Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 403: Không Cầu Sinh Cùng Ngày, Chỉ Nguyện Chết Cùng Ngày

Núi Hạc Minh.
Cái tên này, nghe giống như tiên cảnh chốn nhân gian, kỳ thực, sai hoàn toàn, nơi này chính là một vùng đất vô cùng hoang vắng.
Đã từng là nơi tập trug sức mạnh đứng đầu tông môn, là nơi giết chết Giáo vương của Thiên Thần giáo.
Trận chiến ấy, đã khiến cho núi Hạc Minh giống như chốn bồng lai ở nhân gian trở thành tử địa hoàn toàn không có sinh khí.
- Lực Đế Chi Vương, ra đây trả nợ đi, đã bao nhiêu tháng rồi, còn má nó giả chết gì nữa!
Lâm Phàm đứng trên đỉnh núi, chân giẫm lên tảng đá màu đen, nhìn ngọn núi hoang trước mặt gào lên.
Giọng nói tạo thành sóng âm, từ trong miệng khuếch tán ra, tạo nên chấn động, bao phủ khắp núi Hạc Minh.
Trong một động sâu dưới đất của núi Hạc Minh.
Trong đôi mắt bình tĩnh, có hung quang lóe lên, đồng thời còn có một giọng nói âm trầm, khủng bố truyền tới.
- Có người đến rồi, chúng ta nên bắt hắn lại!
- Lực Đế đại nhân trăm công nghìn việc, hãy để chúng tôi đích thân đi bắt tên hèn mọn này đưa đến trước mặt Lực Đế Pháp vương.
Đúng lúc những tên giáo đồ rục rịch chuẩn bị đi bắt tên không biết sống chết này thì một thân ảnh khổng lồ xuất hiện sau lưng của bọn họ.
Một luồng khí tức như núi Thái Sơn đè trên đỉnh đầu bao phủ lên người bọn họ.
- Tham kiến Lực Đế đại nhân.
Những tên giáo đồ này lập tức quỳ lạy trên mặt đất, nghênh đón nhân vật cường đại nhất trong lòng bọn họ.
Lực Đế Chi Chủ phát ra hung ý:
- Nói cho ta biết, các ngươi muốn làm gì?
- Pháp vương đại nhân, tên này làm ầm ĩ ở bên ngoài đã lâu, chúng tôi định đến bắt hắn ta lại, chờ Lực Đế đại nhân xử lý.
Đối với bọn họ, nơi này là núi Hạc Minh, lại càng là núi thần của bọn họ. Năm đó, Giáo vương đại nhân đời thứ nhất đã xảy ra ra trận chiến bất khuất với Viêm Hoa tông chính tại nơi này. Tuy rằng cuối cùng bị thua, nhưng với bọn họ, đây chính là chiến đấu cho lý tưởng của Thiên Thần giáo.
- Các ngươi có biết người ở bên ngoài là ai không?
Lực Đế Chi Chủ đã triển khai sát ý, sát ý này không phải là đối với Lâm Phàm ở phía ngoài, mà là đối với mấy tên đần độn này.
- Không biết, nhưng chỉ cần bất kính với Pháp Vương đại nhân, đó chính là kẻ địch, chúng tôi xin chờ lệnh để đi bắt tên kia lại.
Trong mắt mấy vị giáo đồ lóe lên vẻ hưng phấn, giống như sắp làm một chuyện gì đó rất lớn lao.
Đối với bọn họ, dám cả gan khiêu khích Pháp Vương đại nhân, tất cả đều phải chém chết, một tên cũng không để lại.
- Đúng là chết vạn lần cũng chưa đền hết tội, xem ra đều muốn bổn đế đi chết nhỉ!
Lập tức, mấy vị giáo đồ nghe thấy lời này, sắc mặt đại biến, đột nhiên ngẩng đầu, chỉ là vào khoảnh khắc ngẩng đầu lên, bọn họ liền phải chào tạm biệt thế giới này.
- Đúng là một đám ngu xuẩn.
Lực Đế Chi Vương chắp hai tay sau lưng, cho dù mấy tên giáo đồ thể hiện sự trung thành và tận tâm, cũng khó mà khiến gã ta lưu tình.
Làm thế nào mới được đây?
Lực Đế Chi Vương sợ hãi, thực lực của Lâm Phong chủ Vô Địch phong đã được lan truyền khắp nơi, ai cũng biết đến, ngay cả Bán Thần cũng không phải là đối thủ nữa rồi.
Mặc dù gã ta là Lực Đế Chi Chủ Hộ Giáo Pháp Vương của Thiên Thần giáo, thế nhưng đối mặt với một tên đã trở thành nhân vật như vậy, cũng không có bất cứ cơ hội nào để phản kháng.
Thậm chí, rất có khả năng sẽ bị đối phương tàn nhẫn đánh chết cũng không chừng.
- Pháp Vương, cứ để người này la hét bên ngoài sao?
Một đạo thân ảnh xuất hiện trong hư không, đứng ở bên cạnh dò hỏi.
- Ừm, cứ để hắn ta la hét, hiện giờ Giáo Vương của giáo ta đang bàn bạc đại sự, mặc dù bổn Pháp Vương rất muốn chém chết người này, nhưng không thể gây nên rắc rối, vẫn là tha cho hắn một lần đi.
Lực Đế Chi Vương trầm giọng nói.
Bóng đen nói:
- Đệ tử này của Viêm Hoa tông thật đúng là may mắn. Nếu như không phải như vậy, hiện giờ hắn ta đã trở thành một cỗ thi thể rồi.
Lực Đế Chi Vương chắp hai tay sau lưng, xoay người, đi vào sâu trong bóng tối.
Chỉ là bước chân vừa mới nhấc lên, tiếng nổ long trời lở đất vang lên, đá núi lăn xuống, dãy núi hoang vu này ầm ầm sụp đổ.
- Còn không ra đi, đây chính là không nể mặt rồi, vậy chỉ có thể đánh cho ngươi ra đây thôi!
Lâm Phàm đập một quyền lên mặt đất, sức mạnh kinh khủng giống như lưới lớn, phủ xuống khắp nơi, phá hủy toàn bộ vùng núi hoang ở xung quanh.
Dù sao cũng rất hoang vu, chi bằng phá hủy, khiến cho lãnh địa của Viêm Hoa tông càng thêm tuyệt vời hơn.
Lực Đế Chi Chủ đứng ở nơi đó, chỉ cảm thấy bước chân không ổn định, tảng đá khổng lồ phía trên đỉnh đầu không ngừng rơi xuống.
- Đồ khốn nạn, nếu như không phải đánh không lại ngươi, thì ta đã sớm đánh chết ngươi rồi!
Trong lòng gã ta phẫn nộ, thế nhưng cũng có chút sợ hãi, mặc dù gã ta thích chiến đấu, song cũng phải xem thực lực của đối phương đã.
Tiểu tử này, rõ ràng đã có sức mạnh áp chế thực lực Bán Thần, lại vẫn tìm một Pháp Vương như gã ta, là do trước đây đã từng bị ức hiếp một lần, ngay khi đắc thế, liền vội vã đến đây phục thù sao?
Hơn nữa, làm sao hắn biết tổng bộ của mình ở chỗ này, nhất định là đã có người tiết lộ bí mật rồi.
Người tiết lộ bí mật này không đơn giản, nhất định là ngang hàng với Pháp Vương.
Lúc này, trong đầu của hắn ta liền hiện lên bóng dáng của Huyết Luyện Tôn Giả, gần đây Thiên Thần giáo có không ít giáo đồ đột nhiên đi theo Huyết Luyện Tôn Giả, rõ ràng là có mưu đồ toan tính, mà gã ta và Huyết Luyện Tôn Giả lại có chút mâu thuẫn.
Càng nghĩ càng có khả năng, xem ra nhất định là hắn ta rồi.
- Lâm Phàm, lần trước ngươi dựa vào con rối thế thân để thoát khỏi tay của bổn đế, bây giờ, ngươi lại dám tới đây, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn thề chết không bỏ qua với giáo của ta hay sao?
Lúc này, Lực Đế Chi Chủ đã trực tiếp đánh vỡ tảng đá khổng lồ, phóng lên trời, đứng thẳng giữa hư không, ánh mắt nhìn chăm chú về phía xa.
Đột nhiên!
Sắc mặt của Lực Đế Chi Chủ đại biến, phần bụng bị dính đòn nghiêm trọng, thân hình cong xuống, đột nhiên phụt ra một ngụm máu tươi.
Ầm ầm!
Thân hình rơi xuống mặt đất, không dám tin nhìn thân ảnh lạnh lùng tàn nhẫn ở phía trên.
- Quá yếu!
Lâm Phàm siết nắm đấm, không ngờ cái tên đã từng gây ra cho mình áp lực vô tận lại trở nên yếu đuối như vậy, một quyền là có thể đánh cho nằm úp sấp rồi.
- Đồ khốn nạn!
Lực Đế Chi Chủ quát lớn một tiếng, khí thế bộc phát, hình thành sóng xung kích, đá vụn ở bên cạnh trực tiếp bị sức mạnh này khuấy vỡ.
Chỉ là, tiếng gào thét này còn chưa bộc phát ra toàn bộ sức mạnh, thì đã bị một cước của Lâm Phàm giẫm lên ngực, một ngụm máu lớn phụt ra, nằm trong hố sâu tràn đầy đường vân mai rùa.
- Đừng có đồ khốn nạn nữa, Lực Đế Chi Chủ, hiện tại ngươi thật sự quá yếu, đã khó mà vừa mắt ta rồi.
Lâm Phàm lắc đầu thở dài, đã từng đường đường là Lực Đế Chi Chủ, lại bị phế bỏ như vậy, thật sự là quá đáng tiếc.
Tội nghiệt, thật sự là tội nghiệt, tất cả những điều này, đều là do mình quá biến thái, tu vi tăng lên quá nhanh rồi.
- Làm sao có thể!
Lực Đế Chi Chủ mở to hai mắt, không dám tin, cho dù đối phương có thể đàn áp Bán Thầnnhưng sao có thể khiến mình không có chút sức nào để đánh lại như vậy?
Thậm chí, ngay cả việc đối phương đi tới trước mặt từ khi nào, cũng không thấy rõ, chênh lệch này thật sự đã lớn như vậy rồi sao?
Trực tiếp lấy chiếc nhẫn trữ vật của Lực Đế Chi Chủ đi, xem xét một hồi.
Đan dược, thiên tài địa bảo, đã không vừa mắt nữa rồi, hiện tại hắn chỉ cần công pháp của Lực Đế Chi Chủ thôi.
- Thả bổn đế ra!
Lực Đế Chi Chủ dữ tợn gào thét.
Mà Lâm Phàm thì đặt mông ngồi lên người Lực Đế Chi Chủ, cẩn thận lật xem chiếc nhẫn trữ vật.
- Chỉ là mấy món đồ chơi gì đó, tại sao tất cả đều là đồ bỏ đi vậy, không có cái nào đáng giá sao?
Lâm Phàm nói kháy, sau đó hai mắt sáng lên, cuối cùng cũng phát hiện ra thứ gì ghê gớm rồi.
Lật xem lâu như vậy, thật đúng là đã tìm được rồi.
- Chí Lực Chân Giới Công.
- Công pháp này ở đâu ra vậy?
Lâm Phàm cầm cuốn sách quý, vỗ vỗ lên mặt Lực Đế Chi Chủ hỏi.
- Thả bổn đế ra!
Lực Đế Chi Chủ lửa giận bừng bừng, gã ta sao có thể ngờ rằng, tên này lại láo xược như vậy, không chỉ vơ vét nhẫn trữ vật ở trước mắt hắn ta, còn tùy ý hỏi gã ta công pháp từ đâu ra.
Điều này khiến cho gã ta làm sao mà chịu được.
- Ơ kìa, còn không nói sao, xem ra là muốn chết rồi.
Hiện tại hắn đã lười đến nỗi không muốn nói gì thêm với Lực Đế Chi Chủ nữa, nếu không phải vì công pháp, đã sớm cho một quyền đánh chết rồi.
- Rốt cuộc ngươi muốn gì?
Lực Đế Chi Chủ hỏi, gã ta chưa muốn chết, gặp phải tên này, cũng coi như là hắn xui xẻo tám kiếp rồi.
- Công pháp, bổn Phong chủ muốn công pháp, chỉ cần ngươi nói cho bổn Phong chủ biết công pháp ngạnh công mà ngươi biết, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Lâm Phàm nói.
- Bổn đế dựa vào cái gì để tin ngươi, chẳng lẽ ngươi xem bổn đế là kẻ ngu hay sao?
Lực Đế Chi Chủ lạnh lùng nói. Mặc dù bị đối phương tàn nhẫn nghiền ép phía dưới, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không tự nhận thua như vậy.
- Lâm Phàm ta xin thề, chỉ cần Lực Đế Chi Chủ nói cho ta biết công pháp ngạnh công, ta có thể tha cho hắn ta một mạng, nếu như làm trái, sẽ bị thiên lôi đánh.
Không có chút do dự nào, trực tiếp giơ tay lên thề.
Lập tức, hư không chấn động, rõ ràng đã tiếp nhận lời thề này.
Lực Đế Chi Chủ ngây người, không ngờ đối phương đã tuyên thệ rồi.
- Như vậy là được rồi chứ, bổn Phong chủ nói được thì làm được, sẽ không làm trái lời thề thiên địa, suy cho cùng vi phạm rồi, thì sẽ bị Thiên Khiển, ngươi cho rằng với thân phận và thực lực hiện nay của bổn Phong chủ, ta sẽ cùng chết với một tên cặn bã tầng chín Thiên Cương cảnh nho bé hay sao?
Lâm Phàm mở miệng nói, cũng mặc kệ Lực Đế Chi Chủ có cảm thấy lời này rất khó nghe hay không nhưng lời nói thật sự là như vậy, không có bất kỳ giả dối hay hàm ý nào.
- Được.
Lực Đế Chi Chủ chỉ muốn sống, không ai muốn chết cả:
- Ta nói cho ngươi biết công pháp ngạnh công mà bổn đế biết, có điều, ngươi có thể để bổn đế đứng lên nói chuyện hay không?
- Không được, cứ nói như vậy đi, bổn Phong chủ đứng cũng mệt người lắm chứ.
Lâm Phàm lãnh đạm cười.
Lực Đế Chi Chủ trong lòng tức giận, thế nhưng hiện giờ kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, còn có thể làm gì được đây?
- Môn công pháp này đoạt được từ trong một bí cảnh, nghe đồn sức mạnh cực cao, có thể đến một chỗ tên là Chân Giới nhưng bổn đế không biết, mà môn công pháp này, bổn đế cũng chỉ mới tu luyện tới tầng thứ tư, tác dụng kỳ diệu vô tận trong đó có...
Bởi vì có lời thề, Lực Đế Chi Chủ xem như là đã tin tưởng vào lời Lâm Phàm nói, do đó không hề giữ lại mà nói hết ra.
Đồng thời, còn nói ra một số ngạnh công, chỉ là, những ngạnh công này đối với Lâm Phàm, cũng không ra làm sao, chỉ xem là bình thường mà thôi.
- Ngươi nói Chí Lực Chân Giới Công này rất khó tu luyện sao? Từ sau tầng năm, sẽ tạo thành áp lực cực đại đối với cơ thể?
Lâm Phàm hỏi.
- Đúng vậy, những gì bổn đế nên nói, đều đã nói rồi, có thể thả bổn đế ra rồi chứ?
Lực Đế Chi Chủ gật đầu, đối mặt với tiểu tử này, căn bản không có bất kỳ lực đánh lại nào.
Điều này khiến cho gã ta rất không cam lòng, đã từng trấn áp tiểu tử này chỉ trong nháy mắt mà thôi, thế nhưng hiện tại, chênh lệch đã quá lớn rồi.
- Ngươi nhìn bầu trời kìa, có phải rất đẹp hay không?
Chỉ thấy trong hư không, một vòng xoáy đen thui đang được ngưng kết, thiên uy huy hoàng hùng dũng hạ xuống.
Lực Đế Chi Chủ dữ tợn gầm lên giận dữ:
- Ngươi muốn làm gì? Cái tên điên này, ngươi muốn làm trái lời thề sao, cho dù ngươi có con rối thế thân, cũng không có bất cứ tác dụng nào đâu.
- Lực Đế Chi Chủ, ta và ngươi mặc dù không thể sinh cùng ngày cùng giờ nhưng có thể chết cùng ngày cùng giờ, cũng không tệ, ngươi gặp may rồi đó.
Lâm Phàm cười, rất bình tĩnh ngồi lên trên người Lực Đế Chi Chủ, chờ đợi Thiên Khiển tới.
Ầm!
Thiên Khiển rơi thẳng xuống, thiên uy huy hoàng bộc phát.
- Không...
Lực Đế Chi Chủ mở to hai mắt, hoàn toàn không dám tin.
Lập tức, tiếng vang khổng lồ bạo phát.
Dưới Thiên Khiển, tất cả đều hóa thành tro tàn, một cái hố sâu xuất hiện ở nơi đó, chứng minh nơi này đã từng xảy ra tình huống rất kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận