Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 476: Đây Chính Là Bắt Đầu Xâm Chiếm Sao? (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Thánh Đường tông.
- Thánh Chủ, khe hở xuất hiện mấy ngày gần đây, ta cảm thấy có chút không ổn, bên Viêm Hoa tông truyền tin tới là những khe hở này không biết đã kết nối với không gian nào, sẽ có cường giả xuất hiện, ta nghĩ là nên chú ý một chút, chuẩn bị kĩ càng để sẵn sàng tấn công.
Đán Ác Quân Chủ nói. Ông ta cảm thấy rất khó chịu với Viêm Hoa tông nhưng lại không biết rõ về những khe hở này, vì vậy ông ta có chút khẩn trương.
Mặc dù Viêm Hoa tông nói rằng những khe hở này rất nguy hiểm, cần phải ngăn chặn, bình thường theo đạo lý mà nói, coi Viêm Hoa tông là địch thủ, chắc chắn sẽ không tin tưởng đối phương. Nhưng ông ta biết cái này xác thực là có vấn đề, có lẽ đúng là như vậy.
Thần Trật Quân Chủ nói:
- Đán Ác sư huynh, ta đánh cược với huynh, ta cược những khe hở này, kỳ thật chẳng có nguy hiểm gì, chỉ là hiện tượng kỳ lạ của trời đất mà thôi, huynh có dám cược không?
- Thần Trật, ngươi câm con mẹ nó miệng cho lão tử, sư huynh ngươi đang nói chuyện nghiêm túc, ngươi chỉ biết cược thôi, ngươi sao không lấy mạng mình ra mà cược đi.
Chế Tài tức giận chửi lên, bây giờ ông ta nhìn Thần Trật, càng nhìn càng cảm thấy khó chịu, tên này hoàn toàn chẳng để ý đến chuyện của tông gì cả, suốt ngày chỉ biết cược, thật là khiến làm cho người ta cảm thấy bực mình.
Thần Trật giống như không nhận ra, cười:
- Cược mạng, có thể nha, chỉ cần có đầy đủ tiền bạc và séc phiếu thay tiền, mạng cũng không phải là vấn đề.
- Câm miệng!
Thánh Chủ khiển trách, ông ta bây giờ hoàn toàn mất lòng tin vào toàn bộ người Thánh Đường tông rồi, thậm chí còn cảm thấy tuyệt vọng. Những sự đệ này quả thực là không thể tượng tượng nổi, là quân chủ mà chẳng có tí trách nhiệm nào cả.
- Hỗn Loạn đâu?
Tên đó lại chết ở chỗ nào rồi? Thánh Chủ nhìn một vòng, không nhìn thấy bóng dáng Hỗn Loạn đâu.
- Thánh Chủ, ta đến rồi đây.
Hỗn Loạn Quân Chủ vừa kéo quần vừa đi tới, tinh thần sảng khoái, là một loại cảm giác thoải mái không nói lên lời, ông ta vừa mới hoàn thành tốt đẹp giao dịch với một đệ tử.
Thánh Chủ trừng mắt nhìn, không nói gì nữa:
- Thiên Dụ sư muội, muội nghĩ như thế nào về những cái khe hở này.
Thiên Dụ nhíu mày:
- Muội nghĩ rằng những khe hở này thật sự rất nguy hiểm, Viêm Hoa tông nói cũng rất có lý, cũng không biết khe hở này kết nối tới không gian nào khác, rất có thể sẽ có cường giả xuất hiện mà chúng ta không biết, cho nên chuẩn bị sẵn sàng là điều cần thiết.
Thánh trộm Lôi Đình lẩm bẩm:
- Ta lại nghĩ rằng đây là một cơ hội, Viêm Hoa tông nói cái gì thì chính là cái đó sao? Nếu như bọn họ lén lút thông đồng với những người trong khe hở đó thì làm sao bây giờ. Cho nên theo ta thấy, trước tiên quan sát một lúc xem tình hình như thế nào đã.
Thánh Chủ nghe vậy thì im lặng suy nghĩ, ông ta không biết nên lựa chọn như thế nào.
- Thánh Chủ, ta cho rằng Viêm Hoa tông có thể tin, thật sự phải chuẩn bị sẵn sàng, lúc có người đi ra từ khe hở đánh một kích mạnh, giết nó từ trong trứng nước.
Đán Ác Quân Chủ nói, ánh mắt của ông ta rất nghiêm túc, đối với chuyện này đã nghĩ rất kĩ, chuyện không hề đơn giản như thế được.
- Đán Ác, ý của ngươi là?
Thánh Chủ hỏi.
Đán Ác Quân Chủ gật đầu, sau đó bước ra, đứng đối diện mọi người ở đây.
- Mọi người nghĩ xem, bây giờ Viêm Hoa tông có Lâm Phàm nên thực lực tăng mạnh, coi như là không thèm để tông môn nào vào mắt, cũng bởi vì như thế, bọn họ căn bản cũng chẳng cần bất kỳ sự trợ giúp nào, mà những khe hở không rõ từ đâu xuất hiện, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, chính là sắp có chuyện lớn xảy ra, thậm chí ngay cả Viêm Hoa tông cũng không thể gánh được. Cho nên ta nghĩ rằng, những khe hở này thật sự nguy hiểm giống như lời của Viêm Hoa tông đã nói.
Hỗn Loạn Quân Chủ nói:
- Lời nói này của ngươi không đúng rồi, ta nghĩ là nên đợi người từ trong khe hở xuất hiện, Viêm Hoa tông đã sợ hãi như vậy, từ đó khẳng định đó là một thứ gì đó ghê gớm, nếu bọn họ tiêu diệt Viêm Hoa tông, đây mới chính là không cần tốn một binh một tốt nào mà có thể bắt được Viêm Hoa tông hay sao?
- Ngu xuẩn, thật sự là quá ngu! Hỗn Loạn sư đệ, ngươi làm sao có thể ngu như thế.
Đán Ác Quân Chủ oán giận nói, sau đó chắp tay với Thánh Chủ.
- Thánh Chủ hãy nghe ta một lần, những thứ tồn tại bên trong khe hở này sẽ xuất hiện, chúng ta không biết đó là gì, mà Viêm Hoa tông cũng cảnh giác, như vậy đã chứng tỏ kẻ sắp đến không phải tầm thường. Viêm Hoa tông cũng không chống lại được thì tông ta lấy gì chống đỡ, hay chính là những thứ kia thật sự sẽ hữu nghị với tông ta chỉ hủy diệt Viêm Hoa tông mà không diệt tông ta ư?
Đán Ác đồng ý với lời của Viêm Hoa tông truyền tới, những khe hở không rõ ràng này, có lẽ thật sự rất nguy hiểm.
Thánh Chủ im lặng suy nghĩ một lát, cuối cùng gật đầu:
- Đán Ác sư đệ nói có lý.
Thiên Dụ Quân Chủ đối với những chuyện này cũng không để trong lòng, thậm chí đối với bà mà nói cũng chẳng có gì quan trọng, bà chỉ muốn về đi ngủ, chuyện còn lại giao cho người trong tông môn làm là được.
Giờ khắc này, thế gian tông môn rung chuyển nên tất cả đều cảnh giác với những khe hở thần bí này, không biết cuối cùng chuyện gì sẽ xảy ra.

- Ta thật sự không chịu được nữa.
Nơi nào đó bên trong hiểm địa, Vân Tiêu ngâm mình trong một ao nước sôi sùng sục, gã ta không biết những thứ này là cái gì nhưng chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn vô cùng, suýt chút nữa thì lấy luôn mạng của gã ta rồi.
- Kêu cái gì mà kêu, câm miệng cho ta, nếu không ta đánh chết ngươi.
Thiếu nữ lạnh lùng nói, ánh mắt xa xăm, rất là bình tĩnh, giống như nhìn đến một nơi xa xôi vô tận nào đó.
Vân Tiêu không dám nói lời nào, thậm chí ngay cả một lời nói nhảm cũng không dám nói, thiếu nữ này đối với gã ta mà nói, thật sự là quá kinh khủng. Thậm chí, gã ta bắt đầu hối hận, sớm biết như thế này, lúc đó không nên đồng ý. Quá kinh khủng!
- Bắt đầu nha.
Thiếu nữ lẩm bẩm, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng hành động này đối với Vân Tiêu chính là thiếu nữ này nhất định lại đang nghĩ ra những phương pháp khác tra tấn gã ta. Trong khoảng thời gian này, gã ta bị tra tấn đến sắp điên rồi, có thể chống đỡ đến bây giờ chính là dựa vào lòng tin của bản thân. Mà lòng tin này, chính là trở thành người đứng đầu mười phong, cho nên dưới sự tra tấn này, gã ta chỉ có thể cố chịu đựng.

Viêm Hoa tông.
Đệ tử trong tông môn đều rời tông, tiến hành công việc sơ tán ở các thành trì, bọn họ biết khe hở trên không trung rất là nguy hiểm, nhưng không biết đây rốt cuộc là cái gì. Đối với những con dân của thành trì mà nói, bọn họ nghe theo đệ tử của tông môn, cho nên tiến hành tản cư đến nơi an toàn lánh nạn.
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt chờ mong:
- Ôi, con mẹ nó, cái này bao giờ mới xuất hiện vậy, đừng bảo là phải chờ mấy chục năm nha, như vậy làm sao mà chờ nổi.
Hiện tại, hắn thật sự là có chút tò mò, trong cái khe hở này rốt cuộc lúc nào mới có người xuất hiện.
- Sư huynh, cái khe hở này rất nguy hiểm sao?
Lữ Khải Minh tò mò hỏi. Lâm Phàm gật đầu.
- Ừm, quả thực là rất nguy hiểm, nhưng bây giờ rất an toàn.
Lữ Khải Minh có chút không hiểu, ngẩng đầu nhìn không trung.
- Sư huynh, tại sao ta cảm thấy những khe hở rất đáng sợ.
- Đừng nói như vậy, cái này không đáng sợ, còn phải xem chuyện gì xảy ra sau đó.
Lâm Phàm nói, hắn rất tò mò với mấy cái khe hở này, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì. Việc này khiến hắn cảm thấy không biết làm sao, kỳ thật hắn vẫn đang chờ mong vào mấy cái khe hở này đó. Theo như lời Thanh Oa nói với hắn, những khe hở này sẽ có người xuất hiện, sẽ vô cùng tàn nhẫn, hơn nữa còn rất kinh khủng. Hắn rất muốn biết những người này rốt cuộc tàn nhẫn đến mức nào, chẳng lẽ còn tàn nhẫn hơn cả hắn hay sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận