Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 461: Luồng Sáng Trắng Này Là Cái Gì, Là Nòng Nọc Đó (1)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Tin tức Lâm Phàm đột phá Bán Thần lập tức truyền khắp tông môn.
Vô số các đệ tử thán phục ngước nhìn Lâm sư huynh trở thành Bán Thần rồi, tin tức này khiến bọn họ vô cùng vui sướng cho dù không phải là bọn họ đột phá nhưng không biết vì sao lại cảm giác sảng khoái như vậy, đi trên đường đều hiên ngang ưỡn ngực.
Đồng thời, tình hình trong tông môn càng ngày càng tốt hơn, đan dược từng vô cùng khan hiếm thì bây giờ lại không hề hiếm có. Trước đây đối với bọn họ mà nói, đan dược huyền giai thật sự là có thể gặp mà không thể cầu.
Bây giờ, đan dược huyền giai thì cũng chỉ vậy mà thôi!
Bậc thầy luyện đan trong tông môn trải qua sự dạy dỗ của Thanh Oa, kỹ thuật luyện đan một người giỏi hơn một người không phải là chuyện đùa. Trước đây không luyện ra đan dược huyền gia thì không phải chuyện gì mất mặt nhưng luyện đan sư của Luyện Đan đường bây giờ không luyện ra được đan dược huyền gia thì không phải là luyện đan sư tốt.
Thánh Đường tông.
- Cái gì? Tên nhóc khốn nạn của Viêm Hoa tông đã đột phá tới Bán Thần rồi sao? Hơn nữa còn đột phá ở La Sát tông. Những tên kia đầu óc chứa phân sao mà lại không ngăn cản vậy.
Thánh chủ giận dữ tức giận tới đỉnh đầu bốc khói.
Nếu như là người của tông môn khác đột phá Bán Thần, bọn họ nhất định sẽ đứng ra ngăn cản. Vấn đề là người của Viêm Hoa tông thì thật sự không biết làm sao mới tốt.
Nhất là người đột phá còn là tên nhóc đó thì quả thực đáng sợ. Thời điểm chưa là Bán Thần, hắn đã không phân cao thấp với bọn họ, hiện này đã đột phá lên Bán Thần thì làm sao mà đánh lại nữa.
- Thánh chủ, tình huống hiện giờ đối với tông ta mà nói thì không tốt lắm. Viêm Hoa tông lại sinh ra một vị Bán Thần, hơn nữa còn là tên nhóc kia, các tông môn khác nhất định sẽ không an phận, phải đứng ra cảnh cáo. - Đán Ác Quân Chủ nói.
Vinh Kỳ trưởng lão gặp chuyện không may ở Viêm Hoa tông, bọn họ vốn còn muốn làm cho Vĩnh Hằng tông ra mặt một phen nhưng xem tình huống hiện giờ, Vĩnh Hằng tông biết được chuyện này rồi cũng sẽ yên tĩnh lại, không dám làm càn nữa.
- Đám người Thần Trật, Hỗn Loạn, Lôi Đình đâu, bảo bọn họ tới đây đi. - Thánh chủ lạnh mặt.
Ông ta không thể ngờ đối phương một lời không hợp đã đột phá tới Bán Thần kỳ, vậy thì làm sao chơi tiếp nữa.
Nếu là Bán Thần bình thường thì không sao nhưng tên nhóc này lúc chưa là Bán Thần đã lợi hại như vậy, vào Bán Thần rồi thì không phải là lên trời luôn à.
Thời điểm Thánh chủ nói tới mấy vị Quân Chủ kia, Đán Ác Quân Chủ vung ống tay áo, lộ vẻ rất tức giận.
- Thánh chủ, bọn họ hiện giờ càng ngày càng quá đáng, đã khiến cho tông môn chướng khí mù mịt. - Đán Ác Quân Chủ tố cáo.
- Xảy ra chuyện gì? - Thánh chủ hỏi, dạo này ông ta không chú ý tình huống trong tông môn, vẫn luôn bị việc của tên nhóc kia làm phiền lòng, khi nghe thấy lời này của Đán Ác sư đệ thì lại cảm giác không ổn.
- Hỗn Loạn làm cho quan hệ nam nữ hỗn loạn khiến cho Thánh tử trong tông sinh lòng tuyệt vọng, bắt đầu tuyệt thực không chịu tu luyện dùng thủ đoạn này để kháng nghị Hỗn Loạn, hy vọng tông môn có thể trách phạt Hỗn Loạn Quân Chủ. Chế Tài thì lại mắng mỏ trách phạt vô số đệ tử, khiến một vài đệ tử chủ động rời tông về thành trở thành con dân bình thường. Thần Trật thì lại tụ tập đệ tử đánh bạc, vô số đệ tử bị thua tới táng gia bại sản, một vài đệ tử vì trả nợ mà tùy tiện tiến vào hiểm địa, cuối cùng chết trong hiểm địa. Những ngày gần đây, tỉ lệ đệ tử tử vong tăng lên rất nhiều, đã dần ảnh hưởng tới tông môn.
- Cái gì? - Thánh chủ nghe xong những chuyện này thì giận không nhịn được - Bảo ba người bọn họ lăn tới đây cho ta. Phản rồi, làm phản hết rồi, hiện tại Viêm Hoa tông đang từng bước phát triển, mà bọn họ vẫn có tâm tình làm mấy chuyện này.
- Thánh chủ, còn một chuyện rất nghiêm trọng nữa. Tài vật của đệ tử trong tông môn mất trộm nhiều lần, ngay cả bảo khố cũng bị người ta trộm mất nhưng đến giờ còn chưa tìm ra hung thủ. Tên hung thủ này mới là người nguy hiểm nhất, ngày nào còn chưa bắt được tên đó, thì tên đó vẫn còn là một mầm họa lớn đối với tông môn. - Đán Ác Quân Chủ nói.
Bây giờ, ông ta là người bận rộn nhất tông môn, ai bảo ông ta là người phụ trách công việc chung của tông môn.
Còn Thiên Dụ sư tỷ thì quên đi, dù cho tới cảnh giới đó rồi thì vẫn là người thích chưng diện, bình thường nếu không đi ngủ thì sẽ là đi tắm, hoàn toàn không quan tâm tới chuyện trong tông môn.
- Vô liêm sỉ! - Thánh chủ không ngờ rằng tông môn sẽ biến thành như vậy - Đi, nhanh gọi ba tên kia qua đây cho ta. Ta thật sự muốn xem xem bọn họ rốt cuộc là bị cái gì mê hoặc thần trí.
- Dạ.
Đán Ác Quân Chủ gật đầu. Ông ta đã sớm không chịu nổi, nếu không thu dọn sạch sẽ ba người này thì sẽ khiến không khí trong tông môn hỏng hết.
Nhất là Hỗn Loạn, thật sự là làm mất mặt tông môn mà.
Trong thời không vô tận, ở một thế giới khác với thế giới của Lâm Phàm.
Một người đàn ông trôi nổi trên không, ánh mắt lóe ra kim quang giống như xuyên thấu thời không vô tận nhìn về phía tận cùng.
- Nơi Nguyên Tổ cũng nên bố trí rồi.
- Đã vậy thì hãy để cho con của bản đế đi trước, để người làm cho đi đánh trận đầu đi.
Kim quang quanh thân người đàn ông bùng sáng, khí tức hỗn độn lưu chuyển xung quanh. Gã xoa thắt lưng rồi xốc áo bào lên, ở phần eo của gã có một đoàn ánh sáng màu trắng hình nòng nọc, tất cả chuyển kiếp trong nháy mắt biến mất không còn dấu vết nào.
Trong Sâm Hải.
Một bóng người trẻ tuổi nhanh chóng xuyên qua, sau đó đáp xuống một cành cây.
Bóng người này chính là Liễu Nhược Trần, lúc này sắc mặt cô ta vô cùng khó coi, hơn nữa còn mang theo sự sợ hãi.
- Sao có thể, hắn thế mà lại trở thành Bán Thần.
Cô ta sợ rồi, trong đầu vẫn còn vang vọng lời mà Lâm Phàm nói với cô ta ở Viêm Hoa tông lúc trước.
Hắn muốn giết chết cô ta ở Thánh Đường tông.
Đối với cô ta mà nói, Thánh Đường tông vốn là nơi an toàn nhất nhưng trải qua trường hợp vừa rồi, cô ta hiểu Thánh Đường tông cũng chả an toàn gì. Nhất là khi Lâm Phàm đã đột phá tới Bán Thần kỳ, nếu hắn tới Thánh Đường tông để ra tay với cô ta thì tuyệt đối không có người nào hỗ trợ, đến lúc đó thì chết chắc.
Bình thường cô ta không hề hốt hoảng chuyện gì, luôn có thái độ bình tĩnh đối với mọi việc nhưng sâu trong lòng cô ta đã sợ hãi rồi. Cô ta muốn tất cả đàn ông đều quỳ dưới váy cô ta, đồng thời vẫn tìm kiếm các mục tiêu khác. Biến hóa ngày hôm nay thực sự quá lớn khiến cho cô ta phản ứng không kịp.
- Không được, trước khi đạt được thực lực tuyệt đối thì không thể trở về tông.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Liễu Nhược Trần hiện lên vẻ kiên định, trong hư không đột nhiên chấn động.
Cô ta ngẩng đầu nhìn về phía không trung, không biết đã xảy ra chuyện gì mà lại có một loại sức mạnh kinh khủng nghiền ép tới làm cho cô ta không thể thở nổi.
Viu viu...
- Đó là cái gì?
Sắc mặt cô ta tái nhợt, một luồng sáng trắng xuyên qua hư không bay tới, mà còn là bay thẳng về phía cô ta.
- Đây là...
Trong luồng sáng trắng, một con nòng nọc màu trắng lắc cái đuôi tới cực hạn, đâm về phía bụng cô ta.
- Không..
Cô ta dùng tay ngăn cản nhưng luồng sáng trắng này lại xuyên qua tay cô ta, trực tiếp tiến vào trong bụng cô ta.
- Cái này rốt cuộc là cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận