Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 450: Đừng Xem Ta Như Vũ Khí Mà Sử Dụng

Lão giả nhắm mắt lại, lồng ngực phập phồng, sau đó đột nhiên mở to mắt:
- Đi đi, lấp cửa động lại, sau này ai cũng không gặp, cho dù là Sâm Hải bị hủy diệt, cũng đừng quản nữa.
- Ừm
Yêu thú hình người trong lòng ủy khuất, kẻ này cũng quá cầm thú rồi, đến thú vật như nó cũng không bỏ qua.
Nâng tảng đá lên, lấp cửa động lại, cả đời này cũng không muốn gặp người nào khác nữa.
- Haiz, nghĩ đến ta đường đường là Bán Thần, nửa đời sau vậy mà phải trải qua ở nơi này, thật đáng thương, đáng tiếc.
Ông ta không thể ra ngoài, nếu như bị Thánh Đường tông và những người khác biết được, mình ra ngoài, như vậy đối với Tượng Thần tông mà nói, chính là cùng nhau gặp nạn.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép một Bán Thần tồn tại ở Tượng Thần Tông.
Mà hiện tại, ông ta cũng đang tu luyện, nếu có thể trở thành cấp bậc Bán Thần đỉnh phong, có lẽ vẫn còn cơ hội, về phần hiện tại, vậy là nửa phần cơ hội cũng không có.
Trong hư không.
Lâm Phàm ném chiếc nhẫn trữ đồ trong tay, vừa lòng thỏa ý:
- Đợt này không lỗ, coi như kiếm một khoản nhỏ.
Xem xét một phen, bên trong có không ít đồ vật, đan dược, thiên tài địa bảo, đồng thời còn có một ít công pháp.
“Tượng Thần Trấn Thiên”
- Thứ đồ gì vậy? Ngưng luyện Tượng Thần chân thân, một cước đạp xuống, bắp đùi Tượng Thần nghiền ép vạn vật, cái này không phải là tu luyện thành con voi sao? Không được, quá mất mặt rồi, không thể tu luyện. - Đối với công pháp trong này, hắn ngược lại chẳng hứng thú gì mấy.
Điểm tích lũy cũng không muốn dùng bừa, phải nâng cao nội hàm, hơn nữa đột phá đến Bán Thần Cảnh, nhất định sẽ mở ra nhận thưởng cấp bậc mới.
Tuy là không quá chắc chắn nhưng hắn tin tưởng, cảm giác của bản thân, tuyệt đối sẽ không có sai.
- Điểm tích lũy hơi ít, cần để dành một ít mới được, nếu không hoàn toàn không đủ dùng, hơn nữa có hi vọng lên Bán Thần, không thể tiếp tục kéo dài nữa.
- Ta muốn vào Bán Thần, ta muốn vô địch.
Lòng tin to lớn chiếm cứ lấy trong lòng, hắn tuyệt đối sẽ cố gắng nỗ lực.
Thiên tài giống như hắn, lại là người biết nỗ lực, nhất định sẽ trở thành cường giả lợi hại nhất thế gian.
- Âm Dương tông, mục tiêu tiếp theo chính là ngươi, có thể trở thành lót đường cho cường giả ta đây, các ngươi có lẽ đã hưng phấn đến khó mà bình tĩnh được rồi phải không.
Trong hư không, một đường ánh sáng chợt lóe lên, trực tiếp biến mất giữa trời đất.
Lúc này, ở lãnh địa các đại tông môn, phát sinh một vệc lớn. Trên đường, mấy đứa trẻ con chạy nhanh giao tin.
- Số báo đặc biệt, số báo đặc biệt, Viêm Hoa tông Vô Địch phong Lâm phong chủ đến Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông, ép hai tông đem Thánh tử và đệ tử Vĩnh Hằng giao ra.
Âm thanh này, trong nháy mắt làm kinh động một làn sóng.
- Tiểu tử qua đây, việc này là thật hay là giả? - Có người hỏi.
Đứa trẻ đáp:
- Chắc chắn là thật, nội dung này đều ở bên trên, tin mới độc nhất vô nhị, có muốn mua một tờ hay không.
- Bán cho một tờ, thật không ngờ trong khoảng thời gian này, Viêm Hoa tông thật sự là muốn nghịch thiên rồi.
Gần đây, mỗi một sự kiện lớn đều có liên quan đến Viêm Hoa tông, có không ít tông môn đều cảm thấy kinh sợ, Viêm Hoa tông này không còn là Viêm Hoa tông mà bọn họ từng biết nữa.
Viêm Hoa tông trước đây, vẫn luôn dốc lòng trở thành một trong số những đại tông lớn mạnh, cũng luôn hướng đi trên con đường đúng đắn nhưng vô cùng gập ghềnh, bị rất nhiều tông môn ngăn cản. Không ngờ được, gần đây lại phát sinh nhiều việc đến như vậy.
Bên trong các trà lâu, lời bàn tán không ngớt:
- Ai da, đã lợi hại như vậy rồi, Thánh tử Thánh Đường tông và đệ tử Vĩnh Hằng tông, trong thời gian rèn luyện, giết chết một tên đệ tử Vô Địch phong, Lâm phong chủ đích thân xuất tông, tiến đến hai tông đòi người. Khí thế như thế này, cũng quá cường hãn rồi, không phải người thường có khả năng có được.
- Này có là gì, Thánh Đường tông đã cự tuyệt, nên trực tiếp phát sinh đại chiến, tám vị Bán Thần ra tay, trong đó sáu vị bị đánh đến sinh hoạt không thể tự lo liệu. Thánh chủ và Thiên Dụ Quân Chủ kiên thủ, không phân cao thấp, cuối cùng ép Thánh Đường tông giao người ra.
- Không phải là Thiên Tu đích thân ra tay sao?
- Không có, phía trên này ghi rõ ràng, là Lâm Phong chủ một mình ra tay.
- Này quả thật ghê gớm. Viêm Hoa tông này à muốn nổi dậy rồi, không chỉ ra đời một Thiên Tu, còn ra đời thêm một tên đệ tử ghê gớm hơn Thiên Tu, tuổi còn trẻ đã đè Bán Thần Thánh Đường tông không ngẩng đầu được, hơn nữa còn không phải là Bán Thần, cái này nếu như vào Bán Thần rồi, chẳng phải là nói thế gian không ai có thể ngăn cản nữa sao?
- Đó là dĩ nhiên rồi, Lâm phong chủ này thật đáng gờm, năm lần bảy lượt đến Thánh Đường tông gây chuyện, không chỉ dọn sạch hiểm địa của Thánh Đường tông, còn ẩu đả Bán Thần Thánh Đường tông, hành vi như thế này, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả*.
(*) Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả: ý chỉ người trước, kẻ sau không ai bằng.
- Không phải chứ, chuyện hiểm địa kia, hình như không phải Lâm phong chủ làm.
- Nói dóc, ngươi tự mình đến Viêm Hoa tông xem thử, bốn bề tông môn không phải là Thánh Đường tông, vậy thì còn là của ai, mới qua chưa có bao lâu, đã trắng trợn bày ra như vậy, coi như là hiểm địa nhà mình, bản lĩnh cao như vậy đương nhiên phải chịu thua rồi.
Việc này không biết là ai truyền ra ngoài, Thánh Chủ, Quân Chủ cố tính che giấu nhưng giấy không gói được lửa, sự việc rất nhanh liền lan rộng ra ngoài, dẫn đến vô số người đều thán phục vạn phần.
Có không ít tông môn có suy nghĩ nên kết giao với Viêm Hoa tông, tìm kiếm trợ giúp, thoát khỏi sự áp chế chủ Thánh Đường tông và các đại tông môn.
Viêm Hoa tông là đại tông nhưng khi đó, cũng chỉ có lãnh thổ rộn lớn, đông người hơn mà thôi, tổng thể thực lực vẫn không được.
Hiện tại xuất hiện phong chủ như Vô Địch phong, khiến cho không ít tông yếu, nhìn thấy được hi vọng.
Mà đối với mỗi một con dân của Viêm Hoa tông mà nói, bọn họ bình thường cũng thích xem tình trạng mới nhất của các tông.
Khi thấy Lâm phong chủ lợi hại như vậy, trong lòng của bọn họ cũng vô cùng tự hào.
Điện Thiên Tông.
Thương Ngộ Đạo vô cùng đau đầu, người đến trước mắt, đều là trưởng lão đứng đầu của các tông môn.
Ba!
Đán Ác Quân Chủ tức giận đập bàn:
- Việc này, quyết định như vậy đi, Viêm Hoa tông Vô Địch phong, Lâm Phàm, tội ác to lớn, lẽ ra nên bị phạt, đối với Viêm Hoa tông tiến hành trừng trị.
Trưởng lão Vĩnh Hằng tông cũng mặt đỏ đến mang tai:
- Không sai, người này hung hăng càn quấy, nên chịu trừng phạt, các vị đang ngồi ở đây, còn có ai đồng ý với chúng ta.
- Dạ Ma, ngươi nói xem, việc này có nên giáo huấn Viêm Hoa tông một chút hay không? Để bọn họ biết được, tính nghiêm trọng của sự việc.
Bán Thần Dạ Ma ngồi ở đó, ngẩng đầu lên, cười:
- Haiz, đánh không lại người ta, chính là đánh không lại người ta. Muốn tìm chúng ta giúp đỡ, chính là tìm chúng ta giúp đỡ, đừng có nói một đống việc như là vì ai, khiến cho người khác xem thường có phải không? Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông các người bị người ta đánh tới tận cửa, không cách nào, đó là do bản thân không có bản lĩnh.
- Nếu như nhất định phải tìm đến chúng ta nhờ giúp đỡ, ít nhất cũng phải thể hiện một chút thành ý chứ? Chúng ta cũng đâu có vô duyên vô cớ liền bị người ta dùng làm vũ khí được? Các vị nói xem ta nói có lý hay không.
Dạ Ma là người thành thật, từ lúc biết nói chuyện, trí thông minh này cũng tăng cao.
- Dạ Ma, ngươi đây là có ý gì? - Trưởng lão Vĩnh Hằng tông đập bàn - Theo ý của ngươi, chính là La Sát tông của các ngươi không đồng ý ra mặt? Ngươi cũng không thử suy nghĩ xem, lúc đó ngươi cũng bị đánh không nhẹ đâu.
Bán Thần Dạ Ma xua tay:
- Bình tĩnh đừng nóng, ta không có ý gì, về việc bị đánh, đó cũng đáng đời, không bằng người ta thì phải làm sao.
Xung quanh, trưởng lão các tông môn khác, cũng gật đầu:
- Bán Thần Dạ Ma nói có lý, người ta cũng không gây sự với chúng ta, chúng ta ra mặt, cũng không tốt lắm.
- Đúng vậy, chúng ta ra mặt trừng trị Viêm Hoa tông, ít nhất cũng phải có lý do hoặc là có gì đó.
Bán Thần Dạ Ma nói tiếp:
- Có ích.
Trưởng lão các tông nhìn Bán Thần Dạ Ma, không biết từ khi nào, bọn họ phát hiện lời nói của Bán Thần Dạ Ma có lúc hơi khó nghe một tí nhưng cũng có lúc khiến người ta thích, có chuyện nói thằng, trước giờ chưa từng vui đùa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận