Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 378: Đầu óc của ta không có vấn đề

Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-----------------------
Trong đôi mắt đẹp của Thánh Nữ Y Phù lấp lóe vẻ hoảng sợ.
Lúc này, trên mặt của nàng dính đầy máu tươi nhưng những vết máu này ngược lại để gương mặt xinh đẹp của nàng có một loại cảm giác khác.
Có lẽ đây chính là yêu diễm đi, cần máu tươi làm trang trí.
- Tốt. Ta không muốn chơi cùng các ngươi nữa. Vừa rồi những ai đã cười ta phiền phức đứng ra, ta là người khá thù dai.
Hiện tại, hắn rất thoải mái. Không chỉ gặp được đệ tử của Thánh Đường tông mà xem ra còn có thể kiếm được một khoản. Đáng tiếc, tên Thánh Tử của Thánh Đường tông mà hắn vừa mới đấm chết quá rác rưởi, chỉ có tu vi là Thiên Cương cảnh tầng một cho nên hắn chỉ thu hoạch được 1000 điểm tích lũy.
Nhưng cũng không thể xem thường Thiên Cương cảnh tầng một, dù sao Thiên Cương cảnh tầng một kỳ thật vẫn rất cường đại. Cho dù là ở trong Thánh Đường tông, số lượng người có tu vi bực này cũng không ít nhưng cũng không thể đại biểu tu vi này là người yếu được.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, đệ tử của Thánh Đường tông căn bản không thể tin được. Đây chính là Thánh Tử Lôi Khải mà, sao lại bị người dùng một quyền đánh chết được, thậm chí còn không thể phản kháng.
- Làm sao? Các ngươi không muốn để ý tới ta sao? Hay là nói, thân thể nhỏ bé bây giờ của ta vẫn khiến cho các ngươi có cảm giác khinh thường.
- Đã như vậy thì ta sẽ biến lớn một chút rồi thảo luận cùng các ngươi.
Cuồng Thân!
Xoạt xoạt!
Trong nháy mắt, Lâm Phàm đã biến thành một người khổng lồ cao tới ba mét. Đồng thời thân thể cũng dần dần biến thành màu đen nhánh. Cơ bắp trở nên cuồn cuộn khiến cho người ta có cảm giác chấn động.
- Ngươi đến cùng là ai?
Các đệ tử của Thánh Đường tông nhìn người khổng lồ ở trước mắt với vẻ kinh hãi. Trên mặt ngoại trừ thần sắc hoảng sợ thì chính là e ngại.
- Các ngươi làm sao lại ngốc như vậy? Ta không phải đã nói rồi sao? Ta chính là đệ tử của Viêm Hoa tông. Đừng có tỏ vẻ không tin lời của ta. Nếu không ta sẽ rất tức giận. Nào, các ngươi hãy vươn tay ra đây.
Thân thể khổng lồ của Lâm Phàm khiến cho những đệ tử này choáng váng cho nên bọn họ vô ý thức làm theo lời hắn. Khi thấy những đệ tử này vươn tay ra, theo thói quen, hắn nhanh chóng lấy nhẫn trữ vật trên ngón tay của mỗi người bọn họ xuống.
Những thứ này đều là tài phú. Mặc dù bây giờ mình rất giàu có nhưng lãng phí tài phú là hành vi cực kỳ đáng xấu hổ.
Nghe nói, ở Thánh Đường tông, khắp nơi đều là tài phú. Hắn thật sự rất chờ mong, hi vọng lần này tới Thánh Đường tông là mình có thể hung hăng kiếm lời một khoản.
Mà lúc này những đệ tử của Thánh Đường tông mới hồi thần lại. Mắt thấy đối phương lấy đi nhẫn trữ vật của bọn họ, trong lòng đệ tử của Thánh Đường tông cũng rất khó chịu nhưng ở dưới uy thế khủng bố của Lâm Phàm, bọn họ không dám phản kháng.
Nhưng một người trong đó lấy dũng khí thậm chí là tự hào nói:
- Chúng ta là đệ tử của Thánh Đường tông, nếu như ngươi dám...
Ầm!
Lâm Phàm vung tay, đánh ra một chưởng, nhanh chóng đập nát đầu của người đệ tử này.
- Đừng kích ta. Khi cảm xúc không ổn định, cái gì ta cũng dám làm.
Những đệ tử còn lại đều run rẩy. Đến bây giờ, bọn họ mới minh bạch, lúc trước đối phương căn bản chính là đang giả bộ rất yếu, kỳ thật hắn rất mạnh. Nếu không Thánh Tử Lôi Khải tuyệt đối sẽ không chết không rõ ràng.
Lâm Phàm đi đến phía sau Thánh Nữ Y Phù, sau đó vòng tay ôm đối phương. Cánh tay thô kệch lần mò đến chỗ ngón tay của Thánh Nữ Y Phù và chậm rãi lấy nhẫn trữ vật xuống.
- Nghe lời! Chớ lộn xộn. Bình thường, ta là người rất hữu hảo. Vừa rồi ngươi đã nói ta là hạng người dã man, là Viêm Hoa Trư nhưng ta không hề tức giận. Bởi vì ta chính là người có tấm lòng bao dung nhất của Viêm Hoa tông. Làm sao có thể bởi vì những lời ngươi vừa nói mà coi ngươi thành pháo hoa nở rộ đâu.
- Nhưng khí tức của ngươi có chút không đúng tựa như là bị thứ gì đó ô nhiễm rồi. Không khí ở trên thế giới này vốn ô uế không chịu nổi, có lẽ là còn có đầu nguồn tồn tại.
Lạch cạch!
Đúng lúc này, Lâm Phàm nắm lấy mái tóc của Thánh Nữ Y Phù rồi nhanh chóng nâng nàng lên cao.
- Ta là Thánh Nữ của Thánh Đường tông. Ngươi dám giết ta thì ngươi …..
Đúng lúc này, Thánh Nữ Y Phù trừng mắt. Từ trong hai con ngươi có hai vòng gợn sóng khuếch tán ra đến tương tự với một loại uy áp hoặc là đe dọa.
Đáng tiếc, đối với Lâm Phàm, uy áp chỉ là thứ vô dụng.
Cổ tay khẽ động, hắn nhanh chóng ném Thánh Nữ Y Phù lên không trung.
Năm ngón tay nắm lại thành quyền, đặt ở bên hông.
- Đã lâu rồi không có bắn pháo hoa, đúng là có chút ngượng tay. Chỉ là thứ ô uế bực này vẫn là không nên nhìn, sẽ làm bẩn con mắt thuần khiết của mình.
- Hãy xem quyền pháp do ta tự sáng tạo đây. Yên Hoa Bạo Tạc Quyền.
Ầm!
Nói xong, Lâm Phàm đấm ra một quyền. Từ chỗ nắm đấm có một lực trùng kích nhanh chóng khuếch tán ra và đánh vào bóng người trên không trung.
- Không, ta là...
Thánh Nữ Y Phù kinh hãi nói. Chỉ trong nháy mắt, nàng cảm thấy trong cơ thể giống như có lực lượng nào đó bộc phát ra, thân thể không ngừng phồng lên. Sau đó, phịch một tiếng, nàng nổ tung, hóa thành hào quang đủ mọi màu sắc, phiêu đãng ở trong thiên địa.
Ở phía dưới, Lâm Phàm quay đầu, không thèm nhìn. Dù pháo hoa này có đẹp thì hắn cũng sẽ không nhìn, thứ ô nhiễm như vậy thì có gì đáng xem.
1000 điểm tích lũy tới tay, chuyện cũng rất đơn giản.
- Thánh Nữ.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng các đệ tử của Thánh Đường tông đều cảm thấy sợ hãi, sắc mặt đều trở nên trắng bệch. Bọn họ cũng không biết mĩnh đã gặp tồn tại kinh khủng bực nào. Tại sao kẻ này dám can đảm làm ra chuyện như vậy.
- Các ngươi đi đi. Ta không giết sâu kiến.
Nhìn về phía những đệ tử ở chung quanh, Lâm Phàm khoát tay, nói. Thân là cường giả, hắn khinh thường động thủ với sâu kiến.
- Ngươi thật sự định buông tha chúng ta sao?
Nghe lời nói này của hắn, đệ tử của Thánh Đường tông lập tức run giọng hỏi tựa như là không dám tin tưởng.
- Ừm. Các ngươi đi đi. Ta không có nhiều hứng thú đối với sâu kiến.
Lâm Phàm cảm giác sau khi mình biến thành khổng lồ thì đầu óc không quá linh hoạt.
- Ngươi không sợ chúng ta về tông bẩm báo hay sao?
- Ừm? Đúng vậy nha.
Đột nhiên, Lâm Phàm sờ đầu, rất khó xử, nói:
- Nếu như ta thả các ngươi, các ngươi khẳng định sẽ về tông bẩm báo. Như vậy, ta không phải là bại lộ sao?
- Thật sự rất đa tạ các ngươi. Cám ơn các ngươi đã nhắc nhở ta. Như vậy, ta chỉ có thể đập chết các ngươi. Tạm biệt.
Toàn bộ Chiến thuyền đột nhiên an tĩnh lại.
Những đệ tử của Thánh Đường tông nhìn về phía Lâm Phàm với vẻ hoảng sợ, đồng thời hận chết gia hỏa vừa mới nói lời nói kia.
Nguyên bản bọn họ còn có thể may mắn chạy trốn nhưng chỉ vì kẻ này mà …
Chỉ là, tất cả đều trễ.
Lâm Phàm nắm chặt tay lại rồi vung mạnh lên. Quyền kình cường đại bạo phát ra. Mà khi quyền kình lướt qua, trong nháy mắt, những đệ tử của Thánh Đường tông hóa thành tro tàn, tiêu tán ở trong thiên địa.
- Móa nó, đầu óc của ta bị sao vậy? Lúc thì linh hoạt, lúc lại không hiệu nghiệm. Không ngờ ta lại bảo đám gia hỏa này rời đi. Không đúng, không phải đầu óc của mình có vấn đề, khẳng định là giả vờ thả bọn họ đi để dễ đấm chết hơn.
- Ừm, nhất định là như vậy.
Nghĩ rõ ràng xong, Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn về phía Chiến thuyền ở giữa không trung. Cái đồ chơi này cực kỳ quý giá. Đừng nói hắn mà ngày cả Viêm Hoa tông cũng không có thứ hiện đại như thế.
Kỹ thuật chế tạo Chiến thuyền của Thánh Đường tông rất cao cấp còn Viêm Hoa tông cũng chỉ mới cất bước.
Nếu như tịch thu Chiến thuyền này, mang về tông môn, để đám Địa Linh kia nghiên cứu một chút, có lẽ có thể làm ra Chiến thuyền tốt hơn.
Giờ phút này, khi phát hiện Thánh Tử, Thánh Nữ và toàn bộ đệ tử của Thánh Đường tông bị người chém giết lúc, những đại hán làm việc trên Chiến thuyền đều hù sợ hãi, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Còn có người trực tiếp nhảy vào trong Hắc Hải vô tận, chỉ lật lên một cơn sóng nhỏ rồi nhanh chóng biến mất không thấy đâu.
Chỉ giải quyết qua một cách đơn giản, Lâm Phàm đã dọn dẹp sạch sẽ chiếc Chiến thuyền này.
Dụng cụ phía trên đều rất tân tiến. Hắn đã từng nhìn qua Chiến thuyền tám cánh của Nhật Chiếu tông, tuy rằng nó cũng rất hiện đại nhưng so sánh cùng Chiến thuyền này thì chẳng đáng là gì, thậm chí có thể nói là hai bên căn bản không có khả năng so sánh với nhau.
Bàn tay đặt ở trên boong thuyền, hắn có thể cảm ứng được, ở trong Chiến thuyền này có thật nhiều trận pháp đang chuyển động, hình thành một loại động lực huyền diệu.
- Thứ này hoàn toàn chính xác là rất có ý tứ. Tịch thu.
Cất Chiến thuyền này vào trong nhẫn trữ vật. Đối với thu hoạch của lần này, hắn vẫn có chút hài lòng.
- Khặc khặc! Ta thấy được rồi, ta cũng nghe rõ. Không ngờ một đệ tử của Viêm Hoa tông như ngươi lại dám giết Thánh Tử, Thánh Nữ của Thánh Đường tông. Nếu như ta báo việc này cho Thánh Đường tông biết thì ngươi chắc chắn sẽ xong đời.
Nhưng vào lúc này, bên trên Hắc Hải, một cái đầu nổi lên. Cái đầu này không phải đầu người mà là của một yêu thú có mang cá. Nó đang nhìn về phía Lâm Phàm với biểu lộ cười trên nỗi đau của người khác.
- Ngư Yêu Xảo Trá .
Ở trong cổ tịch của tông môn, hắn đã từng đọc qua giới thiệu về loại yêu thú này. Chúng chỉ sống ở bên trong Ma Uyên Hắc Hải, rất thích doạ dẫm người khác. Chúng thuộc về loại yêu thú có thực lực nhỏ yếu nhưng phi thường gian trá.
- Ngươi sợ hãi sao? Chỉ cần ngươi giao tất cả mọi thứ ở trên người cho ta. Ta có thể bảo thủ bí mật này giúp ngươi.
Hắn biết loại yêu thú này cũng không thể tin tưởng. Nếu quả thật đưa đồ cho hắn, sau khi mình rời đi, chỉ cần có đệ tử của Thánh Đường tông đi ngang qua, nó tuyệt đối sẽ xuất hiện và hô to.
- Ta biết Thánh Tử, Thánh Nữ của các ngươi là bị ai giết, chỉ cần...
Chuyện này đã xảy ra không ít lần. có mấy người thiện tâm, cũng không nguyện ý sát hại loại Ngư Yêu Xảo Trá này, cho nên thỏa mãn yêu cầu của đối phương sau đó rời đi.
Nhưng về sau những người thiện tâm kia vẫn bị người chém chết.
- Tốt. Ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi.
Lâm Phàm giơ tay lên. Lực Lượng Pháp Tắc nhanh chóng ngưng tụ ở trên nắm tay rồi hắn đột nhiên đánh xuống.
- Băng Diệt Tinh Hà!
Oanh!
quyền kình cuồng bạo nhanh chóng đánh vào trong Hắc Hải, hình thành vòng xoáy khổng lồ. Hắc Hải nhanh chóng bị đánh xuyên, thậm chí có thể nhìn thấy đáy, sau đó quyền kình chưa dừng lại mà tiếp tục đánh xuyên qua đáy Hắc Hải, đến tận tầng dung nham phía dưới.
Lập tức, một dòng lũ bằng nham thạch màu đỏ phun trào, phóng lên tận trời.
- Muốn doạ dẫm ta sao? Ngươi đúng là chán sống rồi.
Cường giả có năng lực đối đầu với Bán Thần cảnh đấm ra một quyền đánh xuyên qua Hắc Hải đã không có vấn đề gì.
Điểm tích lũy tăng trưởng.
Không ngờ ở vùng biển này lại còn có một ít yêu thú. Về phần tiếng nhắc nhở + 100 điểm tích lũy kia có lẽ chính là của Ngư Yêu Xảo Trá .
Không tìm đường chết sẽ không phải chết, không có mắt nhìn người sẽ có kết quả không tốt.
xong việc, Lâm Phàm xé mở hư không và bước vào, nhanh chóng đi về phía địa bàn của Thánh Đường tông.
Nơi đó có nhiều cường giả Bán Thần cảnh, cũng có rất nhiều Thánh Tử, Thánh Nữ, đầy đủ cho hắn trấn áp một phen.
Nhất pháo hoa dự bị là Liễu Nhược Trần kia, nếu như có thể gặp được thì hắn ngược lại là có thể sớm giải quyết. Chỉ là không biết có thể gặp được hay không?
Lấy thực lực bây giờ của hắn, muốn đi Thánh Đường tông để nghiền ép tất cả thì vẫn không đủ, còn cần cố gắng một phen mới được.
- Đây là bản đồ phân bố hiểm địa của Thánh Đường tông hay sao?
Sau khi kiểm tra đống nhẫn trữ vật vừa kiếm được, từ trong nhẫn trữ vật của Thánh Tử Lôi Khải, hắn phát hiện một tấm bản đồ.
Mục đích của lần lịch luyện này rất đơn giản, đó chính là dọn sạch tất cả hiểm địa, chém giết tất cả yêu thú trên lãnh thổ của Thánh Đường tông. Nếu như gặp phải đệ tử của Thánh Đường tông thì thuận tay giết là được.
Muốn hạn chế một cái tông môn phát triển thì biện pháp này cũng không tệ.
Chỉ là, người bình thường sẽ không làm được chuyện như này, bởi vì không có bất kỳ chỗ tốt gì mà sẽ còn bị Thánh Đường tông đuổi giết.
Nhưng đối với Lâm Phàm, chỗ tốt này nhiều đến mức làm cho người ta khó có thể tưởng tượng. Ở Viêm Hoa tông thì hắn còn phải cố kỵ, không dám nặng tay để tránh phá hỏng, nhưng ở nơi này thì có thể phá hoại không chút kiêng kỵ rồi.
- Mục tiêu thứ nhất chính là chỗ này.
- Tử Vong Thâm Đàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận