Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 435: Con Mẹ Nó, Thật Là Kích Thích

- Tên tiểu tử này cũng quá mạnh rồi.
Các đệ tử đứng ở bên ngoài đại điện Thánh Đường tông, vẻ mặt kinh hãi, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người bên ngoài dám cả gan đến Thánh Đường tông gây sự. Bây giờ, ba vị quân chủ đã bại, Thiên Dụ Quân Chủ đứng ra đón địch, thế nhưng vẫn không hạ được đối phương. Việc này theo bọn họ nghĩ là không có khả năng đâu...
Chế Tài Quân Chủ, Lôi Đình Quân Chủ, Chích Diệu Quân Chủ bị đối phương một kích tất sát, căn bản là không có bất kỳ sức đánh trả nào.
Vẻ mặt Đán Ác Quân Chủ cứng lại, không nghĩ tới hắn cường đại đến mức như vậy.
Thiên Dụ Quân Chủ đứng trên không cau mày, Thiên Dụ Chân Quyền đã là quyền pháp siêu việt nhất rồi, là do bà tự sáng tạo ra, thế nhưng nhìn tình hình bây giờ giống như chẳng có tác dụng gì.
- Lâm Phàm, ngươi thân là phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông, mỗi lời nói, hành động chính là đại diện cho tông môn. Bây giờ ngươi đến Thánh Đường tông gây sự, chính là muốn nói Viêm Hoa tông muốn khai chiến với Thánh Đường tông hay sao?
Đán Ác Quân Chủ nghiêm nghị nói, với tình huống hiện nay, Thành Đường tông muốn giữ được mặt mũi thì nhất định phải trấn áp được tên tiểu tử này, nếu quả thật để hắn mang Thánh tử của Thánh Đường tông đi hoặc là chém giết thì coi như mất hết mặt mũi rồi.
- Ha ha ha!
Lâm Phàm ngẩng đầu, lên tiếng, cười:
- Đán Ác, đổ tội cho người khác cũng không thể đổ tội như thế. Hôm nay Lâm Phàm ta tới đây chỉ muốn tông môn giao tên Thánh tử kia ra, hoặc các ngươi đánh ta chết, nếu không thì đừng nói lời vô ích nữa.
- Ngươi thật sự muốn làm đến cùng?
Đán Ác Quân Chủ không nghĩ tới tiểu tử này, căn bản là khổng thể dùng lời nói để đả thông, khẳng định là đầu óc có vấn đề. Nếu như không thì cũng sẽ không một mình đơn thương độc mã đến Thánh Đường tông.
- Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Đừng nói nhảm nữa, nếu không Lâm Phàm ta hoặc là đứng đây hoặc đã nằm xuống, sau khi kết thúc thì hãy nói tiếp.
Vừa dứt lời, thân thể Lâm Phàm biến mất ở chỗ vừa đứng, mà khi xuất hiện thì đã đứng trước mặt Thiên Dụ Quân Chủ. Năm ngón tay nắm lại đột nhiên đánh ra, sức mạnh như dòng nước lũ bộc phát, đây là sức mạnh cường đại nhất. Sư phụ đã nói với hắn, thực lực Thiên Dụ Quân Chủ mạnh hơn hắn rất nhiều, là một Bán Thần đỉnh phong nhưng đối với hắn mà nói, mặc kệ là mạnh bao nhiêu, bây giờ đã sớm có kết quả.
Trong nháy mắt cả người Thiên Dụ Quân Chủ khẽ động. Hai quả cầu rung lên, thánh quang ở bàn tay bộc phát, đánh thẳng về phía Lâm Phàm.
Ầm!
Hai cỗ sức mạnh va chạm vào nhau, sức mạnh cuồn cuộn bùng nổ, hình thành xung kích mãnh liệt, khuếch tan ra bốn phương tám hướng. Trời đất rung chuyển, Thánh Đường tông cách đó không xa tất nhiên cũng bị ảnh hưởng. Nhưng bên ngoài Thánh Đường tông có một màn ánh sáng xuất hiện, ngăn chặn tất cả xung kích này lại.
- Thực lực của lão yêu bà này thực sự là mạnh đó, là nữ nhân cường đại nhất mà ta gặp được từ trước đến nay. Lão yêu bà, đừng quá kiêu ngạo, xem ta làm như thế nào đánh ngươi sưng phù lên. Dùng quyền đánh chết lão yêu bà!
Trong chốc lát, Lâm Phàm vây Thiên Dụ Quân Chủ, song quyền đánh ra, quyền ảnh dày đặc, sức mạnh kinh khủng vô cùng, hoàn toàn bạo phát.
- Tiểu tử thối, ngươi nói ai là lão yêu bà?
Thiên Dụ Quân Chủ phẫn nộ, nhanh chóng phản kích. Giờ khắc này, trời đất thay đổi, bụi bay mù mịt, sức mạnh của hai người khuếch tán ra xung quanh làm nhiễu loạn trời đất, thậm chí còn tạo ra dị tượng, có lôi đình đánh xuống.
- Sư huynh, tình huống này có chút không ổn, chúng ta ra tay đi.
Hỗn Loạn Quân Chủ đi tới bên cạnh Đán Ác Quân Chủ nói.
- Đánh cược không? Nếu như chúng ta ra tay, ta cược tiểu tử này có thể chống đỡ được một hồi.
Thánh cược Thần Trật nói.
- Thần Trật, ngươi có phải bị bệnh hay không? Đã đến lúc này rồi ngươi còn nói những thứ vớ vẩn này.
Hỗn Loạn trừng mắt với Thần Trật. Thời khắc quan trọng như vậy lại còn đánh cược được, tại sao không lấy mạng mình ra mà cược đi.
- Bây giờ, Bán Thần trong tông môn chỉ có chúng ta và Thánh Chủ, nếu như Thần Phạt sư huynh của bọn họ cũng ở đây thì có lẽ chuyện đã sớm giải quyết rồi, sẽ ra tay trấn áp hắn.
Đán Ác Quân Chủ nói, đám ngươi biết nơi ẩn thân Bán Thần vong tông của Thần Phạt sư huynh, đã sớm đuổi theo giết, không biết tình hình như thế nào. Nếu như Thần Phạt sư huynh cũng ở đây liên thủ với Thiên Dụ sư tỷ, chế ngự được tên tiểu tử này, cũng không phải là việc khó khăn.
- Được.
Hỗn Loạn Quân Chủ gật đầu, nhìn tình huống trên không, không hề do dự mà ra tay.
Giờ phút này, ba vị quân chủ tham gia vào trận chiến, bốn vị quân chủ Thánh Đường tông liên thủ đánh Lâm Phàm. Các đệ tử Thánh Đường tông nhìn thấy một màn này, đã sớm kinh ngạc đến ngây người. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy mấy vị tông chủ của tông môn cùng xuất thủ.
Trong không gian, công kích cuồng bạo như dòng lũ khiến bọn họ ngây người, chiến đấu ở mức này, quá cường đại rồi.
- Ba cái thứ rác rưởi các ngươi cũng đừng góp vào cho đủ số, chỉ tổ tốn thời gian mà thôi.
Lâm Phàm đưa tay, nhanh chóng hóa giải công kích liên thủ của ba vị quân chủ kia. Một đạo ngưng tụ cột sáng Pháp Tắc của ba vị quân chủ bị một tay Lâm Phàm phá nát, hóa thành tinh quang rơi xuống phía dưới.
- Ngươi...
Ba người Đán Ác Quân Chủ biến sắc, trong lòng đau đớn, bọn họ cảm giác đối phương đang khinh thường mình.
- Hỗn trướng, đừng có coi thường chúng ta, chúng ta là quân chủ đó, là cường giả Bán Thần đó.
Hỗn Loạn giận dữ, cơ thể hóa thành một đạo ánh sáng hai màu trắng đen ập về phía Lâm Phàm.
- Haiz, yếu quá.
Ánh sáng cuồn cuộn sức mạnh kinh khủng như lũ. Lâm Phàm đưa tay, lạch cạch một tiếng, ngăn chặn được ánh sáng, Hỗn Loạn Quân Chủ hiện lên từ trong ánh sáng đó, đầu bị Lâm Phàm nắm trong tay.
- Sao lại thế được?
Hỗn Loạn Quân Chủ không dám tin, một chiêu này của mình mạnh như vậy, đối phương lại có thể dễ dàng ngăn cản như thế. Đây cũng quá không nể mặt mũi rồi.
Lâm Phàm nhấc Hỗn Loạn Quân Chủ lên, kéo tới trước mặt:
- Ngươi nói thử xem có phải ngươi rất yếu hay không, lại muốn đi tìm chết làm gì.
- Hỗn trướng!
Hỗn Loạn Quân Chủ giận dữ.
Ầm!
Lâm Phàm đấm ra một quyền, thân thể Hỗn Loạn Quân Chủ cong lên, há miệng phun ra ngụm máu, trong bụng chịu đựng công kích mãnh liệt, sức manh xuyên qua thân thể, khuấy động không gian.
- Làm sao lại mạnh như vậy?
Phiêu Thánh Hỗn Loạn cảm giác ý thức dần dần có chút mơ hồ, hai con ngươi trợn lên, cuối cùng tứ chi bất lực rũ xuống, hoàn toàn mất cảm giác.
- Mặc dù phế vậy này cũng có quyết tâm nhưng mà vẫn yếu quá.
Sau đó ném ông ta sang một bên.
- Lão yêu bà, chuyện của ta và bà vẫn chưa kết thúc đâu, trước hết hãy để ta trị mấy con tôm nhãi nhép này đã, lát nữa sẽ chơi với bà, ta rất thích món đồ chơi kia của bà nha.
Ánh mắt Lâm Phàm nhìn hai quả cầu to lớn kia, nhìn bày tay mình sau đó nhéo nhéo, cuối cùng lắc đầu:
- Quá to, không thể nào nắm hết trong tay được.
Đán Ác Quân Chủ và Thần Trật Quân Chủ nuốt nước miếng.
Trong lòng bọn họ không phục, bọn họ không phải là con tôm nhãi nhép mà là Bán Thần vĩ đại, làm sao trong mắt tên này lại biến thành như vậy.
- Tiểu tử hỗn láo, Thiên Tu dạy dỗ ngươi kiểu gì vậy, sao dám nhục nhã ta?
Thiên Dụ Quân Chủ nổi giận, lúc vừa mới ra tay, thân ảnh tiểu tử kia trong nháy mắt liền biến mất.
- Không ổn.
Bà biết, mục tiêu của tiểu tử này là Đán Ác và Thần Trật. Quả nhiên, ngay lúc đang suy nghĩ thì hai tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Đán Ác và Thần Trật khom lưng, con mắt trợn trừng, há miệng phun ra dịch mật. Nhất là hai người trong lòng vô cùng run sợ, bọn họ căn bản không biết tiểu tử này xuất hiện trước mặt bọn họ từ lúc nào mà khi đánh ra một quyền, khiến bọn họ không thể chống đỡ được. Quá mạnh khiến người ta sợ hãi.
Lâm Phàm chợt quát một tiếng, giơ bàn tay lên, đột nhiên vỗ mạnh vào lưng hai người:
- Đừng có làm phiền ta, đi nằm đi.
Ầm!
Sức mạnh khinh khủng đánh ra, thân thể của Đán Ác và Thần Trật Quân Chủ đột nhiên rơi xuống mặt đất, bụi bay mùi mịt, tạo thành một hố sâu lớn.
Thần trí Đán Ác Quân Chủ chưa tan rã, cuối cùng kêu gào lên:
- Bổn quân chủ không phải là con tôm... nhãi nhép.
Nói xong thì hôn mê ngay lập tức.
- Được đó, lão yêu bà, bây giờ tới ta chơi với bà nha, ta đến đây.
Lâm Phàm cười, thân thể to con, cơ bắp cuồn cuộn, cánh tay vung lên một cái, mồ hôi chảy xuống, tỏa ra khí tức nam nhân.
- Thiên Tung!
Lập tức Thiên Dụ Quân Chủ hô lên một tiếng, đôi mắt đẹp ngưng lại, ánh sáng lạnh lập lòe, xuyên qua không gian, biến mất vô tung vô ảnh, mà lúc xuất hiện đã đứng ở phía sau Lâm Phàm. Bàn tay biến thành đao, trực tiếp huy động, im hơi lặng tiếng, không hề gây ra chấn động nào.
- Có chút thú vị.
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, vẻ mặt điên cuồng, chiến đấu như vậy khiến hắn cảm thấy rất sảng khoái nha.
Mặc dù không phải là đối thủ của Thiên Dụ Quân Chủ nhưng lại có thể cảm nhận được tất cả.
- Ở chỗ này.
Lâm Phàm xoay người, trong mắt có ánh sáng lóe lên, đây là thế công của Thiên Dụ Quân Chủ nhưng đối với hắn mà nói thì chẳng cần tránh né.
Mặc dù Thiên Dụ Quân chủ là một nữ nhân ngực to nhưng cũng không hề ngốc nghếch, kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng, bà đã phong tỏa tất cả, động tác tiếp theo của Lâm Phàm đều nằm trong lòng bàn tay của bà.
- Phụt!
Một ngụm máu phun ra, thần sắc Thiên Dụ Quân Chủ biến đổi, bà không nghĩ tới tên tiểu tử này lại không hề né tránh. Cái này sao có thể! Đột nhiên bà hoảng sợ, trên vầng trán có mồ hôi rơi xuống.
- Lão yêu bà, nhìn tuyệt chiêu của ta đây.
Lâm Phàm đưa tay ra, nhanh chóng nắm lấy một quả cầu to, năm ngón tay lún sâu vào trong đó, mà tay phải nắm thành quyền, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng, đột nhiên đánh ra.
Ầm!
Sức mạnh xuyên qua, nhưng lúc chạm đến, quả thực đúng là đồ vật mềm mại, đạt được mục đích trì hoãn.
- Hỗn trướng!
Thiên Dụ Quân Chủ giận dữ, chịu đựng sự đau nhức, cổ tay chém xuống, máu tươi phun ra.
- Ngươi dám làm như thế!
Thiên Dụ Quân chủ sắp nổi điên rồi, một chưởng bao hàm sức mạnh hủy diệt, chụp về phía lồng ngực Lâm Phàm.
- Phụt!
Lâm Phàm nhằm ngay mặt Thiên Dụ Quân Chủ phun ra một ngụm máu tươi, cứ tiếp tục phun ra.
- Phụt! Phụt!
Lập tức khuôn mặt trắng nõn ban đầu của Thiên Dụ Quân Chủ biến thành màu đỏ.
- Ghê tởm! Ghê tởm!
Đã có lúc nào bà phải chịu sự nhục nhã như vậy đâu, mà cái tay của tên tiểu tử nắm ở nơi đó, nắm chặt không buông, càng khiến bà nổi giận hơn, trong nháy mắt ra tay, sức mạnh cuồn cuộn, trực tiếp bộc phát, toàn bộ đánh vào người Lâm Phàm. Sức mạnh như này, khó mà có thể ngăn cản được.
Lâm Phàm đột nhiên rơi xuống, đạp mạnh trên mặt đất, lúc rơi xuống, sức mạnh xung kích ở trên người khuếch tán ra, hủy diệt tất cả mọi thứ xung quanh.
- Đau quá!
Hai tay Thiên Dụ Quân Chủ xoa nhẹ, sắc mặt trắng bệch, bà không có nghĩ rằng tên tiểu tử này lại công kích vào điểm yếu của bà. Cảm giác đau đớn kia, cho dù là bà cũng khó có thể chịu đựng được.
Các để tử Thánh Đường tông đứng xem, trợn mắt hốc mồm xem một màn này, giơ tay lên lau máu mũi đang chảy ra. Bọn họ thấy được, thật sự thấy được tay tên kia xác thực sờ lên, hơn nữa còn lún sâu vào.
Con mẹ nó, thật là kích thích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận