Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 272: Thiên Cương Chân Thân

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Tăng lên Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân.
Hắn muốn ở thời khắc mấu chốt nhất này, tăng môn công pháp này lên.
– Tiêu hao hai trăm nghìn điểm tích lũy
– Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ ba)
– Đặc tính: Thông Cổ Kim Thân, hư không phá diệt, thân thể cường hóa cực hạn, cảm ứng Cổ Giới.
Uỳnh!
Trong chốc lát, thân thể của Lâm Phàm biến thành màu vàng, tầng thứ ba chính là cảnh giới mà Lý Sùng Sơn tu luyện đến, mạnh đến biến thái. Đúng lúc này, lệnh bài chữ Vạn đặt ở trong nhẫn trữ vật đột nhiên bộc phát ra một sức mạnh kỳ dị.
– Khí tức này có chút huyền diệu.
Nhưng mà hắn căn bản không nghĩ được nhiều như thế, thân thể đã tới cực hạn. Cho dù là Thông Cổ Kim Thân cũng sắp không chịu nổi.
Lâm Phàm đứng lên. Một sức mạnh mênh mông bao phủ toàn thân. Mà giờ phút này, thân thể của hắn cũng phồng lên, mỗi một khối cơ bắp đều ẩn chứa sức mạnh làm cho người kinh hãi.
– Ta còn có thể chống đỡ.
Hắn bước ra khỏi mật thất.
Uỳnh!
Bởi vì không còn thứ gì ngăn cản cho nên sức mạnh mênh mông tùy ý phóng lên trên không trung.
Khi cảm nhận được khí tức này, vô số đệ tử đều biến sắc, cảm giác có một ngọn núi lớn ép ở trên người bọn họ.
– Đây là có chuyện gì?
Các đệ tử kinh hãi, không biết xảy ra chuyện gì, đến cùng là sức mạnh tới từ nơi nào vậy mà áp chế bọn họ suýt nằm xuống trên đất.
– Các ngươi nhìn kìa, là Vô Địch phong.
Có đệ tử khiếp sợ quát.
Bên trên Vô Địch phong, khí lưu tạo thành một cơn lốc xoáy, trong vòng xoáy kia có sấm sét lấp lóe. ở trung tâm vòng xoáy kia là một người đứng thẳng.
Chỗ sâu trong tông môn, mấy bóng người xuất hiện.
– Thiên Tu, chẳng lẽ là đồ đệ của ngươi muốn đột phá hay sao?
Hỏa Dung cảm nhận được khí tức này, kinh hãi nói:
– Địa Cương cảnh tầng chín đột phá đến Thiên Cương cảnh làm sao lại có khí thế cường đại như vậy?
Tông chủ nghiêm túc, nói:
– Đây không phải đột phá mà là cảnh giới công pháp tăng lên, thế nhưng mà tên này sao có thể sẽ tu luyện nhiều công pháp như vậy tới cảnh giới cỡ này. Rốt cuộc là hắn đã tu luyện như thế nào vậy?
– Ha ha ha ha!
Thiên Tu đứng giữa hư không cười lớn, tựa như là chưa từng vui vẻ như này. Hắn nói:
– Đồ đệ của ta, quả nhiên là đồ đệ ngoan của ta. Không ngờ đã tích lũy nội tình đến mức độ như thế này. Đây chính là Thiên Cương mạnh nhất mà lão phu nói tới đó.
Lời nói này Thiên Tu giống như là gào thét.
Thất Thần Thiên Pháp, vị thần thứ tư, Bách Cốc Địa Thần.
– Tăng lên!
Giờ phút này, Lâm Phàm đã chuẩn bị liều mạng. Ở thời khắc trọng yếu trước khi đột phá, tăng Thất Thần Thiên Pháp lên tới tầng thứ tư để nội tình của mình đạt tới mức độ thế gian chưa bao giờ có.
– Tiêu hao ba trăm nghìn điểm tích lũy.
Không hổ là công pháp cao cấp, điểm tích lũy tiêu hao gấp bội.
Uỳnh!
Lấy Lâm Phàm làm trung tâm, một cột sáng màu vàng đất bạo phát ra. Trong hào quang màu vàng đất này hiện ra một đồ án trận pháp.
Mặt đất run rẩy lên. Vô số khí tức lao ra từ sâu trong lòng đất, hình thành vòi rồng cỡ nhỏ bay thẳng về phía Lâm Phàm.
– A!
Lâm Phàm hét lớn một tiếng. Phía sau lưng hắn lập tức xuất hiện ba hư ảnh.
– Trung Trì Nội Thần!
– Thiên Trung Cuồng Thần!
– Chí Đạo Hữu Thần!
Ba tôn Thần Linh gào thét. Tiếng rống giận rung trời. Sức mạnh như dòng lũ triệt để bạo phát ra.
– Đây là Thất Thần Thiên Pháp. Thiên Tu, đồ đệ của ngươi đến cùng là tu luyện như thế nào. Ba thần đã thành, vậy tức là hiện tại hắn đang đột phá tầng thứ tư, triệu hoán vị thần thứ tư, Bách Cốc Địa Thần. Nếu để hắn tu thành bảy thần, ngươi muốn hắn biến thành phế nhân hay sao?
Hỏa Dung tóc đỏ bay đến, tức giận nói.
Giờ phút này, hắn mới phát hiện đồ đệ của Thiên Tu đến cùng là thiên tài bực nào,
lại có thể tu luyện công pháp này đến mức độ kinh khủng như vậy.
Nhưng mà tại sao Thiên Tu lại để hắn tu luyện đều là kiểu công pháp tự sát thế này?
Thiên Tu quát:
– Im miệng! Con đường này là do đồ đệ của ta tự chọn, hắn biết phải đi như thế nào. Ta tin tưởng hắn, nhất định có thể đánh vỡ tất cả luật thép.
– Đây là ngươi đang lừa mình dối người.
Hỏa Dung cũng không có chịu thua, quát lại. Hắn thấy luật thép từ xưa đến nay làm sao có thể đánh vỡ dễ dàng như vậy được.
Vừa dứt lời, một đôi tay màu vàng xé rách mặt đất. Một người khổng lồ từ mặt đất vực sâu leo lên tới mặt đất. Khí tức quấn quanh ở gót chân, tạo thành liên hệ chặt chẽ cùng Lâm Phàm.
Lúc này, hai mắt của Lâm Phàm tỏa ra hào quang sáng chói. Toàn thân bao phủ ở trong lốc xoáy. Thân thể nứt ra, bên trong mỗi một vết nứt đều có sức mạnh đang lưu chuyển. Giờ phút này, hắn giống như là một quả bóng bị thổi căng đến sắp nổ rồi.
– Ta đã đến cực hạn rồi. Ta muốn đột phá.
– Tăng lên!
– Tiêu hao 10 triệu điểm khổ tu.
– Tu vi: Thiên Cương cảnh tầng một (+)
Uỳnh!
Giờ khắc này, sóng gió đã nổi lên, trời long đất lở, mây đen dày đặc hình thành vòng xoáy, thiên địa chi uy bao phủ.
Mà lấy Lâm Phàm làm trung tâm, một cơn lốc bằng cương khí mở rộng vô hạn. Cơn lốc này lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với khi Vân Tiêu đột phá.
– Hắn đột phá. Đồ đệ của ta đang đột phá.
Thiên Tu hưng phấn quát. Lúc này, ông đâu còn có thể bảo trì phong phạm của một vị trưởng lão.
Đối với Thiên Tu, một việc khiến cho ông cảm thấy hối hận nhất chính là khi tuổi trẻ không có đánh vỡ đỉnh phong đến cực hạn. Nhưng mà bây giờ, đồ đệ của ông đã làm được.
– Đồ đệ, ngưng tĩnh tâm thần, chống cự Tâm Ma đại kiếp, cô đọng Thiên Cương Chân Thân.
Một tiếng nói lo lắng truyền vào trong tai của Lâm Phàm.
Ầm ầm!
Sấm sét dày đặc. Lốc xoáy dần dần biến thành màu đen. Ở bên trong bóng tối của vòng xoáy mênh mông kia cũng không biết thông đến khu vực gì.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Hỏa Dung run lên, nói:
– Hắn đến cùng là đã giết bao nhiêu người mà khiến cho tâm ma cường đại như thế? Lần này, hắn có thể vượt qua sao?
Lúc Vân Tiêu đột phá Thiên Cương, Tâm Ma đại kiếp cũng không mạnh. Bởi vì từ lúc sinh ra, tâm ma đã đi theo ở bên cạnh chúng ta, hình thành liên hệ không thể dứt bỏ với chúng ta.
Giết người là tâm ma.
Cứu người là tâm ma.
Tất cả đều là sức mạnh của tâm ma.
Lúc này, Vân Tiêu đang đờ đẫn ở trên đỉnh Vân Tiêu phong. Hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng, tựa như là khoảng cách giữa bản thân cùng bóng người giữa bầu trời kia đã cực lớn, mãi mãi cũng không có cách nào vượt qua.
Thanh âm quỷ dị, âm trầm vang lên ở trong đầu Lâm Phàm.
Mà ở trong mắt của người ở bên ngoài, màu đen trong vòng xoáy càng ngày càng dày đặc, trong bóng tối tựa như là có vô số ác ma giáng thế vậy.
Nhưng mà ở trong mắt Lâm Phàm, cả bầu trời đều là thi thể. Những thi thể này đều đang di chuyển, giương nanh múa vuốt đánh về phía hắn.
– Trả mạng cho ta.
– Ngươi còn nhớ ta không?
– Ngươi giết ta đau quá.
– Thần kinh! Bị giết một lần còn chưa đủ hay sao mà còn dám quay lại. Ta nào biết được các ngươi là ai, thậm chí còn chưa từng nhìn qua nữa.
Lâm Phàm cũng không thèm để ý đến Tâm Ma đại kiếp. Hắn mặc kệ cho vô số tâm ma từ bốn phương tám hướng chui vào trong đầu.
Mà trong đó, vô số Lâm Phàm màu đen có dáng dấp giống hắn như đúc lao vào, cắn xé thần hồn của hắn.
– A!
Từng tiếng hét thê thảm vang lên ở trong đầu. Khi những Lâm Phàm màu đen kia cắn xé thần hồn hắn thì toàn bộ bị một sức mạnh diệt sát.
– Ta không có thời gian để ý tới tâm ma các ngươi. Các ngươi cứ từ từ cắn xé đi, từ từ đe dọa ta đi. Chỉ cần không quấy rầy ta là được. Ta muốn cô đọng Thiên Cương Chân Thân.
Trong chốc lát, bốn thần của Thất Thần Thiên Pháp cùng xuất hiện.
Cực Hạn Đại Ma Công, Ma Thể hình thức ban đầu.
Kinh Long Đại Thiên Công, Kinh Long Chi Thân.
Cổ Giới Kim Cương Pháp Thần, Thông Cổ Kim Thân.
Trong chốc lát, vô số vị Thần Linh, Ma Thần, Phật Đà xuất hiện, quay chung quanh Lâm Phàm. Thân thể khổng lồ nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm tựa như là đang chờ đợi.
Ở dưới uy thế kinh khủng này, rất nhiều đệ tử Viêm Hoa tông bò lổm ngổm trên mặt đất. Bọn họ cảm giác thân thể tựa như bị một loại sức mạnh để bọn họ khó mà ngăn cản ép phải nằm xuống vậy.
– Thật mạnh.
Đây là ý nghĩ trong lòng của rất nhiều người.
Thiên Vương phong, Đạo Thiên Vương nhìn chằm chằm hư không, trong miệng đắng chát, đồng thời cũng cảm thấy cực kỳ may mắn, may mắn không tranh đoạt vị trí người đứng đầu của thập phong với tồn tại kinh khủng này.
– Thiên Tu, đồ đệ của ngươi gặp vấn đề khó khăn.
Hỏa Dung không ngờ là ông sẽ thấy tình huống bực này. Thiên Cương Chân Thân vậy mà không có cách nào ngưng tụ thành. Chuyện này đúng là chưa bao giờ nghe nói qua.
Thiên Tu nghiêm túc nói:
– Hắn sẽ tự mình lựa chọn. Lão phu tin tưởng hắn.
– Tiểu tử này thật sự là không biết hung hiểm trên con đường tu luyện, lại tu luyện nhiều ngạnh công như vậy, hơn nữa mỗi một môn công pháp đều đã hình thành hệ thống riêng. Hắn muốn cô đọng Thiên Cương Chân Thân khó càng thêm khó, nhưng có thể tu luyện nhiều công pháp như thế tới mức độ này, đúng là điều mà ta chưa bao giờ nghe nói.
Cát Luyện trưởng lão trầm ngâm nói. Mặc dù hắn rất khó chịu với Lâm Phàm, nhưng mà trong lòng cũng cực kỳ khẩn trương. Bất kể như thế nào, kẻ này đều là phong chủ của Viêm Hoa tông.
Khô Mộc trưởng lão nghi hoặc, nói:
– Nhưng, Tâm Ma đại kiếp của hắn đến cùng là như thế nào? Chẳng lẽ là bị tâm ma nắm trong tay hay sao? Nếu không phải vậy, tại sao hiện giờ hắn lại tập trung cô đọng Thiên Cương Chân Thân?
Đúng lúc này, một khí tức kinh khủng bộc phát ra từ trong cơ thể của Thiên Tu, trong ánh mắt của ông lộ ra sự kiên quyết.
– Thiên Tu, ngươi…
Hỏa Dung kinh hãi tựa như là không dám tin vậy.
– Lão phu biết nên làm như thế nào. Nếu quả thật đến mức kia, lão phu sẽ đích thân ra tay, phế tu vi của hắn.
Mặc dùnói thế nhưng trong lòng Thiên Tu vẫn thầm cầu nguyện:
– Đồ đệ, ngươi nhất định phải thành công. Đừng có để bị tâm ma khống chế.
Đệ tử bình thường nhìn không ra người nào đã bị tâm ma khống chế.
Nhưng mà những cường giả như Thiên Tu lại có thể nhìn ra.
Mặc dù vẫn là hắn nhưng lại không phải là hắn trước kia. Tính cách sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất.
– Đồ đệ, nhanh cô đọng Thiên Cương Chân Thân.
Thấy Lâm Phàm vẫn ngồi im không nhúc nhích, Thiên Tu thầm gào thét.
Lúc này, trước mắt Lâm Phàm, vô số Lâm Phàm màu đen trôi nổi, có kẻ làm mặt quỷ, có kẻ lè lưỡi liếm môi, có kẻ còn thổi khí vào tai Lâm Phàm.
– Ta là ngươi, ta chính là ngươi. Ngươi phải tiếp nhận ta.
– Ngươi không nên khi dễ ta như lần trước. Nếu không ta sẽ rất khó chịu.
– Đám tâm ma thần kinh các ngươi làm sao vậy? Đột phá là chuyện nghiêm túc như thế mà các ngươi lại muốn đùa cho ta cười.
Lâm Phàm cảm thấy bất đắc dĩ. Đám tâm ma này đúng là lắm mưu hèn kế bẩn, lần trước thì đe dọa mình, lần này lại giả ngây thơ muốn đùa giỡn cho mình cười.
Thật đúng là tốn công tốn sức chỉ để ta thất bại.
Không thèm quan tâm.
Thần Linh, Ma Thần, Phật Đà trôi nổi ở chung quanh đều đang đợi mình lựa chọn sao?
Đã như vậy thì toàn bộ đều tới đi. Tất cả giúp ta ngưng tụ thành Thiên Cương Chân Thân mạnh nhất.
Trong chốc lát.
Một sức mạnh mênh mông bạo phát ra.
Hư ảnh trôi nổi ở chung quanh trong nháy mắt bị Lâm Phàm hút vào trong cơ thể, sau đó không ngừng dung hợp, chuẩn bị ngưng tụ thành Thiên Cương Chân Thân.
Lập tức một ý chí mênh mông như biển xuất hiện ở phía trên thần hồn nhưng mà dù là nặng như thiên địa lại không hề khiến thần hồn bị tổn thương.
– Hắn muốn dung hợp tất cả lại cùng nhau, hình thành Thiên Cương Chân Thân hay sao? Thần hồn làm sao có thể chịu nổi.
Hỏa Dung kinh hãi. Cho dù là hắn, năm đó khi đột phá Thiên Cương Chân Thân, cũng chỉ có thể ngưng tụ thành Viêm Thần Chân Thân.
Thế nhưng điều mà Lâm Phàm muốn làm bây giờ lại khiến hắn triệt để khiếp sợ.
Đây là muốn liều mạng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận