Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 430: Hãy Gọi Ta Là Huyết Luyện Tông Chủ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Trong lúc Lâm Phàm đang điên cuồng liếm căn nguyên, trên một hòn đảo bên ngoài Viêm Hoa tông, một đám người đã xuất hiện từ sớm.
- Tôn giả, chúng ta xây dựng hòn đảo này đã được một thời gian, hôm nay đã thành hình rồi.
Một người đàn ông trung niên sau lưng đeo hai chiếc dao, đầy hưng phấn nói. Đây là một hòn đảo vô danh, diện tích không lớn, chỉ có hơn một ngàn mét vuông. Nơi này không thuộc về bất kỳ sự quản lý của tông môn nào, nó thuộc về thiên nhiên.
Lúc này, một ông lão cười nói:
- Tôn giả là trước kia, bây giờ hắn nên gọi ngài ấy là tông chủ.
- Đúng, đúng, là tông chủ mới phải. Không ngờ có một ngày chúng ta sẽ trở thành người của tông môn, thậm chí còn là người tiên phong mở đường cho tông môn. Nếu như không phải có Huyết Luyện tông chủ dẫn dắt chúng ta thì thật khó có thể tưởng tượng.
- Tông chủ, chúng ta nên đặt cho tông môn một cái tên, chuyện này phải để tông chủ quyết định.
Một đám người đứng thành hai hàng, ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Luyện.
Trước kia, Huyết Luyện tôn giả tới tìm bọn họ, bọn họ còn có chút nghi ngờ, thậm chí không tin, dẫu sao cái gọi là làm một việc lớn hoàn toàn là lời nói vô căn cứ.
Bọn họ đã từng gia nhập Thiên Thần giáo, đó là bởi vì tín ngưỡng, nhưng sau khi có được một địa vị nhất định, bọn họ đột nhiên hiểu ra đây không phải là tín ngưỡng, đây là tự tìm cái chết, là đối tượng bị Viêm Hoa tông đuổi giết.
Nhưng lúc đó, tất cả đều đã muộn, chỉ có thể nhắm mắt làm tiếp. Bây giờ giáo vương đã bị tiêu diệt, Thiên Thần giáo cũng không còn, bọn họ cũng tự do, đi theo Huyết Luyện tôn giả làm việc lớn, hôm nay thành quả bước đầu đã xuất hiện, khiến cho bọn họ rất hưng phấn. Huyết Luyện tôn giả trở thành tông chủ mà bọn họ chính là trưởng lão đứng đầu tông môn, sau này đi ra ngoài, cũng có thể thoải mái ngẩng đầu ưỡn ngực.
- Vũ Ma, ngươi vừa gọi ta là gì?
Huyết Luyện ngẩn ra, mở miệng hỏi.
Người đàn ông đề nghị đặt tên cho tông môn chính là Vũ Ma, mặc dù không biết Huyết Luyện tông chủ vì sao hỏi như vậy nhưng vẫn mở miệng nói:
- Tông chủ.
Huyết Luyện:
- Gọi một lần nữa.
- Tông chủ.
- Gọi một lần nữa.
- Tông chủ!
. . .
Cứ liên tục như vậy đến mấy chục lần,
Huyết luyện tôn giả ngửa mặt lên trời cười to, khoé mắt còn có cả nước mắt chảy xuống, ý chí mạnh mẽ, kế hoạch to lớn, rốt cuộc đã thành hiện thực.
Không sai, Lâm phong chủ không lừa gạt gã, thật sự có thể tìm một hòn đảo không người, lập bang kết phái, thành lập tông môn.
Quy mô như ngày hôm nay tuy nhỏ nhưng gã tin tưởng, dưới sự hướng dẫn thông minh sáng suốt của mình, nhất định có thể khiến tông môn lớn mạnh, trở thành tông môn khiến cho người đời trên thế gian này không thể coi thường.
Giờ phút này, Huyết Luyện tông chủ trịnh trọng nói:
- Tên của tông môn, gọi là Hàn Nhu tông.
- Tông chủ, cái tên này có ngang ngược quá không?
- Đúng vậy, cảm giác không hợp lắm với tình hình của chúng ta.
- Nên gọi là Tru Thiên tông.
- Tru Thiên tông không được, hẳn nên gọi Diệt Thiên tông, hoặc là Phục Thiên tông.
- Ông trời có thù với ngươi à? Hết chết lại đến diệt, không thì Phục đi, mà sao không gọi là Nhật Thiên tông?
- Nhật Thiên tông, cái tên này cũng không tệ. Bá đạo, vô cùng bá đạo!
Giờ phút này, các đại trưởng lão khai tông đều nói ra ý kiến, bọn họ dùng hai bàn tay, tự xây dựng lên tông môn nhỏ bé này, đó là cảm giác thoả mãn, giống như đã làm được một việc lớn vậy.
Vũ Ma nói:
- Mọi người im lặng chút, tông chủ lấy tên này đương nhiên có ngụ ý của ngài ấy, để tông chủ giải thích với chúng ta đi. Dẫu sao các vị ở đây hình như cũng chưa có ai được học tư thục.
- Ồ, tư thục, khi còn bé nghèo quá, không học nổi.
- Đúng vậy, giết người đến tay cũng mềm ra, lấy đâu ra thời gian học tập.
Huyết Luyện tông chủ cười nói:
- Hàn Nhu tông, cương nhu kết hợp. Hôm nay các vị đều là người xây dựng lên Hàn Nhu tông, đều phải lấy việc phát triển tông môn làm mục tiêu. Trong quá trình này đương nhiên phải chịu uất ức, không thể giống như trước kia, liều mạng với người khác, một điều nhịn bằng chín điều lành. Cho nên, đây cũng là ngụ ý của Hàn Nhu tông.
Các tiền pháp vương của Thiên Thần giáo, im lặng trong chốc lát.
- Lời này của tông chủ rất có đạo lý, một điều nhịn bằng chín điều lành. Tông ta còn nhỏ bé yếu ớt, đúng là cần phải nhẫn nại, có điều không biết là lời này là người nào nói, học vấn lớn đến đâu, nếu như có thể lão phu tình nguyện theo người ấy học hai năm.
Huyết Luyện tông chủ tiếc nuối nói:
- Người nói ra câu này có trí tuệ lớn nhưng thật đáng tiếc, bổn tông chủ mời cùng tham gia hắn lại từ chối. Thế nhưng đã chỉ cho bổn tông chủ một con đường, nếu như không có hắn thì sẽ không có Hàn Nhu tông của hôm nay. Cho nên vị trí phó tông chủ của tông ta, sẽ luôn giữ lại cho hắn, các vị có ý kiến gì hay không?
- Không thành vấn đề, nếu người này có công lao to lớn trong việc xây dựng tông môn như vậy thì vị trí phó tông chủ vô cùng xứng đáng.
- Không sai, tông ta đều là mấy lão già chỉ biết giết người, có một người có học lo việc, cũng là chuyện tốt.
Huyết Luyện vô cùng hài lòng với tình hình hiện tại.
- Các vị, nhớ lấy, hôm nay các vị đều là cấp cao của tông môn, cũng không thể giống như trước kia nữa.
- Tông chủ yên tâm, bọn ta biết.
Vũ Ma nói:
- Tông chủ, hôm nay tông ta được sáng lập, nên phát triển tông môn như thế nào?
Huyết Luyện tông chủ cười nói:
- Yên tâm, phó tông chủ đã chỉ rõ đường đi cho ta, chẳng qua là cần phải chịu khổ chút, nhưng vì sự lớn mạnh của Hàn Nhu tông, chút khổ cực này có thấm vào đâu. Bổn tông chủ sẽ đi ngay bây giờ, tông môn giao phó cho các vị.
Vừa dứt lời, Huyết Luyện tông chủ trốn vào hư không, đi về phía điện Thiên Tông. Những pháp vương Thiên Thần giáo trước kia bắt đầu trao đổi với nhau.
- Vũ Ma, ông có tu vi cao nhất, đường Công Pháp hẳn nên giao cho ông phụ trách.
Vũ Ma cười:
- Được rồi, được rồi, nhưng các ông phải viết ra tất cả công pháp đã học được trong đời, để vào trong đường Công Pháp, tạo điều kiện cho các đệ tử tu luyện.
- Chuyện này không có bất kỳ vấn đề gì. Chúng ta nhiều người như vậy, những gì đã học được đều khác nhau, toàn bộ kết hợp lại, đó cũng là một kho báu công pháp cỡ lớn.
- Lão phu phải đi giảng đạo cho mấy giáo đồ, không đúng, là các đệ tử, để bọn họ đừng giống như trước kia, tín ngưỡng nên thay đổi, thay đổi thành Hàn Nhu tông.
Giờ khắc này, mỗi người phân chức vị xong xuôi, ai đi làm chuyện người nấy.

Điện Thiên Tông.
- Người nào?
Đệ tử gác núi, thấy có người tới, nghiêm nghị hỏi.
- Tại hạ tông chủ Hàn Nhu tông, khẩn cầu gặp thẩm phán điện Thần Tông.
Huyết luyện ôm quyền nói, nếu như là trước kia, đã tung một chưởng tiêu diệt đối phương từ lâu, nhưng bây giờ cần phải ẩn nhẫn. Nhẫn!
- Hàn Nhu tông là tông môn gì, chưa từng nghe thấy, không gặp.
Đệ tử trực tiếp xua tay. Huyết Luyện cười, từ trong chiếc nhẫn trữ vật, lấy ra một vài thứ.
- Xin giúp ta thông báo một tiếng.
Đệ tử gác núi thấy những thứ này, mặt mày vui mừng.
- Không tệ, sẽ giúp ngươi, chờ đấy, bây giờ sẽ thông báo một tiếng.
Nhìn đệ tử kia rời đi, Huyết Luyện thở dài, đồng thời nghĩ đến Lâm phong chủ, vô cùng cảm tạ. Nếu như không phải đã đi rèn luyện nhẫn nhục, thì sẽ chẳng bao giờ học được cái chiêu hối lộ trong thế tục này..
Rất nhanh, một tài quyết của điện Thiên Tông đi ra. Đệ tử gác núi nói:
- Vị này là Qua Dương tài quyết, muốn gặp thẩm phán, cần có sự đồng ý của tài quyết đại nhân.
Huyết Luyện lập tức tiến lên"
- Tại hạ tông chủ Hàn Nhu tông Từ Hàn Minh, bái kiến Qua Dương tài quyết.
- Hàn Nhu tông? Là tông môn nào, chưa từng nghe qua.
- Tông môn nhỏ, mới vừa thành lập, muốn gia nhập điện Thiên Tông, xin Qua Dương tài quyết giúp tiến cử.
Sau đó ông lấy ra một ít đan dược, lặng lẽ đưa tới.
Lạch cạch!
- Thứ gì vậy, tông môn nhỏ bé mà muốn gia nhập điện Thiên Tông, nằm mơ giữa ban ngày.
Qua Dương tài quyết hất bay đan dược, khinh thường nhìn Huyết Luyện, một cái tông môn nhỏ bé, cũng muốn gia nhập điện Thiên Tông, đùa sao. Trong lòng Huyết Luyện có chút tức giận, nhưng nhớ tới lời Lâm Phàm đã nói, khi người ta đạp chân lên mặt ngươi mà ngươi còn nở được nụ cười, vậy thì ngươi cách thành công chỉ còn một bước.
- Vâng, vâng, đích xác là nằm mơ giữa ban ngày nhưng xin Qua Dương tài quyết giúp đỡ, tại hạ vô cùng cảm kích, sau này nguyện làm trâu làm ngựa.
Huyết Luyện mặt dày, nở nụ cười thành khẩn.
Qua Dương tài quyết nhìn Huyết Luyện, cười khinh:
- Ha ha, tông chủ nhà người cũng thật thú vị. Được, cho ngươi một cơ hội, quỳ xuống, nuốt từng viên đan dược trên đất này. Nếu như không làm được thì cút ngay đi cho ta!
Huyết Luyện nhìn đan dược trên đất, nhớ tới lời của Lâm Phàm, lại nghĩ tới bóng hình đối với ông mà nói, là thứ đẹp đẽ nhất kia.
- Được.!
Lập tức, Huyết Luyện nằm trên đất, nuốt xuống từng viên từng viên đan dược trên đất. Đệ tử gác núi sững sờ, sao lại có kẻ ngu đến vậy.
Qua Dương tài quyết ngẩn ra, sau đó cười to:
- Ha ha ha, tốt, tốt! Đây là tình huống mà bổn tài quyết lần đầu tiên nhìn thấy, rất thú vị, đúng là vô cùng thú vị. Ăn, ăn cho ta, một viên cũng không được dư lại, chỉ cần ăn hết tất cả sẽ đi thông báo tới thẩm phán đại nhân cho ngươi.
Huyết Luyện nằm ở đó, trên mặt lộ ra nụ cười nhưng nội tâm lại vô cùng tức giận, rất muốn bóp tên này thành đống thịt nát, nhưng lời nói của Lâm Phàm vẫn đang vang vọng trong đầu.
- Nhẫn, nhẫn, người khác đạp chân lên mặt ngươi, vẫn mặt dày nở nụ cười, ngươi không thành công vậy ai có thể thành công.
Sau khi nuốt xuống toàn bộ đan dược rơi vãi trên đất, Huyết Luyện ôm quyền
- Xin Qua Dương tài quyết giúp tiến cử.
Qua Dương Tài quyết nhìn Huyết Luyện nói:
- Được, chờ đó, sẽ đi thông báo cho ngươi ngay bây giờ.
- Đa tạ!
Huyết Luyện hít sâu một hơi, đè xuống tức giận trong lòng, trên mặt lộ ra nụ cười. Nhẫn, nếu chút nhục nhã này còn không chịu được thì còn sáng lập tông môn gì nữa.
Cũng không lâu sau.
- Vào đi, thẩm phán Tuyên Vũ hỏi sẽ đích thân hỏi ngươi.
Qua Dương tài quyết hô lên, cái tên này đúng là lần đầu tiên thấy, thế mà lại ăn hết thật.
Tiến vào điện xét xử, không biết đã bao lâu. Khi Huyết Luyện xuất hiện ở bên ngoài, trên mặt đã hiện ra ý cười. Thành công, thật sự thành công rồi.
- Lâm phong chủ, đa tạ ngươi, ngươi nói đúng, ẩn nhẫn là thứ cần có, bổn tông chủ đã làm được.
Chỉ có điều Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó dây.
Gia nhập điện Thiên Tông, chính là một khởi đầu tốt. Ông muốn tiến hành bước kế tiếp, cũng là điều lâm phong chủ đã nói với ông, thiết lập quan hệ ngoại giao với những tông lân cận, phát triển ý tưởng, từ từ thâu tóm, mở rộng tông môn.

Vô địch phong, trong mật thất.
- Mẹ ơi, đầu lưỡi mình tê luôn rồi. . .
Lâm Phàm thở hổn hển, rốt cuộc đã xong. Cuối cùng đã liếm hết được căn nguyên nhiều vô kể của ma long tích, mặc dù có thể cắn, nhưng hắn thích liếm hơn, bởi vì loại cảm giác này, thật là thoải mái.
Kiểm tra trị giá khổ tu, cũng có chút hài lòng, thật sự không tệ nha.
Trị giá khổ tu: 80240100
- Hay lắm, kém hơn so với Bán Bộ thần đan, còn kém hơn so với Nhật Chiếu tông, nhưng cũng đã đủ, đã bước được một bước lớn đến gần thành công. Bổn phong chủ sẽ vô địch nhanh thôi.
Lâm Phàm cổ vũ cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận