Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 316: Ổn định, hắn phải thật ổn định

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Ừm. Ngươi làm rất không tệ. Ếch xanh, ta đã nhìn thấy được sự trung thành của ngươi với ta. Điều này khiến cho ta cảm thấy rất vui mừng.
Lâm Phàm vuốt ve đan dược trong lòng bàn tay. Viên đan dược này có dược lực rất mạnh, mặt ngoài có đường vân màu vàng chuyển động, thậm chí dược lực nồng đậm đến mức hiện lên ở mặt ngoài, vừa nhìn liền biết đan dược này cực kỳ phi phàm.
– Chuyện quái quỷ gì vậy?
Ếch xanh sững sờ. Kẻ liều mạng này sao lại không nghĩ đến chuyện nấu mình lên mà còn tán dương mình trung tâm.
Ngẩng đầu, ếch xanh lập tức trợn tròn mắt.
– Thành công…
Chẳng qua là khi nhìn thấy viên đan dược kia bị kẻ liều mạng này nắm ở trong tay, khuôn mặt màu xanh của nó lập tức tái đi.
– Ếch xanh, ngươi thành công rồi.
Lâm Phàm hài lòng gật đầu. Năng lực của ếch xanh đúng là khiến hắn hơi kinh ngạc.
– Ếch xanh, mặt của ngươi làm sao vậy? Ta trông ngươi hơi khác thường đó. Là bởi vì quá mệt mỏi sao? Ta có thể cho ngươi nghỉ ngơi thêm một đoạn thời gian.
Hiện tại, tâm tình của hắn thật đúng là rất tốt. Hắn không ngờ ếch xanh này lại thật sự có thể luyện chế ra đan dược Thiên giai, chỉ là độ nguy hiểm của việc này cũng tương đối lớn. Nhưng nếu như về sau vẫn là như vậy thì hắn vẫn rất nguyện ý cho ếch xanh tiếp tục luyện chế.
– Không phải đâu, chủ nhân. Là do ta quá hưng phấn mà thôi.
Ếch xanh lập tức nhếch miệng cười, chỉ là nụ cười này còn khó coi hơn cả khóc nữa. Nó không ngờ lần này mình lại luyện chế đan dược thành công, hơn nữa còn bị kẻ liều mạng này lấy mất.
Tài liệu để luyện chế đan dược này đều là do nó lấy ra từ trong quỹ đen của mình. Nếu như không có thành công thì cũng không sao, chí ít là không có mất gì. Nhưng bây giờ không ngờ lại luyện chế thành công, chuyện này khiến cho nó cảm thấy khó mà tiếp nhận. Tài phú mà nó khổ cực tích lũy hoàn toàn chính là làm áo cưới cho người khác.
Nghĩ đến đây, ếch xanh lập tức òa khóc ra.
– Chủ nhân, ta không sao. Đây là do ta cao hứng nên mới khóc. Không ngờ ếch xanh ta vậy mà có thể vì chủ nhân làm ra cống hiến to lớn như vậy. Ta thật sự cảm thấy rất vui.
– Oa!
Ếch xanh nằm rạp trên mặt đất. Chân trước nắm thành quả đấm, không ngừng nện xuống mặt đất.
Nó cảm thấy đau lòng không thôi.
Nội tình sắp bị móc rỗng rồi. Tại sao mà nó lại ngốc như vậy? Đang không có việc gì, tự nhiên nó giở chứng, cưỡng ép luyện chế đan dược làm gì? Hiện tại thì hay rồi, mất cả chì lẫn chài.
Lâm Phàm ngồi xổm xuống, vỗ nhẹ đầu của ếch xanh, nói:
– Ếch xanh, ta không ngờ ngươi có thể suy nghĩ cho ta như vậy. Thân là chủ nhân, ta cũng cảm thấy rất vui mừng. Ngươi yên tâm đi! Đan dược này ta sẽ cẩn thận khi nuốt vào để cho nó phát huy tác dụng tốt nhất, để không thể lãng phí tâm huyết của ngươi.
– Quá vinh… Vinh hạnh.
Lúc này, hai mắt của ếch xanh đã đẫm lệ. Nó khóc đến mức kinh thiên động địa, bi thương muốn tự tử. Nếu như không phải còn không muốn chết, nó cũng muốn đụng đầu vào trong đất bùn, chôn sống bản thân mình rồi.
Động tĩnh khổng lồ khiến cho mấy vị trưởng lão của tông môn chú ý.
– Đồ nhi, vừa rồi có người luyện chế ra đan dược Thiên giai?
Thiên Tu hóa thành vệt sáng, lao tới từ phương xa. Giọng nói run run tựa như là không dám tin.
Lâm Phàm tung tung đan dược trong tay, gật đầu, nói:
– Đúng vậy, lão sư. Là một viên đan dược Thiên giai hạ phẩm.
Thiên Tu đứng ở bên cạnh Lâm Phàm, nhìn kỹ viên đan dược trong tay hắn rồi nói:
– Viên đan dược này có độ tinh khiết rất cao. Cho dù ở trong cấp độ Thiên giai hạ phẩm, nó cũng có thể được tính là đỉnh tiêm.
– Ếch xanh này là yêu sủng của con. Gì thì không nói chứ năng lực luyện đan rất không tệ. Mặc dù vừa rồi, nó tạo thành một chút phiền phức, nhưng cũng may không có bất cứ vấn đề gì.
Lâm Phàm đúng là không có ẩn tàng. Ếch xanh là yêu sủng của hắn, đó là chuyện mà đệ tử Vô Địch phong đều biết. Mặc dù ếch xanh thỉnh thoảng vẫn có chút giấu giếm nhưng vẫn có thể thấy nó tương đối tôn trọng mình.
Thế này đã rất tốt rồi.
– Kỳ tài ngút trời.
Thiên Tu tán dương. Khi thấy ếch xanh kia, ông rõ ràng sửng sốt một chút, tựa như là không ngờ con ếch xanh nho nhỏ này lại có năng lực lớn đến như thế.
Trong lúc còn đang bi thương mà nghe được có người tán dương bản thân, ếch xanh đã ngừng lại khóc, đứng thẳng dậy, ưỡn ngực nói:
– Đan dược Thiên giai có là gì đâu? Nếu không là tu vi của ta còn thấp thì luyện chế đan dược Thiên giai cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thiên Tu mới khen ếch xanh được một câu, nó đã phổng mũi, chém gió được rồi.
– Quái.
Thiên Tu nhìn chằm chằm vào ếch xanh tựa như là muốn xem thấu nó.
Ếch xanh bị ánh mắt này nhìn đến mức toàn thân không được tự nhiên. Nó luôn cảm giác ánh mắt này có tính xâm lược rất mạnh khiến cho nó không quá dễ chịu. Nhưng được rồi, mình thế nhưng mà là một con ếch xanh có thể luyện chế đan dược Thiên giai, bị người chú mục là chuyện rất bình thường.
Lâm Phàm gật đầu, nói:
– Lão sư, con cho rằng có thể cho Luyện Đan sư của tông môn đi theo ếch xanh học tập thuật luyện đan. Nếu như có thể học tập một phần năng lực luyện đan của ếch xanh thì sau này tông môn cũng có thể được nhờ rồi, Viêm Hoa tông chúng ta sẽ có thể vượt qua những tông môn khác về phương diện luyện đan.
– Ừm. Đồ nhi nói có lý, rất có lý.
Thiên Tu vuốt râu gật đầu nói. Ông cảm thấy ý kiến này của đồ nhi rất là không tệ.
Để mấy Luyện Đan đại sư của tông môn đi theo ếch xanh học tập cũng là một lựa chọn không tệ.
Ếch xanh lắc đầu, nói:
– Dạy người khác luyện đan ư? Ta không làm, không làm đâu. Ta còn không có nhàn nhã đến mức tốn công làm việc này.
Nó cũng không muốn dạy người khác luyện đan. Nếu dạy cho người khác xong thì mình sẽ chết đói.
– Ếch xanh, ta cho ngươi một cơ hội.
Lâm Phàm nắm ếch xanh trong tay. Làn da của ếch xanh bóng loáng khiến hắn có cảm giác bóp rất sướng tay.
– Chủ nhân, người đừng bóp ta nữa. Bóp nữa là ta sẽ bị thương đó. Ta làm, ta sẽ làm mà.
Ếch xanh cảm nhận được nhục nhã. Nó muốn phản kháng, thế nhưng mà không phản kháng được. Kẻ liều mạng này thật quá kinh khủng, quá dọa người.
– Ừm. Thế này mới đúng chứ.
Lâm Phàm cười, nói:
– Lão sư, người cứ thông báo cho những Luyện Đan đại sư của tông môn, có thời gian có thể học tập cùng ếch xanh này. Ta muốn đi bế quan đã.
– Ngươi cứ đi đi. Chuyện ngươi làm tại thành Nguyệt Sơn vi sư cũng đã biết.Lần này, người làm rất không tệ, thật sự là rất không tệ.
Thiên Tu vui mừng nói.
Đồ nhi của mình thật sự rất lợi hại. Hắn đã vượt ra khỏi mong đợi của ông. Thực lực cường hãn đến mức cả một phó Pháp Vương của Thiên Thần giáo là Hắc Cốt cũng không phải là đối thủ.
Tốc độ trưởng thành của hắn cũng thật quá nhanh. Nhưng ông cũng không hỏi nhiều, thậm chí ngay cả nghĩ cũng sẽ không.
Lúc này, trong đầu của ông chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đồ nhi của mình quả nhiên là kỳ tài ngút trời, tu luyện cũng nhanh như vậy, người khác muốn không phục cũng không được.
Trong mật thất.
Lâm Phàm kiểm tra điểm tích lũy một hồi.
Điểm tích lũy: 521,280.
– Hắc Cốt này cũng không tệ, đến thành Nguyệt Sơn giật đồ còn mang theo nhiều người như vậy để mình đập chết. Lần này, điểm tích lũy thu hoạch được cũng rất lớn.
Hắn rất bình tĩnh, là một người đã từng có hơn mười triệu điểm tích lũy, hơn 500,000 điểm tích lũy sao có thể khiến hắn hưng phấn được.
Tu luyện cần thời gian, điểm khổ tu muốn tăng lên cũng không dễ.
– Tăng lên!
Hắn vẫn không có đủ điểm để đề thăng Hóa Thần Kiếm Trận. Mặc dù môn công pháp này rất cường hãn nhưng mà tác dụng với hắn thì vẫn hơi kém Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân.
– Tiêu hao 300,000 điểm tích lũy
– Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ năm)
– Đặc tính: Tịch Quang Pháp Thân, phật tính, phá diệt, cường hóa nhục thân cực hạn, nhẹ nhàng, cảm ứng đại địa, cảm ứng Cổ Giới.
Đặc tính cũng không có biến hóa lớn. Thế nhưng mà khi môn công pháp này tăng lên tới tầng thứ năm, sức mạnh trong cơ thể hắn đột nhiên tăng lên với một tốc độ chóng mặt. Cương khí hình thành vòi rồng khuếch tán ra, ngưng tụ tất cả sức mạnh vào cùng một chỗ.
Phía sau, mấy quầng sáng xuyên thấu hư không, đi đến nơi nào đó mà hắn không biết.
– Phật tính…
– Ma tính…
Tất cả đều là nhân tính mà thôi. Bởi vậym hắn cũng không để ở trong lòng. Tế bào trong cơ thể không ngừng cắn nuốt những sức mạnh này. Nội tình của hắn cũng dần dần tăng lên nhưng nội tình muốn đạt tới cấp độ đại viên mãn thì còn một đoạn đường rất dài phải đi.
– Còn có hơn 20,000 điểm tích lũy, nên làm gì bây giờ. Được rồi. Hóa Thần Kiếm Trận kỳ thật cũng có thể tăng lên, thuộc về loại hình sát phạt sắc bén, cũng có thể xem là công pháp không tệ, tăng lên đi.
– Tăng lên.
– Tiêu hao 140,000 điểm tích lũy.
– Hóa Thần Kiếm Trận (tầng thứ ba)
– Đặc tính: Kiếm Vực cao cấp, kiếm ý tung hoành, tăng cường tốc độ cực hạn, tăng cường cảm giác cực hạn, kiếm thuật khống chế.
Cái đặc tính tăng cường cảm giác cực hạn này là sao? Chẳng lẽ bởi vì đặc tính này, khứu giác của mình mới linh mẫn như thế hay sao?
Giáo đồ của Thiên Thần giáo thi triển Hoán Bì Liễm Tức giấu ở trong cơ thể người khác.
Loại thủ pháp ẩn nấp này cực kỳ quỷ dị, khiến cho người ta khó mà phát hiện. Thế nhưng mà ở trước mặt mình, thủ pháp ẩn nấp này lại không có bất kỳ tác dụng nào. Xem ra chính là do nguyên nhân này.
Lập tức, kiếm ý bén nhọn xuất hiện ở phía sau lưng hắn. Đối với phương diện khống chế kiếm ý, hắn cảm giác mình đã đạt đến cực hạn.
Căn cứ ếch xanh miêu tả Tam Hoàng Kiếm vốn là một thể, chỉ là bị người đánh vỡ nên mới chia làm ba thanh kiếm. Nếu như có thể tìm tới hạch tâm, hắn liền có thể hợp Tam Hoàng Kiếm làm một.
Chuyện này cũng khá thú vị, để hắn hơi chờ mong.
Nhưng.
Bây giờ, mình giống như lại trở nên mạnh mẽ hơn. Cảm giác tự mãn lại khó mà tiêu trừ được. Lúc này, hắn thật sự cần có cường giả nghiền ép mình mới được. Nếu không sẽ xảy ra đại sự.
– Nhất định phải ép một chút.
– 81 lần rút liên tục.
Trong nháy mắt, hơn 80,000 điểm tích lũy đã bị hắn tiêu hao sạch sẽ. Hiện giờ, hắn chỉ còn có 280 điểm tích lũy.
– Hệ thống rút thưởng Hoàng Kim…
Lập tức, một loạt nhắc nhở khi rút thưởng xuất hiện.
Đã có một đoạn thời gian hắn không có tiến hành rút thưởng rồi. Lần này, hẳn là sẽ rút được đồ tốt.
– Tam Thanh ở trên, ta nguyện ý dùng một đời hạnh phúc của ếch xanh đổi lấy may mắn cho ta rút được đồ tốt.
– Chúc mừng túc chủ rút trúng một bình đan dược dùng cho tu luyện, cấp bậc Địa giai thượng phẩm.
– Chúc mừng túc chủ rút trúng công pháp Địa giai hạ phẩm Hổ Môn Thần Đao Pháp
– Chúc mừng túc chủ rút trúng…
Lâm Phàm thản nhiên nhìn những nhắc nhở này. Thỉnh thoảng, hắn vẫn rút trúng vài thứ không tệ nhưng mà cũng không có đạt tới như hắn kỳ vọng, không có thứ nào khiến cho hắn phấn chấn, khiến cho máu tươi trong cơ thể hắn sôi trào.
Cũng không ít lần hắn rút trúng đan dược cùng công pháp, thế nhưng mà hắn không cần.
Mặc dù không ngừng tự nhắc nhở mình rằng đây chỉ là vui thôi nhưng trong lòng hắn vẫn thoáng có chút khẩn trương. Khi tiếng nhắc nhở vang lên, hắn vẫn để ý.
Tam Thanh hay phù hộ con, nhất định phải rút được đồ tốt.
Lúc này, câu ‘Chúc bạn may mắn lần sau’ liên tục vang lên khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí có ý nghĩ muốn tự tử.
Đột nhiên!
Một tiếng nhắc nhở khiến hắn kinh hãi đến mức nói không ra lời.
– Chúc mừng túc chủ rút trúng Buff không có phẩm giai: Càng đánh càng mạnh.
– Ngọa tào!
Giờ phút này, Lâm Phàm đột nhiên sững sờ, có cảm giác xúc động không nói được thành lời.
Rút thưởng đến bây giờ, thứ để hắn mong đợi nhất có hai loại, một loại là Vĩnh Hằng cấp, một loại khác chính là không có phẩm giai.
Hai loại này tuyệt đối sẽ không ra thứ gì quá nát.
Càng đánh càng mạnh: Chiến đấu càng hưng phấn, thực lực sẽ càng mạnh. Chiến đấu càng điên cuồng, nội tình tích lũy càng nhanh. Buff khó giải.
– Thế này thì có chút không ổn.
Lâm Phàm có chút đau buồn. Hắn vốn đã tự mãn rồi, vậy mà Buff này xuất hiện càng làm hắn thêm tự mãn khiến hắn không biết nên làm như thế nào cho phải.
– Về sau mình sẽ lại có thêm một phương pháp để tăng nội tình lên, hơn nữa còn là phương pháp mà hắn thích nhất, đó chính là mạnh lên trong chiến đấu.
Hắn đã không muốn nói nhiều, cố gắng bình ổn máu tươi đang sôi trào trong cơ thể.
Ổn định. Hắn phải thật ổn định, không thể kiêu ngạo tự mãn.
Sau đó, hắn lấy viên đan dược Thiên giai kia ra, nhét vào trong miệng. Uống đan dược để ép mình bĩnh tĩnh lại, không thể quá hưng phấn.
Ngay khi đan dược vào trong cơ thể, dược lực lập tức nổ bung. Dược lực to lớn mạnh mẽ hoàn hành ở trong cơ thể.
– Ha ha ha!
Dược lực tuy mạnh nhưng Lâm Phàm không thèm để ý. Hắn bắt đầu cười ngây ngô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận