Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 463: Mẹ Kiếp, Mạnh Quá Đi

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Những chúng đệ tử khác đều rất nghi hoặc, đến ngay cả Thanh Oa đứng ở bên kia, gương mặt mờ mịt, luôn cảm thấy sắp có chuyện không hay xảy ra rồi.
Lâm Phàm tuần tra một vòng, cuối cùng gật đầu.
- Tốt lắm, trong mấy ngày này, ta sẽ nghiêm khắc huấn luyện các ngươi, chịu vất vả chút, không được lười biếng.
- Vâng!
Khoảnh khắc này, chúng đệ tử hô to, cảm thấy vẻ mặt của Lâm sư huynh khá nghiêm túc, vậy thì đã rõ chuyện này chắc chắn rất quan trọng, mà bọn họ có thể được chọn trúng, vậy càng chứng minh bọn họ là nhân tài mà Lâm sư huynh nhìn trúng. Cho nên đối với bọn họ mà nói, đây là một vinh dự.
- Sư huynh, hắn đang làm gì đấy?
Hỏa Dung nhìn về phía Vô Địch phong đang huyên náo tiếng người, thật lòng nhìn không ra là định làm gì, tuy tên tiểu tử này từng giải thích một lần với họ nhưng một lần thì sao nghe hiểu được chứ.
Thiên Tu ừ một tiếng, không nói gì.
- Thiệp mời này đều đã đưa đến mấy tông môn kia, rốt cuộc là muốn làm gì đây?
Hỏa Dung vô cùng nghi hoặc.
Thiên Tu vuốt râu, cười nói:
- Lão phu đã hiểu rõ rồi, sư đệ, đệ vẫn chưa hiểu ra sao?
Hỏa Dung nhìn sư huynh.
- Xin sư huynh nói cho ta biết.
- Ha ha!
Thiên Tu cười nói:
- Thôi vậy, sư đệ, đệ không hiểu thì cứ coi như không hiểu đi, chuyện này chỉ có thể ngầm hiểu thôi.
Trong lòng ông cũng vô cùng nghi hoặc, đồ nhi này của mình đang làm gì đây, làm sao làm ra mấy thứ linh tinh này chứ, nhưng mà hiện tại mấy cái hệ thống quản lý tông môn kia quả thực có chỗ hữu dụng, đến nay đều đã mở rộng đến thành trì thứ ba rồi. Tuy không được tận mắt nhìn thấy nhưng nghe thấy trị an ở ba thành trì đó vô cùng tốt, so với trước đây khác biệt rất lớn.
Hỏa Dung hoài nghi nhìn Thiên Tu.
- Sư huynh, huynh chắc cũng không hiểu rõ nên ở đây giả bộ hiểu rõ chứ gì.
- Nói cái gì chứ, đây là đồ nhi của lão phu, suy nghĩ của nó thân làm thầy còn không hiểu rõ sao? Sư đệ à, ý nghĩ này của đệ nguy hiểm lắm đấy, bản thân đệ không hiểu, làm sao lại có thể hoài nghi luôn cả người khác.
Ông không ngờ sư đệ ngốc này của mình, vậy mà lại nhìn thấu ông, chắc chắn là oán hận lắm. Thân là trưởng lão mạnh nhất tông môn, làm sao có thể không hiểu được chứ.
Hỏa Dung thật sự nghi ngờ, nhưng thấy tình hình này của sư huynh, khẳng định chính là không hiểu nhưng giả bộ hiểu, nhưng mà ông ta cũng không thể nói gì, ai bảo mình là sư đệ chứ.

Mấy ngày sau.
Viêm Hoa tông trở nên náo nhiệt.
Thành trì lân cận Viêm Hoa tông có không ít người đến, bọn họ muốn biết tông môn định tổ chức hoạt động gì, cho nên từng người một đều chạy đến, chính là để tới hiện trường xem thử. Mà dân chúng ở một số thành trì cách tông môn khá xa, lại cảm thấy rất tiếc nuối khi không thể tới xem trực tiếp.
Cổng sơn môn, đệ tử trông coi sơn môn, gương mặt nghiêm túc, đứng ở nơi đó, sống lưng thẳng tắp tựa như một cây thương, không hề động đậy. Bọn họ biết lần này sẽ có rất nhiều tông môn tới đây. Mặc dù, bọn họ chỉ là đệ tử gác cổng sơn môn nhưng trách nhiệm trên người cũng rất nặng, tuyệt đối không thể làm mất mặt tông môn nhà mình.
- La Sát tông đến!
Lúc này, một con thuyền từ trên trời bay xuống.
Nếu là trước đây có lẽ sẽ khiến đám đệ tử Viêm Hoa tông thấy thán phục, nhưng hiện tại thì cũng chỉ có vậy mà thôi.
Putissa dẫn theo trưởng lão, cùng một vài đệ tử tới. Tông chủ cùng đám người Hỏa Dung tới nghênh tiếp, đón người vào trong tông.
Trong lòng chúng đệ tử giữ cửa rất căng thẳng, nhưng tình thế hiện tại, nhất định phải duy trì trấn định, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót.
Đám đệ tử của La Sát tông nhìn trái nhìn phải, đây là lần đầu tiên bọn họ tới Viêm Hoa tông. Trong tin đồn, Viêm Hoa tông rất nghèo, cường giả chỉ có Thiên Tu nhưng thời thế thay đổi rồi. Cường giả này đã không còn chỉ có Thiên Tu nữa, mà lại có thêm một vị, hơn nữa vị kia còn rất mạnh, khiến La Sát tông bọn họ có chút đau đầu.
Vù vù!
Một con côn trùng đang bay trên không trung.
Đệ tử gác cổng sơn môn, trong lòng kêu gào:
- Bay sang một bên đi, bay sang một bên đi.
Ngay tức thì, con sâu bay kia đậu ngay bên mép đệ tử đó.
Có đệ tử La Sát môn nhìn thấy cảnh này, không khỏi nhỏ giọng nói:
- Mấy người xem, bên kia có con sâu đậu bên mép thằng kia kìa.
Đám đệ tử La Sát môn, lặng lẽ nhìn, cũng bắt đầu cười khẽ.
Bỗng nhiên, đệ tử canh gác sơn môn kia, đầu lưỡi duỗi một cái, trực tiếp liếm con phi trùng kia.
- Mẹ kiếp, mạnh quá!
Đệ tử La Sát môn trợn mắt há mồm, kinh hô lên. Tiếng hô này cũng khiến cho trưởng lão tông môn phải trừng mắt, đệ tử đó cúi thấp đầu, không dám nói thêm điều gì nhưng trong lòng thật sự quá khiếp sợ, Viêm Hoa tông này mạnh quá, đến ngay cả đệ tử gác cổng sơn môn cũng mạnh mẽ đến vậy, cũng không phân biệt loại sâu gì mà cứ trực tiếp liếm luôn.
Thật sự quá khủng bố!
- Đệ tử của quý tông quả nhiên không giống bình thường.
Putissa nói, ông ta ở trước mặt đám đệ tử này, vẻ mặt nghiêm túc, dáng người thẳng tắp, tuy thực lực rất yếu nhưng tinh khí thần lại tràn đầy, một ánh mắt lướt qua, khiến người ta có cảm giác không đồng nhất, giống như là đến một nơi vô cùng nghiêm túc.
- Nào có, nào có.
Tông chủ cười nói, đối với lời tán dương như vậy, ông ta chắc chắn sẽ yên lặng tiếp nhận.
Trên đài cao của đại điện, La Sát tông tới đầu tiên, vị trí bên cạnh vẫn còn trống. Đối với La Sát tông mà nói, bọn họ cũng đang nghĩ xem sẽ có những tông môn nào tới.
- Thánh Đường tông đến.
- Vĩnh Hằng tông đến.
- Âm Dương tông đến.
Lần lượt tiếp nối, không ít tông môn đều đã tới, bọn họ đều không biết lần này trong hồ lô của Viêm Hoa tông bán thuốc gì. Cho dù là đã đến đây cũng không biết được, luôn cảm thấy có chút không ổn.

Vô Địch phong.
- Sư huynh, các tông môn theo thứ tự đều đã tới.
Lữ Khải Minh bước tới, hôm nay là ngày trọng đại, toàn bộ tông môn chỉ có cậu ta biết sư huynh định làm gì.
Để chào đón việc lớn lần này, cậu ta cố ý đổi một thân quần áo, bộ quần áo này vốn định mặc lúc hẹn hò với nữ tử trong lòng nhưng vì hôm nay, cậu ta đặc biệt khoác lên.
- Ừ, phân phó xuống dưới, để cho mọi người đều chuẩn bị cho tốt, đệ sang đại điện bên kia, việc bên đó giao cho đệ.
Lâm Phàm vỗ lên vai Lữ Khải Minh, nói vô cùng nghiêm túc.
- Sư huynh yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Lữ Khải Minh nghiêm túc nói. Lâm sư huynh giao phó chuyện quan trọng như vậy cho cậu ta, khẳng định là muốn thi triển toàn bộ sức mạnh.

Trên đại điện.
- Thế này rốt cuộc là có ý gì?
Thánh chủ nhỏ giọng hỏi.
Đán Ác Quân Chủ nhìn rất lâu cũng không hiểu được.
- Thánh chủ, cái này ta cũng không biết, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Giờ phút này, không chỉ có người của Thánh Đường tông đang nghi hoặc, đến ngay cả người trong tông môn cũng nghi ngờ không thôi. Phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông đột phá lên cấp bán thần đã không còn là bí mật, nếu như chỉ là khoe khoang, vậy cũng nên bắt đầu thôi. Tuy nhiên tình hình hiện tại thật sự vẫn khiến người ta không hiểu được.
Hơn nữa, một vài tông môn nhỏ cũng nhận được lời mời, bọn họ tới đây, chủ yếu chỉ có hai mục đích. Một là tình hình cụ thể của Viêm Hoa tông, hai chính là tìm kiếm sự giúp đỡ. Nếu như Viêm Hoa tông thật sự mạnh lên, bọn họ rất bằng lòng qua lại với Viêm Hoa tông.
Đột nhiên, một luồng thanh âm cuồn cuộn vang lên.
- Toàn thể đứng dậy.
Lữ Khải Minh từ xa đi tới, đứng ở chính giữa đại điện, hô to một tiếng, sau đó quay đầu.
- Mời các vị khách quý đứng dậy.
Tất cả đều vô cùng hoang mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận