Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 490: Đại Lão Sắp Tới, Chuẩn Bị Sẵn Sàng.

Thương Ngộ Đạo thân là Bán Thần, có tôn nghiêm của bản thân nhưng bây giờ tôn nghiêm này đang bị người ta chà đạp.
Nghe đi, ông trời ơi, hắn vừa nói cái gì?
Mình là yếu nhất, vừa tới liền phải về, đến cũng chỉ để nói ra cái lời thề mà thôi.
Bây giờ có nhiều người ở đây như vậy, có xấu hổ không cơ chứ?
Sắc mặt của Thần Vân đại sư lạnh nhạt, đối với chuyện này ông ta cũng chấp nhận. Thực lực bản thân ông ta chính xác rất cường đại, đối phương chắc chắn cần sự hỗ trợ của mình.
Về phần Thương Ngộ Đạo, ông ta cũng lực bất tòng tâm, bởi vì đối phương thực sự nói thật. Lấy hai người bọn họ làm chuẩn, quả thực thực lực rất mạnh, mà quả thực Thương Ngộ Đạo yếu hơn rất nhiều.
Lâm Phàm muốn tiếp tục nói nhưng thấy Thương Ngộ Đạo đang ngốc ngếch đứng tại chỗ, cũng nghi ngờ hỏi: “Thương Bán Thần, ông còn có chuyện gì à?”
“Không có.” Thương Ngộ Đạo bị tổn thương, tâm can đã sớm vỡ thành từng mảnh nhỏ, bị đả kích thương tích đầy mình. Từ khi trở thành Bán Thần đến nay, ông ta đã cao cao tại thượng đến mức nào, có bao giờ phải nhận sự coi thường thế này.
“Vậy là được rồi, không có chuyện gì thì tốt, vẫn nên tranh thủ thời gian quay lại Thiên Tông điện, cũng không biết là lúc nào có người xâm chiếm đi xuống từ những khe hở này.” Lâm Phàm nói. Chắc chắn hắn biết rằng Thương Ngộ Đạo rất đau lòng nhưng không còn cách nào khác. Trong Thiên Tông điện này, vốn dĩ Thương Ngộ Đạo là yếu nhất, tuy nhiên cũng tốt, tới cũng không phải là không làm chuyện gì, ít ra cũng lập được lời thề, chứng minh là mình có tham gia.
“Cáo từ.” Mặc dù Thương Ngộ Đạo không biểu hiện gì trên mặt nhưng lúc xoay người, khóe mắt rõ ràng có nước mắt rơi xuống.
Lâm Phàm nhìn về phía đám người: “Các vị đều đã lập lời thề, như vậy liền xuất ra toàn bộ thực lực đi. Sau này có lâm vào nguy hiểm cũng phải dựa vào chính bản thân các người rồi.”
Đông đảo tông chủ trong hiện trường đều gật đầu, bọn họ đều biết chuyện này quả thật vô cùng trọng đại, không thể so sánh với mấy chuyện nhỏ nhặt trước kia.
Nếu như không có thực lực chống lại sự xâm chiếm của Chân Tiên Giới, có lẽ tông môn bọn họ đều bị diệt, thậm chí còn có khả năng bị bắt làm nô dịch.
Đương nhiên, làm nô dịch là chuyện không thể nào, họ thà chết còn hơn là để người khác sai bảo.
“Lâm Phong chủ, chúng ta xin cáo từ, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ xuất toàn bộ thực lực để ngăn cản những kẻ xâm lấn này.”
Đám tông chủ ôm quyền nói. Cường giả chân chính của Chân Tiên Giới tất nhiên không phải là người mà bọn họ có khả năng đối phó, mà bọn họ chỉ có thể xử lý một số ít những người có thực lực yếu.
Vốn dĩ hiện trường có rất nhiều người, lập tức liền tản đi, quay trở về các tông môn.
Đám người Hỏa Dung cũng rút lui, trở lại tông môn, phân phó các đệ tử hành động.
Tông môn Thập Phong cũng chỉ có Đạo Thiên Vương quay về, Dư Phong chủ biến mất giữa đám người. Chuyện lớn như vậy cũng không trở lại, thật sự khiến cho người ta không vui.
Thánh Chủ hỏi: “Lâm Phong chủ, bây giờ chúng ta làm gì?”
“Chờ thôi.” Lâm Phàm trả lời, sau đó xuất ra Thiên Hà Vương Đỉnh, ngón tay búng một cái, Đại Uyên Thanh Hỏa được đốt lên: “Các vị bắt một ít dã thú về đây.”
Putissa nhìn không hiểu hỏi: “Lâm Phong chủ, ngươi đang làm gì thế?”
“Ăn tối chứ làm gì, trời sắp sửa tối rồi, mấy người không đói bụng à?” Lâm Phàm nhìn đám người. Mặc dù chút nữa có thể sẽ xảy ra đại chiến nhưng đến giờ thì vẫn phải ăn cơm.
Thần Phạt quân chủ quay đầu đi, không muốn nói thêm gì cả. Đến giờ này rồi mà còn có tâm trí để ăn cơm, phục. Vẫn có người đi bắt dã thú, về phần ông ta, có của chùa để ăn ngu gì mà không ăn?
Viêm Hoa Tông, núi Vô Địch.
Thanh Oa ngồi xổm ở nơi đó, nhìn hắc mãng quanh quẩn trên ngọn núi, mở miệng nói: “Lão Hắc, ca khai sáng cho ngươi, phải xem ngươi có tin ca hay không nữa.”
Trong lòng nó vô cùng hoang mang. Lần xâm lấn này, nó biết không phải là thế giới mà nó mong đợi, cũng không thể chủ quan.
Bởi vì trong đó tất sẽ có liên quan.
Nếu như vậy, một ngày nào đó, thế giới mà nó mong đợi nhất định sẽ xâm lấn.
“Không tin.” Lão Hắc quanh quẩn trên đỉnh núi tu luyện. Sau khi thiên địa đại biến, lực lượng thiên địa nồng đậm hơn nhiều so với trước kia.
Nó có cảm giác nó cách thời kì đỉnh phong cũng không xa nữa.
“Lão Hắc, sao đầu óc của ngươi lại ngu ngốc thế hả. Thanh Oa ca chỉ đường khai sáng cho ngươi mà ngươi lại không nghe?” Thanh Oa bực bội, Lão Hắc này đầu óc không dùng được, mình phá lệ chỉ đường cho lại còn không tin, thật đúng là ngu ngốc.
“Tự đi khai sáng cho bản thân mình đi.” Giọng nói của Lão Hắc tràn ngập khinh thường: “Ngươi chú ý bản thân ngươi trước đi, ngay đến Thiên Cương Cảnh tầng chín cũng không đạt được lại còn to mồm.”
“Ơ kìa, Lão Hắc, chuyện này ngươi nói không đúng, không đạt đến Thiên Cương Cảnh tầng chín thì làm sao? Ngươi có tin cho dù là Bán Thần hay Thần đến trước mặt ta, bản Thanh Oa ta cũng có khả năng giết chết bọn họ?” Thanh Oa bất mãn nói.
“Cút, cút cút.” Đuôi của Lão Hắc quét qua, trực tiếp quét bay Thanh Oa. Gã lười nói nhảm với con ếch xanh này.
Đều là yêu sủng mà còn giả thần giả quỷ, cũng không suy nghĩ cho tương lai một chút.
Lại còn cả Thần nữa, cũng không sợ chém gió đến bay cả người.
“Con mẹ nó, Lão Hắc, ngươi đã đánh mất lòng thương của bản Thanh Oa đối với ngươi.”
Lá Bùa ở phía sau cười to: “Ha ha, cười chết ta rồi, một con súc sinh cũng biết nói khoác.”
Thanh Oa tức giận muốn đập Lá Bùa nhưng móng vuốt không với tới. Lưu lại mệnh cho tờ giấy đó, lần sau báo thù.
Chỉ là, trong lòng nó cũng hoang mang đôi chút. Cũng không biết là bản thân nó có thể chống đỡ đến khi nào, vẫn là xem tình hình kỹ càng rồi hẵng nói.
Tuy nhiên tình huống trước mắt khiến cho nó có chút khó hiểu. Chân Tiên Giới xâm chiếm nơi này, sao có thể nghĩ đến có kẻ lại liều mạng muốn phản công Chân Tiên Giới.
Cái này cũng chỉ sợ là Chân Tiên Giới xui xẻo, gặp phải kẻ liều mạng.
Nhật Chiếu tông.
“Sư đệ bây giờ tất cả các tông đều tới Viêm Hoa Tông, liên minh chống lại người xâm nhập, chúng ta nên làm gì?” Tông chủ hỏi.
Bây giờ, Cơ Uyên sư đệ là Bán Thần duy nhất trong tông môn, đồng thời cũng là người mà ông ta tin tưởng nhất. Về phần các sư đệ khác đều không bằng được Cơ Uyên.
Sắc mặt của Cơ Uyên âm trầm, từ sau khi dung hợp thú nguyên, tính cách của ông ta thay đổi rất lớn.
Tuy nhiên chỉ có lúc đói bụng, sư đệ mới thực sự là sư đệ.
“Sư huynh chẳng cần làm chỉ cả, sư đệ đã tìm hiểu rõ ràng, những người xâm lấn kia đến từ Chân Tiên Giới, thuộc một thế giới mới. Cứ để bọn họ đối phó, Nhật Chiếu tông chúng ta ở đây chờ.” Đôi mắt của Cơ Uyên lóe lên vẻ âm trầm, ông ta sẽ không hợp tác cùng Viêm Hoa tông. Cứ để bọn họ liều mạng cùng đối phương, chờ đến hai lúc hai bên lưỡng bại câu thương, Nhật Chiếu tông sẽ thừa cơ đục nước béo cò.
“Sư đệ, nếu những người xâm lấn kia đến tông môn của chúng ta thì nên làm thế nào?” Tông chủ hỏi.
Cơ Uyên đáp lời: “Sư huynh, điều này huynh không cần phải lo, có ta ở đây, bọn họ không thể làm gì được.”
Tông chủ không nói gì thêm, Nhật Chiếu tông cũng chỉ có thể dựa vào Cơ Uyên sư đệ.
Chân Tiên Giới.
Hạng trưởng lão vẫn luôn đợi các môn phái đến, mà trong khoảng thời gian này ông cũng không cho đệ tử đi xuống.
Bên ngoài Nguyên Tổ Chi Địa có cường giả chém giết đệ tử, sẽ gây ra tổn thất lớn, vì thế không thể để các đệ tử mạo hiểm xuống dưới.
Người phụ trách cho các đệ tử đi xuống đứng một bên, không nói câu nào. Chỉ cần trưởng lão của các môn phái tới, mặc kệ Nguyển Tổ Chi Địa có cường giả gì đang đợi cũng chẳng có chút tác dụng nào.
Đúng lúc này, ở nới xa có tiên khí quẩn quanh, ánh sáng phản chiếu, một tòa bảo tháp đang phi nhanh tới.
“Đó là Càn Khôn Huyền Thiên tháp, Ti Thiên Đồ trưởng lão tới rồi.” Người phụ trách lộ vẻ vui mừng. Đây chính là cường giả Luyện Hư Hợp đạo chân chính. Đồng thời Càn Khôn Huyền Thiên tháp kia cũng không phải vật bình thường, là Tiên Khí hạ phẩm.
Càn Khôn Huyền Thiên tháp trôi bồng bềnh giữa không trung, trên bệ phát ra tiên quang lộng lẫy, có không ít đệ tử bay ra từ trong tháp.
Đồng thời một lão giả tiên phong đạo cốt chậm rãi hạ xuống, tựa như thần tiên trên trời, tiên khí vây quanh.
Người phụ trách tiến lên: “Đệ tử tham kiến trưởng lão.”
Ti Thiên Đồ gật đầu, chỉ là ánh mắt có chút giận dữ. Người phụ trách kinh hãi, ông ta biết ánh mắt này của trưởng lão chính là đang trách tội ông khiến cho đệ tử của môn phái bị tổn thất nặng nề.
“Sư huynh, chỉ có một mình huynh tới sao?” Hạng trưởng lão dò hỏi.
“Ừ, lão phu nghe nói nơi này xảy ra chuyện lớn liền dẫn các đệ tử tới trước. Các sư huynh đệ khác vẫn còn ở phía sau, tạm thời chưa đến nới.” Ti Thiên Đồ trầm giọng nói, sau đó ánh mắt chuyển sang người phụ trách: “Nói, rốt cục là có chuyện gì xảy ra ở Nguyên Tổ Chi Địa, vì sao đệ tử của môn phái lại tổn thất nghiêm trọng như thế?”
Giọng nói như sấm đột nhiên nổ vang trong đầu người phụ trách.
Người phụ trách lập tức quỳ trên mặt đất: “Trưởng lão, đệ tử sắp xếp bọn họ đi xuống, không lâu sau liền có tin tức truyền đến, ở Nguyển Tổ Chi Địa, bọn họ gặp phải phản kháng kịch liệt của đám thổ dân. Cuối cùng xảy ra chuyện gì đệ tử cũng không rõ, sau đó liền tranh thủ thời gian báo cho Hạng trưởng lão chờ đợi quyết định.”
Hạng trưởng lão nói: “Sư huynh, ghi chép của môn phái về Nguyên Tổ Chi Địa này chỗ sai sót. Sư đệ liền tự quyết định, tạm thời không cho các đệ tử đi xuống, mà chúng ta xuống đó xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì.”
Ti Thiên Đồ trầm tư: “Lần tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa này, không chỉ có mỗi Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung chúng ta, các môn phái khác cũng đang tiến hành chuẩn bị. Vì thế nhất định phải tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa trước bọn họ.”
Hạng trưởng lão gật đầu: “Tiến vào bên trong Nguyên Tổ Chi Địa có đệ tử chân truyền. Dựa vào tu vi của bọn họ đều không phải đối thủ của các thổ dân này, hiển nhiên là đã kinh động đến các cường giả ở đó, tu vi ít nhất cũng là Luyện Hư Hợp đạo. Sư huynh, hay là chúng ta cùng đợi những sư huynh đệ khác đến rồi mới tiến vào?”
“Không sao.” Ti Thiên Đồ khoát tay, trong ánh mắt có sát ý: “Cứ coi như có tu vi Luyện Hư Hợp đạo cũng không đáng phải lo lắng. Càn Khôn Huyền Thiên Tháp đã được lão phu góp nhặt càn khôn nhị khí, thăng cấp thành Tiên Khí trung phẩm, đủ để trấn áp những thổ dân này.”
“Cái gì? Đã thăng cấp thành Tiên Khí trung phẩm?” Hạng trưởng lão kinh hãi. Đây là Càn Khôn Huyền Thiên tháp, là dựa theo ba mươi ba tầng Thiên Cung Huyền Vũ luyện chế thành, tổng cộng chia làm chín tầng, có vô số tác dụng kỳ diệu. Đồng thời, tu vi khí linh của tháp này cũng là Luyện Hư Hợp đạo trung kỳ.
Ti Thiên Đồ cười: “Hạng sư đệ, hai người chúng ta đi xuống xem một chút, những thổ dân này rốt cục sao.”
“Được.” Hạng trưởng lão vô cùng tự tin. Sư huynh thế mà lại có thể luyện chế Càn Khôn Huyền Thiên tháp thành Tiên Khí trung phẩm. Đây chính là khiến cho uy lực của nó tăng vọt so với bình thường.
Mà dựa vào tu vi Luyện Hư Hợp đạo đỉnh phong của sư huynh cũng đủ để trấn áp tất cả, cũng không cần thiết phải chờ những sư huynh đệ khác.
“Trưởng lão, chúng ta có phải đi theo không?” Các đệ tử chân truyền theo tới mở lời hỏi.
“Không cần, các ngươi chờ ở nơi này, nói cho các trưởng lão, lão phu cùng với sư đệ xuống dưới, kêu bọn họ chờ một lát.” Ti Thiên Đồ có chút tự tin.
Luyện chế được Càn Khôn Huyền Thiên tháp thành Tiên Khí trung phẩm, tự tin cũng tăng theo, cứ coi như là đối mặt với ba tên có tu vi ngang bằng cũng chẳng có gì đáng lo ngại.
Về phần những thổ dân kia thì càng không cần phải để ý đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận