Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 487: Nói Rất Có Đạo Lý, Không Thể Phản Bác Được (2)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Mọi người lắc đầu, bọn họ thật sự không biết, đối với bọn họ mà nói, sự xâm lược của giới Chân Tiên đã khiến mình mở rộng tầm mắt, không ngờ bên ngoài vẫn còn một thế giới khác nữa.
- Các ngươi nói xem, thế giới mà chúng ta đang ở có lớn hay không? - Lâm Phàm hỏi.
Tông chủ các tông suy nghĩ trong lòng, cảm giác rất lớn, mênh mông vô tận, mà lúc có người đang định trả lời, lại bị Lâm Phàm cắt đứt.
- Ta nói cho các ngươi hay, thật ra thì rất nhỏ, các tông trên thế gian, nhiều năm qua xung đột không ngừng vì cái gì? Chính là vì địa bàn nhưng bất kể đấu đá như thế nào, chúng ta đều là người của thế giới bên này, trong mắt các tông, đệ tử tông môn mình thì đó là người của mình, của tông khác thì là người ngoài nhưng bây giờ giới Chân Tiên ập xuống, tình hình đã thay đổi, các tông chúng ta đều là người một nhà, giới Chân Tiên chính là người ngoài. Suy nghĩ một chút, dùng nội tâm cảm thụ, lời ta nói có đạo lý hay không.
Lâm Phàm từ từ nói, phải nói rõ với tất cả mọi người, nếu không muốn xâm phạm giới Chân Tiên, chỉ dựa vào Viêm Hoa tông thật đúng là không thể nào.
Tông chủ La Sát tông Putissa nghiền ngẫm một hồi, nghĩ cũng thấy có đạo lý thật. Ngay cả Thần Phạt Quân Chủ không mấy ưa Lâm Phàm, cũng tự hỏi, thầm nghĩ “Mẹ kiếp, tiểu tử nói đúng là có chút đạo lý”
Lâm Phàm cảm giác đã cho mọi người thời gian suy nghĩ kha khá rồi:
- Các vị, mọi người lại nghĩ một vấn đề này nữa, giới Chân Tiên xuất hiện, vậy thì chỉ có một giới Chân Tiên sao? Bọn họ xâm lăng, mở ra cho chúng ta một con đường sáng ngời, nhất định không chỉ có giới Chân Tiên, còn nhiều thế giới khác nữa, nhiều thế giới như vậy, nhiều lãnh thổ như vậy đang chờ chúng ta đến, vậy mấy trăm tông môn cần gì phải vùi ở chỗ này, tranh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ vì chút lãnh thổ?
Thánh chủ nghi ngờ nói:
- Lâm phong chủ, ý ngươi là?
- Không sai. - Lâm Phàm chỉ tay vào thánh chủ - Ý của ta chính là, chúng ta đều là người một nhà, đồng tâm hiệp lực, phản công giới Chân Tiên, lấy đi lãnh thổ của bọn họ, để cho bọn họ biết, Nguyên Tổ Chi Địa của chúng ta không dễ ức hiếp.
- Nguyên Tổ Chi Địa là cái gì? - Có tông môn hiểu lắm hỏi.
- Ồ, đây là tên gọi mà những kẻ xâm lăng kia gọi chúng ta, nơi này gọi là “Nguyên Tổ Chi Địa”. - Lâm Phàm giải thích, sau đó tiếp tục tẩy não.
- Mấy người nghĩ xem, đến lúc đó, chúng ta phản công chiếm lĩnh từng thế giới một, mỗi tông môn sẽ được phân đến một thế giới, vậy lãnh thổ lớn biết bao, đến lúc đó, chúng ta có cần phải đầu rơi máu chảy chỉ vì tý lãnh thổ không.
- Có còn vì trên lãnh thổ không có hiểm địa mà mặt mày ủ dột không?
- Thậm chí, có còn vì chút tài nguyên ít ỏi mà đi cầu xin khắp nơi?
- Nói cho ta biết, mấy người có khát vọng một thế giới của riêng mình không?
Giờ khắc này, không ít tông chủ các tông môn, ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Phàm, điều này đối với bọn họ mà nói trước giờ đều chưa từng nghĩ đến. Hơn nữa, bọn họ cũng đã bị lay động, nếu quả thật là như vậy thì quá tốt rồi.
- Vậy nếu như không có nhiều thế giới như vậy thì phải làm sao? - Một giọng nói rất nhỏ bỗng vang lên.
Sau đó, không khí đột nhiên yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nghĩ, đúng vậy, nếu không có thì làm thế nào.
- Là ai nói lời này? - Lâm Phàm hỏi, trong lúc đang tẩy não kịch liệt thế này, lại có thể phản ứng lại, nhân tài, đủ lý trí.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, cuối cùng tông chủ của một tông môn nhỏ sợ hãi giơ tay lên:
- Ta hỏi.
Lâm Phàm chỉ vào đối phương:
- Hỏi rất hay nhưng bổn phong chủ nói cho ngươi biết, đây là chuyện không thể nào! Nếu thật có có chuyện này, vậy thì phân chia lãnh thổ công bằng.
- Lâm phong chủ, mặc dù ý tưởng này không tệ nhưng chúng ta không hề biết gì về giới Chân Tiên. Thực lực bọn họ rải rác, rốt cuộc là tầng thứ mấy, chúng ta cũng không biết, nếu như đối phương chèn ép chúng ta thì phải làm thế nào? - Thánh chủ hỏi.
Lâm Phàm cười:
- Thánh chủ, ông suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Trời sập xuống, có người cao đến chống, bổn phong chủ là người dẫn đầu, sẽ là người xông lên đầu tiên, ông sợ cái gì, chứ nếu quả thật có chuyện, vậy giới Chân Tiên xâm lược chúng ta, chúng ta cũng không có cách nào ngăn cản, đúng không?
Thánh chủ gật đầu, cảm giác nói rất có lý, nếu như giới Chân Tiên mạnh như vậy thật thì bọn họ cũng không thể ngăn cản.
Giờ phút này, đông đảo tông chủ đều đồng ý.
- Lâm phong chủ nói đúng, giới Chân Tiên xâm lăng chúng ta, chúng ta phải phản công lại.
- Cũng để cho bọn họ biết, chúng ta không phải dễ chọc vào.
Lâm Phàm rất hài lòng hiệu quả ở hiện trường, sau đó giơ cao tay:
- Cùng ta nói, đánh bọn họ
- Đánh bọn họ. - Đông đảo tông chủ cũng hưng phấn hô lên, dường như bọn họ đã nhìn thấy được tương lai tốt đẹp.
- Đánh chết con mẹ nó.
- Đánh chết con mẹ nó.
Lúc này, ngay cả Thánh Chủ cũng vẫy tay, cảm xúc dâng trào mạnh mẽ, mở ra lãnh thổ mới, có được ngàn thế giới, đây quả là chuyện trước nay chưa từng có, sau này sẽ được hậu thế ca tụng.
Mặc dù luôn cảm giác có gì đó không đáng tin. Trong phút chốc lại chẳng nghĩ ra được. Mà thôi, tiểu tử này nói rất có lý, mình lại không cách nào phản bác.
- Sư huynh, sao đệ lại có cảm giác, tên tiểu tử này đang gạt ngườ? – cảm xúc của mọi người tại hiện trường đều đang trào dâng mãnh liệt, khiến Hoả Dung kinh hãi, cảm giác sắp có chuyện kinh khủng xảy ra.
Thiên Tu nở nụ cười:
- Sư đệ, đồ nhi lão phu sao lại gạt người được, nó nói rất có lý, giới Chân Tiên tới xâm lăng, đích thực đã mở ra một con đường, chỉ lối cho chúng ta.
- Như thế thì tuỳ ý quá, đến bây giờ chúng ta còn không biết rõ tình hình giới Chân Tiên như thế nào.
Hỏa Dung cảm giác chuyện này hơi quá khích, còn chưa hiểu rõ tình huống của giới Chân Tiên, cứ như vậy bắt đầu kêu gọi cảm giác quá tuỳ ý, không bàn bạc kĩ lưỡng gì hết.
- Hiểu rõ với không hiểu rõ, thì có khác gì nhau, chúng ta không hành động, giới Chân Tiên vẫn sẽ ra tay, mà chúng ta chủ động, có lẽ cũng có thể đánh cho đối phương không kịp phòng bị. - Thiên Tu cảm giác đồ nhi bảo bối này của mình nói chuyện thật có đạo lý.
Ngồi chờ chết, đúng là không phải hành động sáng suốt.
Hỏa Dung không nói gì nhiều, ông vẫn cảm giác có gì đó không đáng tin lắm.
- Yên lặng! - Lâm Phàm phất tay, mọi người đang hưng trí bừng bừng bỗng yên tĩnh lại, các tông ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phàm. Bất kể bọn họ có tin hay không nhưng đối với một vài tông môn mà nói vẫn có chút khao khát. Nếu quả thật giống như những gì Lâm phong chủ nói, có lẽ đây sẽ là một lựa chọn không tồi.
- Hôm nay, chúng ta phải đoàn kết nhất trí, cùng nhau ra tay, ngăn cản lại sự xâm lăng của giới Chân Tiên, chỉ cần thời cơ tới, chúng ta sẽ lập tức xông lên, đánh cho bọn họ không kịp trở tay.
- Theo ta biết, cảnh giới của đối phương được chia làm: Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hoàn Hư, Luyện Hư Hợp Đạo, mà bốn tầng này, có tương ứng với cảnh giới của chúng ta hay không vẫn chưa biết được.
- Nhưng nhìn vào tình hình trước mắt, những đệ tử đã đến đây cũng rất yếu, không hùng mạnh, cho nên nói, chúng ta vẫn có cơ hội phản công.
Lâm Phàm giảng giải, mọi người lắng nghe, có tông môn đã biết chuyện này nhưng có tông môn còn chưa biết. Hôm nay nghe vậy, lại cảm thấy những tầng tu luyện cảnh giới này thật kì diệu.
- Lâm phong chủ, vậy ngươi nói xem, chúng ta nên làm gì? - Một tên tông môn tông dò hỏi.
Tông môn của ông là tiểu tông, chưa ra hình dáng gì, tình huống như hôm nay, Lâm phong chủ người ta nguyện ý cho bọn họ vào cuộc đã coi như nể mặt nể mũi rồi.
- Tình huống bây giờ rất đơn giản.
- Mọi người hãy thề với trời đi, hãy thề rằng trong lần xâm lược này, tất cả mọi người đều phải tận tâm tận lực, nếu như có người lén lút giở thủ đoạn, sẽ bị thiên lôi đánh chết, như thế nào? -Lâm Phàm mở miệng nói.
Mà lời này vừa nói ra khỏi miệng, trong đám người lập tức có tiếng bàn luận vang lên.
Nhất là thánh chủ, ông ta hoan hô nhiệt liệt nhưng cũng không phải kẻ ngốc, chuyện này nhất định sẽ thu chút lợi ích về mình, cũng sẽ giữ gìn thực lực của tông môn, không phải bỏ hết vốn liếng của tông môn ra.
Bây giờ tiểu tử này đã quyết định như vậy, cũng không còn đường lui nữa. Cũng không biết rốt cuộc tên này học của ai, đang yên đang lành, tự dưng bắt thề thốt.
- Các vị có ý kiến gì không? - Lâm Phàm hỏi.
Mấy tông môn vừa và nhỏ, đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, bọn họ vô cùng vui lòng, cứ như vậy sẽ không sợ phải trở thành bia đỡ đạn nữa.
- Không có vấn đề gì, đề nghị của ngươi rất tốt. - Mọi người mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận