Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 512: Các Ngươi Biết Nhiều Quá Rồi (2)

Giới Chân Tiên, miệng khe hở.
Hai tên đệ tử của Thiên Cung đang canh trừng nơi này, không phải bọn họ phòng ngừa người khác tiến vào, bây giờ các môn phái đều đang cầu mong có tên mắt mù nào đó tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa.
- Sư huynh, rốt cuộc bây giờ môn phái nói thế nào? Nguyên Tổ Chi Địa ở đó sao vẫn không hành động chứ.
Một tên đệ tử dò hỏi, cậu ta rất là tò mò, thật muốn tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa xem tình huống thế nào nhưng môn phái không hề có động tĩnh gì, khiến cậu ta rất bất lực.
- Suỵt! Nhỏ tiếng chút, ta nghe một vài sư huynh nói môn phái tổn thất to lớn, mười bốn vị trưởng lão đều bị bao vây trong Nguyên Tổ Chi Địa, chưởng giáo đang nghĩ biện pháp cứu bọn họ.
- Không thể nào, các trưởng lão đều bị bao vây tại Nguyên Tổ Chi Địa ư, chuyện này sao có thể?
Đệ tử thở dài nói, lộ ra vẻ mặt không dám tin cứ như gặp phải quỷ vậy.
- Đúng vậy, làm sao có thể, chưởng giáo các ngươi sao không đến?
Chẳng biết từ lúc nào Lâm Phàm xuất hiện ở sau lưng của hai người, tò mò hỏi.
- Chưởng giáo à, cũng không biết, rất lâu rồi không tới.
Hai tên đệ tử tạm thời không phản ứng kịp, ngay sau đó sắc mặt đông cứng lại, trong nháy mắt quay đầu, nhìn Lâm Phàm, không khỏi cảnh giác:
- Ngươi là ai?
Bọn họ kinh ngạc, một kẻ sống sờ sờ như này đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh, còn nói chuyện phiếm với bọn họ mà bây giờ mới phản ứng được, thật khiến cho bọn họ dựng cả tóc gáy.
Lâm Phàm cười:
- Đi ngang qua, đi ngang qua thôi, tùy tiện trò chuyện một chút.
Hai tên đệ tử nhìn nhau một cái, một người trong đó hỏi:
- Ngươi tới nơi này là chuẩn bị tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa sao?
Dựa vào ý tứ của môn phái, nếu như có ai muốn tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa, vậy thì để bọn họ đi vào, hơn nữa còn phải tỏ ra vô cùng hoan nghênh.
- Ừ, đúng, nhưng ta muốn hỏi một chút, môn phái các ngươi tại sao không tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa?
Lâm Phàm hỏi. Lúc đến phía trên mới phát hiện, nơi này không có người nào trông chừng, hoàn toàn khác với những gì hắn nghĩ. Khi xuất hiện khe hở, thông hướng một cái thế giới khác, toàn bộ nhất định sẽ ra trận, chen lấn xô đẩy để đi vào chứ, nhưng nhìn tình huống bây giờ thì sao? Chỉ có hai người đệ tử ở chỗ này trông nom, ngay cả người có dáng vẻ như canh gác cũng không có.
Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ giới Chân Tiên không coi trọng người của Nguyên Tổ Chi Địa, đây là khuất nhục bực nào.
Một ngọn lửa vô danh tràn ngập trong nội tâm của Lâm Phàm .
Hai tên đệ tử cười cười:
- Bởi vì môn phái chúng ta rất biết nhường nhịn, để môn phái khác đi vào trước, chúng ta tiến vào sau.
- Mẹ kiếp, đúng là uổng công để bọn ta chờ lâu như vậy, hoá ra là bởi vì cái nguyên nhân chết tiệt này.
Lâm Phàm mắng, đúng là dẫm phải cứt chó mà, lại còn có loại có lý do này nữa.
- Ngươi nói cái gì?
Hai tên đệ tử kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, cảm giác có cái gì đó không đúng.
Đột nhiên, một tên đệ tử kinh hoảng nói:
- Hắn là thổ dân của Nguyên Tổ Chi Địa!
Lâm Phàm nhìn hai người, mở miệng, lộ ra nụ cười rực rỡ.
- Các ngươi biết quá nhiều rồi.
- Nơi này cũng quá yên tĩnh.
Lâm Phàm ngồi ở đó, nhìn hai người ngã trước mặt đất không dậy nổi, trong lòng mặc niệm A Di Đà Phật, độ cho hai người này sớm ngày đầu thai.
- Không khí Chân Tiên Giới cũng không tồi.
Mũi hắn ngửi ngửi, cảm thấy không khí ở mảnh thế giới này cũng tạm được, trong bầu không khí này có hương vị chua chua ngọt ngọt. Ánh mắt nhìn qua, nơi này là một cao nguyên mênh mông vô bờ không một bóng người. Tuy nhiên nhìn dấu chân trên mặt đất, lúc trước hẳn là có rất nhiều người đã tới.
- Không hiểu, thực sự không hiểu, mấy cái khe hở này cũng đã xuất hiện rồi, có thể đi xuống được rồi, thế mà lại không có người đến. Không phải là thủ đoạn lúc trước quá mạnh mẽ, khiến cho bọn họ cảm thấy nguy hiểm nên không dám xuống đấy chứ?
Hắn có chút bất đắc dĩ. Nếu sớm biết như vậy, lúc đó liền nhường một chút cũng không sao. Chí ít cũng cấp cho đối phương chút hy vọng, nhưng xem tình huống trước mắt, đối phương đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Mười Tiên Đạo, sáu Tông Đạo, bốn điện Yêu Đạo, phân bố thế lực như vậy có hơi nhỏ. Chỗ bọn họ có hơn hai trăm tông môn, gấp mấy chục lần so với đối phương. Tuy nhiên, lực lượng chiến đấu cấp cao của Chân Tiên Giới nhiều hơn bọn họ rất nhiều, chỉ là hết thảy đều không phải vấn đề. Đây là việc không phải dựa vào số lượng là có thể giải quyết được mà phải dựa vào chất lượng.
Lúc này, Lâm Phàm cảm thấy bốn phương tám hướng đều có không ít người đang nhìn lén nơi này, giống như giám thị. Tuy nhiên không quan trọng, thấy thì cứ thấy.
- Các vị ngoại nhân, xin chào, ta tên là Lâm Phàm, mới đến. Nếu như muốn luận bàn võ thuật hay có điều gì không phục thì cứ tới.
Vừa dứt lời, không khí bốn phương tám hướng chấn động một chút, hiển nhiên những người giám thị này cũng đã rời đi. Bọn họ nghe không hiểu đối phương nói cái gì nhưng có thể cảm nhận được những lời nói đó có chút ngông cuồng. Thổ dân đi ra từ cái khe, điều này khiến cho bọn họ vô cùng kinh hãi. Ngay từ đầu, bọn họ cũng chỉ cho rằng chỉ có bọn họ mới có thể đi xuống Nguyên Tổ Chi Địa nhưng lại không nghĩ tới tên thổ dân này lại có thể tiến vào Chân Tiên Giới từ khe hở. Bọn họ nhất định phải báo tin này cho các môn phái.
Lâm Phàm trực tiếp trở về Nguyên Tổ Chi Địa theo đường cũ. Hắn muốn dẫn cả đội ngũ lớn đến đây, chiến đấu không phải là chuyện của cá nhân mà là chuyện của cả tập thể. Mặc dù một người chơi đùa thì thích thật đấy nhưng có đôi khi nhiều người làm việc mới tốt. Huống hồ, hắn cũng sẽ không để cho mấy tông môn kia ăn không ngồi rồi, cứ thế mà chiếm được lợi ích.

Nguyên Tổ Chi Địa.
Thiên Tu nhìn về phía khe hở, không biết tình hình của đồ nhi ra sao, có đến Chân Tiên Giới được không. Đối với Chân Tiên Giới kia ông cũng vô cùng tò mò, rất muốn đi nhìn xem. Từ sâu thẳm, Thiên Tu cảm thấy con đường mà bản thân đang đi vẫn chưa đến cuối, có lẽ ở Chân Tiên Giới ông có thể đạt được thứ ông muốn.
- Thầy, con về rồi.
Giọng nói của Lâm Phàm truyền ra từ trong khe.
Các Bán Thần của các tông mừng rỡ trong lòng. Lâm Phàm trở về từ khe hở, như vậy có thể chứng minh bọn họ cũng có thể đi qua
- Đồ nhi, tình hình thế nào? - Thiên Tu vội vàng hỏi.
Lâm Phàm cười:
- Con đã đi qua, có thể tới thẳng Chân Tiên Giới. Hơn nữa cái khe hở thông đạo này cũng chẳng có gì to tát, rất an toàn, các vị cũng đi qua xem thế nào. Không khí ở Chân Tiên Giới thật sự không tệ, bổn phong chủ ở đó còn tham lam hít nhiều hơn vài hơi.
- Con mẹ nó, ông đây đi trước xem một chút.
Chế Tài đạp không mà đi, trực tiếp tiến vào khe hở. Cũng không bao lâu sau, một loạt tiếng mắng chửi truyền đến:
- Cái này an toàn cái mẹ gì? Cái khí tức đả thương người này, phải dùng cương khí hộ thể mới được.
Lập tức, từng Bán Thần đạp không mà đến, đánh về phía khe hở. Bọn họ tràn ngập hứng thú với Chân Tiên Giới mà họ không biết. Dù sao là con người thì luôn tràn ngập tò mò với những thứ mình không biết, rất muốn tìm tòi thực hư. Bây giờ có thể tiến vào Chân Tiên Giới rồi, đây chính là điều khiến bọn họ hưng phấn.
- Xong đời.
Dịch Đạo Lăng trợn mắt há mồm nhìn khe hở. Ông ta thực sự không nghĩ tới những thổ dân này sẽ thật sự đi qua, cảm thấy lần này khe hở mở ra có chút không đúng. Rõ ràng là Chân Tiên Giới bọn họ đi xuống Nguyên Tổ Chi Địa, nhưng sao bây giờ lại biến thành thổ dân xâm nhập vào Chân Tiên Giới thế này. Ông ta phát hiện những cường giả thổ dân này không phải từ cùng một tông môn mà là các tông môn khác nhau tập hợp lại. Đây chính là một tin tức xấu.
Những thổ dân này có thể đoàn kết lại là chuyện kinh khủng cỡ nào. Hơn nữa môn phái ở Chân Tiên Giới lại không ngừng tranh đấu, muốn ngăn cản những thổ dân này trừ khi là các môn phái liên hợp lại. Có điều khả năng này rất thấp, không thể nắm chắc được.
Tiên Ma đối lập, đây là định lý vạn năm không đổi. Mười môn Tiên Đạo cùng với Sáu tông Ma Đạo, bốn điện Yêu Đạo vẫn luôn đối đầu. Muốn họ liên hợp lại, chắc chắn là nằm mơ.
Đường Thiên Nhật nhìn Dịch Đạo Lăng:
- Sư đệ, đệ nói gì thế?
- Sư huynh, tình huống có chút không ổn nhưng hy vọng chỉ là ta nghĩ nhiều mà thôi.
Dịch Đạo Lăng nói. Có lẽ thực sự là do ông ta nghĩ nhiều, nhưng không biết tại sao trong lòng ông ta vẫn luôn khủng hoảng lo lắng.
Lâm Phàm cười:
- Thầy, chúng ta cùng đi xem một chút đi. Vừa rồi con có nhìn qua, nơi mà khe hở dẫn tới thực sự không tệ.
- Đi, ta chờ đã lâu rồi.
Thiên Tu bay lên, thế giới mới thật khiến cho ông hiếu kì.
Chân Tiên Giới, vốn dĩ nhiều Bán Thần hơn trên bình nguyên rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận