Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 500: Ông Biết Ta Có Thể Đánh Được Mấy Người Hay Không? (2)

Thần Trật đáp:
- Rất đơn giản, giết lão ta, sau đó nhỏ một giọt máu vào y phục là được.
- Thật hay giả thế? Đơn giả như vậy á, không phải ngươi đang lừa ta chứ?
Bán Thần Dạ Ma rất kinh ngạc, không ngờ lại có chuyện đơn giản như vậy. Chỉ là, sao nghe điều này lại cảm thấy không đáng tin như vậy nhỉ?
- Thần Trật nói không sai, pháp bảo có linh hồn, nhỏ máu nhận chủ, hẳn là như vậy, hiện giờ trong tiên y này có thần niệm của bọn họ, song nếu như bọn họ chết, đây chính là vật vô chủ rồi.
Lâm Phàm nói. Mặc dù chưa từng thí nghiệm, nhưng hẳn là như vậy.
- Thầy ơi, con nói hẳn là không sai chứ? - Lâm Phàm quay đầu hỏi.
Thiên Tu gật đầu:
- Ừm, không sai, quả thực là như thế, có điều tình hình cụ thể vi sư cũng khó mà nói được, mọi người có thể thử một lần xem sao.
Đối với những kẻ xâm lược, mỗi một câu mà những tên thổ dân này nói ra đều khiến cho họ cảm thấy khiếp sợ, một cảm giác sợ hãi nói không nên lời.
Mà hiện giờ, những tên thổ dân này nói gì cơ? Muốn giết bọn họ, thử xem nhỏ máu có tác dụng hay không.
- Bọn ta có thể đoạn tuyệt liên hệ với những bộ tiên y này.
Dịch Đạo Lăng vội vàng mở miệng nói, vào thời khắc này, giữ được tính mạng mới là quan trọng nhất. Ông ta tin rằng Đường sư huynh nhất định sẽ dẫn người tới giải cứu bọn họ. Chỉ là những tên thổ dân này thật sự quá mạnh, hơn nữa số lượng đông đảo, nhưng khi nhìn thấy Putissa bị thương, ông ta đã biết được những tên thổ dân này cũng không phải là vô địch. Bát Sát Hoàng Tuyền La Thiên Bàn của sư huynh hoàn toàn có thể nghiền ép đối phương.
- Vậy thì nhanh lên!
Bán Thần Dạ Ma thúc giục.
Thiên Tu đi tới bên cạnh Lâm Phàm:
- Đồ nhi, con nói xem Chân Tiên giới khi nào sẽ tới?
- Việc này ấy mày, con thấy sẽ rất nhanh thôi, đối phương sẽ không từ bỏ đơn giản như vậy, đến đây lúc trước chỉ là Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, nhưng dựa vào những gì con biết, Chân Tiên giới không phải chỉ có Tam Thập Tam Thiên Cung này.
Lâm Phàm nói.
- Nếu như toàn bộ cường giả của Chân Tiên giới đều xuống đây, chỉ với từng này người chúng ta, chúng ta chống đỡ nổi sao?
Thánh chủ lo lắng hỏi. Mặc dù lúc trước thắng liên tiếp, nhưng hiện tại ngẫm lại liền nhận ra không được bình thường.
- Thổ dân, ngươi nói không sai, ta có thể nói cho các ngươi biết, cường giả của Chân Tiên giới không phải là nhân vật các ngươi có thể tưởng tượng được đâu. Tam Thập Tam Thiên Cung của phái ta có tổng cộng ba mươi ba vị trưởng lão, hơn nữa còn có một vị Chưởng giáo, đồng thời còn có Thái Thượng trưởng lão bế quan không ra ngoài, các ngươi không có cơ hội đâu. Thập môn Tiên đạo, lục tông Ma đạo, tứ điện Yêu đạo còn cường đại hơn rất nhiều so với những gì các ngươi biết. Nếu như các ngươi bằng lòng đàm phán hòa bình, ta có thể giúp các ngươi.
Dịch Đạo Lăng nói, bọn họ vẫn luôn chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ là đối phương còn chưa biết rốt cuộc bọn họ cường đại đến nhường nào. Nếu như tiết lộ một ít cho bọn chúng, chắc hẳn có thể để bọn chúng biết Chân Tiên giới mạnh như thế nào.
- Lâm Phong chủ, ngươi nói việc này...
Thánh chủ trong lòng hơi sửng sốt, ông ta dần dần nhận ra việc này quả là đã nghĩ đơn giản quá rồi. Tuy là cho tới giờ đều là bọn họ giành được thắng lợi nhưng sức mạnh thật sự của Chân Tiên giới còn chưa đến mà. Mà toàn bộ Bán Thần có mặt ở đây đã là sức mạnh đứng đầu ở Nguyên Tổ Chi Địa rồi, cho dù có kéo tất cả Bán Thần còn lại đến đây, cũng không đánh lại được quá năm mươi người.
Ông ta cũng nhìn thấy tình hình của Putissa rồi, bị đối phương đả thương nhẹ, đã chứng minh cường giả của Chân Tiên giới cũng không yếu hơn bọn họ, bọn họ chỉ là chiếm ưu thế về nhân số mà thôi.
- Thánh chủ, ta thấy ông đã hiểu lầm một chuyện rồi. - Lâm Phàm giơ tay lên nói.
Thánh chủ ngẩn người:
- Lâm Phong chủ, lời này của ngươi là ý gì?
Lâm Phàm cười:
- Không phải bọn họ xâm lược chúng ta, mà là chúng ta xâm lược bọn họ, đồng thời cũng không phải chúng ta tìm bọn họ để đàm phán hòa bình mà là bọn họ phải tìm chúng ta để hòa đàm, chỉ với mấy loại như vừa rồi, ông biết ta có thể đánh được mấy người hay không?
Thánh chủ nhìn Lâm Phàm, sau đó lắc đầu. Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, giơ hai ngón tay lên, vẫy vẫy trên không,
- Hai mươi người?
Thánh chủ kinh hãi nói, thực lực của những người vừa rồi ông ta cũng nhìn thấy rồi, người đã chạy trốn có thực lực rất mạnh.
- Stop! - Lâm Phàm nhếch khóe miệng lên, lộ ra vẻ khinh thường, sau đó thản nhiên và tùy tiện nói.
- Hai trăm người.
Ngay khi Lâm Phàm nói ra hai trăm người, Thánh Chủ đã hoàn toàn đứng hình.
Ngay cả ánh mắt lúc nhìn cũng đều biến thành chúng ta đừng nói khoác, còn có thể hợp tác hợp tác tiếp.
- Ha ha ha! Nói khoác mà không biết ngượng.
Dịch Đạo Lăng cười phá lên, dường như đã nghe thấy chuyện cười vui nhất trên đời, cái tên thổ dân này vậy mà lại nói hai trăm người, đây là loại chuyện khôi hài như thế nào chứ. Đường sư huynh là tu sĩ Luyện Hư Hợp Đạo, lại thêm có được Tiên Khí thượng phẩm, mà đối phương chỉ vẻn vẹn đánh thắng được Đường sư huynh, liền cho rằng chính mình đã vô địch thiên hạ.
Chuyện này khiến Dịch Đạo Lăng vô cùng khinh thường, đồng thời cảm thấy, thổ dân quả chính là thổ dân, nội dung ghi chép của môn phái có lẽ không sai.
- Thánh Chủ, người không tin sao?
Lâm Phàm nhìn đối phương, chuyện này có đôi khi nói thật cũng khó mà tin, thật là khiến cho người ta khó xử mà.
Thánh Chủ nhìn Lâm Phàm, vẻ mặt có chút quái dị, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu, nói:
- Tin!
Một chữ “Tin” này cũng hơi trái với lương tâm một chút.
Ong!
Lúc này, khe nứt trong hư không lại chấn động lần nữa.
- Lại có người đến sao? Tốc độ này cũng nhanh quá chứ.
Lâm Phàm ngẩng đầu, không khỏi nghiêm túc lại.
Không thể nào, một đợt lúc trước mới qua không bao lâu, không ngờ bây giờ lại tới nữa. Chuyện này có chút không khoa học.
Đám người Dịch Đạo Lăng mong đợi nhìn về phía hư không, lần này nhất định là Đường sư huynh đến cứu bọn họ.
- Thổ dân, các ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp, đừng chống cự vô ích, giới Chân Tiên há lại là nơi mà các ngươi có thể tưởng tượng được sao.
Dịch Đạo Lăng nói.
Nếu như có thể thuần phục đám thổ dân này để môn phái sử dụng, thực lực của môn phái có thể tăng thêm một phần.
- Con mẹ nó, câm miệng đi cho lão tử.
Thánh chửi nhanh chân hơn một bước gạt ngã Dịch Đạo Lăng xuống mặt đất, chửi:
- Mẹ nó, cái đám chó con này đến thật đúng là nhanh, chắc hẳn là đứng canh sẵn ở cổng Bất Thành rồi.
Vù vù!
Bất chợt, trong khe nứt có vô số tiên kiếm bay thẳng xuống, lơ lững giữa đất trời.
Lâm Phàm nghi hoặc, người tới lần này có chút khác thường.
Dịch Đạo Lăng vốn định kêu gọi, chẳng qua khi nhìn thấy từng thanh tiên kiếm lơ lửng kia lại kinh ngạc hô lên:
- Đây là phái Tiên Kiếm sao?
Lâm Phàm nghe thấy câu nói của Dịch Đạo Lăng, lại càng thêm nghi hoặc, cái “phái Tiên Kiếm” này chắc hẳn cũng là một môn phái Bất Thành. Chẳng qua, tình huống này khiến hắn có chút không hiểu, vì sao những môn phái kia phải từng phái từng phái một đến mà không thể đến chung một lần luôn? Nếu thật là đến chung một lượt, có thể giảm bớt không ít thời gian.
Tả Vân Phi khí chất phi phàm, phiêu đãng bay xuống, hỏi:
- Nơi này chính là Nguyên Tổ Chi Địa sao?
- Trưởng lão, bên dưới có người.
Một đệ tử chân truyền vô cùng tinh mắt chỉ xuống phía dưới nói.
- Ồ?
Tả Vân Phi rủ mắt nhìn xuống, lúc nhìn thấy đám người Lâm Phàm cũng không cảm thấy trên người đối phương có khí tức kinh khủng gì, nói:
- Đây chính là thổ dân của Nguyên Tổ Chi Đia, chẳng qua thứ khiến cho Đường Thiên Nhật bị thương, rốt cuộc là thứ gì?
Đột nhiên, có một giọng nói truyền đến.
- Tả Vân Phi, các ngươi chạy mau, những thổ dân này không phải là người mà các ngươi có thể đối phó.
Dịch Đạo Lăng quát lớn, ông ta cũng có chút mờ mịt, chuyện này rốt cuộc là thế nào đây, sao người của phái Tiên Kiếm lại đến, hay là Đường sư huynh không nói chuyện ở đây cho bọn họ biết?
- Hả?
Tả Vân Phi kinh ngạc, cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc, chẳng qua lúc nhìn thấy Dịch Đạo Lăng cả người trần trùng trục, không khỏi cười phá lên:
- Ha ha ha, đường đường là Dịch trưởng lão của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, lại bị thổ dân lột sạch quần áo, đây quả thật là chuyện lớn bằng trời nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận