Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 467: Yêu Quý Sinh Mạng, Đại Sự Vẫn Quan Trọng Hơn (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Hắn nói cái gì?
Các tông kinh hãi, hắn lại muốn để cho tất cả các bán thần lên đài đánh một trận.
Thế này cũng quá cuồng vọng rồi, sức mạnh của mỗi một vị bán thần đều khó mà có thể tưởng tượng được. Đến nay lại muốn một mình đơn độc khiêu chiến tất cả bán thần, còn nói sau khi đánh một trận liền xóa bỏ toàn bộ ân oán. Vị phong chủ Vô Địch phong Viêm Hoa tông này não bị chập mạch, coi như đi vào chỗ chết cũng thể tìm chết như vậy chứ.
Bọn họ biết Lâm Phàm đột phá lên bán thần, thực lực rất mạnh nhưng nếu như bảo khiêu chiến với tất cả bán thần, vậy thì ngại quá, chuyện này thực sự không dám tin.
- Sư huynh, nó chống đỡ được không?
Hỏa Dung hỏi dò, ông ta đến giờ cũng không biết thực lực của tên nhóc này như thế nào. Tuy biết là rất mạnh nhưng tất cả các bán thần ở đây với tình hình nhường này thì cũng không phải trò đùa đâu.
- Thế này đã là gì, lão phu đi cũng có thể đánh cho bọn chúng tơi bời, đệ có tin không?
Thiên Tu vô cùng bình tĩnh, nói những lời này ra, lại khiến cho Hỏa Dung có chút không tin cho nổi. Nhưng mà, khi nghĩ tới mấy ngày nay sư huynh luôn nghiên cứu cách để có được cơ duyên vào thần cảnh từ Thiên Không Chi Thành, không khỏi hết sức ngạc nhiên.
- Sư huynh, không lẽ huynh muốn lĩnh ngộ được cái...
- Suỵt! Nói nhỏ chút, đừng có truyền ra khiến tất cả mọi người đều biết, còn thiếu chút nữa, đừng vội.
Thiên Tu nhanh chóng giơ tay lên, làm cho sư đệ nhỏ giọng lại, cao giọng lên như thế để làm cái gì, nếu như để người khác biết được, vậy thì phải làm sao.
- Ừ ừ.
Hỏa Dung gật đầu, tim đập thình thịch, không ngờ tới sự việc lại thay đổi lớn đến như vậy, sư huynh sắp thành thần rồi. Đây là chuyện rất lâu về trước chưa bao giờ thấy xuất hiện. Nếu như thành thần rồi, vậy thì thật sự rất đáng gờm.
Tình hình tại đây, dường như hơi không phối hợp cho lắm, điều này khiến Lâm Phàm có chút không biết phải làm sao, không phải chỉ đánh nhau một trận thôi sao, lại chẳng có ai tới.
- Cường giả bán thần các tông, trận đấu này không có ý gì khác, bổn phong chủ vốn luôn tuân theo, thứ nhất hữu nghị, thứ hai so tài, không nhất thiết phải phân rõ thắng thua, vậy nên xin mời các vị.
Lâm Phàm nghiêm túc nói.
- Thánh chủ, theo ta thấy, tình hình thế này có hơi không ổn, tên nhóc này rõ ràng là lừa gạt chúng ta. Nếu chúng ta thắng, cũng không vẻ vang gì, nhưng nếu như bị thua, vậy thì mất hết mặt mũi.
Đán Ác Quân Chủ chớp mắt thấy rõ quan hệ lợi hại trong đó, chút mánh khóe nhỏ này, làm sao có thể thoát khỏi mắt thần của ông ta chứ. Lần này thánh chủ không có bảo Đán Ác Quân Chủ câm miệng, hiển nhiên cũng công nhận cách nói này.
- Sợ cái rắm, chúng ta cùng lên, đánh cho hắn ị ra quần.
Chế Tài Quân Chủ xắn tay áo, chuẩn bị xông lên, dạy dỗ tên nhóc này cho ra trò.
- Haiz, này! Chế Tài, ngươi...
- Ngươi câm miệng lại cho ta, từ sáng tới tối chỉ biết cá cược, ta cược với ngươi, cược ngươi không dám đi, ngươi có gan thì đứng bên cạnh ta.
Phun Thánh Chế Tài đánh gãy lời Thần Trật, ông ta thật sự chịu đủ lắm rồi, tên này nói nhảm quá nhiều. Vào lúc này, Chế Tài phát hiện ánh mắt Thần Trật lóe lên kim quang.
- Chế Tài, ngươi thua rồi.
Thật Trật bật cười, sải bước lớn, trực tiếp biến mất ngay tại đại điện, rồi xuất hiện trên không trung, sau đó vô cùng đắc ý nhìn Chế Tài, giống như đang nói nhìn thấy chưa, ngươi đã thua rồi.
- Thần Trật, ngươi điên rồi.
Đán Ác Quân Chủ vốn muốn ngăn cản nhưng tốc độ của Thần Trật quả thực quá nhanh, khi vừa kịp phản ứng lại, lại đã xuất hiện ở trên không trung rồi.
- Hay lắm, Thần Trật Quân Chủ của Thánh Đường tông lên đài, xem ra Thần Trật Quân Chủ đã động lòng với đề nghị của bổn phong chủ, hi vọng mâu thuẫn trước đây xóa bỏ triệt để, rất tốt.
Lâm Phàm cười nói, không ngờ đến người thứ nhất lên đài lại là Thần Trật, điều này thật sự rất tốt.
- Lâm phong chủ, ta cược với ngươi một trận, sao nào?
Thần Trật mở miệng nói, tính chất của cuộc cá cược này khó mà sửa được.
Lâm Phàm cười rộ:
- Không biết Thân Trật Quân Chủ muốn cược gì?
- Cược bọn họ có dám lên đài không, như thế nào?
Đổ Thánh Thần Trật, có thể nắm chắc hết thảy những thứ có thể cược, cho dù là trong trận đấu, ông ta cũng sẽ không buông tha, thậm chí ông ta còn cảm thấy bản thân mình sinh ra là để cá cược, một ngày không cược, toàn thân khó chịu.
- Được, ta cược bọn họ dám.
Không ngờ tới sức mạnh của luân hồi lại mạnh như vậy, một vị bán thần đang bình thường, vậy mà bị luân hồi đến ngu luôn.
Thần Trật cười:
- Không ngờ tới Lâm phong chủ vậy mà lại nói "dám", vậy bổn quân chủ chỉ đành nói "không dám" thôi, dẫu sao cược nhất định phải có thắng thua, mà không có hòa.
Người trong các tông đều trợn tròn mắt, bọn họ đương nhiên biết Thần Trật Quân Chủ là người của Thánh Đường tông nhưng không ngờ đến người ta lại sẽ nói ra những lời như vậy, đây không phải dang nói Thánh Đường tông bọn họ không dám sao.
- Thánh chủ, hắn ta điên rồi.
Đán Ác Quân Chủ không dám tin, đây có còn là lời mà con người có thể nói ra sao?
Thân làm quân chủ trong tông môn, không giúp tông mình nói chuyện, lại còn nói tông môn không dám.
Sắc mặt thánh chủ ngưng trọng:
- Tất cả quân chủ trong tông ta, lại thêm những bán thần các tông môn còn lại, khả năng nắm giữ đối phương là rất lớn, tuy không biết hắn vào được bán thần rốt cuộc mạnh lên bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không thể mạnh đến mức vô pháp vô thiên như thế này.
- Lên, đều lên hết.
Đán Ác Quân Chủ ngẩn người.
- Thánh chủ, đừng kích động mà, đây rõ ràng là tên tiểu tử đó cố ý.
Lúc ông ta nói ra lời này, thánh chủ đã lên đài rồi, Đán Ác chẳng còn cách nào khác, chỉ đành nhìn về phía những sư đệ còn lại:
- Đều lên hết đi, đừng để bị mất mặt.
- Mẹ, ông đây đợi lâu lắm rồi, phách lối như thế, không đánh cho nó vỡ trứng, còn thật không biết trời cao đất dày.
Chế Tài hùng hổ, trực tiếp đạp lên, trôi nổi giữa hư không.
- Kích động quá rồi, sao lại đều kích động hết rồi.
Phiếu Thánh Hỗn Loạn lắc đầu nhưng hết cách, chỉ đành đi theo.
Dạ Ma bán thần nhìn thấy tình hình như vậy, trái lại cảm thấy thú vị.
- Tông chủ, chúng ta có lẽ có thể nhân cơ hội lần này dạy dỗ lại tên nhóc kia chút, nhiều bán thần như vậy, cùng nhau ra tay, xem nó phải mạnh mẽ tới mức nào mới có thể chống lại.
- Ừ, có lí.
Putissa gật đầu, bản thân ông ta lại thêm thánh chủ, còn có tông chủ của các tông môn khác, cùng nhau ra tay, coi như là Thiên Tu cũng không chịu được, có lẽ thật sự có hi vọng.
- Lên.
Nhất thời, tất cả các cường giả bán thần của Thánh Đường tông cùng La Sát tông đều lên đài.
Người của Vĩnh Hằng tông cùng các tông khác nhìn thấy tình hình như vậy, trái lại cũng không nói gì nhiều, trực tiếp lên đài. Nhiều bán thần như vậy, còn có thể sợ gì chứ, ngược lại nghĩ không ra, vị Lâm phong chủ Vô Địch phong này, rốt cuộc là bị làm sao, lại đề xuất ra yêu cầu như vậy.
Dân chúng của cá thành trì, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng bắt đầu cảm thấy hưng phấn, thậm chí có người trợn to hai mắt, không dám tin. Một mình Lâm phong chủ khiêu chiến đông đảo cường giả bán thần của các tông môn, thế này bá đạo đến thế nào chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận