Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 402: Ta Vừa Ngắm Vợ Ngươi, Vừa Chờ Ngươi Tới

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Cả người nhẹ nhõm, đối với tương lai của Thánh Đường tông và La Sát tông, hắn cảm thấy rất hứng thú.
- Hiện tại sự việc đã được giải quyết, đến lúc đi tìm Lực Đế Chi Chủ một chuyến rồi. Nếu như vận khí tốt, gặp được tổng bộ Thiên Thần giáo, vậy đúng là đại vận từ trên trời rơi xuống.
Với thực lực hiện giờ, trực tiếp đánh chết tổng bộ Thiên Thần giáo sẽ còn có vấn đề gì nữa hay sao?
Giá trị khổ tu và điểm tích lũy đã bị tiêu hao rồi, muốn bước vào Bán Thần cảnh, điểm tích lũy và giá trị khổ tu cần có sẽ rất kinh khủng, nhất định phải cố gắng.
Biến mất trong hư không, rời khỏi tông môn.
- Cung tiễn Lâm sư huynh.
Đệ tử giữ cửa hưng phấn nói.
Đỉnh núi Thiên Tu.
- Sư đệ, hay là giao khoản bồi thường này cho tông môn đi!
Tông chủ đích thân ra mặt, tới đây nói chuyện với Thiên Tu.
Chủ yếu cũng là do thấy rất thèm mà thôi.
Lượng của cải như vậy, thật sự là quá kinh người.
Thiên Tu bình tĩnh ngồi đó:
- Sư huynh, khoản bồi thường này cứ để trên người sư đệ thì hơn, trong tông môn thì sư đệ mạnh nhất, để sư đệ giữ, có thể ngăn cản bọn đạo chích đến ăn trộm.
- Một nửa.
Tông chủ nói.
Thiên Tu nhắm mắt, ngồi thiền tại đó, không nói thêm câu nào nữa.
- Một mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch.
Tông chủ nói.
Vừa dứt lời.
Một mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch bay vút lên, rồi rơi thẳng xuống trước mặt tông chủ.
- Sư huynh, cho huynh đó, quay về đi.
Thiên Tu nói.
Tông chủ nhìn mảnh Nguyên Tinh khoáng mạch ở trước mặt, rồi lại nhìn Thiên Tu sư đệ, ông ta luôn cảm thấy hình như mình đã bị hố rồi.
- Sư huynh, huynh hãy bảo các đệ tử trong mấy ngày tới không được rời khỏi tông, nếu như bọn chúng bị Thánh Đường tông bắt đi, chúng ta cũng không chắc chắn sẽ có của cải mà chuộc chúng về. Lần này không giống với bình thường, mà là cuộc chiến kinh tế.
Thiên Tu rất nghiêm túc nói.
Thành Giang Nguyên.
Vô cùng náo nhiệt, đám người buôn bán bày sạp bên ven đường, những tiếng hét lớn, những tiếng người huyên náo.
Lâm Phàm xuất hiện ở trong thành, không hề gây ra sự chú ý, nhìn bao quát quanh thành, việc khiến hắn ngạc nhiên chính là thành Giang Nguyên này không hề có dấu vết của Thiên Thần giáo.
Thậm chí đến một con côn trùng cũng không có.
Điều này so với tình huống trước đây, đúng là có điểm khác biệt rất lớn.
Trong các thành của Viêm Hoa tông, phần lớn đều có giáo đồ của Thiên Thần giáo ẩn núp, thế nhưng thành Giang Nguyên này lại rất sạch sẽ, xem ra Huyết Luyện Tôn Giả rất coi trọng nơi này.
- Hoành Đồ Bá Nghiệp Huyết Luyện, Ái Tình Hải Dương Huyết Luyện, hai cái này tác dụng với nhau, rốt cuộc sẽ bộc phát ra hiệu quả hóa học nào đây?
- Nhưng mà, dựa vào đủ loại tình huống trong phim truyền hình ở kiếp trước, cái này đến cuối cùng cũng không nhất định sẽ có kết quả tốt.
Hắn thoáng suy nghĩ một chút, rồi không nghĩ nữa, sau đó thân ảnh biến mất, đến khi xuất hiện lần thứ hai, thì hắn đã ở ở trong một ngôi miếu đổ nát rồi.
- Ra đây đi, ta tìm ngươi có việc, không làm gì ngươi đâu!
Lâm Phàm cất tiếng gọi trong ngôi miếu không một bóng người này.
Lập tức, một đạo huyết ảnh hiện ra trên pho tượng trong ngôi miếu cũ nát.
Huyết ảnh không có mặt, toàn thân từ trên xuống dưới đều được tạo thành từ máu tươi.
- Bảo Huyết Luyện Tôn Giả tới đây gặp ta!
Hắn biết, đây là thủ đoạn của Huyết Luyện Tôn Giả, đó hẳn là thứ gì đó tương tự người phục vụ máu để giám sát tình hình ở nơi này.
Xem ra Huyết Luyện Tôn Giả rất để ý đến em gái này, còn để lại một món đồ chơi ở đây nữa.
Mà đệ tử tông môn canh giữ ở nơi này, nhất định là có tu vi không bằng Huyết Luyện Tôn Giả, cho nên việc không phát hiện ra cũng là bình thường.
Nhứ phủ.
- Đứng lại, nơi này là Nhứ phủ, ngươi là ai?
Thủ vệ giữ cửa ngăn cản Lâm Phàm.
Lâm Phàm xuất lệnh bài ra:
- Phong chủ Vô địch phong của Viêm Hoa tông, tới làm khách Như phủ các ngươi, vẫn muốn chặn ngoài cửa sao?
Thủ vệ nhìn lệnh bài, mặc dù không nhận ra nhưng vẫn vội vội vàng vàng đi hồi báo.
Viêm Hoa tông Vô địch phong, đây chính là nhân vật ghê gớm.
- Thì ra Lâm Phong chủ của Vô Địch phong tới đây, khách quý đến nhà, khách quý đến nhà.
Rất nhanh, một người đàn ông trung niên vội vàng đi tới, trên mặt chất đầy nụ cười, có sự phấn khởi nói không nên lời.
Đồng thời, trong lòng của ông ta cũng nghi hoặc, Nhứ phủ và Lâm Phong chủ chưa từng qua lại, sao lại tới nơi này, mặc dù không nghĩ ra nhưng vẫn nhiệt tình chào đón.
- Ông chính là tộc trưởng của Nhứ phủ?
Lâm Phàm hỏi.
- Đúng vậy, tại hạ là Nhứ Trung Hổ, mời Lâm Phong chủ vào.
Nhứ Trung Hổ đứng ở một bên, cung kính nói.
Hiện giờ, từ phố to đến ngõ hẻm, đều đang lan truyền về Lâm Phong chủ của Viêm Hoa tông, một người bắt năm vị Bán Thần, uy lực mạnh mẽ, giống như thần tiên.
Mà Nhứ phủ nếu như có thể ôm lấy cây đại thụ Lâm Phong chủ này, thì quả là ghê gớm.
Nội đường, trên chủ vị, Lâm Phàm nói:
- Nghe nói quý phủ có một nữ tử bị mù hai mắt, chi bằng hãy gọi tới đây, để bổn Phong chủ xem thế nào.
- Lâm Phong chủ, đó là tiểu nữ của ta.
Nhứ Trung Hổ mừng rỡ, sau đó nhìn về phía quản gia ở bên cạnh:
- Còn không mau đi mời tiểu thư tới đây!
- Vâng, thưa lão gia.
Quản gia vội vàng chạy đi.
Bên ngoài, quản gia chạy vội chạy vàng, ngược lại là một đám nam nữ trẻ tuổi đang tán gẫu: - Quản gia, có chuyện gì mà vội vàng vậy?
- Thưa tiểu thư, thưa thiếu gia, lão gia bảo tôi gọi Ngũ tiểu thư đến đại sảnh, có khách quý tới.
Một nam tử mặt mũi tuấn tú cười nói:
- Vị khách quý nào mà lại muốn gặp Nhứ Nhu vậy? Thật đúng là có con mắt tinh tường đó.
Lời này có chút khó chịu, giống như là đang mỉa mai.
Quản gia nghe vậy, sắc mặt đại biến:
- Xin thiếu gia hãy thận trọng lời nói, vị kia chính là Lâm phong chủ Vô địch phong của Viêm Hoa tông, nhân vật nổi tiếng như thần tiên. Nếu như để lão gia nghe được những lời này của thiếu gia, thì sẽ xảy ra chuyện đó.
Ông ta thân làm quản gia của Nhứ phủ, đương nhiên là biết rõ mấy người con của lão gia có ý kiến với Nhứ Nhu tiểu thư, bình thường đều bắt nạt một chút,nhưng cũng không dám thái quá, suy cho cùng lão gia rất thương yêu Ngũ tiểu thư.
Đám nam nữ này nghe vậy, vô cùng sợ hãi, giống như đã nghe lầm.
Sau đó Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư liếc mắt nhìn nhau, giống như đã có ý tưởng, vội vàng đi tới gặp Lâm Phong chủ này.
Bên trong đại sảnh, Nhứ Trung Hổ ngồi bên cạnh Lâm Phàm, một mực nhỏ giọng nói chuyện, đối với đại nhân vật như vậy, ông ta cũng không dám thất lễ, đương nhiên là sẽ lấy ra tất cả sự nhiệt tình rồi.
Lúc này, hai thân ảnh xinh đẹp đi vào:
- Cha! Nghe nói có khách quý tới, bọn con tới chào một chút.
Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư đi vào bên trong đại sảnh, nhìn thấy nam tử trẻ tuổi ngồi bên cạnh phụ thân, trong con ngươi xinh đẹp liền lóe lên tinh quang, đây chính là Phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông.
Nam nhân vô cùng cường đại đó.
- Không được quấy rối, còn không mau tới tham kiến Lâm phong chủ đi!
Nhứ Trung Hổ nghiêm nghị, sau đó cười nói:
- Lâm Phong chủ, đây là hai tiểu nữ của ta.
- Tiểu nữ tham kiến Lâm phong chủ đi!
- Ừm.
Lâm Phàm gật đầu, cũng không có hứng thú lắm.
Rất nhanh, được quản gia đỡ, một thân ảnh từ phía xa đi tới.
- Lâm Phong chủ, đây chính là tiểu nữ Nhứ Nhu.
Nhứ Trung Hổ nói:
- Con gái, tới đây bái kiến Lâm Phong chủ nào!
Nhứ Nhu từ chỗ quản gia được biết, Lâm Phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông muốn gặp mình, nàng rất nghi ngờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Tiểu nữ Nhứ Nhu bái kiến Lâm phong chủ.
Nhứ Nhu giọng nói dịu dàng, cúi người nói.
- Cô chính là Nhứ Nhu?
Lâm Phàm tò mò quan sát, muốn nhìn cho thật kỹ, rốt cuộc thì cô gái này có ma lực gì, mà lại có thể khiến cho Huyết Luyện Tôn Giả giết người không chớp mắt nhớ thương trong lòng, đây đúng là một kỳ tích mà.
- Đúng vậy.
- Ông tránh ra, để Nhứ tiểu thư ngồi đó.
Lâm Phàm nói với Nhứ Trung Hổ.
- Vâng, vâng.
Nhứ Trung Hổ lập tức gật đầu, sau đó vội vàng để con gái ngồi vào chủ vị.
Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư thấy vậy, cảm thấy rất ngưỡng mộ và đố kỵ, các nàng không biết vì sao Lâm Phong chủ này lại tò mò về Nhứ Nhu như vậy, cho dù là dung mạo hay dáng người, các nàng có điểm nào thua kém chứ?
Lâm Phàm chống cánh tay đỡ lấy cằm, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Nhứ Nhu, còn Nhứ Nhu mặc dù không nhìn thấy nhưng vẫn nở nụ cười, xem như là đáp lễ.
- Thú vị, thật sự thú vị, nụ cười này rất ấm lòng, lẽ nào là món đồ chơi này?
Lâm Phàm nghĩ trong lòng, liên tục quan sát.
Nhứ Trung Hổ đứng ở một bên, không nói gì, mà lẳng lặng chờ đợi.
Lúc này, Lâm Phàm thì nhìn, Nhứ Nhu thì vẫn luôn cười đáp lại như vậy.
Hiện giờ coi như là hắn vừa nhìn vợ của Huyết Luyện Tôn Giả, vừa chờ đợi Huyết Luyện Tôn Giả.
Đột nhiên!
Trong cảm nhận của hắn, đã có khí tức xuất hiện, xem ra Huyết Luyện Tôn Giả tới rồi.
- Ha ha ha!
Lúc này, Lâm Phàm cười lớn lên, đi ra phía ngoài:
- Thú vị, thật đúng là thú vị, Nhứ tộc trưởng, tiểu nữ này của ông rất được, cần phải chăm sóc thật tốt, sau này, sẽ có cơ duyên lớn.
- Vâng, vâng, nhất định.
Nhứ Trung Hổ mù mờ, không biết lời Lâm phong chủ nói là có ý gì, thế nhưng ông ta đã biết, Lâm Phong chủ rất coi trọng tiểu nữ này của mình, đây chính là phúc phận lớn.
Cũng không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người, trực tiếp xé rách hư không, biến mất vào trong đó.
Trong miếu hoang.
- Cuối cùng ngươi cũng tới rồi, đến có hơi chậm đó.
Lâm Phàm xuất hiện, khi nhìn thấy vẻ mặt của Huyết Luyện Tôn Giả, liền có chút ngạc nhiên, khí tức của tên này có cái gì đó không đúng, so với trước kia, đã có sự thay đổi rất lớn.
- Không biết Lâm Phong chủ tìm bổn Tôn giả có chuyện gì, hay là muốn nói Lâm phong chủ đã suy nghĩ thông suốt, muốn đồng mưu đại sự với bổn Tôn giả?
Huyết Luyện Tôn Giả mong đợi hỏi.
- Hiện giờ bổn Tôn giả đã bắt đầu từng bước khống chế thế lực của Thiên Thần giáo, hình thành nên thế lực hoàn toàn mới, lại càng cần nhân tài giống như Lâm Phong chủ đây.
Lâm Phàm cười:
- Bổn Phong chủ mới vừa tới Nhứ phủ để gặp nha đầu kia của ngươi, nụ cười rất ấm áp, mắt nhìn quả không tệ.
Huyết Luyện Tôn Giả ngây người, sau đó cúi đầu cười:
- Đúng vậy, nàng ấy rất lương thiện, cho nên hy vọng Lâm Phong chủ có thể giúp ta giữ bí mật, ta không muốn thấy nàng ấy bị tổn thương, dù cho sau này sự việc bị bại lộ, cũng sẽ không liên lụy đến nàng ấy.
- Ôi chao, thật không giống với phong cách xử sự của Huyết Luyện Tôn Giả.
Lâm Phàm cười:
- Không cần nói nhảm nữa, lần này tới đây, ta muốn hỏi ngươi, có biết Lực Đế Chi Vương đang ở đâu không?
- Lâm Phong chủ muốn tìm Lực Đế sao?
Huyết Luyện Tôn Giả vô cùng kinh ngạc.
- Ừm, hắn vẫn còn nợ ta một khoản tiền, tìm hắn ta thu ít tiền lãi.
Hắn muốn chém chết Lực Đế Chi Chủ lắm rồi, dù sao công pháp hiện giờ đã đạt tới tối đa, cần tìm ngạnh công mới.
Đặc biệt là Lực Đế Chi Chủ này, trông không đơn giản, có tiềm năng trở thành Bán Thần, chi bằng sớm chém chết, dứt khoát cho xong.
- Lực Đế Chi Chủ là Hộ Giáo Pháp Vương của khu thứ hai, nếu như không dời khỏi vị trí, có lẽ là đang ở núi Hạc Minh.
Huyết Luyện Tôn Giả nói, hắn ta có mâu thuẫn với Lực Đế Chi Chủ, đồng thời trong những Hộ Giáo Pháp Vương giám sát hắn, cũng có Lực Đế Chi Chủ.
- Núi Hạc Minh, chốn phá địa đó, đúng là có khả năng. Có điều, nếu như ngươi biết Giáo Vương ở đâu, thì có thể nói cho ta biết.
Hiện giờ, người hắn để ý nhất chính là Giáo Vương, nếu như có thể giết chết hắn ta, thì sẽ sảng khoái hơn nhiều.
- Thật không dám giấu giếm, tung tích gần đây của Giáo Vương, trong giáo không người nào biết, ngay cả Quân Vô Thiên cũng đột nhiên biến mất khỏi địa ngục Luyện Huyết của ta, không biết tung tích.
Huyết Luyện Tôn Giả nói.
- Như vậy à? Được rồi, bổn Phong chủ đi đây. Huyết Luyện Tôn Giả, ngươi cần phải cố gắng đó, qua thời gian này, đại tông trên thế gian sẽ xảy ra rối loạn. Nếu như muốn lập tông, thì hãy nhanh lên một chút, bỏ lỡ thời gian này, thì sẽ không có lần sau nữa đâu.
Lâm Phàm nói xong, liền rời khỏi nơi đây, hiện giờ hắn muốn đi đập chết Lực Đế Chi Chủ.
Còn Huyết Luyện Tôn Giả nghe thấy lới này, liền trở nên trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận