Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 462: Luồng Sáng Trắng Này Là Cái Gì, Là Nòng Nọc Đó (2)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Một giọt mồ hôi lạnh chảy dọc gương mặt yêu tinh của cô ta. Trong nháy mắt cô ta cảm thấy bụng mình đau đớn, cái bụng vốn nhẹ nhàng lại không có dấu hiệu nào mà trồi lên.
Cô ta hoảng sợ vô cùng, bàn tay dán lên bụng mình, thế mà thật sự cảm nhận thấy tiếng tim đập thình thịch bên trong bụng. Chuyện này khiến Liễu Nhược Trần sợ hãi.
- Sao lại trở thành như vậy, tại sao ta lại có thai được chứ.
Cô ta luống cuống, không thể chấp nhận chuyện vừa mới xảy ra. Luồng sáng trắng vừa mới rồi rốt cuộc đã làm cái gì với cô ta vậy.
Mục tiêu của cô ta rất vĩ đại, nếu như cuối cùng không thực hiện được thì vào lúc cần thiết cô ta còn có thể dùng thân thể của mình đổi lấy lợi ích khổng lồ. Mà hiện giờ, đột nhiên có thai thì con bài chưa lật cuối cùng của cô ta đã bị hủy rồi.
Trong lúc cô ta đang suy nghĩ thì phần bụng lại lớn thêm một vòng.
Hai tay Liễu Nhược Trần dán lên bụng, muốn hủy diệt thứ trong bụng sau đó tống nó ra ngoài. Nhưng khi bàn tay dán lên bụng thi triển sức mạnh lại phát hiện không có chút tác dụng nào, giống như bị ngăn cách vậy.
- Sao lại thế này.
Cô ta ngồi bệt xuống đất lâm vào tuyệt vọng. Luồng sáng trắng không rõ nguồn gốc này khiến cô ta không biết làm sao.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Ở một nơi phía nam, một bóng người mặc áo trắng xuất hiện, ngẩng đầu nhìn về phía trên không.
- Luồng khí tức này...
- Dường như rất giống thứ trong trí nhớ, thiên địa đại biến thực sự sắp bắt đầu rồi, phải chú ý mới được.
Cô rời khỏi hiểm địa của Thánh Đường tông, đi ngang qua rất nhiều tông môn, đến rất nhiều hiểm địa bị bỏ hoang, tìm tất cả những thứ có trong trí nhớ, chính là để chuẩn bị đầy đủ trước khi thiên địa đại biến.
- Bán Thần này có tác dụng cũng không tệ.
Sau khi Lâm Phàm đánh nhau với sư phụ thì bắt đầu kiểm tra tình huống bản thân.
Hắn có thể thề nếu như mình triển khai toàn bộ sức mạnh, tuyệt đối có thể ấn sư phụ xuống đất mà nghiền nát, cho dù đã nhập Thần cũng có khả năng rất lớn.
Đương nhiên, hắn không phải là người như thế, làm sao có thể để cho sư phụ chịu tổn thương như vậy. Dù sao sư phụ tuổi đã cao là người có địa vị, cũng không thể khiến sư phụ nhụt chí được, vẫn nên để sư phụ kiêu ngạo mà sống là được rồi. Sư phụ có được một đồ đệ biết quan tâm như hắn, thật sự là phúc đức mấy đời.
Lên tới Bán Thần rồi, tay chân đứt gãy có thể mọc lại chỉ là tiêu hao rất nhiều sức mạnh, khả năng khống chế pháp tắc cũng tiến thêm một bước, hơn xa Thiên Cương cảnh.
Sức mạnh hình chiếu lúc trước chưa làm được bây giờ thì giống như phân thân, nhưng lại không phải phân thân, mà dùng sức mạnh làm trụ, chiếu hình ảnh của bản thân tới phương xa.
Tác dụng còn khá nhiều cần phải từ từ cảm ngộ mới được. Lúc này, Lâm Phàm lập tức rời khỏi đại điện bay vào sâu trong tông môn.
- Tất cả ra ngoài, bản phong chủ có chuyện muốn nói.
Đối với việc Lâm Phàm đột phá tới Bán Thần kỳ đám người tông chủ rất vui sướng, nghe Lâm Phàm gọi vậy đương nhiên là những người đi ra đầu tiên. Trên mặt mỗi một vị trưởng lão đều mang nụ cười lộ ra vẻ vui mừng.
- Đồ nhi, sau khi hết tĩnh mịch thì muốn làm gì đây?
Thiên Tu hỏi.
Cát Luyện trưởng lão hâm mộ và ghen tỵ nhìn Thiên Tu. Ông ta không hiểu sao vận khí của sư huynh lại tốt tới như vậy, tìm đồ đệ nào cũng vô cùng lợi hại. Ngẫm lại Quân Vô Thiên lúc trước, ông vẫn còn cảm thấy hoảng sợ.
Đầu tư vốn lớn như vậy cuối cùng toàn bộ đổ xuống sông xuống biển, ngay cả một chút lợi tức cũng không có.
Lâm Phàm nhìn mọi người, quyết định nói ra một ý tưởng hoàn mỹ:
- Bản phong chủ quyết định, muốn tổ chức một tiết mục cho Viêm Hoa tông phô bày thực lực của mình, cho các tông môn khác thấy được thực lực của chúng ta.
Tông chủ và các trưởng lão khó hiểu nhìn Lâm Phàm, trên đầu dường như hiện lên dấu hỏi, không rõ ý vừa rồi nói cái gì.
- Chuyện này thực sự rất khó để nói cho các vị hiểu rõ, quên đi, để ta làm mẫu.
Lâm Phàm cảm giác không thể nói rõ ràng cho bọn họ hiểu được nên tự mình đứng ra làm mẫu thì tốt hơn.
Sau khi vào Bán Thần rồi thì phải tìm một vài chuyện cho bản thân làm mới được.
Mấy ngày sau.
Gần đây Lâm Phàm luôn bận rộn vài việc, đến nay đã đột phá lên cấp Bán thần, vậy nên phải khen thưởng thực lực của mình một chút. Đương nhiên, chuyện này tuyệt đối không phải khoe khoang mà chỉ là khiến cho nhiều người biết đến, trên thế gian lại xảy ra chuyện lớn rồi, tin tốt nhất định phải chia sẻ với mọi người, không thể một mình giữ bí mật.
Bộ ngực này, cơ bụng này, ngoại trừ hắn ra, còn ai có thể có được chứ.

Thánh Đường tông.
- Tông chủ, không xong rồi.
Đán Ác Quân Chủ vội vàng tiến vào, trong tay cầm theo một tấm thiệp mời.
- Lại có chuyện gì?
Mấy ngày nay, tâm trạng của thánh chủ không được tốt cho lắm, chuyện của đám người Hỗn Loạn khiến ông ta thấy rất buồn phiền, một loại phiền không thể nói cho rõ được. Đến nỗi sư đệ Đán Ác cũng có chút không muốn nhìn thấy ý nghĩ của đối phương. Phảng phất giống như sư đệ Đán Ác ngày ngày tới mách lẻo, khiên ông ta rất đau đầu. Mấy ngày trước vừa mới giáo huấn đám người Hỗn Loạn, cùng lúc ba người bọn họ cũng bảo đảm với mình tuyệt đối sẽ không phạm lỗi nữa, lúc này mới để cho bọn họ rời đi.
Đán Ác Quân Chủ đưa thiệp mời tới.
- Đây là Cát Luyện Viêm Hoa tông đưa tới, nói là Viêm Hoa tông muốn tổ chức lễ hội thi triển sức mạnh tổng hợp, cũng không rõ là làm gì nhưng lại mời chúng ta tới Viêm Hoa tông.
- Tới Viêm Hoa tông?
Thánh chủ nhận lấy thiệp mời.
- Chắc cũng không có ý tốt gì, trái lại ta muốn xem xem trong này viết cái gì.
Thánh chủ mở thiệp mời, cẩn thận xem xét, cho dù bên trong viết cái gì, ông ta cũng đều không đi. Tông môn như thế quả thực quá mức càn rỡ, không phải chỉ có người bước vào cấp bậc Bán thần thôi sao, hà tất phải vội vàng khoe khoang như vậy. Chỉ là, khi nhìn thấy nội dung ở dòng cuối cùng, biểu cảm của ông ta hơi thay đổi.
"Bổn phong chủ lần đầu mời khách, hi vọng cường giả bán thần các tông có thể đến dự đúng giờ, bằng không bổn phong chủ sẽ tự mình đến cửa mời."
Mặc dù câu này không có vấn đề gì nhưng thánh chủ nhìn ra được, nó có hàm ý uy hiếp.
- Thánh chủ, chúng ta có nên đi không?
Đán Ác Quân Chủ hỏi.
- Đi, sao lại không đi? Tông ta là tông lớn số một trên thế gian, nếu như không đi, há chẳng phải để cho người ta xem thường sao.
Thánh chủ đóng thiệp mời lại, sau đó nói:
- Thông báo cho bọn họ, ngoại trừ Thiên Dụ Quân Chủ tọa trấn tông môn ra, những quân chủ khác cùng ta đến Viêm Hoa tông.
- Vâng.
Đán Ác Quân Chủ gật đầu, có điều không rõ vì sao luôn cảm thấy hoang mang trong lòng, giống như sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Các tông môn như La Sát tông, Vĩnh Hằng tông đều nhận được thiệp mời, đối với chuyện này, bọn họ cũng không biết nên làm sao cho phải.
Phong chủ Vô Địch phong đột phá lên Bán Thần cảnh đã không còn là bí mật gì nữa, đặc biệt là La Sát tông càng bị dọa cho hết hồn, bọn họ đồng ý che giấu bí mật của Lâm phong chủ nhưng chẳng ai biết thông tin này làm sao lại truyền ra ngoài được. Nếu như Lâm phong chủ tìm bọn họ gây phiền toái, vậy thì chẳng phải xong đời rồi sao. Có điều, không đi cũng không được, một dòng cuối cùng này, tuy bình thường không có gì là lạ nhưng lại tràn ngập sát ý.
Thật nguy hiểm!
..
Vô Địch phong.
- Sư huynh, toàn bộ nhân viên đều triệu tập vào vị trí rồi.
Lữ Khải Minh không biết sư huynh đang muốn làm gì, nhưng vẫn nghe theo mệnh lệnh, sắp xếp ổn thỏa.
Lâm Phàm nhìn đám người, hài lòng gật đầu.
- Ừ, không tệ, chỗ luyện đan ở bên trái, chỗ của Địch Địch ở bên phải.
Địa Linh Địch Địch dẫn theo người trong tộc, vui sướng đứng ở bên phải, bọn họ không biết thế này là định làm gì nhưng xung quanh có rất nhiều người, khiến bọn họ có chút hưng phấn, luôn cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra rồi.
Lúc này, Lâm Phàm ho khan mấy tiếng.
- Lần này triệu tập mấy người tới là có chuyện lớn cần làm, mà toàn bộ các ngươi đều là chủ lực, cho nên nhất định phải dùng toàn bộ tinh lực, nghe rõ chưa?
- Nghe rõ rồi ạ.
Đám người Địa Linh hưng phấn giơ tay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận