Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 409: Đứng Ra Làm Chủ Cho Tông Ta

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Bây giờ điểm tích lũy mới chỉ có mấy ngàn, thật sự là quá ít, phải tìm một chỗ để nâng điểm tích lũy lên mới được.
Lâm Phàm đang lơ lửng trên không chẳng có mục đích tìm kiếm gì cả. Không ổn, thật lãng phí thời gian. Từ chỗ Lực Đế lấy được "Chí Lực Chân Giới Công" cho tới bây giờ vẫn chưa hề tu luyện qua, một môn công pháp cũng không thể tu luyện. Hắn cảm thấy đây là một sự sỉ nhục.
Im lặng một lúc thì hắn lập tức nghĩ rằng đã không thể đến Thánh Đường Tông rồi, vậy thì đến Nhật Chiếu Tông thôi. Lần trước đến là bởi vì thực lực chưa đủ nên không dám hành động lỗ mãng nhưng lần này thì muốn làm như vậy.
- Hừ! Nhật Chiếu Tông trước kia xấc xược, ngạo mạn, bây giờ bổn Phong chủ ngay cả Bán Thần cũng không sợ thì còn có thể sợ các ngươi hay sao.
Sự im lặng bi thương bên trong Nhật Chiếu Tông còn chưa kịp thư thả, lại lần nữa bị Lâm Phàm nhìn trúng.
- He he, ta tới đây.
Lúc này, tâm trạng của hắn rất là vui vẻ, một thứ cảm giác thoải mái không nói thành lời, thực lực hiện tại của mình đến Nhật Chiếu Tông làm càn thì có bị tính là ức hiếp người khác không? Hắn thấy dựa vào tu vi mình tăng lên, đó căn bản không phải là đi ức hiếp người khác. Lâm Phàm lập tức đi về phía trời đất xa xa đằng kia.
Chuyện Thánh Đường Tông giao nộp tiền chuộc bốn vị quân chủ nay đã truyền đến tai các tông môn lớn khác. Một vài tông môn hạng trung hoặc là tông môn nhỏ đều có suy nghĩ khác thường.
Bọn họ đã từng bị Thánh Đường Tông chèn ép đến mức không ngóc đầu lên được, tình thế bắt buộc không thể nói không dựa vào Thánh Đường Tông. Viêm Hoa Tông đối với bọn họ mà nói quả thực là tông môn lớn, nhưng cũng chỉ là về mặt lãnh thổ và số người thôi, thực lực của cả tông môn lại kém. Bây giờ tin tức này truyền ra lại khiến không ít tông môn có lựa chọn khác. Phong Chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa Tông, một người nghiền nát năm Bán Thần gồm bốn người của Thánh Đường Tông, một người của La Sát Tông mà Thánh Đường Tông và La Sát Tông đều chấp nhận giao nộp tiền chuộc. Lúc bọn họ nghe được tin này còn không dám tin, bây giờ tin tức vô cùng chính xác nên không thể không tin.
Bởi vậy, khắp nơi bốn phương tám hướng đều có sứ giả mang theo ý định của tông chủ xuất phát đến Viêm Hoa Tông. Nghe nói, Viêm Hoa Tông là một tông môn thấu tình đạt lý, có cảm giác rất an toàn, sẽ không chèn ép người ta, so với Thánh Đường Tông thì tốt hơn rất nhiều. Nhất là Viêm Hoa Tông hiện này còn chưa hoàn toàn nổi lên nhưng đã có dấu hiệu, cho nên ngay lúc này cần phải giữ được mối quan hệ đó, so với lúc Viêm Hoa Tông thực nổi lên mới đi tạo quan hệ thì bây giờ tốt hơn gấp trăm lần.
Thoáng một cái qua mấy ngày, Nhật Chiếu Tông xảy ra chuyện rất lớn.
- Bộp!
- Khinh người quá đáng, hắn coi tông môn ta không ra gì.
Tông chủ Nhật Chiếu Tông đột nhiên ném hộp gỗ trong tay xuống đất, hai mắt giống như muốn phun lửa.
- Tông chủ, thân thể quan trọng hơn.
Cơ Uyên trưởng lão vội vàng trấn an nhưng vẻ mặt cũng vô cùng tức giận, ông ta không nghĩ tên tiểu tử Viêm Hoa Tông kia lại tới Nhật Chiếu Tông bọn họ gây sự, mà lần này lại còn là trắng trợn gây sự. Tông chủ tức giận nói:
- Thân thể, giữ thân thể này thì có tác dụng gì? Tại sao lại để hắn ngông cuồng như thế, chẳng lẽ tông ta không có ai ngăn cản được hắn hay sao?
Xung quanh các trưởng lão đều lắc đầu thở dài, phiền não vô cùng. Việc này đúng thật là không ai có thể ngăn cản được, rong lòng đau như chảy máu nhưng lại bất lực.
Một vị trưởng lão đứng dậy phẫn nộ nói:
- Tông chủ, chúng ta liều mạng với hắn, dù không địch lại nhưng cũng muốn cho hắn biết tông của chúng ta không phải dễ đụng vào.
- Được, ngươi đi thực hiện những lời ngươi vừa nói đi.
Tông chủ đã bị sự tức giận làm cho đầu óc choáng váng, ngay lập tức mở miệng nói. Vị trưởng lão kia đứng tại chỗ, vẻ mặt mơ hồ nhìn tông chủ, hình như là không dám tin tông chủ sẽ nói ra lời như vậy. Cái con mẹ nó không phải là vẻ vang gì đâu mà là đưa đầu cho tên kia chặt đó. Cơ Uyên xua tay với vị trưởng lão này:
- Tông chủ, việc này không thể chờ, nhất định phải tìm người giúp một tay, nếu không tông chúng ta sẽ bị tên hỗn trướng này phá tan. Hiện tại đã có ba chỗ hiểm yếu bị hắn phá hủy rồi, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì đệ tử tông ta sau này ngay cả nơi lịch luyện cũng không có đâu.
Nói đến đây, tâm của Cơ Uyên cũng thấy đau. Việc này thật là táng tận lương tâm, đây chính là chặt đứt kế sinh nhai tương lai của tông môn.
- Đúng vậy, tìm Thiên Tông Điện. Chúng ta là thành viên của Thiên Tông Điện, bọn họ không thể không giúp chúng ta.
Tông chủ vội vàng nói, ánh mắt toàn là tơ máu.
Hai ngày trước lúc nghe được tin tức của Lâm Phàm, gã không thể tin được, sau khi đã được chứng thực thì không nghĩ tới hắn đang phá phách ở Nhật Chiếu Tông.
Cơ Uyên chờ lệnh:
- Tông chủ, việc này cứ giao cho sư đệ xử lý, sư đệ tự mình đi một chuyến đến Thiên Tông Điện, dù thế nào cũng mời cường giả của Thiên Tông Điện đến ngăn lại hành động này của hắn.
- Sư đệ, vất vả cho ngươi rồi. Sư đệ Miyamoto không còn, chúng ta lại không có cách nào báo thù cho đệ ấy, là sư huynh ta cũng thấy đau long. Bây giờ tên hỗn trướng này lại lần nữa đến Nhật Chiếu Tông quấy phá, xem tông ta như công viên, như ở chỗ không người. Quả thật là chết vạn lần cũng chưa đền hết tội!
Tông chủ đau đầu nhức óc, khóe mắt cũng có nước mắt chảy xuống, cảm thấy bất lực. Tông môn không có cường giả Bán Thần trấn thủ, chính là phải chịu sự bắt nạt như thế này.
Nhắc tới chuyện cũ, tâm Cơ Uyên cũng không chịu đựng nổi, sau đó vội vàng rời đi:
- Sư huynh, kiên trì chịu đựng, đệ rất nhanh sẽ trở về thôi.

Rừng rậm ở một nơi nào đó.
Có một tế đàn, xung quanh con dân Nhật Chiếu Tông đang quỳ lạy dường như là đang cầu nguyện, bên trên tế đàn kia đặt rất nhiều loại gia súc.
- Ầm ầm!
Âm thanh vang dội truyền đến. Con dân đang quỳ lạy phấn khởi vô cùng, bọn họ biết đây là thần sắp tới. Ở nơi xa mặt đất rung chuyển, một con yêu thú khủng long to lớn xuất hiện bất ngờ, bên trong đôi mắt màu máu kia lóe ra ánh sáng màu đỏ, lộ ra sự cuồng bạo, tàn nhẫn.
- Những con giun dế này lại đến dâng lên thức ăn ngon, những kẻ đần độn!
Tâm trạng yêu thú khủng long không tệ nên rất nhanh chóng xuất hiện.
- Thần!
- Vị thần vĩ đại, giá lâm!
Yêu thú khủng long to lớn nhìn lướt qua những con người tầm thường nhỏ bé kia, sau cùng ánh mắt tập trung nhìn những con gia súc bên trên tế đàn, mở cái miệng to như chậu máu ra một ngoạm nuốt hết.
Đột nhiên một bóng người xuất hiện, một quyền đánh vào mặt yêu thú khủng long, sức mạnh kinh khủng bộc phát, con ngươi nó to như cái đèn lồng đột nhiên lồi ra, cuối cùng phịch một tiếng, đầu nổ tung.
Con dân Nhật Chiếu Tông nhìn thấy màn này trước mặt thì đều mở to hai mắt, đứng ở dưới nhốn nháo, thần của bọn họ bị một quyền của hắn đánh chết rồi.
- Thì ra là con dân của Nhật Chiếu Tông.
Lâm Phàm lơ lửng giữa không trung nhìn xuống phía dưới.
Những người kia nhìn thấy tên quái dị trên không trung, bị dọa đến run lẩy bẩy. Giết thần của bọn họ thì đó nhất định là ác ma.
Hắn đang tự hỏi có nên giết chết đám người này hay không, dù sao thì Nhật Chiếu Tông cũng xúc phạm đến Viêm Hoa Tông nhiều như thế mà.
- Cút đi, bổn Phong Chủ không giết người tay không tấc sắt.
Cuối cùng, hắn vung tay lên tạo ra cơn gió lốc thổi bay con dân của Nhật Chiếu Tông tới nơi khác.
Lúc này tất cả đều trở nên yên tĩnh. Nhìn điểm tích lũy của mình đã đạt được hai trăm ba mươi ngàn, Lâm Phàm nghĩ:
- Không tồi, đúng thực là không tồi, Nhật Chiếu Tông thật đúng là chỗ tốt, có thể tha hồ giết yêu thú.
Tâm trạng của hắn bây giờ rất tốt, hắn phá hư mọi thứ nhưng lại không cảm thấy tội lỗi. Đã từng có lúc còn phải đấu một trận với một vài đệ tử bình thường của Nhật Chiếu Tông nhưng bây giờ, một cái trừng mắt có thể lập tức khiến cho trời long đất lở.
- Haiz, chuyện hối tiếc trong cuộc sống không có cách nào quên được.
Lâm Phàm cảm thán, đã từng cố gắng tu hành, chính là muốn đấu một trận với những đệ tử tinh anh của các tông lớn nhưng người tính không bằng trời tính. Mẹ nó, ai mà biết được mình tu hành nhanh như vậy. Bây giờ chẳng cần đấu với những đệ tử đó mà hiện tại có thể đánh một trận với các đại lão của tông môn lớn rồi. Nhanh quá đôi khi cũng là một cái tội.
- Éc! Éc!
Lúc này, có tiếng heo truyền đến. Ngẩng đầu nhìn thì ra trong tế đàn thô sơ kia có vài con heo và một ít gà vịt.
- Trời cũng không còn sớm, thôi thì đêm này ở chỗ này vậy, ăn sườn lợn rán và uống canh gà cũng là một sự lựa chọn tốt.
Lấy ra Thiên Hà Vương Đỉnh, một cái chảo bắt đầu chuẩn bị đồ ăn cho tối nay. Về phần lĩnh ngộ công pháp cũng không vội, không có khổ tu thì tất cả đều là chuyện phí công vô ích.

Hôm sau, tại Thiên Tông Điện.
Cơ Uyên mang theo oán hận và lửa giận, dốc hết sức mạnh của mình cuối cùng cũng tới Thiên Tông Điện.
Còn chưa đặt chân xuống Thiên Tông Điện, ông ta đã bắt đầu hô lên.
- Khinh người quá đáng mà, Viêm Hoa Tông khinh người quá, xin các vị đại nhân ở Thiên Tông Điện đứng ra làm chủ cho tông của ta.
Âm thanh bi thương vang vọng trời đất.
Lúc đầu, có một ít phán quyết muốn ra mặt nghênh đón nhưng khi nghe tới Viêm Hoa Tông, lông tơ trên người đều dựng đứng lên. Gần đây danh tiếng Viêm Hoa Tông nổi vô cùng, nhất là Vô Địch phong - Lâm Phàm kia. Càng kinh khủng hơn, những phán quyết như bọn họ nào dám gây chuyện, cho nên đối với người đến cầu cứu, tất cả đều làm như không biết, tránh không kịp, làm sao có thể ra ngoài nghênh đón.
Cơ Uyên đứng ở sân lớn của Thiên Tông Điện lớn tiếng hô hào nhưng phát hiện không ai để ý tới gã. Những người ở phía xa nhìn thấy gã cũng đều trốn đi, tránh gã như tránh ôn thần vậy.
- Nhật Chiếu Tông là một thành viên của Thiên Tông Điện, bây giờ tông môn đang bị tên tặc tử Vô Địch phong của Viêm Hoa Tông quấy phá, thỉnh xin các vị đại nhân Thiên Tông Điện đứng ra làm chủ cho tông ta!
Cơ Uyên nước mắt lã chã, khóc lóc kể lể. Đường đường là trưởng lão đứng đầu của Nhật Chiếu Tông, bây giờ hoàn toàn không biết xấu hổ, chỉ muốn dùng sự bi thảm này đổi lấy sự đồng tình để Thiên Tông Điện ra tay, nhanh chóng bắt tên tiểu tử kia lại.

Thẩm Phán Đường của Thiên Tông Điện.
- Hỏng, hỏng rồi, Cơ Uyên của Nhật Chiếu Tông tới, hơn nữa lại là việc liên quan đến Vô Địch phong Lâm Phàm của Viêm Hoa Tông, cái này ai nhận?
Thẩm phán Thái Nhật của Âm Dương Tông dò hỏi. Gã đã bị Lâm Phàm dọa một trận, không muốn bị hù lần thứ hai đâu. Thẩm phán Sát Ma bị tên kia một quyền đấm chết, Bán Thần của La Sát Tông đến Viêm Hoa Tông nhanh chóng bị tiểu tử kia trấn áp, cuối cùng tông môn vẫn phải chuộc về. Hung ác như vậy thì con mẹ nó ai dám chọc chứ.
Lúc này Thẩm phán Thái Nhật nói:
- Thẩm phán Tuyên Vũ, ngài là thẩm phán đứng đầu, việc này xin ngài hãy ra mặt.
- Ta...
Thẩm phán Tuyên Vũ trừng mắt, bụng nghĩ "ta * con mẹ ngươi", gã đã thoát được nỗi đau Tang Đồ, gần đây mới thu nhận một đồ đệ nhỏ mà cũng khiến gã quên mất bộ dáng đệ tử trước của mình.
Thời gian trôi qua, không khí lúc này không quá thoải mái chút nào.
Bây giờ thẩm phán Thái Nhật bảo gã đi nghênh đón trưởng lão Cơ Uyên của Nhật Chiếu Tông, đời nào chứ, trừ khi não gã có phân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận