Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 451: Thổi Nổ Tung Rồi (1)

Bên trong sảnh hội nghị của điện Thiên Tông, tiếng ồn ào rất lớn, xôn xao.
- Dạ Ma, môi hở răng lạnh, ngươi có hiểu hay không? - Đán Ác Quân Chủ hỏi, hắn phát hiện Bán Thần Dạ Ma không giống với trước kia, cũng không biết rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Bán Thần Dạ Ma cười đáp:
- Đương nhiên là ta hiểu điều này nhưng mà Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông này cũng chưa diệt vong, các vị ngồi ở đây, đều là đại diện của các tông nhưng ngoại trừ Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông bị người ta đánh đến tận cửa ra, còn có ai bị đánh đến tận cửa nữa không?
Các vị trưởng lão của các tông ngồi đó, lắc đầu:
- Không có, Lâm phong chủ ngược lại không đến tông của ta.
- Cũng không đến tông của ta, hai bên trước giờ vốn không có mâu thuẫn.
Bán Thần Dạ Ma nói:
- Nhìn thấy chưa, Lâm phong chủ vốn không có khi dễ bọn họ, bây giờ chỉ là khi dễ Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông, nếu chúng ta ra mặt trừng trị Viêm Hoa tông, vậy chính là đắc tội với Viêm Hoa tông, tới khi đó, ai sẽ gánh vác trách nhiệm này?
- Dạ Ma nói có lý đó.
Đối với một số tông môn mà nói, bọn họ thật sự sợ hãi, không muốn trêu chọc phong chủ của Viêm Hoa tông Vô Địch phong này, trải qua nhiều chuyện như vậy, theo bọn họ nghĩ, đó hoàn toàn là một tên điên, người nào trêu chọc phải thì người đó xui xẻo, huống hồ bọn họ vẫn chưa có chán sống đâu.
Lúc này, Bán Thần Dạ Ma đứng dậy, thần sắc nghiêm túc nói:
- Điểm mấu chốt nhất, Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông lấy gì để trừng trị Viêm Hoa tông?
Một câu nói này ngược lại là làm khó hai tông rồi.
Trưởng lão các tông môn khác kinh ngạc đến ngây người nhìn Dạ Ma, bọn họ phát hiện Dạ Ma này không đơn giản, biết ăn nói, hơn nữa còn biết khuyên người nữa chứ.
Nhưng có lúc, bọn họ cảm thấy, những lời này đều là lời nói thật, chỉ là đôi lúc có chút làm tổn thương người khác.
- Cái này....
Đán Ác Quân Chủ khó xử, không biết nên nói như thế nào.
Bán Thần Dạ Ma nói tiếp:
- Nếu như muốn nói là Bán Thần đi tạo áp lực, theo ta thấy, hay là thôi đi, tám vị Quân Chủ Thánh Đường tông ra mặt, đã bị đánh phế hết sáu người, Thánh Chủ cũng vô dụng, các vị ở tại đây, tất cả Bán Thần đều rời núi? Vậy khẳng định là không thể nào, nếu thật sự xảy ra đại chiến, ngươi nói với ta xem, ai sẽ làm chi đầu đàn, ai chết trước, là Bán Thần của các tông chúng ta chết, hay là Bán Thần của Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông chết?
- Dạ Ma, ngươi quá đáng lắm rồi. - Đán Ác Quân Chủ lạnh lùng nói.
- Đán Ác, đừng nói ta quá đáng, lão phu cũng chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi, Bán Thần đối với bất kỳ tông môn nào mà nói, đều là lực lượng đứng đầu, chết đi một người, đều là một tổn thất vô cùng to lớn khó mà chấp nhận nổi.
Bán Thần Dạ Ma nói.
- Hắn dám giết?
Đán Ác tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, dựa theo tình hình trước đây, tông môn ở đây, có ai không cho Thánh Đường tông thể diện, đó là được nhiều người ủng hộ nhưng không ngờ đến thêm vào tên phá hoại Dạ Ma này.
- Không dám? Nếu như hắn có tâm không dám, thì đã không đến Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông rồi, ngươi vậy mà nói không dám, Đán Ác, đừng xem ta như là tên ngốc nữa, các vị ngồi ở đây, trong lòng đều như gương sáng, hiểu rất là rõ.
Bán Thần Dạ Ma không cho chút thể diện nào, nói chuyện phi thường ngay thẳng, điều này khiến cho trưởng lão các tông môn ở đây, đối với Dạ Ma có sự thay đổi cách nhìn vô cùng to lớn.
Đán Ác Quân Chủ hít sâu một hơi, ngồi xuống, không muốn nói thêm gì nữa nhưng đối với ý kiến của Bán Thần Dạ Ma, có thể là quá đáng quá rồi.
- Đán Ác, đừng tức giận, lão phu cũng chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi, nếu như muốn nói cái khác, vậy càng không cần nói nữa. Bây giờ Viêm Hoa tông kết giao chỉ có, Titan tông, Đại Diễn tông, Đại Hùng bảo tông, ba tông môn này các vị trong lòng cũng đều hiểu rõ, nghèo đến chỉ còn lại cái gì? Đó chính là người. Người ngu ngốc mơ mộng trừng trị kinh tế, Viêm Hoa tông bây giờ chính là tự cung tự cấp, chỉ cần không đói chết. Về phần nói xa lánh Viêm Hoa tông, đó càng là lời nói vô căn cứ, nhiều năm như vậy, Viêm Hoa tông bị xa lánh thành như vậy, có từng kết giao qua với các tông môn khác hay không? Cho nên nói, bất kỳ cách trừng trị nào, cũng đều vô dụng.
Bán Thần Dạ Ma thở mạnh không gấp, nói vô cùng có lý, các tông môn khác cũng gật đầu, đồng ý những lời này.
Bọn họ phát hiện những lời này của Bán Thần Dạ Ma,quả thật nói đến điểm quan trọng rồi, ngược lại cảm thấy Thánh Đường tông có chút không được, mở miệng ngậm miệng, đều là trừng trị nhưng mấu chốt cũng phải có giải pháp, không có giải pháp thì nói cái rắm.
Đán Ác Quân Chủ bị những lời này của Bán Thần Dạ Ma làm cho á khẩu không trả lời được.
- Vậy ngươi nói xem, nên làm như thế nào?
Lúc này, đám người đều nhìn về phía Bán Thần Dạ Ma, chờ đợi cao kiến.
- Đơn giản. - Dạ Ma cười nói - Thì cứ giống như trước đây, tám tông kết hợp, trực tiếp công kích Viêm Hoa tông, lật đổ Hoàng Long, lãnh thổ chia đều, do Thánh Đường tông nhấc cao ngọn cờ dẫn đầu, ta và các tông có thể góp một phần sức lực.
Khi lời này vừa được nói ra, đám người ở đây, trợn mắt há mồm nhìn Bán Thần Dạ Ma, bọn họ không ngờ đến, Bán Thần Dạ Ma lại nói ra chuyện của một trăm năm trước.
- Ngươi điên rồi. - Đán Ác Quân Chủ đứng dậy, trợn to mắt, hắn không dám tin, Bán Thần Dạ Ma lại nói ra những lời như vậy.
Một trăm năm trước, Viêm Hoa tông vẫn còn chưa phải là Viêm Hoa tông, mà là do bạo quân vô năng nắm trong tay, cho nên tám tông mới có thể kết hợp cướp đoạt nhưng hiện giờ, nói đùa cái gì vậy.
Nếu thật sự đến lúc đó, một mình Thiên Tu đã có thể làm đảo lộn trời đất, người nào có thể chịu đựng được chứ.
Càng không cần nói đến, vẫn còn tên Vô Địch phong Lâm Phàm kia, quả thực là tên điên, không có tông môn nào có thể chống đỡ chịu đựng nổi.
- Bình tĩnh đừng nóng. - Bán Thần Dạ Ma cười nói - Ta không có điên, chỉ nói thật mà thôi, đây chính là giải pháp duy nhất vào lúc này mà thôi. Đương nhiên, nếu thật sự muốn như vậy, còn phải cần Thánh Đường tông và Vĩnh Hằng tông dẫn đầu.
Đán Ác Quân Chủ trầm tĩnh nhìn Bán Thần Dạ Ma:
- Ngươi nói những lời này, là có ý gì?
Bán Thần Dạ Ma cười:
- Còn có thể có ý gì nữa, đợi khi Thánh Đường tông và Viêm Hoa tông liều mạng chết đi sống lại, tông của ta ở giữa ngư ông đắc lợi a.
Xôn xao!
Trưởng lão các tông trợn mắt há mồm nhìn Bán Thần Dạ Ma, tiểu tử này bị mất não à, nói chuyện quá thẳng thắn rồi, cái này cũng dám nói ra.
Đán Ác Quân Chủ không ngờ đến La Sát tông vậy mà lại có suy nghĩ như thế này, đây là đợi bọn họ và Viêm Hoa tông đánh đến lưỡng bại câu thương, đến để thu hoạch thôi.
- Các vị, nhìn ta như thế để làm gì? Ăn ngay nói thật mà thôi, trừ phi các vị không phải cũng nghĩ như vậy hay sao?
Bán Thần Dạ Ma nhìn đám người, vừa cười vừa nói, nụ cười kia rất bình thường, dường như chuyện đang nói là một chuyện vô cùng bình thường.
Các trưởng lão chửi bậy trong lòng, đây có còn là lời nói của con người hay không? Có chút đầu óc cũng chỉ đặt ở trong lòng, sẽ không nói ra miệng đâu.
Thương Ngộ Đạo ngồi ở đó, một lời cũng không nói, lần hội nghị này, xem như kết thúc rồi, Bán Thần Dạ Ma một lời dọa đến Thánh Đường tông không dám nói chuyện rồi. Có lẽ là không ngờ đến, La Sát tông vậy mà còn có suy nghĩ như vậy.
Âm Dương tông.
Lâm Phàm trôi lơ lửng ở hư không, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn:
- Không sai, không sai, lần đầu đến Âm Dương tông, quả thật có chút hiếu kỳ.
Hắn đã nghe được điểm tích lũy đang gọi hắn. Không thể chờ đợi được nữa rồi.
Lúc này, hắn nhìn thấy bên dưới có một đám người đi qua, lập tức nghĩ đến, bản thân đến Âm Dương tông, chưa quen cuộc sống ở nơi này, muốn tìm một hiểm địa, nhất định phải tốn không ít thời gian nhưng nếu như hỏi thăm một chút, có lẽ sẽ đơn giản hơn nhiều.
Hạ xuống mặt đất, chỉnh sửa khuôn mặt một chút, lộ ra nụ cười xán lạn, đi về phía trước.
Đám người này, có tổng cộng sáu người, bốn nữ hai nam, nam rất tuấn tú, nữ thì xinh đẹp, lúc này sáu người vừa nói vừa cười.
Trong đó cô nương xinh đẹp có một nốt ruồi ở khóe miệng, nụ cười nở rộ:
- Sư huynh, lần này chúng ta thu hoạch không tệ, không ngờ tới vận khí tốt đến vậy.
- Sư muội, vận khí lần này quả thực rất tốt, nếu như không phải bọn họ bắt lấy yêu thú, chúng ta e là rất khó có được món đồ tốt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận