Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 473: Trời Đất Xoay Chuyển (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Chích Diệu Quân Chủ đứng ở nơi đó nhìn mấy tên Nhật Chiếu tông, trong lòng không vui. Sao chẳng biết quan sát bằng mắt gì vậy, mấy kiến thức trước kia bay đâu mất rồi?
- Chích Diệu Quân Chủ, xin thông cảm, tông ta bị Lâm Phàm của Viêm Hoa tông phá hoại nhiều lần, đã mất đi hơn nửa tài sản, số tiền đệ tử tông ta cần để tu hành bây giờ cũng là một vấn đề.
Tông chủ ôm quyền nói nhưng nội tâm lại xoắn xuýt, rất đau. Súc sinh, coi Nhật Chiếu tông bọn họ là gì chứ, chẳng lẽ là cái kho bạc cố định sao. Khi nào thiếu tiền là tới, mà lúc không thiếu, thì chẳng coi bọn họ ra gì.
- Nói cái gì vậy?
Sắc mặt Chích Diệu Quân Chủ lập tức biến đổi, mấy thiên sứ nhỏ bay quanh cơ thể, biến thành thiên sứ màu đen, cầm lưỡi đao ra, nở nụ cười tà ác, hiển nhiên đã nổi giận.
- Ngươi vừa mới nói gì? Ý ngươi là bổn quân chủ tới nơi này là muốn lừa gạt Nhật Chiếu tông các ngươi sao? Đây là ngươi đang lăng mạ Bán Thần, cũng là làm nhục Thánh Đường tông, bổn quân chủ nói cho các ngươi biết, hôm nay chuyện này sẽ không giải quyết dễ dàng vậy đâu.
Chích Diệu Quân Chủ giận dữ, trong ánh mắt bùng lên ngọn lửa.
- Nếu như Nhật Chiếu tông các ngươi không cho ta một câu trả lời thích hợp, như vậy chỉ có thể chịu đựng lửa giận của bổn quân chủ.
Có điều, bây giờ tâm trạng ông ta không tệ, vừa rồi không nghĩ ra được cách nào hợp lý để doạ nạt, nhưng không ngờ Nhật Chiếu tông lại chủ động đụng vào họng súng.
- Lửa giận? Lửa giận cái gì?
Ngay tại lúc này, một giọng nói từ phương xa truyền tới. Trong lòng tông chủ Nhật Chiếu tông kinh hãi, là ai lại dám chen miệng vào đây, không biết đã xảy ra đại sự gì?
Có điều khi thấy bóng người xa xa kia, hắn ta hoàn toàn mờ mịt, sau đó hưng phấn nói:
- Sư đệ. . .
Mặt Ky Uyên không có biểu tình gì đi tới.
- Ồ, ta còn nghĩ là ai, hoá ra là Ky Uyên, thời gian gần đây không thấy ngươi đến điện Thiên Tông để kêu oan, sao hả? Tạm bợ ở chỗ nào vậy?
Chích Diệu Quân Chủ cười hỏi.
Ky Uyên đi tới trước mặt Chích Diệu Quân Chủ, vẻ mặt dửng dưng:
- Tới tông ta có chuyện gì?
- Thái độ này của ngươi là sao?
Vẻ mặt Chích Diệu Quân Chủ đông cứng lại, cau mày nhìn Ky Uyên, ông không ngờ, tên Ky Uyên nhỏ bé này, lại dám nói chuyện với mình như vậy.
- Càn rỡ.
Bỗng nhiên Chích Diệu Quân Chủ giơ tay lên, vung một bạt tai, Thánh Đường tông bọn họ bị Lâm Phàm của Viêm Hoa tông lấn áp, không có nghĩa là Nhật Chiếu tông có thể xoay mình làm chủ, cũng có thể lấn hiếp.
- Sư đệ, cẩn thận. . .
Tông chủ hô lên, có điều, một màn khiến hắn ta không dám tin đã xảy ra.
Chỉ thấy Ky Uyên giơ tay lên, tát mạnh vào mặt Chích Diệu Quân Chủ, một cái tát kia vô cùng đanh, trực tiếp tát cho Chích Diệu Quân Chủ ngã xuống đất.
Các trưởng lão trong tông môn trợn trừng hai mắt, đầy mơ màng, Ky Uyên này muốn phản nghịch sao.
Chích Diệu Quân Chủ nằm trên đất, nhưng trong đầu, đã xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
Sao hắn ta dám? Sao hắn ta lại dám làm vậy? Chuyện này phải chăng có vấn đề gì? Nhưng bất kể như thế nào, trưởng lão Nhật Chiếu tông dám to gan tát ông, đây cũng là một chuyện kinh thiên động địa, thiên vương lão tử, cũngkhông cứu được hắn ta.
- A!
Gương mặt Chích Diệu Quân Chủ dữ tợn, tức giận hét:
- Ky Uyên, là ngươi tự tìm cái chết.
Trong nháy mắt, Chích Diệu Quân Chủ giơ tay lên, muốn tung một chưởng trấn áp lại Ky Uyên, nhưng khi thấy tình huống lúc này của Ky Uyên, gương mặt ngưng lại, giống như thấy quỷ vậy.
Chỉ thấy, sau lưng Ky Uyên có hư ảnh của một con thiên cẩu khổng lồ, hư ảnh kia hung tàn, cuồng bạo, nuốt chửng trời đất, một đôi con ngươi đỏ au tràn đầy tàn bạo, nhìn chằm chằm vào Chích Diệu Quân Chủ.
- Hơi thở này. . .
Chích Diệu Quân Chủ lộc cộc lui về phía sau, không dám tin nói:
- Ky Uyên, ngươi đã vào Bán Thần.
Trong phút chốc, Ky Uyên nâng tay lên, lớp sương dày đặc toả ra sau lưng, trong màn sương dày kia dường như có sinh vật hung tàn nào đó đang ẩn núp trong đó.
Đột nhiên, con ngươi Chích Diệu Quân Chủ co rút lại, chẳng biết từ lúc nào, Ky Uyên đã bóp lấy cổ Chích Diệu Quân Chủ.
- Chích Diệu, tông ta không phải miếng thịt, không phải thứ ngươi có thể xâu xé, nếu như ngươi đang lấn hiếp thì chỉ có thể chết.
Ky Uyên lạnh lùng nói.
Mà da thịt trên bàn tay đó đột nhiên phồng lên, một hàng răng nhọn nhô ra, tản ra ánh sáng lạnh lẽo sâu kín cứ như chỉ cần Chích Diệu Quân Chủ nói thêm câu nữa, cái cổ này sẽ bị cắn đứt.
Một giọt mồ hôi lạnh, rơi xuống từ trên trán Chích Diệu Quân Chủ. Ông ta không dám tin, đối mặt với Ky Uyên lại không có bất kỳ đường phản kháng nào, tựa như đối mặt với tên tiểu tử kia vậy.
Làm sao có thể!
Ky Uyên làm sao có thể trở cường giả thành Bán Thần cảnh, điều này không thể nào. Khi nhìn vào ánh mắt kia của Ky Uyên, Chích Diệu Quân Chủ đã dời mắt đi, rất không cam lòng nói:
- Ta biết rồi.
Ky Uyên chậm rãi thả bàn tay xuống.
- Tông ta còn có chuyện, cũng không giữ ngươi lại, đi đi.
Chích Diệu lùi lại phía sau mấy bước, khóe miệng co quắp, trong lòng có chút sợ hãi, hơi thở bực này không phải là hơi thở của người, mà giống với của một dã thú. Ông ta không biết rốt cuộc Ky Uyên đã vào Bán Thần như thế nào, nhưng tuyệt đối không phải dựa vào việc tự thân tu hành.
- Tốt, tốt, Nhật Chiếu tông lợi hại, bổn quân chủ cáo từ.
Chích Diệu không ngờ lại bị một trận bẽ mặt như vậy, cũng không ở lại nữa, trực tiếp chui vào hư không rời đi.
Có điều lúc rời đi, một ánh mắt hung ác cuối cùng kia, khiến cho không ít người của Nhật Chiếu tông, sợ hãi trong lòng.
- Sư đệ, cuối cùng đệ đã thành công.
Tông chủ mừng rỡ, nước mắt chảy dài.
- Không ngờ, tông ta, thật sự có Bán Thần.
Các trưởng lão khác cũng rất hưng phấn, một màn Ky Uyên đẩy lui Chích Diệu Quân Chủ, đều được ghi nhớ trong lòng.
Đây chẳng phải là, thực lực của Ky Uyên, nếu so với Chích Diệu đã mạnh hơn rất nhiều.
- Sư huynh, ta rất đói.
Ky Uyên mở miệng nói, vẻ mặt nhăn nhó như rất đau khổ.
- Sao vậy?
Tông chủ kinh hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì, có điều khi thấy trong bụng Ky Uyên đang có thứ gì đó động đậy, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Roẹt!
Quần áo nứt ra, chỉ thấy bụng Ky Uyên có một cái miệng kinh khủng, cái miệng nứt ra, răng nhọn giăng đầy, trông vô cùng đáng sợ.
- Sư huynh, ta rất đói, tác dụng phụ của thiên cẩu yêu quá lớn, ta phải ăn các loại súc vật còn sống, mau đi tìm đi.
Ky Uyên thở hổn hển, mở miệng nói.
Vừa rồi, thần trí của thiên cẩu yêu dung hợp với thần trí của hắn ta, tiến vào trạng thái ảnh hưởng lẫn nhau, nhưng lúc này, bởi vì thiên cẩu yêu đói bụng, thần trí biến mất, vì vậy, Ky Uyên bây giờ, mới là Ky Uyên chân chính lúc trước.
- Đi, tìm súc vật tới cho Ky Uyên.
Tông chủ lập tức ra lệnh, các trưởng lão xung quanh, cũng hóa thành một vệt sáng, bay ra bốn phương tám hướng.
Bọn họ vừa thấy nặng nề lại vừa phấn khởi.
Ky Uyên trở thành Bán Thần lớn mạnh nhưng cũng vì vậy mà trở thành quái vật. Mà những điều này, đều là Lâm Phàm của Viêm Hoa tông ban tặng, bọn họ nhất định khiến đối phương phải trả giá.
- Sư huynh, Viêm Hoa tông thế nào rồi?
Ky Uyên hỏi, trong mắt có ngọn lửa báo thù đang thiêu đốt hừng hực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận