Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 423: Ta Không Phải Tên Lâm Phàm Đẹp Trai Rạng Ngời Kia

Trong lòng Tông chủ Hải Thần tông sợ hãi, con rồng Komodo Bán thần cảnh đã vượt quá cực hạn của hắn ta, khó mà sánh cùng. Có thể chống đỡ đến giờ cũng là bởi có những sư đệ đồng môn khác ra tay giúp đỡ, thu hút sự chú ý của nó. Có điều lúc này toàn bộ trưởng lão đứng đầu Tông môn đều bị nghiền ép, không có sức đánh trả, chỉ còn lại hắn ta một mình đối mặt, như thế này thì đánh kiểu gì.
Chính vào khoảnh khắc hắn ta thất thần, trên không trung nổ tung, cái đuôi khổng lồ của rồng Komodo quét tới, giống như chia trời đất thành hai nửa, cuồng phong mãnh liệt cuốn tới, căn bản không có cách nào để trở tay.
- Diệt tông rồi.
Hắn ta tuyệt vọng, đối diện với con yêu thú bán thần này, hắn ta đã chẳng có bất kỳ con đường phản kháng nào nữa.
Ầm!
- Giữa ban ngày ban mặt, há có thể làm loạn Tông môn nhà người ta.
Tông chủ Hải Thần tông đột nhiên mở mắt, chỉ nhìn thấy một người đang lơ lửng trước mặt, một tay ngăn cản cái đuôi khổng lồ của rồng Komodo, ngạo nghễ trôi lơ lửng trên bầu trời. Tư thái bậc này vậy mà sáng chói đến lóa mắt. Trong lòng Tông chủ Hải Thần tông rung động, không hề sợ hãi, còn kích động muốn rải hoa chào đón. Thật không ngờ sẽ có người xuất hiện, hơn nữa một tay ngăn cản cái đuôi khổng lồ của rồng Komodo, thực lực bậc này thật không hề bình thường.
- Xin hỏi, ngài là?
Tông chủ Hải Thần tông kính cẩn hỏi, cường giả như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường.
Cánh tay Lâm Phàm khẽ rung, đánh văng cái đuôi đồ sộ kia ra, sau đó đưa lưng về phía đối phương, chắp hai tay ra sau lưng, ngữ khí dửng dưng.
- Ta là ai không quan trọng, đi ngang qua đây phát hiện có yêu thú hoành hành gây tai họa cho chúng sinh, không thể ngồi nhìn mà không quản. Hôm nay phải thay trời hành đạo, chém chết con yêu thú này tại đây, trả lại cho thế giới này một bầu trời sáng sủa.
Không phải giọng nói cố ý ẩn giấu mà là chất giọng cuồn cuộn tựa như tiếng chuông, chấn động trên vùng hư không, lan truyền ra khắp bốn phương tám hướng.
Tông chủ Hải Thần tông ngẩn người, khẽ há miệng, phảng phất giống như không ngờ tới người ta sẽ nói như vậy. Đệ tử Tông môn, bắt đầu reo hò vì có cường giả tới cứu bọn họ, hơn nữa một chiêu vừa rồi quả thực đáng kinh ngạc, đến ngay cả Tông chủ cũng không thể ngăn lại một đòn đấy, đối phương lại chỉ hời hợt qua loa đã có thể chặn lại, thật sự là quá kinh khủng.
Gào!
Rồng Komodo nhìn thấy người đang ở trên trời kia, rống giận điên cuồng, tròng mắt to nhỏ tựa như những chiếc đèn lồng ngập tràn màu máu, bộc lộ rõ sự tức giận vô cùng. Chính là cái con người nhỏ bé này, đã gây thương tích cho nó, lại còn thương tổn nơi nhạy cảm kia của nó nữa.
- Xem ra đã phát cáu rồi.
Hắn phát hiện ra con rồng Komodo Bán thần này vô cùng tức giận, hơi nóng cuồn cuộn, từ trong miệng nó phun ra. Trong cái miệng phủ đầy răng nhọn, dịch độc màu xanh lục đang nhỏ giọt xuống, ăn mòn mặt đất.
- Lần đầu tiên đấu với yêu thú Bán thần cảnh, vừa hay thử xem rốt cuộc là mạnh đến đâu.
Cuồng thân!
Bạo huyết!
Ngay tức thì, một cỗ hơi thở cường hãn bùng nổ ra ngoài, thân thể bành trướng, huyết long nhảy vọt, quấn quanh thân thể hiện lên huyết văn.
- Mạnh quá.
Sắc mặt Tông chủ Hải Thần tông khẽ biến, hắn ta cảm nhận được hơi thở cực kỳ kinh khủng từ trên người đối phương.
Ầm!
Lâm Phàm biến mất tại chỗ, cùng lúc tạo ra một luồng gió mãnh liệt thổi tới, thổi lay y phục của Tông chủ Hải Thần tông.
- Chỉ dựa vào hơi thở, mà đã dũng mãnh như vậy, người này rốt cuộc là ai đây.
Ầm ầm!
Một quyền đánh ra, trực tiếp đụng vào cái đuôi khổng lồ của rồng Komodo, tạo nên gió bão dữ dội, gió bão như đao, cây cối, núi đá xung quanh, toàn bộ đều bị bể nát.
- Có chút lợi hại.
Lâm Phàm chợt cười, thực lực của con rồng Komodo này còn mạnh hơn so với mấy vị Bán thần bên Thánh Đường tông. Quả nhiên, không hổ danh là yêu thú, không những bộ dạng xấu xí hơn, thiểu năng hơn so với người khác mà còn mạnh hơn so với người khác, hơn nữa cũng là yêu thú có lực lượng hình. Rất chi là thú vị!
Mở hết hỏa lực…
- Ngũ hành nghịch thần!
Ngay lập tức, hơi thở khủng bố đến cực điểm, từ trên người Lâm Phàm bộc phát ra ngoài một luồng sức mạnh ánh sáng xông thẳng trời đất, thân thể vốn đang bành trướng, từ từ nhỏ dần, cơ bụng rắn chắc hiện ra, nửa người trên phơi bày ra vẻ hoàn mỹ. Thần linh xuất hiện, cuối cùng hóa thành đường vân, hòa nhập vào thân thể. Năm ngón tay nắm lại, răng rắc một tiếng, hơi xoay cái cổ, mở trừng hai mắt, tóc đen trải dài đến gót chân, như rồng đang cuồng vũ, mỗi một sợi tóc, đều giống như có linh tính vậy.
- Ha ha ha, thực sự là quá mạnh, năng lực trở nên mạnh hơn rồi. Này thú nhỏ, chuẩn bị cho tốt, lần này ta chơi thật với ngươi đấy!
Lâm Phàm mở bừng hai mắt, đôi con ngươi hai màu đen đỏ giao hoan, tản ra ánh sáng khác thường, hơi thở khủng bố bao phủ bầu trời, dày đặc như núi, đè ép tất cả mọi người đều có chút không thể thẳng lưng được.
Tông chủ Hải Thần tông nhìn thấy một màn trước mắt, trên trán lấm tấm mồ hôi hột, phảng phất giống như đã từng rất quen thuộc, dường như đã từng nghe thấy ở đâu đó. Đột nhiên, hắn ta nghĩ tới:
- Ngươi là Lâm Phàm, Vô Địch Phong của Viêm Hoa tông.
Tông chủ Hải Thần tông đã nhớ ra, trạng thái như vậy chỉ có vị Phong chủ khủng bố kia của Viêm Hoa tông mới có. Thân cao ba mét, đen nhánh, đường vân hiện trên cơ thể, cuối cùng là một mái tóc đen bay loạn.
Lâm Phàm cũng không vội ra tay, mà dửng dưng nói:
- Lâm Phàm Vô Địch phong của Viêm Hoa tông ư? Ừ, ta từng nghe nhắc đến người này, nghe nói đẹp trai rạng ngời, tư chất xuất chúng, uy tín cực cao, đối đãi với người khác vô cùng thân thiện, tinh thần trọng nghĩa tràn đầy. Nhưng thật đáng tiếc, ta cũng không phải hắn, mà là một người bình thường, chỉ hi vọng thế giới hòa bình thôi.
Lời vừa dứt, chớp mắt liền biến mất ngay tại chỗ cùng lúc còn có giọng nói truyền tới:
- Rồng Komodo, ngươi tội ác tày trời, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Trên trời truyền tới tiếng nổ vang ầm ầm, đây là tốc độ đã đạt đến cảnh giới cao nhất, dẫn tới âm thanh bùng nổ.
Tông chủ Hải Thần tông sững sờ, không thể nào, cái tên đeo mặt nạ này, tuyệt đối chính là cái tên đệ tử của Viêm Hoa tông, làm sao có thể không phải hắn. Mà ngay trong lúc hắn ta đang thất thần, hiện trường xảy ra biến hóa, khiến hắn ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Sức mạnh hồng hoang ngập tràn ở phương xa, lực lượng mênh mông chấn động tràn ra khiến đất rung núi chuyển.
Lâm Phàm trong nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt rồng Komodo, năm ngón tay bóp một cái, bộc phát ra luồng sáng tuyệt đẹp, theo sau đó một quyền tung ra, trực tiếp nghiền ép đánh tới. Rồng Komodo rống lên một tiếng, nhấc cái móng to lên, móng tay nhọn hoắt, cắt xé bầu trời, rạch ra năm dải màu đen, thậm chí ngay cả hư không vô hình cũng đều bị xé rách.
Ầm!
Nắm đấm cùng móng vuốt va chạm vào nhau, tức thì, thời gian giống như chợt dừng lại. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, một luồng ánh sáng lóa mắt tựa như con quay xoay tròn trực tiếp bộc phát ra, kèm theo đó là những cơn sóng đánh vào, lan truyền ra bốn phương tám hướng.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất chấn động, dưới sức mạnh kinh khủng như vậy, toàn bộ khu vực xung quanh đều bị phá hủy, một vài đệ tử Tông môn ôm đầu, nằm rạp trên mặt đất, căn bản khó mà chịu được chấn động trong cuộc chiến giữa các Bán thần. Đối với bọn họ mà nói, lúc này tựa như đang sống trong vực sâu hỗn loạn không ngừng. Bầu trời vốn vạn dặm không mây nay đều bị màu xám bao phủ, ngẩng đầu, chỉ có thể nhìn thấy, từng đường màu xám bị xé rách trên bầu trời.
- Nhất định là hắn, đúng như vậy.
Tông chủ Hải Thần tông dám khẳng định người đeo mặt nạ này chắc chắn là Lâm Phàm - Vô Địch phong của Viêm Hoa tông. Chưa tiến vào Bán thần đã có sức mạnh của Bán thần, thế gian này chỉ có cái tên của Viêm Hoa tông kia mới có thể có được. Thế nhưng điều khiến hắn ta không thể hiểu được chính là đối phương sao lại giúp Hải Thần tông bọn họ, dù sao giữa hai tông vốn tồn tại thù hận.
Chẳng lẽ? Hắn ta không dám tưởng tượng, luôn cảm thấy có chút quá không thực tế.
Bất chợt trời đất ở phương xa xuất hiện hai hư ảnh mờ ảo của thần linh. Một người là Phật Thích Ca Mâu Ni phật quang van trượng xoay quanh tỏa sáng trên bầu trời, một người là Cổ Ma ngạo nghễ tản phát ra ma khí dày đặc ngút trời. Giữa Phật Ma hai người là bóng dáng của Lâm Phàm.
- Thử chút chiêu này, rốt cuộc như thế nào.
Lâm Phàm cảm thấy sung sướng vô cùng, tuy đây là yêu thú, nhưng thể hình vô cùng lớn, nên rất có sức chịu đòn.
- Phật Ma nhất niệm gian!
Chớp mắt, Lâm Phàm đưa mắt nhìn rồng Komodo ở đằng trước, bóng người hóa thành một dải ánh sánh, biến mất ngay giữa trời đất. Phật Ma hai người kia mở mắt ra, trong khoảnh khắc hai mắt mở ra trời long đất lở, khắp trời đất hóa thành âm dương, khiến người ta cảm thấy đây là sự sống trong thế giới kỳ lạ này.
Giờ phút này, Lâm Phàm xuất hiện ngay trước mặt rồng Komodo, một quyền vung lên, trực tiếp đánh tới, sức mạnh cuồng bạo nhất, cứ thế lao đi.
Rồng Komodo rống lên một tiếng, móng vuốt nện xuống.
- Ngươi đùa ta à, ông đây xuất ra toàn bộ sức mạnh, còn dám liều mạng, thật sự coi người người đều mạnh giống ta sao?
Lâm Phàm cười to, ánh sáng đan dệt trên nắm tay, đây chính là sức mạnh mạnh mẽ nhất.
Ầm ầm!
Kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết. Móng vuốt của rồng Komodo đụng phải một quyền đánh ra này, lớp da sần sùi kia, giống như đồ sứ nứt vỡ, cuối cùng là nổ tung, một bãi máu chảy lả tả giữa trời đất. Đau đớn dữ dội khiến rồng Komodo kêu lên thảm thiết, thân thể to lớn quằn quại trên mặt đất, mỗi một lần lăn lộn đều khiến cho một mảnh thiên nhiên tươi đẹp bị phá hủy.
- Xem ra, thực lực của ngươi cũng chẳng ra làm sao. Nhưng mà, ngươi có thể khiến ta vui vẻ, cũng coi như đây là thời khắc huy hoàng nhất trong cuộc sống thú vật của ngươi.
Lâm Phàm thở dài nói. Lúc này, tứ chi đã gãy lìa, có máu thịt di chuyển, theo sau đó là móng vuốt dính dịch thể bầy nhầy chợt nhô ra.
Đứt chân tay mà sống lại - Năng lực cực kỳ thú vị, cũng là năng lực khá thích hợp trong hàng Bán thần, nhưng cụ thể có thể đứt chân tay mà mọc lại được mấy lần, cũng phải xem năng lực của đối phương.
Rồng Komodo hoàn toàn tức giận, những mụn cơm màu nâu đen giăng đầy trên thân thể kia đột nhiên phồng lên, sau đó nổ tung, mọc ra từng chiếc răng nhọn. Gầm rú một tiếng, giương móng vuốt lao tới lần nữa.
Lâm Phàm đứng ở đó, một luồng gió mạnh mẽ, nghiền ép tiến tới, giống như đất trời chìm nổi.
Trong lòng tất cả mọi người ở Hải Thần tông đều đã bị trận chiến này làm cho hoảng sợ, việc này đã vượt qua hết thảy, là trận đấu thực sự giữa những kẻ mạnh. Cho dù là uy lực còn sót lại bộc phát ra sau cuộc chiến, cũng khiến cho bọn họ khó mà đối chọi. Cái móng vuốt to lớn che khuất bầu trời kia đối với tất cả mọi người mà nói, chính là sự tồn tại khủng khiếp, nếu như đập vào Tông môn, có lẽ Tông môn sẽ bị chia năm xẻ bảy, hóa thành tro bụi.
Ầm!
Lâm Phàm giơ tay lên, sức mạnh bùng nổ, trực tiếp đón nhận cái móng vuốt khổng lồ này rồi lại nắm chặt một cái móng nhọn trong số đó, khua khoắng thật mạnh. Thân thể ngàn trượng của rồng Komodo căn bản không chịu nghe theo khống chế của chính nó, bay vụt lên trời rồi bị ném mạnh xuống đất.
Răng rắc!
Mặt đất không có cách nào chịu đựng được lực va chạm như vậy, trực tiếp nứt toác, bên dưới xuất hiện một đường rãnh sâu cực lớn.
- Ngươi được đấy, khiến ta rất kích thích nhưng vẫn chưa đủ… Lực Thần Hư Giới!
Lâm Phàm khẽ quát một tiếng, một người khổng lồ to lớn vô cùng, bắp thịt cuồn cuộn xuất hiện ngay sau lưng, một cánh tay thô kệch tựa như núi non trùng điệp, dung hợp vào một chỗ với cánh tay của Lâm Phàm.
Bất chợt, nhấc rồng Komodo lên, rồi lại ném nó xuống lần nữa.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Tiếng vang không ngừng, mặt đất gặp phải đòn đánh liên tiếp không ngừng bị phân tách.
Tất cả đệ tử Hải Thần tông trợn mắt há mồm, kinh hãi nhìn một màn diễn ra trước mắt, đây là cảnh tượng mà cả đời này bọn họ chưa từng được nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận