Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 381: Nhổ tận gốc, một tấc đất cũng không chừa

Nhóm dịch: TTTV
Dịch giả: Vũ Huy Quang
Nguồn: TruyenYY
----------------------------
- Đây là?
Lúc này, hắn nhìn vào trong cái cổ không đầu của Cấm Kỵ Chi Chủ, thì thấy được một luồng sức mạnh huyền diệu đang bay ra ngoài, sau đó vẻ mặt hắn hơi đổi, đáp xuống mặt đất.
Hắn thọc tay vào trong lồng ngực của Cấm Kỵ Chi Chủ, rồi móc ra một cục thịt màu hồng.
Khi nắm thứ này trong tay thì hắn mới biết được nó cũng không phải là một cục thịt, đồng thời còn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh đang chuyên động bên trong.
- Thứ này tuy tương tự với thứ ở trong cơ thể Thâm Uyên Chi Trùng, nhưng mạnh mẽ hơn nhiều.
- Không những có thể tự tu luyện, mà còn có thể ngưng tụ ra thứ như thế này trong cơ thể nữa, hình như mình vừa phát hiện ra một loài yêu thú rất ghê gớm nha.
Lâm Phàm bắt đầu trầm tư, sau đó trực tiếp nhét cái cục màu hồng giống thịt, cũng chính là tinh hoa của lực lượng này vào trong miệng. Có thể vì cái cục này hơi lớn, nên nhét không lọt. Hắn đành phải há miệng thật to rồi vỗ một phát cho nó chui tọt vào trong luôn.
Suýt nữa thì mắc nghẹn.
Luyện hóa!
Điểm khổ tu liên tục tăng lên.
Không biết đã qua thời gian bao lâu.
- Ha ha ha ha!
Lâm Phàm lập tức phá lên cười, hắn không thể nào nghĩ tới, viên tinh hoa sức mạnh của Cấm Kỵ Chi Chủ này, vậy mà lại có thể tăng lên 90 triệu điểm khổ tu.
Chờ chút, tu vi của Cấm Kỵ Chi Chủ là đỉnh cao của Thiên Cương cảnh tầng chín, thậm chí đã tới gần nửa bước Bán Thần, vậy mà chỉ có 90 triệu điểm khổ tu.
Vậy mà viên nửa bước Thần đan kia lại cho mình tăng lên tới 100 triệu điểm khổ tu.
Còn món đồ chơi mà mình lấy được ở Nhật Chiếu tông, thì tăng lên cho mình những 200 triệu điểm khổ tu.
Chênh lệch giữa cả hai đúng là hơi lớn nha.
- Rất không tệ, đã lấy được điểm khổ tu tầng chín rồi, giờ còn lại chỉ là nội tình mà thôi.
Bay giờ hắn rất kiêu ngạo, đồng thời cũng rất bội phục tinh thần cam chịu khổ nhọc của bản thân. Cường giả thật sự không phải là những người một bước lên trời mà là những người có thể trải qua từ từ khổ luyện.
Giờ rất hiếm người có thể chịu đựng được loại cảm giác cô độc, từ từ tu luyện như mình. Phần lớn người bây giờ đều chỉ biết đến cái lợi trước mắt mà bỏ đi cái lợi lâu dài, thật là đáng tiếc a.
Khi xem lại số điểm tích lũy thì thấy, đã đủ 90 vạn.
- Đây chính là chỗ tốt của việc thật sự buông tay buông chân làm một vố lớn sao? Ngày trước lúc nào mình cũng bị cản tay cản chân, nên mới nghèo, khó mãi như vậy a. Quả nhiên, mấy thứ như ngồi chờ thời cơ, toàn là cách làm việc của kẻ yếu, cường giả thật sự, hẳn phải là người hoàn toàn càn quét hiểm địa, không hề biết sợ hãi gì cả.
- Ta hiểu rồi.
Giờ khắc này, Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn về phía hư không, trải qua vô số lần khổ luyện, cuối cùng hắn hiểu rõ, chỉ có buông tay buông chân, làm việc không lo sợ gì cả, thì mới có thể đạt được thật nhiều điểm tích lũy.
Không thể tiếp tục làm theo cách trong quá khứ nữa.
Lúc này, khi hắn nhìn về phía mảnh Cấm Kỵ Sâm Hải này, trong lòng cũng đang tự hỏi.
Mình không nên bỏ qua cái cấm địa màu xanh lá này a.
Kiếp trước, hắn từng học khoa học, người sống, cần dưỡng khí, mà thực vật lại là chủng loài cực kỳ quan trọng trong việc bảo vệ thế giới, bởi chúng có thể phóng ra loại dưỡng khí mà mọi loài cần.
- Không được bỏ.
Hắn từ từ đáp xuống đất, chuẩn bị mang nguyên mảnh đất Cấm Kỵ Sâm Hải này đi luôn. Thứ tốt nhất lúc nào cũng phải là của Viêm Hoa tông, sao có thể để lại bảo tàng bậc này cho đám chả biết bảo vệ môi trường như Thánh Đường tông chứ.
Hắn ngồi xuống đất, dạt một tay xuống đất, ngừng thở, một luồng khí mang xuất hiện, luồng khí mang này sắc bén, tung hoành khắp nơi.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía biên giới nơi xa xa.
- Mảnh Cấm Kỵ Sâm Hải này quá lớn nên việc vận chuyển đúng là chẳng dễ dàng chút nào. Chẳng qua nếu như mình vẽ ra một khu vực hình tròn, tiếp theo cắt xung quanh, sau đó đào vào trong lòng đất, rồi trực tiếp mang cả mảnh đất này đi luôn, ừm, chắc là có thể làm được.
- Thử một lần xem.
Mặc dù không biết có thể làm được hay không, nhưng không thử một lần thì làm sao biết.
Ầm!
Lập tức, một tiếng nổ vang lên, chỉ trong nháy mắt, Lâm Phàm đã biến mất, mà ở trên mặt đất, thì bắt đầu xuất hiện một cái rãnh sâu không thấy đáy. Ở phương xa, sóng khí cuồn cuộn, đá vụn tung tóe, dường như có thứ gì đó đang không ngừng san bằng mặt đất.
Nếu như nhìn từ trên trời thì có thể thấy được, ở bên ngoài khu vực này, đang xuất hiện một cái rãnh lớn bao quanh cả vùng hiểm địa, kéo dài tới tận phương xa.
Lúc này, Lâm Phàm đang ở sâu dưới lòng đất, toàn thân hắn được bao bọc bởi một luồng không khí nóng , khi bùn đất chạm vào luồng khí nòng này, thì đều bị hòa tan, bốc cháy trong nháy mắt.
Hắn đang ngưng tụ sức mạnh ở ngoài thân thể để tiến hành đào xới.
Thân là Phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông , mình nhất định phải làm việc gì đó cho tông môn.
Mặc dù không hắn biết phát minh, không biết sáng tạo ra công pháp, nhưng dựa vào một trái tim linh động, hai tay của mình và cố gắng không ngừng, hắn có thể làm cho nền tảng của Viêm Hoa tông trở nên vững chắc hơn.
Động đất bắt đầu xuất hiện, mặt đất liên tục vỡ nát, những vết rạn không ngừng lan tràn, cho dù là những loại đá cứng rắn nhất, thì cũng bị từng luồng sức mạnh không ngừng lan tràn tới đánh thành tro bụi.
Ở phương xa, có không ít đệ tử của Thánh Đường tông bắt đầu xuất hiện.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Sao tự dưng lại có động đất.
Biến hóa lớn như thế này, không khỏi làm cho bọn họ sợ tới mức xanh cả mặt, nhưng cả đám cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Dù sao tuy mặt đất vẫn đang liên tục chấn động nhưng những chấn động này phần lớn cũng chỉ nằm trong một khu vực. Mà ở trong khu vực cánh rừng rộng mênh mông kia, vô số loài chim đang liên tục vỗ cánh bay lên cao, dường như có thứ gì đó đang làm cho chúng phải sợ hãi vậy.
- Đang xảy ra chuyện gì?
Lúc này, từ trong một chiếc xe ngựa xa hoa, truyền ra một giọng nói nặng nề như núi. Giọng nói này rất trầm và nặng, nên mỗi một chữ mà người ngồi trong xe nói ra, đều làm cho người nghe cảm thấy tai mình như đang bị một ngọn núi lớn đập vào vậy.
- Thưa Thiên Thánh Thánh Tử, đệ tử không biết, đột nhiên có động đất xuất hiện.
Các đệ tử tùy tùng đứng hai bên, cung kính nói.
Vị Thiên Thánh Thánh Tử này có lai lịch rất phi phàm, không chỉ là Thánh Tử, mà còn là đời sau của một vị Quân chủ Bán Thần trong tông môn.
Trong số những Thánh Tử của tông môn, vị Thiên Thánh Thánh Tử này có thể đứng vào năm mươi hạng đầu, còn nếu như tính theo chỗ dựa trong tông môn thì vị Thiên Thánh Thánh Tử này còn có thể xếp vào mười hạng đầu luôn.
- Bên kia hình như là Cấm Kỵ Sâm Hải, chẳng lẽ đang có chuyện gì xảy ra à ?
Tuy giọng nói của Thiên Thánh Thánh Tử rất nặng nề, nhưng khuôn mặt của hắn lại đẹp trai như mấy tên mặt trắng kiếm ăn dựa vào mặt vậy.
- Thưa Thánh Tử đại nhân, hay là chúng ta tới đó nhìn một chút?
Đệ tử tùy tùng hỏi.
- Đột nhiên xảy ra động đất lớn như thế này, nhất định là có chuyện lớn gì đó đang xảy ra, hoặc là có bảo bối xuất hiện.
- Không đi, về tông.
Thiên Thánh Thánh Tử ngẩng đầu, nhìn về phía phương xa, trực tiếp vung tay, không muốn đi Cấm Kỵ Sâm Hải.
Các đệ tử tùy tùng nghe Thánh Tử đại nhân nói vậy thì đều nhìn bằng ánh mắt kinh ngạc. Bọn họ không biết tại sao Thánh Tử đại nhân lại không đi, bởi quyết định này thật không giống với Thánh Tử đại nhân lúc hàng ngày.
Trong xe ngựa.
- Rốt cục thì trong Cấm Kỵ Sâm Hải có thứ gì, vậy mà có thể làm cho Thánh Tâm của bản Thánh Tử cảm thấy sợ hãi, nhất định là một thứ cực kỳ nguy hiểm.
Thiên Thánh Thánh Tử nghi hoặc, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mặc dù hắn không có thể chất gì, mà chỉ có một viên Thánh Tâm, nhưng viên Thánh Tâm còn mạnh hơn cả một số loại thể chất nữa Năng lực lớn nhất của nó chính là giúp tránh đi nguy hiểm, khi nguy hiểm tới gần thì trái tim này sẽ cảm nhận được từ trước.
Cũng nhờ vào năng lực này mà trong những năm qua, bất kể là đi vào hiểm địa hay là quyết chiến với người khác, hắn đều cực kỳ tự tin.
Ban nãy khi vừa nhìn về phía Cấm Kỵ Sâm Hải, trong lòng hắn xuất hiện một cảm xúc kỳ lạ, sau đó Thánh Tâm liên tục đập thình thịch, bào cho hắn nơi đó có nguy hiểm cực kỳ lớn.
- Mẹ nó! Đúng là mệt muốn chết mà, sau khi mang về Viêm Hoa tông, mình nhất định phải thu vé vào cửa mới được, quá cực khổ, nãy giờ hít vào mấy ngụm bụi rồi.
Lâm Phàm tăng tốc lên tới cực hạn, cái khe vây xung quanh Cấm Kỵ Sâm Hải càng lúc càng sâu hơn, nhưng vùng đất Cấm Kỵ Sâm Hải này đúng là quá lớn. Hắn đào nãy giờ mà còn chưa được một vòng nữa.
- A...! Lên cho ta.
Ầm!
Luồng không khí nóng xung quanh hắn tiếp tục bùng nổ, giờ nhìn vào trông hệt như một ngọn lửa thật sự vậy, cháy bừng bừng. Đường đường là cường giả siêu cấp có thể đối đầu trực diện với cường giả Bán Thần cảnh, vậy mà lại đi làm loại công việc này. Chuyện này mà truyền ra ngoài cho người khác biết, nhất định là người ta cười tới rụng răng mất.
Một lúc lâu sau.
Lâm Phàm dừng bước, rốt cục cũng đào được kín một vòng. Cái vòng này có rãnh rất sâu, nên lực lượng trong cơ thể của hắn cũng đã tiêu hao rất nhiều.
Quy mô của cái công việc khai khẩn này đúng là khổng lồ mà, mệt chết đi được.
Chẳng qua, nếu như có thể dời hiểm địa lớn như thế này về Viêm Hoa tông thì đúng là một chuyện làm cho người ta cảm thấy vui vẻ. Chắc các con dân của Viêm Hoa tông cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.
Dù sao nếu như có thể phủ xanh khắp nơi, thì mọi người cũng có thể hấp thu được không khí trong lành hơn.
- Haizz, Viêm Hoa tông đúng là may mắn khi có thể có được Phong chủ như mình mà. Mình không chỉ nghĩ tới mỗi việc tu luyện để tăng thực lực lên, mà còn phải suy tư lo lắng tới việc phủ xanh lãnh thổ nữa. Câu người tài giỏi thì chẳng bao giờ hết việc đúng là không sai mà.
Lâm Phàm cảm thán một hồi, nhưng khi tiếp tục làm việc, thì tâm trạng của hắn cũng có hơi nặng nề.
Hóa Thần Kiếm Trận!
Từng luồng kiếm ý xuất hiện ở sau lưng hắn, sau đó trực tiếp bay lên.
- Chém!
Vô số luồng kiếm ý bay thẳng lên trên trời, chuẩn bị trực tiếp chặt đứt phần rễ sâu nhất dưới lòng đất, để có thể dời nguyên khu hiểm địa này vào trong nhẫn trữ vật, rồi mới có thể mang về tông môn.
Nếu như mình đã tới đây, vậy thì phải đốt sạch, phá trụi.
Mình sẽ không để lại dù chỉ là một chút bột đất.
Từng giây từng phút trôi qua.
Quá trình chặt đứt này cũng không nhanh, nhưng cũng không chậm.
Sau đó hắn xoay người như mũi khoan đào thẳng vào phần trung tâm của mảnh đất.
Diện tích của vùng hiểm địa này quá lớn, nếu như chặt hết tất cả phần rễ thì quá tốn thời gian, như vậy thì cũng chỉ còn cách sử dụng phương pháp thô bạo nhất mà thôi.
Hắn dùng hai tay chống lên phần đỉnh của đáy, cúi đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó lực lượng trong cơ thể hắn hoàn toàn tuôn tràn ra ngoài.
- Lên cho ta!
Hắn rống lên một tiếng kinh thiên động địa, gân xanh trên hai tay đồng loạt nổi lên.
Kẽo kẹt!
Đá vụn tan vỡ, kiếm ý thì vẫn không ngừng chặt đứt các đoạn rễ.
- Có tiến triển.
Hắn có thể cảm nhận được vùng Cấm Kỵ Sâm Hải này đang chuyển động, ý tưởng của mình hoàn toàn chính xác.
Mặc kệ vùng hiểm địa này ảo diệu tới cỡ nào, mình chỉ cần nhổ tận gốc, thì không cần lo tới việc không mang nó đi được.
Theo Lâm Phàm không ngừng dùng sức, Cấm Kỵ Sâm Hải liên tục rung chuyển, vô số đá vụn lăn xuống, hắn đang nhổ bật gốc, chuyển dời cả thiên địa.
Nếu để cho người của Thánh Đường tông thấy được cảnh này, thì bọn hắn nhất định sẽ phát điên lên mất thôi.
Đây chính là Cấm Kỵ Sâm Hải, là hiểm địa của Thánh Đường tông bọn hắn, lại còn là nơi rất được các đệ tử ưa thích tới rèn luyện.
Mà ở trong lòng bọn họ, nơi này chính là hiểm địa có Cấm Kỵ Chi Chủ, nên nó có vô số khả năng.
Luồng khí lực lượng bao phủ Lâm Phàm, hắn đang dùng ra hết tất cả sức mạnh, để nhổ bật cả Cấm Kỵ Sâm Hải lên.
Xoạt xoạt!
Một loạt tiếng “xoạt xoạt” vang lên, những đoạn rễ cuối cùng cũng bị chặt đứt.
- Đi lên!
Cả người Lâm Phàm đang bay lên, cả khu vực Cấm Kỵ Sâm Hải bay lên như một hòn đảo nổi vậy, mà ở trung tâm của phần đáy, thì lại có một bóng người nhỏ bé đang nâng cả khu hiểm địa này bay lên.
- Ha ha ha ha!
Thành công, cuối cùng cũng thành công.
Bây giờ hắn đang cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Nước của Tử Vong Thâm Đàm đã bị hắn rút khô, loại nước kia có rất nhiều công dụng thần kỳ, có thể tạo ra ảo cảnh, sau khi mang về tông môn, có thể giúp cho các đệ tử rèn luyện.
Mà cả khu Cấm Kỵ Sâm Hải này cũng không tệ.
- Đây chính là chỗ tốt của lực lượng nha, nếu như không phải mình lĩnh ngộ được Lực Lượng Pháp Tắc, thì làm sao có thể nhổ cả khu hiểm địa này lên bằng hai tay được.
Trong chớp mắt, cả mảnh Cấm Kỵ Sâm Hải này được thu vào trong nhẫn trữ vật, hoàn toàn biến mất khỏi thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận