Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 401: Năm Người Như Kỳ Tích, Sẽ Mang Đến Kỳ Tích Gì?

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
--------------------
- Hỗn Loạn, ngươi nói cái gì?
Lôi Đình Quân Chủ có vẻ hơi suy yếu nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Hỗn Loạn, liền tức giận nói.
Thiên Dụ Quân Chủ có chút ngây người, tạm thời vẫn chưa hiểu là có ý gì, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt có tính xâm lược rất mạnh của Hỗn Loạn, đột nhiên tỉnh ngộ.
- Sư đệ, bao nhiêu tiền? Lời này là nói với ta sao?
Thiên Dụ Quân Chủ không giận mà lại cười, giống như đang mong đợi điều gì đó.
Hỗn Loạn Quân Chủ rất căng thẳng, vị ở trước mặt chính là sư tỷ, thế nhưng không biết tại vì sao, ông ta lại tin rằng, mọi thứ trên thế gian đều có giá cả, chỉ cần xuất tới một mức giá nhất định, chắc chắn có thể làm được.
- Đúng vậy, sư tỷ, bao nhiêu tiền, chỉ cần đáng giá, Hỗn Loạn đệ thậm chí đến cả tính mạng cũng có thể trao đổi, còn nếu như có thể làm việc kia với sư tỷ, đệ có thể lấy mạng để trả, bởi vì đáng giá mà.
Hỗn Loạn khó mà nén được sự kích động kia, cuối cùng nói ra lời trong lòng muốn nói.
- Ha ha ha!
Lúc này, Thiên Dụ Quân Chủ bật cười, cười đến nỗi phần trước ngực run lên, sau đó nhìn về phía Hỗn Loạn:
- Sư đệ, tới đây.
Thánh chơi gái Hỗn Loạn không chút sợ hãi đi tới:
- Sư tỷ...
Ầm!
Đáp lại ông ta, lại là một cú thiết quyền, đột ngột đánh ông ta rơi xuống mặt đất.
- Hỗn Loạn, ta thấy ngươi đã ăn gan hùm mật gấu rồi đấy!
Vẻ mặt của Thiên Dụ Quân Chủ trở nên rất khủng bố.
Lôi Đình Quân Chủ tiến lên:
- Sư tỷ, không phải Hỗn Loạn cố tình đâu, kính xin sư tỷ bớt giận.
- Ha ha, tên Hỗn Loạn ngu ngốc này, lại dám má nó nói như vậy với sư tỷ. Ta thấy đầu óc hắn ta đã bị cửa kẹp vào rồi, sư tỷ là người mà hắn ta có thể chọc vào hay sao?
Chế Tài Quân Chủ cười trách mắng, thế nhưng còn chưa cười đến cuối cùng, thân hình đã đột nhiên bị oanh kích.
- Ta thấy các ngươi không biết chữ “Tử” viết thế nào đúng không?
Thiên Dụ Quân Chủ lập tức ra tay, trực tiếp đập Chế Tài Quân Chủ xuống mặt đất.
Hai người Chế Tài và Hỗn Loạn nằm trong hố sâu, hộc ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, vốn cũng đã rất suy yếu rồi, giờ đây lại càng suy yếu hơn.
- Ta có nói sai gì sao?
Chế Tài Quân Chủ hộc máu, đến bây giờ cũng vẫn không biết vì sao sư tỷ lại đập mình.
Hai người Lôi Đình và Thần Trật nhìn tình huống hiện tại, trong lòng run rẩy.
- Sư tỷ, nguôi giận đi mà.
Thiên Dụ Quân Chủ hít sâu một hơi:
- Đi, Thần Trật mang hai đứa bọn chúng theo, quay về tông sẽ từ từ trừng trị tiếp.
Chỉ là, Thiên Dụ Quân Chủ vừa mới chuẩn bị rời khỏi, thì đã ngừng lại.
- Sư tỷ, sư đệ đánh cược với tỷ nhé, cược đệ sẽ đỡ Hỗn Loạn lên trước, hay là đỡ Chế Tài trước thì thế nào? Tiền cược là một viên đan được Địa Giai được chứ?
Khi sa vào đánh bạc, tâm trạng của Thần Trật liền vô cùng hưng phấn, có một loại cảm giác nói không nên lời.
- Thần Trật sư đệ, đến ngươi cũng bắt đầu dám nói đùa với sư tỷ phải không?
Thiên Dục Quân Chủ không kiềm được ngọn lửa giận trong lòng, bà ta không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra nữa.
Các sư đệ đã từng rất kính nể mình, giờ đây lại từng người một dám to gan lớn mật như vậy.
Thần Trật Quân Chủ:
- Sư tỷ, không phải là tỷ không dám đánh cược với đệ đấy chứ?
- Đánh cược, được, được, sư tỷ đánh cược với ngươi, sư tỷ nhất định sẽ khiến sư đệ được đánh cược vui vẻ à...
Khi một chữ cuối cùng rơi xuống, Thiên Dục Quân Chủ một quyền đánh lên mặt Thần Trật Quân Chủ, sức mạnh khủng bố lập tức bộc phát, răng trong miệng của cường giả Bán Thần văng tung tóe, cuối cùng rơi xuống mặt đất.
Lôi Đình Quân Chủ đứng im ở đó không hề nhúc nhích, khi cảm nhận được ánh mắt khủng bố của sư tỷ, thân hình run lên, vội vàng xua tay.
- Sư tỷ, đệ chưa làm gì hết, đệ đi dìu bọn họ.
Nói xong, lập tức hạ xuống, đỡ Hỗn Loạn, Thần Trật và Chế Tài dậy.
Mà Thần Trật Quân Chủ vẫn lẩm bẩm:
- Lôi Đình, ta với ngươi đánh cuợc một lần, ta đã mất tổng cộng bao nhiêu cái răng, được chứ?
- Thần Trật, ngươi bớt nói vài câu đi, ngươi còn muốn chết hay sao?
- Hỗn Loạn, ngươi đúng là lợi hại, đến sư tỷ cũng dám, trở về tông có ngươi chịu rồi.
- Chế Tài, ngươi đúng là vô pháp vô thiên, lời nói thô lỗ bất kham như vậy mà cũng dám nói, ta thấy ngươi bị điên rồi đấy.
Lôi Đình Quân Chủ chưa bao giờ nghĩ tới, bọn họ sẽ có sở thích như vậy, hơn nữa cũng không biết Thần Trật đã đánh cuợc với người ta lúc nào.
Vác ba người, đi theo phía sau sư tỷ.
Chỉ là khi ánh mắt nhìn thấy tấm lệnh bài ánh vàng rực rỡ bên hông Thần Trật, trong lòng Lôi Đình liền có một cảm giác kỳ quái, ngón tay có chút ngứa ngáy, rất muốn cầm lệnh bài này ở trên tay.
Viêm Hoa tông, Vô Địch phong.
Lâm Phàm trở lại mật thất, năm mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch đã đưa cho tông môn, nhìn kỹ mười viên Thiên đan, tác dụng cũng không lớn, ngược lại là ba mươi cuốn công pháp Thiên Giai này, có thể lựa chọn một cuốn.
Trong mật thắt, hắn xem xét công pháp, muốn chọn ra cuốn thích hợp nhất.
- Những công pháp này mặc dù đều là Thiên Giai nhưng với tình hình của mình, không thích hợp.
Cẩn thận xem xét một hồi, vẫn là không hài lòng lắm.
Những công pháp này, không phù hợp với hắn.
- Công pháp chủ tu Lực Đế Chi Chủ chắc chắn chính là ngạnh công , tên này cũng đã sống được kha khá rồi, đã đến lúc chém giết hắn ta rồi.
Hắn nghĩ tới Lực Đế Chi Chủ, nhân vật đã từng nghiền ép hắn, thế nhưng cho tới nay, vẫn chưa gặp lại tên này, chuyện hiện tại đã giải quyết được hầu hết, cũng nên thu hoạch một phen rồi.
Hôm nay, tàn nhẫn bắt chẹt một đám Thánh Đường tông, với tình hình của Thánh Đường tông, chắc có lẽ sẽ không chịu để yên.
Hơn nữa chiếc nhẫn trữ vật của năm vị Bán Thần cũng ở chỗ hắn, của cải bên trong quả là dồi dào, không hổ là Bán Thần, đan dược rất nhiều, cũng là thứ thực dụng nhất đối với đệ tử tông môn.
Có điều đáng tiếc là, thiếu công pháp.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một giọng nói:
- Sứ giả của La Sát tông tới đây cầu kiến Phong chủ Lâm Phàm của Viêm Hoa tông, Vô Địch phong.
Lâm Phàm đang ở trong mật thất, khi nghe thấy giọng nói bên ngoài, lại có phần kinh ngạc, nghe giọng nói, hình như không phải cường giả, song cũng không phải yếu, rõ ràng là cường giả tầng chín Thiên Cương cảnh.
Cửa sơn môn, sứ giả La Sát tông, sắc mặt bình tĩnh, gã ta đến tận bây giờ mới tới, cũng là do muốn để Thánh Đường tông đánh trận đầu. Thế nhưng không ngờ rằng lại không có chuyện gì xảy ra, cuối cùng Thánh Đường tông phải bồi thường, thì mới chuộc được bốn vị quân chủ trở về.
Điều này đã khiến cho gã ta bất mãn không tin, dù sao Thánh Đường tông chính là đệ nhất đại tông trên thế gian, làm sao có thể đàm phán hòa bình với Viêm Hoa tông được?
Có điều sự thật đã bày ở trước mặt, không tin cũng không được.
Đúng lúc Lâm Phàm chuẩn bị đi tìm sư phụ của hắn, tiếng của sư phụ đã truyền tới.
- Đồ nhi, việc này con làm chủ là được rồi, vi sư đi nghỉ ngơi một chút.
- Thầy, chuyện này mặc dù chỉ là con tôm nhỏ nhưng cũng không cần thiết, người đừng để bụng như vậy.
Hắn biết rõ, sư phụ đây là do chướng mắt, Thánh Đường tông bị trọng thương, sớm đã khiến lòng sư phụ thỏa mãn rồi.
- Ôi, sư phụ cũng chỉ có chút tư tưởng này thôi.
Lâm Phàm thở dài, sau đó bước ra khỏi mật thất, đi xem La Sát tông đã chuẩn bị cách chuộc như thế nào.
Đệ tử trong tông sau khi trải qua vụ Thánh Đường Tông, đã sớm không lấy gì làm lạ nữa, thâm chí đến một chút phản ứng cũng không có.
Thiên Dụ Quân Chủ của Thánh Đường Tông đích thân đến đây mà cũng bị tổn thất nặng, còn La Sát tông này, không đề cập tới cũng được, hoàn toàn không có sức hấp dẫn.
- Người đến là sứ giả của La Sát tông sao? Tại sao không có Bán Thần tới đây?
Lúc này, Lâm Phàm xuất hiện ở cửa sơn môn, nhìn về phía người tới ở trước mặt.
- La Sát tông tôn trọng quý tông, nếu như chỉ cần sứ giả tới đây, thì sứ giả sẽ tới đây nhưng nếu như Lâm phong chủ không vừa lòng, ta có thể lập tức trở về, để tông môn phái Bán Thần tới đây.
Sứ giả cung kính nói.
Gã ta đã không dám láo xược nữa rồi, đến Thánh Đường tông cũng phải đàng hoàng bồi thường rồi.
Trừ khi đầu óc gã ta bị chập mạch, thì mới có thể mạnh mẽ khiêu chiến với Viêm Hoa tông.
- Thành thật như vậy, muốn sứ giả tới, sứ giả liền thật sự tới.
Lâm Phàn cười trong lòng, cũng lười không muốn nói thêm gì nữa.
- Được rồi, nói ngắn gọn, La Sát tông dự định lấy gì để chuộc Dạ Ma Bán Thần về đây? Ngươi cần phải biết rằng, Thánh Đường tông để chuộc bốn vị quân chủ, đã phải bỏ ra cái giá cực lớn đó.
- Xin Lâm Phong chủ yên tâm, tông của ta hiểu rõ.
Sứ giả La Sát tông nói:
- Tông của ta mang đến một mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch, một viên đan dược trung phẩm Thiên Giai.
- Chỉ một ít đồ như vậy sao?
Lâm Phàm bất mãn đáp lời.
Sứ giả La Sát tông nói:
- Kính xin Lâm Phong chủ lượng thứ, hiện giờ tình hình của tông ta không được như lúc trước, cũng chỉ có thể lấy ra những thứ này mà thôi.
Lâm Phàm đang định nói gì đó, thì sư phụ đã truyền âm tới.
- Đồ nhi, đồng ý đi! Ta biết sứ giả này của La Sát tông, cái tên không biết xấu hổ này, lát nữa nếu như con vẫn không đồng ý, hắn ta sẽ quỳ xuống khóc lóc cầu xin, là một tên rất đáng ghét. Một mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch và đan dược trung phẩm Thiên Giai đã được rồi.
Lâm Phàm gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn sứ giả La Sát tông, không ngờ sứ giả này lại là người như vậy.
- Được, giao đồ ra đây.
Sứ giả La Sát tông lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó thi triển đủ loại bản lĩnh, cuối cùng xuất ra một mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch, còn có một viên Thiên đan trung phẩm Thiên Giai.
Lâm Phàm trực tiếp cầm chúng vào trong tay, ném Nguyên Tinh khoáng mạch cho tông môn, còn đan dược này, trước tiên cứ thu vào đã.
Dạ Ma Bán Thần trong địa lao được đưa tới.
- Cuối cùng ngươi cũng tới rồi, ta còn tưởng tông môn đã vứt bỏ ta, làm ta tuyệt vọng suốt hồi lâu.
Dạ Ma Bán Thần cảm thán nói.
- Dạ Ma đại nhân, tông môn tuyệt đối sẽ không quên ngài.
Sứ giả La Sát tông mở miệng nói. Nhưng mà lời này đúng là kỳ lạ, có gì đó không giống với Dạ Mạ đại nhân trước đây.
Đã từng là Dạ Ma đại nhân, làm sao có thể nói ra lời này.
- Bốn thằng cha Thánh Đường tông kia thật sự là không ra thứ gì, trở về tông môn, nhất định ta phải nói với tông chủ, từ từ đấu một trận với Thánh Đường tông.
- Không ngờ Viêm Hoa tông lại hùng mạnh như thế, nhưng mà cũng tốt, khiến cho Viêm Hoa tông và Thánh Đường tông lưỡng bại câu thương, đến lúc đó La Sát tông ta sẽ ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Dạ Ma Bán Thần thao thao bất tuyệt nói.
Sứ giả La Sát tông hoàn toàn trợn tròn mắt:
- Dạ Ma đại nhân, xin hãy thận trọng lời nói.
Lâm Phàm thì vẻ mặt tươi cười nhìn Dạ Ma, rất tốt, thật sự rất tốt, xem ra đã có tác dụng rồi.
- Lâm Phong chủ, Dạ Ma Bán Thần của tông ta nhất định là đã bị kích động, cho nên mới ăn nói bậy bạ như vậy, kính xin ngài thông cảm.
Sứ giả La Sát tông vội vã giải thích.
- Ta hiểu, tông của ta rất khoan dung, rất hữu hảo, nếu nói sai, sẽ không trách tội, hai vị đi thong thả, ta không tiễn nữa.
Lâm Phàm cười, Thánh Đường tông có bốn lão kia, sẽ không sống yên ổn, còn La Sát Tông có Dạ Ma Bán Thần này, về sau cũng sẽ xảy ra chuyện, hãy chờ xem, sẽ xảy ra chuyện làm cho người ta vui mừng đến nhường nào.
- Đa tạ Lâm Phong chủ đã thông cảm.
Sứ giả La Sát tông thở phào nhẹ nhõm, hắn ta không ngờ Dạ Ma đại nhân lại nói ra lời này ở tông môn người ta, đầu óc đi đâu rồi không biết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận