Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 431: Lâm Phong Chủ Thật Trượng Nghĩa

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-----------------
- Hơn tám triệu số khổ tu, đỡ được không ít công sức, cách thăng cấp tu vi một khoảng nữa.
Sau khi liếm sạch căn nguyên của rồng Komodo cũng kiếm được hơn tám triệu số khổ tu, vô cùng tốt, rất đáng khen. Tính toán bước đầu, nếu như tích luỹ số khổ tu đến một trăm triệu. Lâm Phàm bắt đầu tăng giảm thặng dư, đây không phải là chuyện đơn giản, cần bộ não phải hoạt động hết công suất, người bình thường hoàn toàn không tính được. Nhưng căn cứ vào tính toán bước đầu của hắn, muốn tích lũy tích phân đến một trăm triệu cần 7. 7 ngày, cũng chính là tám ngày không ngủ không nghỉ.
- Được, xem ra chỉ có thể tiếp tục tu luyện, để xem đến khi đạt được một trăm triệu số khổ tu, rốt cuộc có thể tăng tu vi lên hay không.
Bây giờ cái gì hắn cũng thiếu, số khổ tu cùng với tích phân đều khan hiếm, nhất là phải tích đủ thực lực của mình, còn phải bỏ ra nỗ lực rất lớn.
- Tu luyện, tu luyện.
Ngồi quanh quẩn, xoay quanh “Phạn Ma Vô Song pháp”, mỗi giây tăng ba mươi điểm khổ tu, đối với người khác mà nói tu luyện là con đường hết sức khô khan. Nhưng đối với hắn mà nói, tu luyện chính là một loại hưởng thụ khác thường, mỗi lần mệt nhọc chỉ muốn vung một kiếm, lúc ấy chuyện gì cũng không còn là vấn đề nữa.
Giờ phút này, trong mật thất rất an tĩnh, không có bất kỳ âm thanh nào, mà bên ngoài, trời cũng đã tối.

Thanh Oa nằm sấp ở trên giường, bốn móng vuốt duỗi thẳng, chìm vào trong giấc mơ, trong mơ, y nằm mơ thấy thê tử.
- Thê tử, ta tới đây. . .
Thanh Oa nói mớ, mơ thấy mình thoát khỏi cơ thể của ếch, trở về hình dáng đẹp đẽ ban đầu, mà lúc chuẩn bị nắm được tay thê tử, một tiếng kêu vang lên, làm y bừng tỉnh.
Giấy vàng dán sau lưng y, lớn tiếng ca hát, hát rất là đắc ý, rất là sảng khoái.
- Ngươi đang tự tìm cái chết phải không.
Mộng đẹp của Thanh Oa tan biến, y nổi giận đùng đùng nhìn giấy vàng quát to:
- Cái tên này, quá đáng lắm rồi, hơn nửa đêm, ngươi còn chưa ngủ sao?
- Ngủ cái gì mà ngủ, bổn thánh phù trước giờ đều không ngủ.
Giấy vàng đắc ý nói.
- Vậy thì im miệng cho ta, bổn oa buồn ngủ.
Thanh Oa tức giận, trước kia yên tĩnh biết bao, mộng đẹp biết bao khiến người ta vui vẻ nhưng bây giờ có giấy vàng này, tất cả đều tan biến.
- Ngươi ngủ của ngươi, bổn thánh phù hát của ta, liên quan gì đến ngươi.
Giấy vàng không có mặt, nhưng giọng nói kia lộ ra vẻ đắc ý, ban ngày Thanh Oa này dám hỗn xược với nó như vậy, tối nay sẽ cho nó đẹp mặt.
- Ngươi hát thế, bổn oa làm sao ngủ?
Thanh Oa mắng, hận không thể dẫm giấy vàng xuống dưới chân, hung hăng dày xéo một trận.
Giấy vàng nói:
- Vậy thì hết cách, đây là chuyện của ngươi, chẳng liên quan gì tới ta cả.
Đồng thời trong lòng tràn đầy uất hận, ban ngày dám bất kính với bổn thánh phù, tối nay mà ngươi còn ngủ được thì bổn thánh sẽ cùng họ với ngươi.
Tới khi trời sáng, Thanh Oa vẫn trừng hai mắt, vành mắt thâm đen, y bị giấy vàng làm ầm ĩ cả đêm, bất kể y uy hiếp như thế nào, nhục mạ như thế nào, giấy vàng này căn bản không để ý, làm y có cảm giác như đấm vào vải bông vậy, rất là bất lực.
- Thứ liều mạng, thật ác độc.
Thanh Oa khóc không ra nước mắt, đây là đang liều mạng trả thù y, nhưng y nhịn được, có thể sống sót mới là chuyện quan trọng nhất.
- Giấy vàng, chờ đấy cho ta, chờ bổn oa đến Bán Thần cảnh, sẽ lấy mạng giấy vàng nhà ngươi
- Khà khà, chỉ dựa vào con ếch ghẻ nhà ngươi sao? Ta thấy cả đời này ngươi cũng không thể đâu.
Tùng tùng!
Bên ngoài truyền tới tiếng chuông.
Hai đệ tử canh núi, phát hiện ở xa xa có một chiếc thuyền thần lái đến, vội vàng gõ chuông cảnh tỉnh.
Đây là thuyền thần, một vài tông môn mua từ những tông môn khác, Viêm Hoa tông bọn họ cũng từng có nhưng thời đại quá lâu, đã bị lạc hậu, không thể theo kịp thời đại. Hôm nay, có một chiếc thuyền thần tới, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của các đệ tử.
Các trưởng lão đứng đầu tông môn đang trao đổi:
- Đây là thuyền thần của Hải Thần tông, bọn họ tới đây làm gì?
- Không biết, chẳng lẽ là tới khiêu khích sao?
Ánh mắt Hỏa Dung nhìn vào hư không:
- Các vị các sư huynh sư đệ, ta thấy không phải, rất có thể là có chuyện gì đó, bất kể như thế nào, cứ đi xem trước rồi tính.
Các tông chủ của Đại Diễn tông cùng với Đại Hùng Bảo tông vẫn còn chưa đi, khi cảm giác được tình huống trong hư không thì cũng nghi ngờ.
Hải Thần tông với Viêm Hoa tông, thời đại đế của Viêm Hoa tông đã từng xảy ra mâu thuẫn cực lớn, có mối thù sâu, mặc dù đã nhiều năm như vậy nhưng giữa hai tông vẫn không có lúc nào cùng xuất hiện.
Giờ phút này, Hỏa Dung bay lơ lửng trong hư không, ánh mắt nhìn về phía thuyền thần đang dần chậm lại dừng ở trong hư không.
- Các vị tới tông ta làm gì?
Có điều ngay khi Hỏa Dung thấy bóng người đứng ở mũi thuyền, không khỏi nghi ngờ, ông không ngờ tông chủ Hải Thần tông, lại tới. Rốt cuộc ông ta có ý gì? Hỏa Dung nghi ngờ, ông không biết tông chủ Hải Thần tông tự mình tới là rốt cuộc muốn làm gì.
Lúc này, tông chủ Hải Thần tông ôm quyền nói:
- Hoá ra là trưởng lão Hỏa Dung, lần này tới là có ý muốn cảm ơn Lâm phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông.
- Liên quan gì đến tiểu tử kia?
Hỏa Dung ngẩn ra, có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên ông thấy có người của tông khác đích thân tìm tới Viêm Hoa tông cảm tạ mà không phải là tới đòi công đạo. Mặc dù rất nghi ngờ, nhưng vẫn giữ thái độ hòa hoãn:
- Ồ, không biết Lâm phong chủ tông ta sao vậy?
Tông chủ Hải Thần tông cười:
- Hỏa Dung trưởng lão, không bằng chúng ta đi xuống rồi nói, như thế nào?
- Mời.
Hỏa Dung vội vàng nói, chỉ cần không phải tới gây chuyện vậy thì đều hoan nghênh, mặc dù giữa hai tông có thù oán nhưng tông chủ Hải Thần tông đích thân tới, chắc hẳn cũng muốn xúc tiến quan hệ giữa hai tông. Chẳng qua là, một mình ông có thể làm chủ chuyện này sao? Trong đại điện, tông chủ ra mặt, dẫu sao cũng là tông chủ của Hải Thần tông tới, nếu như chỉ để Hỏa Dung tiếp đãi lại tỏ vẻ coi thường đối phương.
Lúc này, tông chủ Viêm Hoa tông bao gồm các trưởng lão, ai ai cũng đầy vẻ kinh ngạc, bọn họ đột nhiên phát hiện dường như mình không còn quen biết người kia nữa.
- Nhờ có Lâm phong chủ ra tay cứu giúp, mới tránh cho tông ta bị con rồng Komodo kia huỷ diệt, lúc ấy Lâm phong chủ mang mặt nạ, không biết là ai, nhưng cách chiến đấu với tình huống đặc biệt đó, bổn tông chủ nghĩ đến Lâm phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông. Dùng lời của Lâm phong chủ các ông mà nói, giữa hai tông tuy đã từng có mối thù sâu nặng nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn yêu thú huỷ diệt tông môn, máu chảy thành sông, hôm nay tới, cũng là muốn cảm tạ ân lớn của Lâm phong chủ.
Lúc này, tông chủ Hải Thần tông giơ tay lên vỗ một cái, một chiếc rương xuất hiện, sau đó mở ra. Châu báu lấp lánh lập tức tràn ngập cả đại điện.
- Đây là chút tấm lòng của tông ta, còn có cả những đặc sản của tông nữa, cảm kích Lâm phong chủ ra tay trượng nghĩa.
Tông chủ Hải Thần tông mở miệng nói. Đám người Hỏa Dung đã há hốc mồm, trong lúc tông chủ Hải Thần tông khen Lâm Phàm đủ đường, bọn họ cảm giác như đang nằm mơ, có đánh chết bọn họ cũng không dám tin.
Trước đó Thánh Đường tông, rõ ràng là người ta đúng lẽ cũng bị tên tiểu tử này đổi trắng thay đen khiến cho đối phương phải chịu thiệt nặng nề. Còn có điện Thiên Tông cũng tới gây khó dễ, tính ra Nhật Chiếu tông, điện Thiên Tông, Thánh Đường tông, Âm Dương tông…, tiểu tử này đã kết không ít kẻ thù. Mà tông môn có thù nặng với Viêm Hoa tông lại chính tông chủ đích thân tới, tặng đồ để cảm tạ sự trượng nghĩa của hắn. Điều này làm bọn họ không hiểu nổi.
Hai vị tông chủ của Đại Diễn tông với Đại Hùng Bảo tông, nhìn nhau gật đầu, bọn họ nhìn ra Lâm phong chủ không hổ là Lâm phong chủ. Sau khi tận mắt nhìn thấy quả thật không giống người bình thường, ngay cả chỗ có thù nặng như Hải Thần tông cũng đích thân tới cảm tạ, đồng thời Lâm phong chủ vừa có thể xoá bỏ mối thù trước kia, ra tay chém chết yêu thú Bán Thần, đây là sự khoan dung đến bậc nào. Bội phục, thật sự là bội phục!
- Không biết Lâm phong chủ hiện ở nơi nào, bổn tông chủ muốn gặp mặt để cảm tạ một phen.
Tông chủ Hải Thần tông nói.
- Bây giờ hẳn đang bế quan tu luyện, lão phu phái người đi thông báo.
Hỏa Dung đáp. Thế nhưng tông chủ Hải Thần tông lập tức xua tay:
- Nếu Lâm phong chủ đang bế quan, vậy không nên quấy rầy, lần này tới mang tới mấy thứ này để cảm ơn Lâm phong chủ, nếu không còn việc gì vậy xin cáo từ.
Tông chủ cùng với Hỏa Dung đều mời ông ở lại nhưng đối phương từ chối, sau đó ngồi thuyền thần rời đi.
Hỏa Dung nhìn thuyền thần đi về phía xa, lại nhìn sang chiếc rương lớn ở bên cạnh, nghi ngờ nói:
- Tông chủ, Hải Thần tông này rốt cuộc muốn làm gì?
Tông chủ im lặng một hồi:
- Hay là thật sự đến để cảm ơn.
Hỏa Dung có chút không tin, tình huống Hải Thần tông hơi có vẻ phức tạp, cấp cao bên trong tông không hề đồng lòng, nhìn những người tới đây có thể nhìn ra có vài vị trưởng lão đứng đầu, không hề đi cùng.

Hải Thần tông.
Mấy trưởng lão đứng đầu đang trao đổi.
- Ông ta lại mang đồ đến Viêm Hoa tông? Chẳng lẽ là muốn xây dựng quan hệ tốt đẹp với Viêm Hoa tông?
- Các trưởng bối Thân Viêm, đây là ông ta muốn đẩy Hải Thần tông ra ngoài, ta rất nghi ngờ về năng lực làm tông chủ của ông ta.
Một nhóm trưởng lão đứng đầu, đối với hành động mang lễ vật đến Viêm Hoa tông của tông chủ, rất là bất mãn, đồng thời đối với năng lực của tông chủ, bọn họ cũng đã bắt đầu hoài nghi. Chẳng qua là bọn họ chưa có can đảm lật đổ tông chủ đương nhiệm, dù sao không có người ủng hộ, rất khó thành công.
Mà chuyện Lâm Phàm chém chết rồng Komodo của Bán Thần ở Hải Thần tông cũng đã truyền ra ngoài. Các con dân của Hải Thần tông cũng có hứng thú rất lớn với chuyện này, dẫu sao giữa Viêm Hoa tông và Hải Thần tông, có tồn tại mối thù sâu nặng nhưng đó cũng là chuyện của rất lâu về trước. Bây giờ, phong chủ Vô Địch phong Viêm Hoa tông, đi ngang qua Hải Thần tông, chém chết rồng Komodo, giải cứu cả tông môn, điều này khiến bọn họ vô cùng cảm kích, độ hảo cảm đối với Viêm Hoa tông cũng dần dần tăng lên.
Có điều đối với một vài con dân mà nói, bọn họ vẫn gai mắt Viêm Hoa tông, dẫu sao năm đó Viêm Hoa tông đã chém chết không ít người của bọn họ, cho nên có người dân nghĩ rằng một cuộc chiến với Viêm Hoa tông là rất nên có. Dần dần, sinh ra hai phe. Phái Thân Viêm lấy tông chủ Hải Tông tông làm chủ, mà một vài trưởng lão đứng đầu tông môn, lại tạo thành một phe khác.
Mặc dù tình thế còn rất nhỏ bé, nhưng lần này, tông chủ Hải Thần tông tới Viêm Hoa tông, cũng đã tạo thành điểm mâu thuẫn.

Viêm Hoa tông, tại các thành trì lớn, các con dân tập trung ở bên trong quán trà.
Lúc này, một nam tử hào hoa phong nhã mang dáng vẻ thư sinh đứng ở trên ghế, khua khua cánh tay, cảm xúc dâng trào mạnh mẽ nói:
- Nghe nói, lúc ấy Nhật Chiếu tông xâm phạm tông ta, trên chiến trường Nhật Chiếu tông phái một con cự thú chiến tranh khổng lồ, vô số người đều không thể chống lại cự thú này, trong lúc mọi người đều tuyệt vọng, đột nhiên đệ tử ngoại môn Lâm phong chủ đạp mây từ trên trời hạ xuống, tay cầm một binh khí sắc bén, chém cự thú một nhát thành hai nửa, từ đó đặt nền móng cho sự thắng lợi.
Các con dân phía dưới, nghe vậy ngẩn ra , có đứa trẻ lại đỏ mặt, trong con ngươi ngây thơ chất phác, lóe lên vẻ sùng bái, cứ như rất khao khát thứ gì đó.
- Thật là lợi hại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận