Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 376: Ngươi khiến cho ta thấy khó hiểu

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------
Hai bóng người di chuyển ở trong biển hoa.
- Hàn Minh, hoa ở nơi này thơm quá.
Thanh âm êm ái vang lên. Huyết Luyện Tôn Giả bảo hộ ở bên cạnh, khuôn mặt bình thường âm trầm, không có chút tình cảm nào, vậy mà mỉm cười.
Lãnh thổ của Viêm Hoa tông không có cảnh đẹp bực này mà biển hoa này là do một loại pháp tắc thai nghén mà thành.
Lúc này, Huyết Luyện Tôn Giả ngẩng đầu, phát hiện trong hư không có một bóng người xuất hiện. Hắn giơ tay lên, đặt ở bên miệng, ý bảo yên lặng. Sau đó, hắn cúi đầu, nhẹ giọng nói mấy câu ở bên tai Tự Nhu.
Sau đó, không có một tia ba động, hắn bay lên và nhanh chóng bước vào trong hư không.
Bây giờ, Lâm Phàm cực kỳ kinh ngạc, thậm chí có chút choáng váng.
- Ta nói Huyết Luyện Tôn Giả, ngươi làm cảnh tượng này để làm gì vậy?
Huyết Luyện Tôn Giả đưa tay, phong bế không gian chung quanh, khiến cho thanh âm không truyền được ra ngoài.
- Lâm Phàm, ngươi hãy nhỏ giọng một chút, đừng để nàng nghe được.
Khi nhắc đến ‘Nàng’, hắn còn dùng tay chỉ chỉ về phía nữ tử đang ngửi hoa kia.
- Ngươi ...
Thấy cảnh này, Lâm Phàm nhìn Huyết Luyện Tôn Giả với ánh mắt đờ đẫn tựa như là gặp quỷ vậy. Đây mẹ nó vẫn còn là Huyết Luyện Tôn Giả mà mình quen hay sao?
Đây chính là Hộ Giáo Pháp Vương vô tình vô nghĩa, ra tay tàn nhẫn, âm lãnh, huyết tinh của Thiên Thần giáo hay sao?
Nhìn về phía nữ tử ở dưới, Lâm Phàm càng thêm nghi hoặc. Nữ tử này không phải mỹ nhân tuyệt sắc, càng không phải là kỳ nữ được trời ưu ái, mà là một nữ tử bình thường, hơn nữa hai mắt còn không nhìn thấy gì.
- Lâm phong chủ, bây giờ ta chỉ là một nam tử bình thường, không phải là Hộ Giáo Pháp Vương của Thiên Thần giáo, ngươi có thể gọi ta là Từ Hàn Minh.
Huyết Luyện Tôn Giả cười nói.
Mà theo Lâm Phàm, nụ cười này không hề có một tia tà ác, ngược lại tựa như là tràn đầy mong muốn che chở vật gì đó.
- Ngươi thật sự là Huyết Luyện Tôn Giả hay sao?
Lâm Phàm hỏi. Từ lần trước gặp đến này mới có bao lâu, tối đa cũng chỉ là một tháng, Huyết Luyện Tôn Giả cũng thay đổi quá lớn đi.
- Tự nhiên chính là ta. Chỉ là bây giờ, ta cũng không phải là Huyết Luyện Tôn Giả. Lần trước tại thánh địa, chính là ta giúp Lâm phong chủ rời đi, việc này cũng có thể chứng minh.
Huyết Luyện Tôn Giả nói.
- Là ngươi đưa ta đi ra khỏi đó ư?
Nghe hắn nói như thế, Lâm Phàm nhất thời ngẩn ra, thậm chí trong lòng đều có xúc động muốn đập chết Huyết Luyện Tôn Giả.
Lần kia, hắn đang đánh sung sướng thì lại bị đưa ra ngoài. Cơ hội kia cực kỳ khó mới có được, không ngờ lại là gia hỏa này phá hoại.
Nhưng hiện tại, hắn chỉ muốn hiểu rõ một việc, đó chính là Huyết Luyện Tôn Giả này có cái dây thần kinh nào xảy ra vấn đề mà lại biến thành dạng này.
- Ta tin tưởng ngươi là Huyết Luyện Tôn Giả nhưng tình huống hiện tại là như thế nào? Ngươi lại đang có mưu đồ gì?
Hắn thật sự rất nghi hoặc. Huyết Luyện Tôn Giả này đến cùng là bị cái gì kích thích. Mục tiêu của ngươi không phải là hoành đồ đại nghiệp hay sao? Làm sao bây giờ nhìn lại thì tựa như là đang tán gái vậy.
- Lâm phong chủ, ta không mưu đồ cái gì cả. Ngày đó một lời nói của Lâm phong chủ để ta hoàn toàn tỉnh ngộ. Sau đó, ta liền tới Giang Nguyên thành tôi luyện khả năng chịu nhục, thật không ngờ thứ ta đã từng mất đi lại có thể tìm về một lần nữa.
Lâm Phàm nhìn Huyết Luyện Tôn Giả với quái dị.
- Ngươi muốn trở thành Huyết Luyện Tôn Giả có phật tính hay sao? Không đúng. Ngươi tự chặt đứt một loại pháp tắc, lĩnh ngộ cái này...
Hắn cảm giác thực lực của Huyết Luyện Tôn Giả giống như là hơi yếu đi một chút so với lần trước nhìn thấy vậy.
Huyết Luyện Tôn Giả cười không nói, trông hắn giống như là không để ý chút nào. Nàng nói thích một biển hoa, hắn liền chặt đứt một loại pháp tắc của bản thân rồi lĩnh ngộ hoa ý pháp tắc, nguyện để bên trong thế giới của nàng tràn ngập hương hoa.
- Ngươi... Ngươi vẫn còn là Huyết Luyện Tôn Giả, Hộ Giáo Pháp Vương của Thiên Thần giáo, người mong muốn có được hoành đồ đại nghiệp, nhìn thấy bản phong chủ liền muốn kéo bản phong chủ nhập bọn mà ta biết kia sao.
- Ngươi là người muốn thành công, ngươi là người muốn làm đại sự mà.
Lâm Phàm lại bắt đầu thổi phồng.
Trong ánh mắt tràn ngập ý cười của Huyết Luyện Tôn Giả đột nhiên có ánh sáng nhạt lấp lóe. Sau đó, hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
- Xin Lâm phong chủ chỉ giáo.
- Phía sau một nam nhân thành công tất có bóng dáng của một nữ nhân. Nhưng không ngờ ngươi còn chưa có hoành đồ đại nghiệp mà đã có nữ nhân rồi. Bội phục. Bội phục.
Lâm Phàm muốn không bội phục đều không được. Hắn cũng không biết trong khoảng thời gian này, Huyết Luyện Tôn Giả đã trải qua cái gì, làm sao lại biến thành bộ dáng này.
Sau đó liếc nhìn nữ tử ở phía dưới, hắn thầm cảm thán. Chẳng lẽ sức mạnh của ái tình thật vĩ đại như vậy sao? Không ngờ có thể làm cho một hung nhân tay dính đầy máu tươi bỏ xuống đồ đao, cảm thụ tốt đẹp.
Như thế tình huống, có chút không khoa học.
- Phía sau một nam nhân thành công tất có bóng dáng của một nữ nhân, ...
Huyết Luyện Tôn Giả ngây người, nhíu mày.
- Lâm phong chủ, ngươi chỉ sợ là hiểu lầm. Một ngày nào đó ta sẽ rời đi. Nơi này cũng không thích hợp ta mà ta cũng không thích hợp nàng. Chúng ta chung quy là người của hai thế giới.
Lâm Phàm nhớ tới một câu nói nổi tiếng ở kiếp trước, thà hủy một tòa miếu chứ không hủy một đoạn duyên phận.
Đây là chuyện tốt mà. Huyết Luyện Tôn Giả này vậy mà cùng không đào thoát được tình huống bực này. Sự ràng buộc này thật sự là quá khủng bố.
- Huyết Luyện Tôn Giả, ta nghĩ ngươi vẫn không có minh bạch. Bản phong chủ có thể giảng giải cho ngươi thêm một bài.
Lâm Phàm nói.
- Rửa tai lắng nghe.
Huyết Luyện Tôn Giả rất ưa thích nghe người trước mắt này giảng giải, cảm nhận đạo lý lớn ẩn chứa trong lời nói đó.
Bây giờ, hắn không có kéo đối phương nhập bọn cũng chỉ là bởi vì Tự Nhu đang ở đây, không muốn tạo nên bất kỳ xung đột nào.
- Chuyện ngươi quen nàng, đó là thiên địa an bài. Ngươi thử đặt tay lên ngực mà tự hỏi xem, phải chăng có thể cảm nhận được loại khát vọng cùng hiệu triệu kia ở trong nội tâm của chính mình.
Lâm Phàm nói.
- Lương tâm của ta …
Huyết Luyện Tôn Giả đặt tay lên ngực, sau đó gật đầu, nói:
- Hoàn toàn chính xác là từ nơi sâu xa, ta có cảm ứng.
- Thế này mới đúng. Ngươi thử nhớ lại xem lời mà bản phong chủ vừa mới nói. Phía sau một nam nhân thành công khẳng định phải có một nữ nhân. Đây cuối cùng là chấp niệm cùng động lực trong lòng ngươi. Dục vọng về quyền lực có cấp bậc thật sự là quá thấp, rất dễ dàng vỡ nát. Nhưng nếu như ngươi đổi quyền lực thành nàng thì sao?
- Người sống một đời, tám chín phần mười không như ý nhưng người tu hành như chúng ta chính là vì mười mười như ý. Bây giờ, thân phận này của ngươi khẳng định là không nên duyên được với nàng, bởi vì Thiên Thần giáo ở Viêm Hoa tông là tồn tại người người kêu đánh. Nhưng sau này nếu ngươi trở thành tông chủ một tông, đó chính là tồn tại trên vạn vạn người, phong quang vô hạn. Lúc đó, thân phận của hai người các ngươi còn có cái gì thích hợp hay không thích hợp sao?
Hiện tại, Lâm Phàm cũng không biết chính mình đang nói cái gì, dù sao cảm giác phương diện nào đáng tin cậy thì nói cái đó. Nhìn chung, hắn cảm giác những lời mà mình nói vẫn còn có chút đạo lý.
Đồng thời, hắn cảm giác Huyết Luyện Tôn Giả giống như rất để ý đến nữ tử này, bằng không thì cũng không sẽ chém một loại pháp tắc của mình, từ đó lĩnh ngộ một loại pháp tắc khác không thích hợp với bản thân.
Đối với người tu hành, chuyện này chính là tối kỵ, phải cần dũng khí lớn thế nào mới có thể làm được như vậy.
Huyết Luyện Tôn Giả trầm mặc tựa như là đang suy nghĩ. Cuối cùng, hắn ngẩng đầu, nói:
- Lâm phong chủ, ta vẫn muốn nói một câu kia. Ngươi là nhân tài, nếu như ngươi nguyện ý làm chuyện lớn cùng ta, sau này ta nguyện ý cùng ngươi chia đôi thiên hạ.
- Đừng. Bây giờ, thực lực của ta hoàn toàn có thể nghiền ép ngươi nhưng bản phong chủ không giết ngươi chính là vì ta nhìn thấy trong lòng ngươi có loại chấp niệm mà những giáo đồ khác của Thiên Thần giáo không có. Bản phong chủ rất muốn nhìn xem ngươi có thể đi đến mức nào. Ta rất chờ mong.
Hiện tại, hắn chỉ muốn nhìn xem Huyết Luyện Tôn Giả này cuối cùng có thể thành công hay không? Loại tình huống này thật khó mà đoán trước.
Đồng thời, hắn nghĩ mãi mà không rõ, chuyện giữa Huyết Luyện Tôn Giả cùng nữ tử này rốt cuộc là đã xảy ra như thế nào, không ngờ đã khiến Huyết Luyện Tôn Giả lún sâu tới mức độ này.
Theo lý thuyết, đây là chuyện không thể nào, cũng là chuyện không khoa học khiến cho hắn thật sự là nghĩ mãi mà không rõ.
- Hàn Minh, ngươi ở đâu?
Giờ phút này, từ phía dưới, âm thanh nhu hòa vang lên.
- Lâm phong chủ, hôm nay chúng ta nói chuyện đến đây thôi.
Huyết Luyện Tôn Giả chuẩn bị xuống đi, sau đó quay đầu, nói:
- Lâm phong chủ, ngươi tuyệt đối không nên vứt bỏ hạt châu màu xám kia, càng đừng cho Thiên Thần giáo lấy được, nếu không Viêm Hoa tông sẽ có đại nạn.
Sau khi nói xong, Huyết Luyện Tôn Giả hạ xuống, đi đến bên người Tự Nhu, nhẹ giọng trao đổi một chút. Sau đó, hắn hơi nhấc ngón tay, cả biển hoa theo gió bay lên, vô số cánh hoa phiêu tán ở trong thiên địa.
- Thật mẹ nó quá biết chơi đùa.
Lâm Phàm nhìn qua rồi cũng chuẩn bị rời đi. Hắn không thể không bội phục Huyết Luyện Tôn Giả, ngay cả tính tình đều mẹ nó thay đổi, giống như là biến thành một thư sinh ôn hòa.
Nhưng quần áo mặc trên người lại vẫn còn là của tên ăn mày, chẳng lẽ là hắn vẫn còn đang tôi luyện việc chịu nhục hay sao?
Nghĩ mãi mà không rõ, Lâm Phàm lắc đầu, xé mở hư không, nhanh chóng rời đi.
Lần này coi như là phát hiện bí mật lớn.
Khi có ràng buộc, Huyết Luyện Tôn Giả đến cùng sẽ biến thành người như thế nào, chuyện này để hắn rất chờ mong.
- Có ý tứ!
Vực sâu Vạn Quật.
Lâm Phàm nhanh chóng xuyên qua hang động tiến vào trong.
- Lần trước, chính là ở trong này gặp được Thâm Uyên Chi Trùng, không biết nơi này còn có con nào hay không.
Nghĩ vậy, Lâm Phàm ngồi xổm xuống, bàn tay để sát mặt đất. Lập tức, trên bàn tay tản mát ra khí tức huyền diệu xâm nhập tới lòng đất, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
- Đặc tính cảm ứng mặt đất này quả thật là không sai. Mặc kệ nơi này sâu cỡ nào, ta đều có thể cảm ứng được.
- Ừm. Ở phía dưới rất sâu có một cái hang động khổng lồ.
Lâm Phàm đình chỉ cảm ứng. Hắn đã phát hiện manh mối. Mặc dù không xác định phía dưới chính là vị trí của Thâm Uyên Chi Trùng nhưng hắn vẫn cần phải thử một lần.
Năm ngón tay nắm lại thành quyền, hắn lấy sức mạnh cuồng bạo nhất đánh xuống.
Ầm ầm!
Lấy nắm đấm làm trung tâm, mặt đất lập tức xuất hiện vô số vết nứt. Lực trùng kích lập tức tạo nên một mảnh tro bụi to lớn, mà lực lượng khổng lồ nhanh chóng xuyên qua xuống dưới.
Lực lượng mênh mông truyền ra khắp Vực sâu Vạn Quật. Một vài người xâm nhập Vực sâu Vạn Quật lịch luyện cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy mặt đất chấn động, để bọn họ rất kinh hãi, cho rằng có đồ vật kinh khủng gì muốn xuất hiện.
- Ta làm thế này thì hơi chậm.
Lâm Phàm cảm giác mình cứ đánh một quyền một quyền xuống dưới như vậy thì thật sự là quá chậm. Sau đó, hắn nhanh chóng bay lên, đầu hướng xuống, hai quyền nắm chặt, Lực Lượng Chi Tâm không ngừng chấn động với tần suất cao.
- Hãy xem quyền pháp ta tự sáng tạo đây, Mở Đường Quyền.
Lập tức, vô số quyền ảnh xuất hiện, căn bản không thấy rõ chiêu thức.
Mà mặt đất của Vực sâu Vạn Quật ầm ầm chấn động khiến cho đám Yêu thú kinh hãi, chạy trốn ra xa. Mà một vài người lịch luyện cũng bị hù cho không dám ở lại, phải nhanh chóng đi ra ngoài. Bọn họ cảm thấy là Vực sâu Vạn Quật như muốn sụp đổ vậy.
Không biết đã qua bao lâu.
Đến lúc một quyền cuối cùng đánh xuống, rốt cục tầng trở ngại cuối cùng cũng đã bị phá vỡ.
- Cuối cùng,ta cũng đã tới nơi.
Trong hang động, một con Thâm Uyên Chi Trùng đen nhánh tỉnh lại từ trong ngủ say. Khi cảm nhận được chấn động này, trong nháy mắt, nó nổi giận, nhanh chóng lao lên trên mặt đất.
- Hả ? Sao lại không có thứ gì?
Lâm Phàm nhìn quanh hang động. Khi thấy không có vật gì, hắn lập tức cảm thấy kì quái.
Trên mặt đất, Thâm Uyên Chi Trùng nhìn quanh, lại không phát hiện có bất kỳ động tĩnh gì, cho nên tức giận gào thét. Đến cùng là ai dám can đảm càn rỡ ở trên địa bàn của nó vậy.
- Phía trên.
Lâm Phàm ngẩng đầu, không ngờ thứ này lại chạy đến phía trên. Sau đó, hắn theo đường cũ bay thẳng tới mặt đất.
Mà ở phía trên, bởi vì không có tìm kiếm được mục tiêu, Thâm Uyên Chi Trùng gào thét rồi một lần nữa quay trở lại hang động.
Đến một lần đi một lần, một trùng một người đều không có tìm được đối phương.
- Con mẹ nó. Thứ này muốn cùng ta chơi trốn tìm hay sao?
Lâm Phàm nổi giận. Lúc lên lúc xuống như thế này chơi rất vui sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận