Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 416: Lời Đồn Là Không Thể Tin

Nguồn: TruyenYY
Nhóm: TTTV
-----------------
- Có khách quý tới muốn gặp ngươi, tới đại điện đi.
Lâm Phàm tiếp tục tu luyện thề không sáng tạo ra công pháp thì không ra ngoài nhưng bên tai đột nhiên truyền tới âm thanh cắt đứt suy nghĩ của hắn.
- Khách quý? Muốn gặp ta?
“Nằm mơ đi, thời gian tu luyện còn không đủ, nào có thời gian gặp khách quý khỉ gió gì.”
Hắn không thèm đáp lại, tiếp tục trầm tĩnh vào đại dương tu luyện, chỉ có tu luyện mới có thể cho hắn cảm giác, cuộc sống của mình còn rất nhiều đường phải đi.
Trong đại điện, Hỏa Dung cười nói:
- Bạch Tùng trưởng lão, Già Thánh trưởng lão xin chờ một lát, Lâm phong chủ lát nữa sẽ tới, mời hai người uống trà trước.
- Được được.
Hai vị trưởng lão nâng chung trà lên nhấp qua một ngụm.
Đại Diễn tông và Đại Hùng Bảo tông với Viêm Hoa tông trước đó chưa từng qua lại. Chỉ là tông môn trên thế gian có vô số, phát triển đơn độc bế quan tỏa cảng tông môn là hành động không hề sáng suốt, không thể nào đuổi kịp sự biến hóa của các tông môn khác, cho nên giữa các tông môn lớn vẫn rất cần có sự giao lưu. Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Hỏa Dung hơi lộ vẻ xấu hổ, tên nhóc kia sao còn chưa tới không phải đã thông báo rồi sao, nếu còn không tới nữa thì sẽ mất mặt với tông môn khác, làm cho người ta nghĩ rằng Viêm Hoa tông vô lễ, không biết đạo đãi khách.
Bạch Tùng trưởng lão và Già Thánh trưởng lão nhìn nhau cười khổ không thôi, không ngờ Viêm Hoa tông cũng không quá coi trọng bọn họ.
- Hai vị, xin chờ một chút lão phu tự mình đi xem rốt cuộc Lâm phong chủ đang bận chuyện gì.
Hỏa Dung chuẩn bị tự mình đi qua một chuyến, nhưng lúc vừa mới đứng dậy thì đã có một bóng người từ ngoài cửa đi vào.
- Xin lỗi, xin lỗi đã để các vị đợi lâu.
Lâm Phàm tươi cười đầy mặt từ ngoài đi vào. Hắn vốn không tính tới, nhưng suy tính một chút thì biết tông khác tới đây là muốn thiết lập quan hệ ngoại giao, thân làm một đệ tử của Viêm Hoa tông mặc dù thực lực cường hãn đứng nhì tông môn thì cũng không được kiêu ngạo. Huống hồ bản thân hắn cũng không phải là một người kiêu ngạo.
Đệ tử Đại Diễn tông đi theo ghi lại tình huống gặp mặt, đồng thời còn ghi lại tình hình cụ thể của Viêm Hoa tông. Sau khi trở về tông môn vẫn phải chỉnh lý sau đó mới thông cáo rộng rãi cho con dân trong tông môn biết rõ tình huống ngoại giao.
Lúc đầu, Hỏa Dung trưởng lão mời phong chủ Vô Địch phong qua nhưng thời gian đã lâu mà còn chưa thấy tới, tên đệ tử đó đã định ghi lại là: Lâm phong chủ của Vô Địch phong - Viêm Hoa tông ngạo mạn coi thường tông nhỏ, tự cao tự đại. Có điều hiện giờ người đã tới nên y dừng bút muốn xem Lâm phong chủ trong lời đồn rốt cuộc là người như thế nào.
- Tới rồi?
Hỏa Dung hỏi nhưng trong giọng điệu vẫn còn chút oán trách.
Dù sao để cho Đại Diễn tông và Đại Hùng Bảo tông đợi chờ lâu như vậy quả thực hơi quá đáng.
Tuy hai tông môn đó nhỏ yếu thật nhưng nếu người ta đã tới Viêm Hoa tông để thiết lập quan hệ ngoại giao thì không nên lơ người ta như vậy.
- Dạ tới rồi, cũng xin hai vị sứ giả lượng thứ. Lâm Phàm ôm quyền - Bản phong chủ nghe nói hai vị sứ giả tới thăm trong lòng vui mừng cho nên đi chọn lựa một ít lễ vật chuẩn bị đưa cho các đệ tử đi theo. Không ngờ thời gian lựa chọn có hơi dài, cũng may cuối cùng đã chọn được.
Lúc này, Lâm Phàm lật bàn tay đan dược bay ra, đều là đan dược huyền giai thượng phẩm, sau đó phân ra cho đệ tử của hai tông môn, mỗi người mấy viên.
- Các vị đường xá xa xôi cũng đã mệt nhọc rồi, chút thành ý không nên để trong lòng.
Chiêu này làm tới hoàn mỹ khiến Hỏa Dung trưởng lão cũng nhìn tới trợn mắt há miệng. Tên này biết làm người như vậy từ lúc nào thế, còn biết tặng lễ nữa kìa. Nhìn nụ cười như gió mùa xuân kia đi, rất hài hòa, thật sự là do tên nhóc đó biểu hiện ra sao? Nếu như bản tính hắn thật sự là vậy thì sao lại gây ra nhiều chuyện như thế.
Đệ tử đi theo của Đại Diễn tông và Đại Hùng Bảo tông nhìn đan dược trong tay, đều tỏ ra bối rối. Tông môn bọn họ cũng không giàu có, không hơn không kém Viêm Hoa tông là bao, mấy viên đan dược huyền giai thượng phẩm trong tay mỗi người hiện giờ còn giàu có hơn toàn bộ số gia sản của bọn họ cộng lại.
Vui sướng, hài lòng.
- Tạ ơn, Lâm phong chủ. - Đệ tử đi theo của hai tông vô cùng sung sướng.
- Không có gì, không có gì, ngược lại còn khiến các vị đợi lâu. Sau này nếu đã thiết lập quan hệ ngoại giao rồi thì chính là người một nhà, không cần khách khí.
Lâm Phàm cười ha hả xua tay, sau đó ngồi qua một bên hỏi:
- Không biết hai vị sứ giả tìm ta có chuyện gì?
Hỏa Dung ngây người nhìn Lâm Phàm. Bội phục, vô cùng bội phục, biểu hiện này thật không thể xoi mói. Ông thật sự là sợ lúc tên nhóc này tới lại không coi ai ra gì, khí thế hừng hức làm cho sứ giả hai tông thấp kém không đáng một đồng. Hiện tại xem ra là ông suy nghĩ nhiều rồi.
- Nghe đại danh Lâm phong chủ đã lâu, nay mới có dịp gặp mặt, quả là danh bất hư truyền. Những lời đồn bên ngoài đúng là không tin được. - Bạch Tùng trưởng lão lên tiếng.
- Ha ha ha. - Lâm Phàm nở nụ cười - Bên ngoài chỉ là lời đồn mà thôi, nghe giải trí cũng được.
Già Thánh trưởng lão kính nể nói:
- Bội phục, bội phục, nếu không phải thật sự gặp mặt thì đúng là có thể bị lời nói của Thánh Đường tông lừa gạt rồi.
- Việc này không cần để trong lòng, Thánh Đường tông tới tông ta gây chuyện lại bị thất thế, trong lòng còn khúc mắc là chuyện bình thường. Còn chuyện bọn họ nói thế nào, bản phong chủ lại không để trong lòng, người hiểu vĩnh viễn hiểu rõ, mà người không biết thì vĩnh viễn không hiểu. - Lâm Phàm lạnh nhạt nói, bộ dạng rất bình tĩnh.
Hỏa Dung ngồi bên kia không còn lời nào để nói. Ông dần dần nhìn mà thấy mơ hồ, tên nhóc này uống nhầm thuốc hay sao mà lại lập tức thay đổi cách ăn nói như vậy.
Đệ tử ghi chép của hai tông không tự chủ mà gật đầu sau đó ghi chép lại. Bọn họ là lần đầu tiên gặp được Lâm phong chủ trong lời đồn, cảm giác người này biết nhìn xa trông rộng, đối xử với mọi người bình thản mà tao nhã.
Bạch Tùng và Già Thánh liếc nhau đều cảm thấy Lâm phong chủ của Vô Địch phong, suy nghĩ: “Viêm Hoa tông này không tồi, vị trí tông chủ của Viêm Hoa tông sau này chắc chắn là người này rồi.”
Nếu như thiết lập quan hệ ngoại giao thì sau này tất nhiều sẽ rất tốt đẹp.
Bạch Tùng ôm quyền:
- Hỏa Dung trưởng lão, Lâm phong chủ, lần này ta đến đây là đại diện cho tông môn muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Viêm Hoa tông, đạt được nhận thức chung tìm kiếm phát triển. Không biết ý của quý tông như thế nào?
Hỏa Dung không nói gì mà nhìn về phía Lâm Phàm, ý tứ rất rõ ràng. Nói đi, ngươi nói tiếp đi, ngươi nói chuyện rất êm tai nên việc này giao cho ngươi. Lâm Phàm liếc mắt nhìn Hỏa Dung thầm nở nụ cười trong lòng. Bản tin thời sự 30 phút kiếp trước không phải chỉ xem chơi.
Hắn lập tức đổi sắc mặt, ý cười dạt dào, nói:
- Tốt, đây là chuyện tốt, cũng là vinh hạnh của tông ta. Bế quan phong ấn tông môn không phải là chuyện sáng suốt, tôn chỉ của tông môn ta cũng là tìm kiếm thiết lập quan hệ ngoại giao, chung tay phát triển tông môn, phấn đấu nỗ lực vì hòa bình.
- Đại Diễn tông và Viêm Hoa tông thiết lập quan hệ ngoại giao sẽ mang tới lợi ích khổng lồ đối với đệ tử và con dân cả hai tông, không có lý nào lại không đồng ý cả. - Lâm Phàm nói xong cũng cảm giác đầu óc mình không tồi, nói cực lưu loát hoàn toàn không có vấn đề gì.
Bạch Tùng nghe xong những lời này cũng ngây ngẩn cả người. Ông ta chưa từng nghe thấy kiểu nói mới lạ như thế nhưng ông ta vẫn nghe hiểu ý, Viêm Hoa tông rất hoan nghênh chuyện này.
- Đại Hùng Bảo tông cũng hy vọng có thể thiết lập quan hệ ngoại giao với Viêm Hoa tông, phát triển cộng đồng tông môn. - Già Thánh trưởng lão lên tiếng.
Lâm Phàm cười nói:
- Vô cùng hoanh nghênh, từ khi Viêm Hoa tông xây dựng tới nay vẫn luôn tìm kiếm tông môn có cùng chí hướng để thiết lập quan hệ ngoại giao, giữ gìn hòa bình thế gian.
- Bây giờ có thể được Đại Diễn tông và Đại Hùng Bảo tông để mắt tới là vinh hạnh của Viêm Hoa tông chúng ta.
- Lâm phong chủ khách khí, có thể thiết lập quan hệ ngoại giao với Viêm Hoa tông cũng là vinh hạnh của ta.
Hai sứ giả cũng vội vàng đáp lại.
Mà đệ tử ghi chép của hai tông thì không ngừng múa bút. Bọn họ phát hiện Lâm phong chủ của Viêm Hoa tông quả thực không tầm thường, còn mấy lời đồn chung quy không thể tin, chỉ có gặp nhìn thấy tận mắt mới biết thật giả.
Hàn huyên hồi lâu trong điện thường thường có tiếng cười truyền ra, hiển nhiên ba tông trò chuyện rất hài lòng.
- Bạch Tùng trưởng lão, Già Thánh trưởng lão lần đầu tiên tới Viêm Hoa tông hiển nhiên còn chưa đi thăm thú hết. Hay là để ta dẫn các vị đi ngắm nhìn xung quanh một lát nhỉ.
Lâm Phàm khách khí nói, chính nghĩa, tinh thần hiếu khách khiến người ta vô cùng thoải mái, thậm chí còn khiến trưởng lão hai tông cảm giác Lâm phong chủ của Viêm Hoa tông thật sự là quá hiếu khách, làm cho bọn họ có phần ngượng ngùng.
Đồng thời bọn họ cũng thầm cảm thán, quả thật là khác biệt. Bọn họ cũng từng đi tới những tông môn khác, nhưng không phải là bị người ta coi thường thì cũng bị bắt đợi chờ.
Chuyện đó khiến bọn họ cảm thấy khuất nhục và không vui nhưng bọn họ tự biết thực lực tông môn mình không đủ, bị người ta coi thường cũng là chuyện bình thường. Sau khi tới Viêm Hoa tông lại là tình cảnh hoàn toàn khác. Tuy Lâm phong chủ còn chưa bước vào Bán Thần kỳ, nhưng thực lực bản thân còn lợi hại hơn cả Bán Thần, đại nhân vật như vậy tự mình tiếp đãi bọn họ thật sự khiến bọn họ thụ sủng nhược kinh.
Ngay cả các đệ tử đi theo cũng cảm giác được Viêm Hoa tông coi trọng, cũng cảm thấy rất tự hào.
- Hỏa Dung trưởng lão, bảo các sư đệ ngự thiện của tông môn lấy nguyên liệu nấu ăn tốt nhất ra chuẩn bị tiệc rượu đi. - Lâm Phàm nói.
- Được. - Hỏa Dung thực sự là không hiểu được tên nhóc này rốt cuộc là giả bộ hay thật lòng. Biểu hiện này không giống ngày thường chút nào.
- Ây, Lâm phong chủ như vậy quá khách khí rồi, làm đơn giản thôi không cần phô trương lãng phí. - Bạch Tùng trưởng lão nói.
Lâm Phàm vỗ vai Bạch Tùng trưởng lão:
- Sao có thể như vậy được, các vị tới đây chính là khách quý, chiêu đãi đơn giản chẳng phải là nói tông môn ta không coi trọng các vị. Phải tổ chức long trọng mới thể hiện được sự coi trọng của tông môn ta với các vị.
- Lâm phong chủ khách khí.
Bạch Tùng trưởng lão và Già Thánh trưởng lão không biết nên nói gì nữa, chỉ có thể luôn miệng nói khách khí. Lời đồn quả nhiên là lừa người, chắc chắn là do Thánh Đường tông dựng lên để bôi đen Lâm phong chủ. Bây giờ nhìn đi, người ta đối xử lễ phép nhiệt tình với mọi người, hiếu khách bao nhiêu, tốt đẹp cỡ nào, không hề giống lời đồn. Dùng lương tâm mà nói, nếu Viêm Hoa tông tới tông môn bọn họ cùng chưa chắc có thể được chiêu đãi như vậy. Đồng thời, quyết tâm thiết lập quan hệ ngoại giao với Viêm Hoa tông của hai tông càng thêm sâu sắc hơn.
Phong chủ của tông môn hiếu khách như vậy, thì việc Viêm Hoa tông cường thịnh là chuyện đương nhiên không sai rồi. Hơn nữa yêu thích hòa bình cũng là tâm nguyện của tông môn bọn họ, các đại tông môn chung sống hòa bình chính là tâm nguyện của bọn họ.
Ngày hôm sau!
Cửa sơn môn.
- Đáng tiếc không thể chiêu đãi các vị thêm một đoạn thời gian nữa. - Lâm Phàm tiếc hận nói.
- Đa tạ sự khoản đãi của quý tông, chỉ là chuyện thiết lập quan hệ ngoại giao không thể chậm trễ, chúng ta còn phải trở về bẩm báo. Chờ ngày khác sau khi thiết lập quan hệ ngoại giao, cũng mời Lâm phong chủ tới tông ta làm khách, tông môn chún ta nhất định sẽ vô cùng hoan nghênh.
Bạch Tùng cảm thán nói. Tuy chỉ ở đây một ngày nhưng ông ta cũng đã cảm giác được sự cường đại của Viêm Hoa tông rồi.
- Đâu có đâu có, nếu các vị đã vội thì bản phong chủ cũng không giữ lại nữa, đi đường cẩn thận. - Lâm Phàm lộ ra biểu tình không nỡ.
Vẻ mặt này khiến cho đệ tử hai tông cảm thán Lâm phong chủ nhiệt tình như lửa, thật sự khiến bọn họ ngại ngùng. Đây là lần đầu tiên bọn họ được coi trọng tới như vậy khi ra ngoài tìm kiếm tông môn thiết lập quan hệ ngoại giao.
Đáng khắc ghi trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận