Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 345: Thông minh như mình rất khó được

Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
- A!
Thanh âm tức giận truyền đến.
Hắn đã nghe được loại thanh âm này rất nhiều lần, bình thường đều là tiếng hét không cam lòng cùng không tin của kẻ yếu.
- Huyết Luyện Tôn Giả, ngươi khiến cho ta rất thất vọng. Khi ngươi hô cái chữ ‘A’ này lên, ta liền biết, chúng ta đã không phải là người ở cùng một cấp độ, nếu phải thì ngươi sẽ không hét lên như thế. Thật là quá tục.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói. Lần này, hắn xem như sơ bộ đánh giá được chiến lực cực hạn của bản thân.
Nhưng đây không phải là tiêu chuẩn duy nhất, có lẽ mình cũng có thể bộc phát ra chiến lực mạnh hơn. Đương nhiên là lúc đó cần cường giả chân chính ra tay mới được, chỉ là cường giả như vậy kiếm ở đâu ra. Hiện tại, ta thật sự là rất cần ăn đòn.
Thân thể của Huyết Luyện Tôn Giả bị một quyền này đánh nát, chỉ còn một nửa lơ lửng giữa không trung. Nhưng mà dưới ở sự gia trì của địa ngục Luyện Huyết, thân thể này rất nhanh liền phục hồi như cũ.
- Ngươi đã khiến cho bản tôn giả rất tức giận. Ngươi cần phải biết rằng, sự kiên nhẫn của ta là có hạn.
Mặc dù, nội tình được tăng cường không ít, nhưng còn chưa đủ, hắn vẫn cần tiếp tục chiến đấu. Hình chiếu phân thân này của Huyết Luyện Tôn Giả rất không tệ, tăng thêm địa ngục Luyện Huyết gia trì, đủ để hắn sảng khoái chiến đấu một phen.
- Đừng nói chuyện! Nếu đã chiến đấu thì cứ thoải mái hưởng thụ đi! Tới đây nào.
Vừa dứt lời!
Lâm Phàm lại tiếp tục lao tới. Thân thể đen kịt, đường vân màu máu dày đặc tản ra khí tức cường hãn.
- Chiến đấu đi! Chẳng lẽ đám Pháp Vương Thiên Thần giáo các ngươi đều già, chỉ có thể đánh pháo miệng thôi hay sao?
Quyền kình tản ra uy áp kinh người, pháp tắc đang gầm thét, thiên địa tại chấn động, một bóng người khổng lồ làm cho người ta có cảm giác phải cúi đầu cúng bái xuất hiện trên không trung, song quyền rơi xuống.
- Ta là đại biểu cho sức mạnh, ta là người chưởng khống Lực Lượng Pháp Tắc. Phàm nhân, hãy cảm thụ sức mạnh của ta đi.
Xoạt xoạt!
Nắm đấm dần dần hạ xuống, tầng không gian vỡ nát. Ở dưới sức mạnh vô địch này, chỉ có vỡ nát mới có thể biểu hiện ra sự tôn kính đối với sức mạnh cao thượng.
- Ngươi thật sự là quá càn rỡ, sự kiên nhẫn của bản tôn giả đã bị ngươi mài mòn rồi. Lâm Phàm, vĩnh viễn rơi xuống địa ngục đi.
Huyết Luyện Tôn Giả giận dữ. Dù đây không phải là chân thân, hắn cũng không cho phép người khác nhục nhã.
Địa ngục Luyện Huyết sôi trào lên, ngưng tụ thành từng thanh từng thanh Huyết Kiếm, sau đó chúng lao lên, đánh thẳng về phía Lâm Phàm.
Lâm Phàm cũng không thèm biến chiêu. Theo hắn, sức mạnh cực hạn không cần bất luận cái quyền pháp gì, một quyền đấm ra chính là sức mạnh cực hạn.
- Thoải mái!
Một quyền trấn áp Huyết Luyện Tôn Giả, nhưng mà bản thân cũng bị những thanh Huyết Kiếm này chém trúng mấy phát, máu tươi rơi xuống phía dưới, nhuộm đỏ thiên địa.
Nội tình tăng trưởng.
Đây chính là chỗ tốt có được khi hắn toàn lực chiến đấu.
Huyết Luyện Tôn Giả này không sai, biết mình thiếu cái gì liền đưa tới cái đó. Nếu như không phải là kể này đã đi lầm đường thì thật là tốt biết bao.
Nhưng mình cũng đã xúi giục thành công, nếu như có thể dẫn hắn đi đến đường ngay vậy thì càng tốt hơn.
Trong chốc lát, vệt sáng màu hồng, vệt sáng màu đen đan vào một chỗ, chiến đấu tiến vào giai đoạn gay cấn.
- Huyết Luyện Tôn Giả, bản phong chủ thấy ngươi là một nhân tài, nhưng cũng tiếc...
Lâm Phàm đánh ra một quyền, cảm thán nói.
- Đáng tiếc cái gì?
Huyết Luyện Tôn Giả tạm thời không bắt được Lâm Phàm, nhưng cũng không để ý nói chuyện phiếm cùng đối phương vài câu.
Lâm Phàm là nhân tài, chuyện này trong lòng hắn là một sự thật không đổi. Chỉ là kẻ này cũng quá cứng đầu, nếu như thức thời hắn có thể hảo hảo bồi dưỡng, tương lai thành tựu đại sự, phong kẻ này làm Phó Giáo Vương cũng không phải là chuyện không có khả năng.
- Vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh, tầm mắt của ngươi quá thấp, Thiên Thần giáo chung quy là Tà giáo.
Lâm Phàm đánh ra một chưởng. Địa ngục Luyện Huyết bị một chưởng này đánh phân ra làm hai nhưng trong nháy mắt lại khép kín.
Đây là thứ mà Huyết Luyện Tôn Giả ỷ vào, há lại một chưởng bình thường có thể bổ ra.
Nhưng nghe được lời nói này của Lâm Phàm, Huyết Luyện Tôn Giả thầm giật mình, tựa như là một cánh cửa chưa bao giờ mở ra, đột nhiên buông lỏng, giống như có những thứ không biết muốn rót vào trong đầu hắn vậy.
- Ngươi nói rất có lý nhưng bản tôn giả tạm thời không hiểu. Ngươi có thể đến chỗ ta, từ từ nói cho ta rõ hơn không?
Huyết Luyện Tôn Giả lạnh lẽo nói. Sau đó, hắn lật bàn tay một cái, máu tươi sôi trào, hóa thành miệng lớn nuốt Lâm Phàm vào. Nhưng rất nhanh, cái miệng này bị nổ tung, Lâm phàm chui ra tới.
- Hừ. Đạo lý đơn giản như vậy mà ngươi cũng không hiểu, thật là khiến người ta thất vọng. Nhưng bản phong chủ thấy ngươi có hùng tâm tráng chí, liền chỉ điểm ngươi một đôi lời.
- Trên thế gian, tông môn san sát, thiên địa rộng lớn, chốn không người nhiều vô số kể, hoang đảo càng nhiều như sao trên trời. ngươi chỉ cần chiếm lĩnh một chỗ, tự thành lập một phái, từ đây thoát ly Tà giáo. Dù lãnh địa có nhỏ, nhưng cũng có thể chúa tể một phương, có thể sánh vai cùng những tông chủ khác.
Lâm Phàm cảm thụ được nội tình trong cơ thể không ngừng tăng trưởng, tâm thần cũng sảng khoái hơn cho nên cũng không để ý nói nhiều vài câu. Về phần Huyết Luyện Tôn Giả này có thể lĩnh ngộ hay không thì phải xem ngộ tính của bản thân hắn.
Lúc này, Huyết Luyện Tôn Giả dừng tay, trong ánh mắt lấp lóe tinh quang tựa như là đang trầm tư.
- Ngươi làm gì vậy. Chiến đấu cũng đừng ngừng lại bất thình lình như thế.
Lâm Phàm sao có thể để Huyết Luyện Tôn Giả dừng tay như vậy. Gia hỏa này có dã tâm rất lớn, bây giờ còn đang chiến đấu với mình, sao mình có thể để hắn có cơ hội thôi diễn được.
Ầm!
Một chưởng rồi một quyền, chiêu thức liên tục được đánh ra.
Mặc dù cả hai bên đều bị thương nhưng đối với Lâm Phàm, trận chiến này khiến cho tâm thần của hắn thoải mái, cho nên hắn muốn tiếp tục không ngừng.
- Ngươi đây là ý gì?
Huyết Luyện Tôn Giả nói. Hắn cảm giác người ở trước mắt này thật sự là nhân tài, đầu óc linh hoạt không nói, thực lực lại không yếu. Nếu như kẻ này có thể đồng ý phụ trợ hắn, vậy thì hắn nhất định có thể thành tựu đại nghiệp.
Chỉ là đáng tiếc, kẻ này lại không muốn, chuyện này khiến cho hắn rất khó chịu, tức giận.
- Ta đã nói dễ hiểu như vậy mà ngươi lại còn hỏi có ý tứ gì, thật sự là ngu đến mức cực hạn. Bỏ cái danh giáo đồ của Thiên Thần giáo xuống, rời khỏi lãnh địa của Viêm Hoa tông, tự lập tông môn mới, kết minh với một vài tông môn nhỏ yếu ở xung quanh hình thành liên minh. Đồng thời để giáo đồ tiến vào những tông môn trong liên minh, tuyên truyền lý niệm của ngươi, trong lúc vô hình thu nạp nhân tâm, cuối cùng từng bước từng bước xâm chiếm. Ít thì ba năm, nhiều thì năm năm, ngươi nhất định có thể nhất cử cầm xuống những tông môn nhỏ kia, sát nhập cùng một chỗ, hình thành tông môn lớn.
Lâm Phàm cũng không biết mình đang nói cái gì, dù sao cũng chỉ là lý luận mà thôi muốn chém gió thế nào chả được.
Huyết Luyện Tôn Giả vừa đánh trả, vừa suy nghĩ. Càng nghĩ hắn càng thấy kích động, thậm chí mỗi một lỗ chân lông đều bị ý nghĩ vĩ đại này làm cho kinh hãi đến mở rộng ra. Đột nhiên, tựa như là nghĩ đến điều gì hắn nghi hoặc nói.
- Nào có đơn giản như vậy. Muốn trở thành đại tông, không phải là dễ dàng như vậy.
- Ngu xuẩn, thật sự là ngu xuẩn không thể dạy.
Lâm Phàm giận dữ nói, nhưng cũng có chút chột dạ, nghĩ đến Huyết Luyện Tôn Giả đã nghi ngờ, tiếp theo nên lừa dối như thế nào.
Nếu như là người khác nói những lời này, Huyết Luyện Tôn Giả tuyệt đối nổi giận mà sống mái với đối phương một phen. Nhưng lúc này, hắn vẫn cho rằng kẻ ở trước mắt này không phải là người bình thường, những điều mà kẻ này nói tới cũng không phải là không thể thực hiện được. Chỉ là ba, năm năm mà thôi, hắn hao tổn nổi.
Nhất là tự thành một tông, đây chính là tổ sư khai tông lập phái, có thể gọi là Đại Đế.
Chuyện này khiến cho người có dã tâm như Huyết Luyện Tôn Giả cảm thấy cực kỳ phấn khởi.
- Xin chỉ giáo.
Huyết Luyện Tôn Giả lại ngưng tụ bàn tay màu máu, Huyết Chi Pháp Tắc từ thiên địa rơi xuống phía dưới, hung hăng nghiền ép về phía Lâm Phàm.
Nhưng Lâm Phàm không sợ chút nào, đánh ra một quyền. Quầng sáng đại thịnh, quấy phong vân, phá vỡ bàn tay màu máu kia.
- Cái này còn không đơn giản sao? Chịu nhục, chọn một tông môn cường đại để ôm đùi, tiến vào Thiên Tông điện. Chờ khi đại thế đã thành, nhanh chóng trở thành thẩm phán của Thiên Tông điện, đến lúc đó còn có ai có thể ngăn cản ngươi.
Kế hoạch này của hắn cũng chính là thứ trên lý thuyết mà thôi. Hắn biết lúc nói thì hay nhưng mà chỉ có chân chính áp dụng thì mới biết được đây là chuyện khó khăn cỡ nào.
Hắn không biết Huyết Luyện Tôn Giả có tin hay không, nhưng bất kể như thế nào, lời này là từ trong miệng hắn nói ra, hắn tự nhiên cũng muốn biểu hiện rất tự tin.
- Tốt. Tốt. Quả là một kế hoạch hay. Lâm phong chủ quả là người thông minh, là người thông tuệ nhất mà bản tôn giả từng gặp. Lâm Phàm, hợp tác cùng ta, sau này thành lập Thiên Thần tông, bản tôn giả nguyện chia sẻ thiên hạ cùng ngươi.
Trong hai con ngươi của Huyết Luyện Tôn Giả đã tản ra ánh sáng nhiều màu, thậm chí đã trong đầu hắn đã nghĩ đến tương lai tốt đẹp kia, từ đó về sau, không người có thể ngăn cản.
- Ngu!
Lâm Phàm lần nữa giận quát. Một quyền đánh xuyên qua bụng của Huyết Luyện Tôn Giả.
Huyết Luyện Tôn Giả kêu thảm. Sau đó, hắn há miệng, có máu tươi phun ra, nhưng không có tiếng mắng:
- Sao ngươi lại nói bản tôn giả ngu xuẩn?
Địa ngục Luyện Huyết bộc phát sóng máu, đánh bay Lâm Phàm
Nhưng Lâm Phàm không quan tâm, nội tình lại bắt đầu tăng trưởng, rất không tệ.
- Nói ngươi ngu xuẩn, ngươi còn không tin. Ta thân là phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông, sau này sẽ trở thành đệ nhất nhân của Viêm Hoa tông, đi theo ngươi lập nghiệp từ hai bàn tay trắng làm gì. Ngươi nói ngươi có ngu xuẩn hay không.
Đối với việc Huyết Luyện Tôn Giả tán dương mình là người thông tuệ nhất, Lâm Phàm không cự tuyệt, cũng không đồng ý. Bởi vì tu luyện nhiều ngạnh công, trán có chút nhô ra, cho nê có khi, hắn cũng sẽ vờ ngớ ngẩn.
Nhưng lúc cần sử dụng đầu óc thì hắn vẫn rất thông minh. Lúc này, hắn cảm giác ý nghĩ của mình là cực kỳ rõ ràng, hoàn toàn có thể chỉ ra cho Huyết Luyện Tôn Giả một con đường sáng.
Huyết Luyện Tôn Giả trầm mặc. Đúng là như thế. Ngoại trừ thân phận phong chủ của Vô Địch phong, Lâm Phàm còn là đệ tử chân truyền của Thiên Tu, tiền đồ sau này không thể đo đếm được.
Còn hắn thì sao? Mặc dù là Hộ Giáo Pháp Vương của Thiên Thần giáo, tuy nhiên lại có người đè ép, kế hoạch lớn ở trong lòng cũng khó mà thi triển.
Bây giờ nghe lời nói này của Lâm Phàm, hắn lập tức hiểu ra, tìm được con đường sau này.
Thậm chí ngay cả sau này phải làm như thế nào để phát triển, Lâm Phàm cũng đều nói rồi. Mặc dù không có chi tiết kỹ càng, nhưng phương án đại khái đã có, chuyện này khiến cho hắn vô cùng sung sướng.
- Lâm phong chủ, ngươi thật đúng là đại tài. Bản tôn giả cũng không biết làm như thế nào cảm tạ.
Huyết Luyện Tôn Giả mặc dù cảm kích Lâm Phàm, nhưng cũng không thu tay lại. Quyền chưởng liên tục đánh ra tựa như là muốn lưỡng bại câu thương với Lâm Phàm.
Lâm Phàm phun máu tươi, nhưng không có mảy may để ý, vết thương nhỏ mà thôi, hắn lại không có cảm giác đau, cho nên chẳng có lý do gì mà phải sợ cả.
- Muốn cảm tạ ta cũng rất dễ dàng, chỉ cần đưa Quân Vô Thiên cho ta, để ta làm thịt hắn.
- Điều đó không có khả năng. Quân Vô Thiên là người mà Giáo Vương chỉ mặt, hắn không thể chết được. Nếu như chết rồi, kế hoạch lớn của bản tôn giả sẽ bị phá hỏng.
Huyết Luyện Tôn Giả cự tuyệt.
Hai mắt của Lâm Phàm xoay tròn. Từ sau khi chui vào hội nghị cấp cao của Thiên Thần giáo, hắn liền đã biết Quân Vô Thiên là người mà Giáo Vương chỉ mặt muốn, hiển nhiên là có tác dụng lớn.
- Hai người lùn Giáo Vương vừa ý Quân Vô Thiên như thế khẳng định là có tác dụng lớn. Nếu người này trong tay ngươi, ngươi không ngại làm chút tay chân, sau này nói không chừng sẽ có tác dụng lớn. Dù sao bây giờ, địch nhân lớn nhất của ngươi chính là Giáo Vương.
Đối với người có được dã tâm, trí lực bình thường đều không đủ, dã tâm cường đại sẽ khiến cho đại não trống không, suy nghĩ tất cả mọi chuyện đều tốt đẹp như thế.
Bởi vậy trong lịch sử kiếp trước, những người có được dã tâm cường đại đều sẽ tìm cố vấn tới hỗ trợ, có khi, một người còn chưa đủ, còn phải tìm thêm mấy người nữa. Bọn họ làm như vậy cũng là bởi vì sợ hãi dã tâm quá mạnh sẽ che đậy đại não, làm ra chuyện sai lầm.
Bây giờ, đúng là thời khắc mình thông minh nhất, chỉ điểm Huyết Luyện Tôn Giả một chút cũng là lựa chọn tốt.
Con đường sáng này tốt bao nhiêu.
Mình nói tốt đến mức chính bản thân cũng có chút động tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận