sao? Chính là Viêm Hoa tông có quan hệ rất hữu hảo cùng Thái Thản tông chúng ta.
Lâm Phàm cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Hắn duỗi cánh tay to lớn ra, nói:
– Tình hữu nghị Viêm Thản vạn tuế.
Nữ tử nhìn Lâm Phàm một lúc. Sau đó, nàng run rẩy vươn tay. Cánh tay nhỏ bé của nàng chậm rãi rơi vào trong bàn tay khổng lồ Lâm Phàm. Khi cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay của Lâm Phàm, nữ tử kia không còn e ngại nữa, đột nhiên bình tĩnh lại, đáp lời.
– Tình hữu nghị Viêm Thản vạn tuế.
– Các ngươi làm sao mà lại bị bọn họ bắt tới đây?
Lâm Phàm dò hỏi.
– Chúng ta sống ở khu vực biên giới của hai tông. Về sau người của Tượng Thần tông xâm lấn, hủy diệt thôn trang của chúng ta, sát hại toàn bộ nam nhân cùng tiểu hài tử ở trong thôn trang, chỉ lưu lại nữ nhân như chúng ta.
Một nữ tử trong đó nói. Khi nghĩ đến cảnh tượng toàn bộ người trong thôn bị giết chết, nước mắt không nhịn được chảy ra.
– Yên tâm, ta sẽ báo thù cho các ngươi. Quân cứu viện của Viêm Hoa tông đã tới, sẽ không có chuyện gì nữa. Ta đưa các ngươi đi Thành Phế Hỏa.
Lâm Phàm để những nữ tử này đi vào lồng giam rồi nhấc cả lồng giam bay đi.Người ở đây nhiều lắm hơn nữa còn có mấy người bình thường nữa, cho nên không thể nào xuyên qua hư không, chỉ có thể từ từ phi hành mà thôi.
Rồi hắn hóa thành một vệt sáng, mang theo tất cả mọi người rời khỏi nơi này.
Chỉ để lại hiện trường giống như là địa ngục ở nhân gian, nhưng mà đối với Lâm Phàm, đây chỉ là cảnh tượng chiến đấu bình thường mà thôi, không cần ngạc nhiên.
Thành Phế Hỏa.
Lai Giai đứng trên tường thành, nhìn về phía xa với vẻ mặt nghiêm túc. Nàng không biết tình huống hiện tại là như thế nào. Càng ngày, lòng của nàng lại càng nặng nề hơn.
– Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Tông ta tuyệt đối sẽ không mặc cho quý tông bị Tượng Thần tông công phá.
Kim Quyền nói.
Bọn họ cũng đã từng trải qua cảm giác tuyệt vọng khi bị người xâm lấn.
Hơn nữa tông môn xâm lấn bọn họ còn cường đại hơn bọn họ rất nhiều.
Lãnh địa của Nhật Chiếu tông tuy nhỏ nhưng mà cũng không chịu nổi sự biến thái của đám người Nhật Chiếu tông. Những chuyện làm cho người khó có thể tưởng tượng đều sẽ phát sinh ở trong tay bọn họ.
Tỉ như, dung hợp nhân loại cùng yêu thú hình thành một thứ hoàn toàn mới có chiến lực siêu cường, khiến cho Viêm Hoa tông khổ không thể tả.
– Ồ!
Lúc này, Kim Quyền đưa mắt nhìn về phía phương xa, bởi vì từ đó có một vệt sáng đang nhanh chóng bay tới.
– Đó là cái gì?
Lai Giai lúc này như là chim sợ cành cong, một chút động tĩnh đều sẽ khiến cho nàng khẩn trương.
Kim Quyền ngưng thần nhìn lại, nói:
– Không có việc gì, là Lâm phong chủ đã trở về.
Nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy nghi hoặc, không biết Lâm phong chủ đến cùng đi làm cái gì.
Rất nhanh, Lâm Phàm đã bay đến trong thành. Hắn nhanh chóng bỏ lồng giam xuống, cho những nữ tử ở bên trong đi ra.
Mà những nữ tử này đi vào Thành Phế Hỏa, nhìn thấy người của Thái Thản tông, bọn họ cũng không nhịn được nữa mà khóc lóc kể lể.
– Các nàng là ai?
Lai Giai hỏi.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói:
– Không có gì. Ba trăm dặm bên ngoài thành có một nhóm đệ tử của Tượng Thần tông tụ tập. Vừa rồi ta đã đi qua tiêu diệt toàn bộ nhóm người kia. Những nữ tử này đều là người của thôn trang tại biên giới hai tông, bị nhóm người Tượng Thần tông kia bắt giữ Sau khi giết chết đám người kia, ta liền mang bọn họ về đây.
– Nơi này đã không có việc gì nữa rồi, Kim trưởng lão cùng ta đi đến thành trì kế tiếp thôi.
Hắn không nói thêm gì nữa mà thi triển Thiên Mệnh Hà Đồ xé rách hư không, tiến đến một thành trì khác.
– Vâng.
Kim Quyền không ngờ Lâm phong chủ vậy mà có thể tiêu diệt nhóm người của Tượng Thần tông kia, hơn nữa tốc độ tiêu diệt lại còn vô cùng nhanh chóng.
Lai Giai vừa muốn nói gì đó, lại phát hiện hai người đã biến mất. Sau đó, nàng đi đến trước mặt một nữ tử, hỏi thăm những chuyện đã xảy ra.
Nữ tử kia khoa tay múa chân, cố gắng kể chi tiết toàn bộ mọi việc mà mình đã nhìn thấy ra cho Lai Giai nghe.
Mà khi nghe xong, Lai Giai chỉ biết trợn mắt há hốc mồm tựa như là không dám tin vậy.Chỉ có một người vậy mà có thể tiêu diệt mấy ngàn đệ tử của Tượng Thần tông.
Vạn Tượng trưởng lão kia của Tượng Thần tông lại bị Lâm Phàm dùng một cước giẫm chết. Điều này sao có thể xảy ra.
Khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi nhất chính là tu vi của Vạn Tượng trưởng lão kia đã đạt đến Thiên Cương cảnh tầng ba. Nếu như người này tham gia tiến công, Thành Phế Hỏa căn bản khó mà ngăn cản.
Hắc Thánh Thiên Sơn.
Vô số cột sáng bay múa trong hư không giống như là cầu vồng vậy.
Chiến đấu giữa cường giả chân chính của cả hai bên đã đạt đến tình trạng gay cấn.
Bởi vì có Hỏa Dung còn có phân thân của Thiên Tu tiến đến hỗ trợ cho nên thực lực của hai bên tạm thời cũng chỉ sàn sàn với nhau.
– Viêm Hoa tông, các ngươi thật muốn làm như vậy hay sao?
Trong hư không, ba bóng người nghiêm nghị quát.
Bọn họ là trưởng lão của Thánh Đường tông, cũng là sức mạnh duy nhất còn có thể tới đây.
Bời vì bây giờ, Thánh Đường tông bọn họ cũng đang bị một tồn tại kinh khủng tập trung vào nhưng lại một mực tìm không thấy chỗ ẩn giấu của tên kia.
Bọn họ muốn những người phản kháng Thánh Đường tông đều phải chết.
Hỏa Dung nghiêm túc nói:
– Tượng Thần tông rời khỏi lãnh địa của Thái Thản tông thì việc này đến đây là kết thúc. Nếu không dù chiến đến tông môn phá diệt, chúng ta cũng tuyệt không quay đầu.
– Tốt! Tốt! Vậy thì nhìn xem đến cuối cùng ai thua ai thắng. Thiên Tu, bây giờ ngươi chỉ là phân thân do một phần sức mạnh ngưng tụ, bản thể của ngươi không thể tới. Không biết ngươi có còn đủ sức mạnh để chiến đấu đến cuối cùng hay không?
Phân thân Thiên Tu cười nói:
– Phá Ma Thiên Thần Chùy này của lão phu chính là pháp bảo đã từng chém qua Thần Linh. Nếu như các ngươi ép lão phu tự bạo Phá Ma Thiên Thần Chùy, ngươi có tin hay không toàn bộ các ngươi đều phải chết ở chỗ này.
– Ngươi bỏ được sao?
– Không bỏ được bởi vì các ngươi vẫn không có ép lão phu đến mức độ này. Mà các ngươi cũng đừng ẩn giấu nữa. Thánh Đường Lạc Vũ Quyền, Thiên Quang Hư Không Trảm đều là tuyệt học của Thánh Đường tông. Các ngươi còn ẩn tàng làm gì nữa?
Thiên Tu đứng thẳng trong hư không, Phá Ma Thiên Thần Chùy vờn quanh ở bên cạnh.
– Vậy thì ta sẽ nhìn xem các ngươi có thể kiên trì tới khi nào.
Trong chốc lát, thiên địa lại một lần nữa sụp đổ.
Mà đối với các trưởng lão của Thái Thản tông, bọn họ không thể bại, nhất định phải ngăn chặn những trưởng lão của Tượng Thần tông.
Thiên Tu truyền âm cho Hỏa Dung, nói:
– Ngươi tranh thủ thời gian thi triển đại chiêu cho lão phu. Lề mà lề mề! Che đậy làm cái gì.
– Sư huynh, ngươi không hiểu. Chiêu thức mạnh nhất đều phải lưu lại đến phía sau cùng mới được.
Hỏa Dung có phương thức chiến đấu của mình. Hắn thấy ngay từ đầu đã thi triển chiêu thức mạnh nhất có chút không thích hợp.
Thiên Tu nghe hắn nói thế cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Thành Thanh Tự.
Các đệ tử của Thái Thản tông đứng nghiêm ở trên tường thành, mà ở bên cạnh họ còn có hơn mười đệ tử của Viêm Hoa tông.
– Đa tạ Viêm Hoa tông vô tư tương trợ. Chúng ta thật sự cảm kích.
Các đệ tử của Thái Thản tông liên tục cảm tạ. Viêm Hoa tông đến khiến cho lòng tin của bọn họ trở nên tràn đầy.
– Thái Thản tông đã cùng Viêm Hoa tông ta kết thành đồng minh vĩnh viễn không phản bội. Bây giờ Thái Thản tông gặp được chuyện thế này, tông ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn. Yên tâm đi! Lần này chúng ta nhất định có thể đuổi Tượng Thần tông trở về.
Một đệ tử của Viêm Hoa tông nói.
Đột nhiên!
Hư không vỡ ra.
Lâm Phàm cùng Kim Quyền đi ra từ trong vết nứt hư không.
Đệ tử của Thái Thản tông không biết người đến là ai. Khi vừa định gầm thét, hắn lại phát hiện đệ tử của Viêm Hoa tông mới vừa rồi cùng hắn nói chuyện với nhau như là bằng hữu lại đang ôm quyền cung kính nói:
– Đệ tử Trương Hằng tham kiến Lâm sư huynh.
Lâm Phàm gật đầu, nói:
– Đệ tử của Tượng Thần tông trú đóng ở chỗ nào?
– Bẩm báo sư huynh, bọn họ trú đóng trong một hẻm núi ở phía trước hai trăm dặm.
Trương Hằng không biết Lâm sư huynh tại sao lại ở chỗ này, không phải là sư huynh nói sẽ đi thành Phế Hỏa sao?
– Kim trưởng lão đi theo ta.
Lập tức, hai người bước vào hư không, đi về phía hẻm núi mà Trương Hằng vừa chỉ.
– Trương huynh, người vừa rồi là ai vậy?
Trương Hằng nói:
– Đó là phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông ta, Lâm sư huynh.
– A!
Các đệ tử của Thái Thản tông giật mình nói:
– Ngay cả phong chủ của quý tông cũng đến giúp đỡ tông ta, cái này…
Trương Hằng thở dài một tiếng, nói:
– Nếu như không phải là do tông ta có Thiên Thần giáo kiềm chế, chỉ sợ lần này cả mấy người Thiên Tu trưởng lão cũng sẽ tới. Làm sao còn có thể cho phép người của Tượng Thần tông xâm lấn lãnh địa của Thái Thản tông.
Bên ngoài hai trăm dặm
Hai bóng người đứng giữa không trung.
Lâm Phàm đã cảm nhận được khí tức của đệ tử Tượng Thần tông ở phía trước. Hắn nói:
– Kim trưởng lão, đợi lát nữa ngài đừng ra tay. Tất cả cứ giao cho ta đến là được rồi.
– Lâm phong chủ, vậy thì nhiệm vụ của ta là gì?
Kim Quyền nghi ngờ hỏi.
– Ngươi cứ quan sát là tốt rồi, nếu như phía dưới có cường giả Thiên Cương cảnh tầng năm trở lên ra tay thì ngươi hẵng ra tay.
Hắn cũng không muốn để cho Kim Quyền ra tay. Những đệ tử Tượng Thần tông này đều là của hắn. Nếu như bị Kim Quyền chém, vậy thì thật sự là quá lãng phí.
Lần này, mục đích chủ yếu của mình khi tới đây chính là để kiếm điểm tích lũy mà, giờ mới có kiếm được một đợt mà thôi còn phải làm thêm mấy đợt nữa.
Không biết khi đề thăng tất cả công pháp rồi mới đột phá Thiên Cương cảnh thì Thiên Cương Chân Thân sẽ mạnh cỡ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận