Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 297: Bế quan

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

Hai bóng người vượt qua hư không.
Một đường không nói gì, đến lúc này, Già Diệp trưởng lão không thể nhịn được nữa. Hắn hét lên:
– Chấp pháp đại nhân, rõ ràng lúc ngưng chiến, hắn đã động thủ mà.
– Già Diệp trưởng lão, ta hi vọng ngươi không nên nói về chuyện này nữa. Ta đã điều tra rõ ràng.
Bắt người nương tay, cắn người miệng mềm, hắn đã cầm đan dược của người ta, còn muốn nói thế nào.
Đương nhiên, đan dược này cũng không phải là chủ yếu, mà hắn biết nếu như mình tiếp tục khư khư cố chấp thì không biết mình còn có thể từ Viêm Hoa tông an toàn rời đi hay không?
Chẳng lẽ tên này còn nghe không hiểu ý tứ uy hiếp trong những câu nói lúc trước hay sao?
– Không có khả năng, đệ tử của tông ta đều đã thấy được.
Già Diệp trưởng lão bi phẫn nói. Tông môn giao cho hắn nhiệm vụ trọng yếu như vậy, hắn muốn để Viêm Hoa tông phải trả giá đắt. Hắn đã chuẩn bị kỹ như vậy nhưng cuối cùng lại thất bại, hắn sao có thể cam tâm.
Người chấp pháp tâm như gương sáng. Tượng Thần tông phái Già Diệp này đến cũng chỉ là để Viêm Hoa tông buồn nôn mà thôi.
Nào biết Già Diệp này lại còn coi nhiệm vụ đó là thật. Đúng là một kẻ ngu xuẩn.
– Già Diệp trưởng lão, chúng ta chia tay thôi. Ngươi về Tượng Thần tông, ta cũng muốn về Thiên Tông điện.
Người chấp pháp không muốn nói nhiều nữa. Vừa nói xong, không đợi Già Diệp trưởng lão mở miệng, hắn liền trốn vào hư không, bay về phương xa.
– Đáng giận! Thật sự là đáng giận.
Trong mắt của Già Diệp trưởng lão có lửa giận bùng cháy.
– Thiên Tông điện rắm chó gì chứ, chỉ là Viêm Hoa tông mà cũng phải sợ hãi. Uổng công ta tôn trọng ngươi như thế.
Vừa dứt lời.
Từ trên mặt đất, một ánh sáng màu đen vút qua, nhanh chóng chém rơi một cánh tay của Già Diệp trưởng lão.
A!
Tiếng kêu thê thảm vang vọng đất trời.
Ánh sáng màu đen kia đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh vô cùng, Già Diệp trưởng lão căn bản không kịp phản ứng.
– A. Đến cùng là ai dám can đảm động thủ với ta, ta là Già Diệp trưởng lão của Tượng Thần tông.
Già Diệp trưởng lão giận dữ hét. Mồ hôi trên trán lăn xuống. Ánh sáng màu đen kia có tốc độ quá nhanh, hắn vậy mà không kịp phản ứng.
– Chém chính là ngươi.
Trên mặt đất, một thanh niên có mái tóc đen phiêu dật, cầm trong tay một thanh trường đao màu đen, trực tiếp cách không chém tới. Đao mang cắt đứt hư không, trong nháy mắt đã đến trước mặt Già Diệp. Già Diệp vội vàng vung chưởng đỡ lấy đao mang, trông hắn cực kỳ chật vật. Sau đó, hắn hét lên:
– Ngươi là ai?
Nhìn chằm chằm vào thanh niên ở phía dưới, trong lòng Già Diệp sợ hãi. Từ một chiêu vừa rồi, hắn biết người này có thực lực rất mạnh. Không dám ham chiến, hắn vội vàng trốn vào hư không, muốn chạy khỏi nơi này.
– Muốn chạy trốn saoo? Nằm mơ.
Thanh niên cầm đao liên tục chém xuống. Vô số đao mang cắt vào hư không. Máu tươi chảy ra từ trong hư không.
– Người thì quá yếu. Nhưng trưởng lão của Tượng Thần tông chết ở trong lãnh địa của Viêm Hoa tông, xem ra Viêm Hoa tông sẽ đau đầu lắm đây.
Thanh niên cười lớn. Sau đó, hắn đưa mắt nhìn về hướng Người chấp pháp vừa rời đi.
– Người chấp pháp của Thiên Tông điện thì không thể chết được. Thôi! Cứ chém hai chân của hắn rồi để hắn rời đi là được. Đáng tiếc! Không ngờ ta phải cho sâu kiến đào thoát từ trong tay của ta. Thật đúng là sỉ nhục!
Vừa dứt lời.
Người này trốn vào hư không, bay về phương xa.
Người chấp pháp lấy đan dược lúc trước Lâm Phàm đưa cho hắn ra, nhìn thoáng qua, trên mặt nở nụ cười.
Mấy viên đan dược Huyền giai thượng phẩm này đúng là một phần tài phú rất lớn. Mặc dù hắn bị đe dọa, nhưng thu hoạch được phần tài phú này, tất cả bất mãn trong lòng hắn cũng đều tan thành mây khói.
– Chém!
Đột nhiên, một đao mang nhanh chóng đánh tới, cắt đứt cánh tay của Người chấp pháp.
– Lại chém!
Lại là một đao mang màu đen xuất hiện. Tốc độ của đao mang màu đen này dường như đã đạt đến cực hạn, xuất hiện ở trong thiên địa, lại biến mất ở trong hư không.
Khi đao mang xuất hiện một lần nữa, hai chân của Người chấp pháp đã bị cắt đứt, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ thiên địa.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời.
– Là ai làm? Đến cùng là ai làm?
Người chấp pháp nổi giận gầm lên một tiếng. Bị một đao kia dọa sợ, sao còn dám lưu lại, hắn nhanh chóng trốn vào hư không.
Hiện tại hắn chỉ muốn thoát đi.
– Thật yếu!
Thanh niên tóc đen xuất hiện, sau đó thu đại đao màu đenvào vỏ. Một đôi mắt đen nhìn chằm chằm về phương xa.
– Người chấp pháp của Thiên Tông điện, hi vọng đầu của ngươi có thể thông minh một chút, nói những lời ta muốn ngươi nói.
Thanh niên đen khoác một bộ áo choàng màu đen, phía sau áo choàng thì có in hình một con số.
– 7
Trong mật thất.
– Ta đã tiêu diệt tổng bộ khu thứ tám, điểm tích lũy cũng có 89 vạn, trước tiên nên tăng công pháp lên, phối hợp với một chút đan dược Địa giai, nhìn xem có thể tích lũy nội tình đến cực hạn hay không.
Trong mật tàng Vạn Quật có một ít đan dược Địa giai có chút tác dụng với hắn, có thể tăng cao tu vi, tăng cường nội tình.
– Tăng Thất Thần Thiên Pháp lên
– Tiêu hao 500,000 điểm tích lũy.
– Linh Đài Thiên Thần
Trong chốc lát, ở trong đầu hắn có một quầng sáng bùng nổ, trên trán có lạc ấn màu vàng hiện ra. Bỗng nhiên, lạc ấn tỏa ra ánh sáng màu trắng chói mắt. Một vị thần linh măc áo trắng nhắm mắt, trôi nổi ở trên đỉnh đầu Lâm Phàm.
Lấy vị thần linh này làm trung tâm, một dao động vô hình giống như là gợn sóng vậy xuất hiện, một vòng lại một vòng khuếch tán ra xung quanh.
– Nguồn sức mạnh này là sức mạnh tinh thần?
– Thật sự là đủ hung ác! Không ngờ tầng thứ năm của Thất Thần Thiên Pháp vậy mà tiêu hao 500,000 điểm tích lũy, nhưng vị thần linh thứ năm Linh Đài Thiên Thần đích thật là cường đại.
– Nhưng còn chưa đủ, nội tình trong cơ thể còn không có được lấp đầy.
Lúc này, Thiên Cương Chân Thân hiện ra. Nó giống như là muốn dung hợp với Linh Đài Thiên Thần vậy sinh ra biến hóa mới.
Có một luồng sáng màu ngà sữa lưu chuyển trên hai tay, sau đó có huyền diệu phù văn hiển hiện.
– Tăng Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân lên.
– Tiêu hao 250,000 điểm tích lũy.
– Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ tư)
– Đặc tính: Ngọc Lưu Pháp Thân, phật ảnh, hư không phá diệt, cường hóa nhục thân cực hạn, cảm ứng đại địa, cảm ứng Cổ Giới.
Mỗi một lần tăng công pháp lên, thân thể đều sẽ cải biến. Luống sáng trắng sữa vừa mới lưu chuyển đột nhiên tiêu tán, thay vào đó là gợn nước như ngọc vậy bao phủ quanh người.
Sức mạnh trong cơ thể không ngừng tăng vọt. Mỗi một tế bào đều điên cuồng hấp thu, nuốt chửng những sức mạnh này để không ngừng lớn mạnh, không ngừng bành trướng.
Hắn đã không có tâm tình xem xét đặc tính. Bây giờ, hắn chỉ muốn triệt để lấp đầy nội tình của bản thân mà thôi.
750,000 điểm tích lũy cứ như vậy đã không còn. Số điểm tích lũy còn lại cũng không đủ để tăng công pháp lên rồi, liền ngay cả Hóa Thần Kiếm Trận cũng không đủ.
– Hiện tại nội tình trong cơ thể ta đã tăng lên, nhưng mà vẫn còn thiếu một chút mới viên mãn.
– Hazz. Thật hâm mộ những gia hỏa có thể tuỳ tiện tăng tu vi lên kia. Đâu giống như mình vậy, muốn tăng lên một cảnh giới cũng khó khăn như vậy.
Nhưng mà chờ nội tình viên mãn mới đột phá thì mỗi một lần tăng tu vi lên đều là tiến bộ cực lớn. Bây giờ, hắn đã không phải là cùng giai vô địch mà là có thể giết chết cường giả hơn mình mấy cấp.
Nếu để người khác biết, chỉ sợ bọn họ sẽ bị hù chết.
Sau đó, Lâm Phàm hơi nhấc ngón tay.
Từng viên từng viên đan dược Địa giai xuất hiện.
Hắn há miệng, không ngừng nuốt.
Đan dược vừa vào trong cơ thể, dược lực mênh mông lập tức nổ bung.
Trong cơ thể, dược lực hóa thành một con rồng không ngừng di chuyển.
– Để ta xem, số đan dược này có thể giúp ta tăng lên tới trình độ cỡ nào.
Giờ phút này, hư không cũng bắt đầu nổi lên sóng gió. Lấy Lâm Phàm làm trung tâm, một sức mạnh mênh mông khuếch tán ra xung quanh.
Nếu như mật thất này không phải là do lão sư luyện chế, sức mạnh cường hãn này đã sớm bạo phát ra ngoài.
Mà chuyện này còn không dừng lại. Toàn bộ đan dược Địa giai lấy được từ mật tàng Vạn Quật trôi nổi ở chung quanh như đang lẳng lặng chờ đợi.
Khi dược lực trong cơ thể hoàn toàn dung nhập vào trong tế bào, Lâm Phàm tiếp tục há miệng, lại có mấy viên đan dược bay vào trong đó.
Luyện hóa, tiếp tục luyện hóa.
Mấy ngày trôi qua.
Đệ tử của Vô Địch phong đều biết Lâm sư huynh đang bế quan, chỉ là không biết sau khi bế quan, tu vi của Lâm sư huynh sẽ đạt đến mức độ nào.
Thiên Tông điện.
Nơi này ở vào chính giữa đại lục, thông suốt bốn phương, có thể liên lạc với bất kỳ tông môn nào.
Mà bây giờ, phía trên Thiên Tông điện, hư không vỡ ra, một người đầy máu tứ chi ít đi ba chi, sắc mặt trắng bệch xuất hiện. Khi đến Thiên Tông điện, tinh thần căng cứng triệt để buông lỏng, người này lập tức hôn mê, từ không trung rơi xuống.
Lúc này, từ bên trong Thiên Tông điện, mấy bóng người lao ra.
– Chuyện gì đã xảy ra? Mới đi Viêm Hoa tông một chuyến, làm sao lại biến thành dạng này.
– Trước cứu hắn tỉnh lại rồi nói.
Mấy bóng người không ngừng trao đổi. Sau đó, một người truyền công cứu tỉnh Người chấp pháp kia. Mà ngay khi Người chấp pháp này vừa thức tỉnh, hắn lập tức quát to.
– Ta bị tập kích ở Viêm Hoa tông.
Sau khi nói xong, hắn liền ngất đi.
– Viêm Hoa tông, chẳng lẽ là bọn họ xuất thủ hay sao?
– Cũng không có khả năng, Viêm Hoa tông cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức động thủ với Người chấp pháp của Thiên Tông điện ta. Nhưng bất kể có phải là bọn họ làm hay không thì Viêm Hoa tông đều không thoát khỏi liên quan.
– Hừ, làm sao có thể không liên quan được, chuyện xảy ra ở trong lãnh địa Viêm Hoa tông, tự nhiên là Viêm Hoa tông phải chịu trách nhiệm.
Những bóng người này tranh luận, có người ôm địch ýđối với Viêm Hoa tông, nhưng cũng có người ôm thái độ làm việc đúng trọng tâm.
Mà đúng lúc này, phương xa một bóng người xuyên thấu hư không, xuất hiện. Trên ngực người này có in hình hoa văn Tượng Thần.
– Tại hạ là Bồ Không, trưởng lão của Tượng Thần tông, tham kiến mấy vị phán quyết đại nhân. Già Diệp trưởng lão của tông ta bị người đánh lén ở Viêm Hoa tông, Tượng Thần tông…
Giờ phút này, chuyện đã trở nên phức tạp. Mấy vị phán quyết đại nhân phụ trách mọi chuyện to to nhỏ nhỏ của Thiên Tông điện, đồng thời cũng là người tiến hành xử lý chuyện mà các đại tông môn truyền lại.
Bây giờ, trong hai người đi Viêm Hoa tông, Người chấp pháp của Thiên Tông điện bị trọng thương, Già Diệp trưởng lão của Tượng Thần tông bị giết chết. Tất cả manh mối đều chỉ hướng Viêm Hoa tông.
Trong mật thất.
Lâm Phàm vẫn như cũ ngồi xếp bằng. Trải qua mấy ngày tu luyện, so với lúc trước, khí tức của hắn càng thêm cường hãn. Hư không xung quanh đều biến thành sền sệt tựa như là ở dưới ảnh hưởng của Lâm Phàm, hư không cũng phát sinh biến hóa cực lớn.
Mà đan dược Địa giai trôi nổi ở bên người Lâm Phàm đã không còn bao nhiêu.
– Tích lũy đã đầy đủ.
– Tăng tu vi lên.
– Tiêu hao 20 triệu điểm khổ tu.
– Tu vi: Thiên Cương cảnh tầng hai.
Lập tức thân thể của Lâm Phàm hơi run rẩy. Một sức mạnh cuồng bạo đột nhiên bộc phát ra. Toàn bộ mật thất đều chấn động tựa như là không chặn nổi sức mạnh mênh mông này.
– Thiên Cương cảnh tầng hai quả thật là cường hãn, nhưng mà còn xa xa không đủ. Hiện giờ, đan dược Địa giai đã không còn bao nhiêu. Không ngờ muốn đẩy nội tình lên cấp độ viên mãn lại tiêu hao nhiều đan dược như thế.
– Vạn Quật lão tổ quả thật là người tốt, lưu giữ nhiều đan dược như thế, đầy đủ cho mình tiêu hao. Vậy liền nhìn xem số đan dược này có thể đẩy mình lên tới trình độ cỡ nào đi.
Người khác đột phá một tầng cảnh giới có lẽ sẽ mừng rỡ như điên nhưng mà đối với Lâm Phàm, đây chỉ là tình huống bình thường thôi.
Với hắn, không đến Thiên Cương cảnh tầng năm thì không có bất kỳ biến hóa nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận