Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 479: Đây Có Lẽ Không Phải Là Cường Giả Mà Ta Muốn Đợi

Hắn ta không dám tin, thổ dân ở trước mặt đây rốt cuộc là lai lịch gì. Huyền Vũ Đế Ấn Pháp, toàn lực công kích trên lồng ngực, vậy mà không có một chút tác dụng. Nếu như là người bình thường thì lồng ngực sớm đã tan vỡ, mà người ở trước mắt đây lại bình yên vô sự, không có bất kỳ tình trạng gì, điều này khiến hắn ta khó mà tin được.
- Hữu nghị, không sai, bổn phong chủ đối ngươi cũng rất hữu nghị, vậy thì tiếp nhận một chút, phương thức hữu nghị của bổn phong chủ.
Lâm Phàm nhấc tay lên, năm ngón tay thành quyền, một đòn đánh ra, đột nhiên đánh mạnh lên phần bụng của đối phương.
Phốc phốc!
Nam tử cong người lại, miệng hé mở, phun ra một ngụm máu tươi, hai con ngươi càng tàn khốc lồi ra ngoài, một loại đau khổ khó mà chịu đựng, quấn quanh trên người.
- Thầy, tên này cần mang về, thẩm vấn tốt một chút, xem xem rốt cuộc là lai lịch như thế nào.
Lâm Phàm nói.
- Đồ nhi, cần gì phải phiền phức đến như vậy, vi sư sưu hồn không phải là được rồi hay sao.
- Sưu hồn tuy là đơn giản, đáng tin nhưng mà như vậy đối với đồ nhi mà nói là không có bất kỳ cảm giác thành tựu nào, cho nên vẫn là đích thân thẩm vấn tương đối tốt hơn chút.
Lâm Phàm nói.
Đây chính là sinh vật vị tri đến từ thế giới vị tri kia, nếu như có thể đích thân thẩm vấn, vậy cảm giác này, quả thực rất không tồi.
- Ừm, nếu như con đã muốn đích thân thẩm vấn, vậy thì đi thôi.
Thiên Tu gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía những khe hở kia.
- Đồ nhi, ta đi xem xem những khe hở kia rốt cuộc là lai lịch gì.
- Thầy, cẩn thận chút, đừng để bị những khe hở này cuốn đi.
Lâm Phàm nói, sau đó mang theo nam tử đã bị một quyền đánh ra dịch mật, đi về phía tông môn địa lao.

Vĩnh Hằng tông.
Tông chủ và các trưởng lão im lặng chờ đợi.
Lúc này, khe hở xuất hiện tình trạng, một vòng sáng bảo vệ, từ trong khe hở chậm rãi rơi xuống dưới. Bên trong vòng bảo hộ có không ít người hiếu kỳ nhìn vùng đất xa lạ này, dựa theo giới thiệu của giáo phái, nơi này chính là Nguyên Tổ Chi Địa, một nơi rất lạc hậu, hơn nữa là thế giới của thổ dân sinh sống.
- Đến rồi, cường giả đến rồi.
Tông chủ Vĩnh Hằng tông hưng phấn nói, ngẩng đầu, mong đợi nhìn về phía quang cầu đang rơi xuống kia.
Các trưởng lão khác cũng rất hưng phấn, bọn họ đợi thời khắc này đã rất lâu rồi.
Trăm năm trước, Đại Hiền Giả để bọn họ không cần hồi âm, nhưng hiện tại xem ra không hồi âm này hoàn toàn chính là hành vi ngu xuẩn, chỉ có kẻ mạnh đến mới có thể cứu vớt Vĩnh Hằng tông của bọn họ.
Vòng bảo hộ tiêu tan, những người khách đến từ nơi xa xôi kia, xì xào bàn tán.
- Các sư huynh đệ, những người đứng ở đó chính là thổ dân.
- Đây chính là Nguyên Tổ Chi Địa quê hương của sinh linh sao, làm sao nhìn thấy chúng ta mà không ra tay, có lẽ bọn họ cũng không biết là phát sinh chuyện gì.
- Cũng phải, chúng ta từ trên trời hạ xuống, đối với bọn họ mà nói, có lẽ chúng ta chính là thần tiên, mà đối với thần tiên, thổ dân của không ít nơi đều sẽ quỳ xuống đất vái lạy.
- Có điều, chấp sự đại nhân nói, sau khi đến, gặp phải thổ dân đều đem giết, chiếm đóng nơi đó, đợi đại quân môn phái đến.
Tông chủ Vĩnh Hằng tông tiến lên ôm quyền
- Tại hạ...
Lời còn chưa nói hết nhưng đã khiến những người đến từ nơi xa xôi kinh hãi, dưới cái nhìn của bọn họ, cái ôm quyền này của đối phương, là muốn tấn công, do đó trực tiếp tiên hạ thủ vi cường.
Một tên nam tử trong đó gào thét một tiếng, thanh trường kiếm sau lưng nháy mắt ra khỏi vỏ, một vòng ánh sáng màu xanh bao phủ lấy trường kiếm, kiếm như tia chớp, đồng thời còn có một con giao long màu xanh dựa vào thân kiếm, mở miệng lớn dính máu, lao tới cắn xé.
- Giao Long Xuất Hải.
Các đệ tử giáng lâm cảm thán:
- Không ngờ đến sư huynh, vậy mà tu luyện kiếm pháp đến trình độ này, nghe đồn sư huynh được một vị kiếm tu đại năng chỉ điểm, trình độ kiếm pháp rất cao, bây giờ nhìn thấy, quả thực là như vậy.
Leng keng!
Tia lửa bắn ra bốn phía.
Tông chủ Vĩnh Hằng tông đứng ở đó, không hề nhúc nhích, đón đỡ một chiêu, khi trường kiếm kia đụng vào người tông chủ, không hề tiến thêm một bước mà ngừng lại ở đó.
- Hửm? Chẳng lẽ trên người thổ dân này mặc Linh Y hay sao, có thể ngăn cả được một kiếm này của ta.
Trong lòng của hắn ta kinh hãi, Linh Y chính là Linh Khí, ở nơi của bọn họ, bảo bối được phân thành Pháp Khí, Linh Khí, Tiên Khí, mà Linh Khí này coi như không giống bình thường.
Lập tức, trong lòng hắn ta dâng lên vẻ tham lam.
- Các vị sư huynh đệ, cùng nhau ra tay, trên người những thổ dân này có Linh Khí, sau khi giết xong, tất cả đều là của chúng ta.
Nam tử la to nhưng mà động tác trong tay không dừng, duỗi ngón tay ra, điều khiển trường kiếm, trực tiếp chém giết những thổ dân này.
- Cái gì? Linh Khí?
Các đệ tử giáng lâm kinh hãi, sau đó vẻ tham lam trong mắt càng thêm nồng đậm, cũng không thể nhẫn nhịn, mỗi người chợt quát một tiếng, lấy ra pháp bảo. Lập tức, hào quang chiếu rọi, bọn họ dùng pháp lực thúc giục pháp bảo.
Có Cờ Xí, có Hồ Lô, có Hạt Châu, các loại pháp bảo khác nhau, trôi lơ lửng giữa không trung.
Tông chủ Vĩnh Hằng tông có chút không hiểu đây là tình huống gì, sau đó nhìn về phía trưởng lão tông môn:
- Bọn họ như vậy là có ý gì?
- Tông chủ, bọn họ hình như là muốn giết chúng ta.
Một vị trưởng lão nói, ông ta ban đầu rất hưng phất, dù sao cũng có cường giả đến rồi nhưng mà giờ phút này, những cường giả mà bọn họ đợi chờ đến lại muốn giết bọn họ, điều này khiến bọn họ khó mà chấp nhận.
- Sao lại thế?
Tông chủ không thể tiếp nhận, ông ta đích thân sử dụng lá bùa hồi âm những cường giả này nhưng lại không ngờ đến những cường giả này sau khi giáng lâm vậy mà muốn giết bọn họ.
Ông ta nhìn không thấu tu vi của những người này nhưng mà có thể cảm nhận được bên trong cơ thể của đối phương ẩn chứa một loại sức mạnh kỳ dị, này không giống với sức mạng ẩn chứa trong cơ thể của bọn họ.
- Thổ dân các người đều chết hết đi, bảo bối chỉ có người tài mới có được, để ở trên người của các người, quả thực chính là một loại sỉ nhục.
Lập tức, tất cả ánh sáng bao phủ đến.
- Hiểu lầm.
Tông chủ sắc mặt nặng nề nhưng mà vào thời điểm này cũng không thể không đánh trả, ông ta không ngờ đến những cường giả giáng lâm này vậy mà người nào cũng có bảo vật, hơn nữa nhìn bộ dáng không giống bình thường, mỗi một món bảo bối kia bề mặt đều bao phủ hào quang, có ẩn chứa sức mạnh trời đất trong đó. Một chưởng vỗ ra chỉ hi vọng có thể chống đỡ.
Tu vi của ông ta là Bán Thần, cực kỳ cường hãn, mà đối với những cường giả giáng lâm này cũng không dám chủ quan, cũng là vận dụng Pháp Tắc Chi Lực. Lập tức, trời đất nổ vang, Pháp Tắc Chi Lực cuồn cuộn mênh mông đánh ra, trực tiếp nghiền ép những cường giả giáng lâm này.
Ầm! Ầm!
Khi những pháp bảo đầy kia chịu sức mạnh hủy diệt này, toàn bộ tổ tung, thậm chí đến một giây cũng không kiên trì nổi.
Phốc!
Những đệ tử lấy ra pháp bảo kia trong giây phút nhìn thấy pháp bảo nổ tung, sắc mặt đỏ ngầu, phun ra một ngụm máu. Tâm thần của bọn họ và pháp bảo hình thành liên hệ, lúc này pháp bảo bị người khác hủy diệt, bọn hắn cũng là người bị thương nặng.
Tông chủ nhìn thấy tình trạng này, vốn định nương tay nhưng mà sức mạnh kia tiếp tục nghiền ép, căn bản không cách nào thu tay lại.
Ầm!
Tiếng kêu thảm thiết vang dội, các đệ tử ngoại lai kia toàn bộ đều ngã quắp xuống đất, có đệ tử trực tiếp mở trừng hai mắt, chân duỗi thẳng, ngỏm củ tỏi. Bọn họ không ngờ đến sẽ như thế này, cho dù là lấy ra pháp bảo cũng không phải là đối thủ của đối phương. Có một đệ tử, trừng to hai mắt, trong mắt lóe ra vẻ hoảng sợ, lấy ra một khối ngọc bài, truyền vào pháp lực, lập tức có ánh sáng xanh bộc phát ra.
- Chấp sự đại nhân, cứu mạng, những thổ dân này quá mạnh, quá hung tàn, các sư huynh đệ đều chết hết rồi, bọn họ quá kinh... khủng rồi.
Nói chuyện cách quãng, sau khi nói xong, hơi thở biến mắt, chết không nhắm mắt.
- Sao lại như thế này?
Tông chủ đã bị tình huống trước mắt làm cho bối rối.
- Tông chủ, những người này chính là cường giả sao?
Các trưởng lão cũng không dám tin, ban nãy tông chủ đánh trả chỉ là đánh trả thông thường mà thôi, cũng không có thi triển sức mạnh mạnh nhất nhưng những cường giả khiến bọn họ chờ mong đã lâu này lại chết từng người từng người một, chết một cách mạc danh kỳ diệu, đều không biết là tình trạng gì.
Tông chủ nhìn các trưởng lão, trong ánh mắt lóe ra nghi hoặc, khóe miệng cũng co giật kịch liệt:
- Đây có lẽ là hiểu lầm gì đó, những người này có lẽ không phải cường giả.
Sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hư không, muốn tiếp tục chờ đợi cường giả đến.
- Tông chủ, vậy bây giờ chúng ta làm gì?
Đông đảo trưởng lão hỏi, bọn họ không biết nên nói cái gì, này vốn dĩ chờ đợi cường giả, khiến bọn họ tuyệt vọng rồi.
Tông chủ trầm mặc một lát:
- Tiếp tục chờ đợi xem.

Thế giới Vị Tri
Hắn ta thân là Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung Chấp Sự, phụ trách công việc đệ tử giáng lâm lần này nhưng mà bây giờ mảnh vỡ của ngọc bài truyền tin trong tay hắn ta cũng không biết đã vỡ bao nhiêu cái. Điều này cũng đã nói lên các đệ tử giáng lâm, tử thương vô số.
- Đây rốt cuộc là tình huống gì, dựa theo ghi chép của tông môn, đám thổ dân của Nguyên Tổ Chi Địa làm sao có thể phản kích, càng không phải là đối thủ của đệ tử phái ta, đây rốt cuộc là phát sinh chuyện gì.
Hắn ta bây giờ chỉ muốn biết, ở Nguyên Tổ Chi Địa kia, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Thổ dân hung tàn? Rốt cuộc hung tàn đến cỡ nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận