Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 474: Trời Đất Xoay Chuyển (2)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Tông chủ trầm giọng:
- Tiểu tử kia đã vào Bán Thần, mấy ngày trước...
Ông ta nói toàn bộ những chuyện xảy ra gần đây cho Ky Uyên. Ky Uyên nghe xong, vẻ mặt đông cứng lại.
- Hắn cũng vào Bán Thần, hơn nữa còn mạnh mẽ đến thế, sao lại như vậy, sức mạnh của thiên cẩu yêu, còn chưa đủ để chống lại hắn.
Đột nhiên, trời đất chấn động.
- Xảy ra chuyện gì?
Chỉ thấy, trong không gian, có một điểm đen nhỏ bé, dần dần mở rộng, mà trong điểm đen này, có vô số khí tức u ám, hỗn độn tràn ra.

Viêm Hoa tông.
Lâm Phàm ở trong mật thất tu hành, nhưng khi cảm giác được tình huống bên ngoài, cũng lập tức ra khỏi mật thất, ngẩng đầu, nhìn về phía hư không. Khi thấy điểm đen trên bầu trời kia dần dần lan rộng, hắn nghĩ đến lời Thanh Oa đã nói với hắn, sau đó hóa thành một vệt sáng, đi tìm Thanh Oa.
- Làm sao có thể, biến hóa thế này thì nhanh quá.
Thanh Oa đứng thẳng chân sau, trong đôi mắt của ếch, lóe lên vẻ kinh hãi.
Giấy vàng vẫn đùa giỡn với Thanh Oa:
- Cái gì quá nhanh? Cái tên súc sinh này, còn biết nhìn lên trời sao?
Thanh Oa không quan tâm đến giấy vàng, vẫn lẩm bẩm:
- Không thể nào, dựa vào tình huống trước mắt, trời đất xoay chuyển còn phải đến một năm nữa, sao lại trở nên nhanh như vậy?
Bộp!
Lâm Phàm bắt Thanh Oa lại.
- Thanh Oa, rốt cuộc đây là thế nào?
- Không thể nào, không thể nào
Thanh Oa không để ý tới Lâm Phàm, cứ luôn lầm bầm lầu bầu nói.
Lâm Phàm không thể nhịn được nữa, hai bàn tay vỗ thẳng vào đầu Thanh Oa.
- Cái tên này, mau nói, rốt cuộc là tình huống gì đây.
Thanh Oa kịp phản ứng lại, khi thấy tên liều mạng này, cũng kinh ngạc đến ngây người:
- Chủ nhân, đây là trời đất xoay chuyển đó, chúng ta sắp xong đời rồi.
- Có ý gì?
Lâm Phàm còn chưa hiểu Thanh Oa có ý gì, nhưng luôn cảm giác tình huống này rất là không ổn.
- Chủ nhân, lần xoay chuyển thứ nhất của trời đất, chính là sức mạnh trời đất hồi phục, càng thêm thâm sâu so với trước kia, sau này tất cả sinh linh, tiến độ tu hành sẽ trở nên nhanh hơn.
Thanh Oa biết rất nhiều, gương mặt xanh biếc đông cứng lại.
- Sức mạnh trời đất càng thâm sâu, độ tu hành càng nhanh hơn, đây là chuyện tốt mà, sao qua miệng ngươi, lại biến thành xong đời.
Lâm Phàm híp mắt nhìn Thanh Oa, cảm giác tên này không hề đứng đắn. Vẻ mặt Thanh Oa đau khổ.
- Chủ nhân, đây mới chỉ là bước đầu tiên mà thôi, đến bước kế kiếp, mới thật sự khủng khiếp, khi đó, sống chết do trời định, nguy hiểm ở khắp nơi.
Ba!
Lâm Phàm vỗ vào đầu Thanh Oa:
- Đừng dài dòng, nói nhanh lên, bước kế tiếp là cái gì?
Thanh Oa có chút sợ hãi, ngược lại không phải là sợ Lâm Phàm mà là sợ chuyện xảy ra bây giờ.
- Bước kế tiếp, sẽ có mưa sao giăng đầy trời, nhưng, đừng coi thường trận mưa sao này, trận mưa này, thực chất đều mang theo các linh thú đáng sợ, những thú linh kia sẽ chém chết tất cả sinh linh, cũng chính là hủy diệt cả thế giới.
- Ngươi biết rõ quá nhỉ.
Lâm Phàm nói.
-Đương nhiên rồi, trước kia bổn oa...
Thanh Oa đang muốn nói gì, đột nhiên nghĩ tới gì đó, sau đó lập tức ôm lấy ngón tay Lâm Phàm.
- Chủ nhân, chúng ta xong đời rồi, mau tìm chỗ trốn đi, nói không chừng còn có thể tránh được một kiếp. Theo Oa Oa thấy, chúng ta đi vào Vạn Quật môn đi, nơi đó cũng rất an toàn.
- Ấy!
Nhưng vào lúc này, Thanh Oa ngẩng đầu, có chút nghi ngờ.
- Làm sao?
Lâm Phàm hỏi.
Thanh Oa nhìn lên trời.
- Kỳ quái, sao lại không giống với những gì bổn oa thấy trước kia. Không hay, càng tệ rồi!
Lâm Phàm nhìn Thanh Oa ngạc nhiên, cảm thấy không thể nhịn được nữa, dứt khoát lấy Thiên Hà Vương Đỉnh ra, còn đun sôi nước ở trong đó.
- Thanh Oa, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi còn như vậy nữa, ta sẽ nấu ngươi thật đó.
Cảm nhận thấy kẻ liều mạng này sát ý vô cùng mãnh liệt, Thanh Oa bỗng nhúc nhích chuyển động, sau đó quay lại nhìn với vẻ buồn đau.
- Chủ nhân, nghe Oa Oa nói đi, chúng ta chạy thôi, không thì xong đời đó.
Lâm Phàm nhấc Thanh Oa lên, đi đến cái vạc Thiên Hà Vương, bên trong bọt nước bốc lên cuồn cuộn, còn có khói trắng bay lên.
- Ừm, không tồi, nước đã sôi sùng sục rồi, hơn nữa nước nấu ngươi cũng được đó, hương vị chắc chắn sẽ rất ngon.
Thanh Oa nhìn chằm chằm vào chân mình, ban đầu vốn là vẻ mặt đau khổ sau đó lại biến thành kinh hãi:
- Chủ nhân, Oa Oa không dám.
- Vậy nói mau, rốt cuộc là xong đời cái gì. Lâm Phàm xách Thanh Oa lên, híp mắt, nhìn chằm chằm, nếu còn dám nói một câu giống như câu "Lại xong đời" nữa, thì lập tức sẽ nấu ngươi lên.
- Chủ nhân, cái này khác với cái trước đây mà Oa Oa đã từng nhìn thấy. Đây không giống như sự biến đổi trời đất bình thường, đây chính là chân thân xuất hiện, đến đây cướp đoạt những người kia, nhưng so sánh với người ở nơi này thì lợi hại hơn rất nhiều, những nơi đi qua, toàn bộ đầu người đều sẽ rơi xuống, hóa thành tro bụi, rất là tàn nhẫn.
Thanh Oa nghiêm túc nói, hi vọng có thể dùng những từ ngữ kinh khủng này dọa sợ kẻ liều mạng kia, sau đó để nó có cơ hội chạy trốn, núp xa xa.
- Ồ? Tàn nhẫn, ta có tàn nhẫn không?
Lâm Phàm hỏi.
Thanh Oa mơ hồ nhìn kẻ liều mạng này, sao lại tự nói bản thân hắn như vậy, nhưng nó vẫn suy nghĩ câu hỏi này nên trả lời như thế nào. Nếu như so kẻ liều mạng này vời người kia thì hắn còn tàn nhẫn hơn, vậy chắc chắn hắn sẽ không sợ nữa.
- Chủ nhân, ngài là người hiền lành biết bao, làm sao có thể tàn nhẫn như những người kia, ăn thịt người cũng không nhả xương, hơn nữa cũng không thèm đun sôi, ăn sống luôn, rất đáng sợ.
Thanh Oa nói.
Lâm Phàm cười:
- Tàn nhẫn hơn ta? Ta muốn xem xem rốt cuộc bọn họ tàn nhẫn đến mức nào, nhưng người đó lúc nào sẽ đến?
Hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với sự thay đổi của trời đất lần này, trong lòng như đang có ngọn lửa bùng cháy. Sự hứng thú kia khiến hắn không còn cô đơn nữa, lại có đồ chơi mới để mình chơi đùa rồi.
Nhìn thế gian bây giờ, các tông môn lớn đều bị hắn đè đầu cưỡi cổ, không dám chống lại. Cuộc sống nhàm chán như vậy, bây giờ lại có người tàn nhẫn như vậy, hắn nhất định phải đến so tài với đối phương một chút, xem đến cùng ai tàn nhẫn nhất mới được.
- Hả?
Thanh Oa ngẩn ra, hắn vẫn là người nha, làm sao lại có ý nghĩ như vậy?
- Đồ nhi.
Thiên Tu đến đây, ông rất là cảnh giác đối với sự biến động của trời đất.
- Thầy, thiên địa biến động, tên này nói, sẽ có người xuất hiện, hơn nữa còn rất kinh khủng, đồ nhi có chút không tin cho lắm, thầy nghĩ sao?
Lâm Phàm hỏi.
Thiên Tu ngẩng đầu nhìn, sau đó lắc đầu:
- Thầy cũng không tin lắm.
Thanh Oa cảm thấy bó tay hết cách với hai người này rồi.
- Các vị không thể xem thường những điều này, bọn thật sự rất mạnh, rất khủng bố.
Lâm Phàm hỏi:
- Mau nói, vậy họ lúc nào thì xuất hiện?
- Ta cũng không biết nữa, nhưng nhìn tình hình này thì chắc cũng nhanh thôi.
Thanh Oa nói lúc nó còn ở hình dáng con người, cũng đã gặp qua những tình huống như thế này rồi.
Tất nhiên, những nhẫn sĩ cao cấp giống như bọn họ, bình thường đều sẽ không đích thân ra mặt mà là giao cho người phía dưới phụ trách. Về phần tàn nhẫn hay không tàn nhẫn thì khỏi phải nói, nếu như nói là không tàn nhẫn thì nó cũng sẽ không bị đánh một cái biến trở lại thành ếch xanh.
Xoẹt!
Bầu trời nứt ra một cái khe, bên trong khe hở này có một luồng không khí hỗn loạn đang lưu động, cái khe này đen xì không nhìn ra bên trong rốt cuộc là có cái gì.
- Khe hở này vậy mà lại xuất hiện ở bên trên lãnh thổ Viêm Hoa tông, rất là thú vị nha.
Lâm Phàm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận