Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 544: Rất vừa lòng lần luân hồi này

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Tuy Lâm Phàm không thường xuyên xây dựng luân hồi nhưng từ khi tạo dựng luân hồi cho nhóm Chế Tài thì hắn đã có kinh nghiệm, nên lần này dựng luân hồi rất dễ dàng.
Lâm Phàm trầm tư, hắn nên cho dâm tặc này có cuộc đời thế nào?
Óc Lâm Phàm lóe tia sáng, hắn bội phục trí tuệ của mình, nghĩ ra được cách luân hồi thân thiện như vậy.
Kiến trúc hiện đại hiện ra.
Quy tắc xây dựng của thế giới luân hồi là mặc kệ luân hồi đơn giản thế nào đều phải có quá trình vòng tròn, nếu không có luân hồi hoàn chỉnh sống và chết thì thế giới luân hồi sẽ sụp đổ, không thể hình thành luân hồi hoàn chỉnh.
Thành phố X.
Một nam nhân trung niên đứng trước cửa bệnh viện nhìn màn hình lớn phía xa, mắt lấp lóe tia khao khát.
Trong màn hình phát ra thanh âm:
- Đại hội Lỗ Thánh mùa thứ mười lăm kết thúc tại đây. Trải qua nhiều vị giám khảo chuyên nghiệp chấm điểm, danh hiệu Lỗ Thánh năm nay là Dư Sinh mới có hai mươi tám tuổi. Chúng tay hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Dư Sinh giành được danh hiệu Lỗ Thánh, hắn sẽ là người lãnh đạo nhiệm kỳ mới của đất nước!
Nam nhân trung niên hâm mộ nhìn màn hình, khi thấy số liệu Lỗ Thánh trên màn hình thì hoảng hồn.
- Mười lăm lần trong một tiếng, dung lượng tích trữ là 600ml, tầm bắn tám thước tám, khủng bố thế!
Nam nhân trung niên không ngờ Lỗ Thánh mùa này mạnh như vậy, số liệu các mặt mạnh kinh người. Người số một cõi đời nếu không phải là gã thì còn ai khác, số liệu các mặt của Lỗ Thánh mùa trước vẫn yếu hơn Lỗ Thánh Dư Sinh.
Nam nhân trung niên buông tiếng thở dài:
- Ài.
Nam nhân trung niên không quay đầu đi thẳng vào bệnh viện, nhi tử của gã sắp ra đời, gửi gắm hết hy vọng vào nhi tử.
Trong phòng bệnh.
Nam nhân trung niên ôm trẻ sơ sinh mới chào đời, giơ bé lên cao khỏi đầu, vừa khóc vừa cười tươi nói:
- Nhi tử, ngươi không làm ba ba thất vọng, bảy phần nhờ vận may, một phần nhờ phụ thân, ngươi mới sinh ra đã có vốn liếng mạnh hơn phụ thân nhiều. Cố lên, phải trở thành Lỗ Thánh vĩ đại! Tên của ngươi là Độ Ngọc Phong, tương lai phải mạnh hơn Lỗ Thánh Dư Sinh!
Trẻ sơ sinh được giơ cao cười vui vẻ, tiểu vào mặt nam nhân trung niên.
Một năm sau, phụ thân dẫn dắt Độ Ngọc Phong lớn mạnh thực lực của bản thân.
Hai năm, ba năm sau, phụ thân dẫn dắt Độ Ngọc Phong học tập Lỗ Thánh Thập Bát pháp.
Đây là bí tịch gia truyền của gã, tiếc rằng trừ tổ tiên ra không ai thành công tu luyện.
Độ Ngọc Phong kinh nghiệm dày dạn, trong giáo dục bắt buộc chín năm đã đánh bại tuyển thủ các khu, mỗi năm giành lấy danh hiệu hạng nhất.
Lớp phụ huynh, bạn đồng lứa gọi gã là Tiểu Lỗ Thánh.
Có lẽ vì thiên phú, động tác tay của gã càng tinh diệu hơn, vốn liếng thân thể càng mạnh.
Độ Ngọc Phong vận dụng Lỗ Thánh Thập Bát pháp lô hỏa thuần thanh.
Mười tám năm sau.
Trong phòng, Độ Ngọc Phong chảy mồ hôi gầm nhẹ, chất lỏng trong suốt bắn trúng vách tường, xung lực mạnh mẽ để lại lỗ nhỏ.
- Phù, rốt cuộc đột phá cực hạn.
Độ Ngọc Phong thanh lý sạch sẽ sau đó đứng dậy nhìn tấm hình người trên vách tường, đó là Lỗ Thánh Dư Sinh hiện nay.
Dư Sinh đã giữ vững ngai báu Lỗ Thánh mười tám năm, suốt những năm qua đánh bại đủ mọi kẻ địch, khiến vô số nam nhân tự thấy xấu hổ. Cũng làm vô số nữ nhân tiếc nuối, vì nam nhân mạnh như vậy sẽ không vừa mắt họ, chỉ có kẻ yếu mới muốn các nàng. Cường giả chỉ dựa vào đôi tay là có thể giải quyết tất cả.
Mắt Độ Ngọc Phong lấp lóe tia sáng nóng bỏng:
- Lỗ Thánh Dư Sinh, Độ Ngọc Phong này sẽ kéo ngươi xuống ngai báu, ta đã chuẩn bị sẵn sàng nhận vương miện vàng.
- Đại hội Lỗ Thánh mùa thứ ba mươi ba chính thức bắt đầu báo danh, Lỗ Thánh Dư Sinh đã kéo dài mười tám mùa, năm nay người đánh bại Lỗ Thánh Dư Sinh là ngươi? Hay ngươi? Hãy mang theo giấy căn cước đến báo danh đi, Lỗ Thánh mùa sau đợi các ngươi!
Độ Ngọc Phong đã chuẩn bị sẵn sàng, mấy năm nay gã bỏ quên tất cả vùi đầu rèn luyện chỉ vì hôm nay.
Đại hội chính thức bắt đầu.
Độ Ngọc Phong giết ra con đường máu trong vô số cường giả, làm cả đám mặc cảm không bằng, la hét gã mạnh đáng sợ.
Trước TV, phụ thân của Độ Ngọc Phong kích động run rẩy:
- Nhi tử cố lên, phải thắng! Tuyệt đối đừng giống kẻ yếu như phụ thân!
Mấy ngày sau, cuộc quyết đấu đỉnh cao.
Độ Ngọc Phong đi tới cuối cùng, giết ra con đường máu trong vô số thí sinh. Giờ Độ Ngọc Phong đứng dưới đài, ngước đầu nhìn nam nhân ngồi trên ngai báu.
- Lỗ Thánh Dư Sinh, Độ Ngọc Phong này đến khiêu chiến ngươi, qua hôm nay ta sẽ là Lỗ Thánh mới!
Lỗ Thánh Dư Sinh nhìn xuống người trẻ tuổi dưới đài, giọng ồm ồm hùng hồn:
- Chàng trai can đảm đáng khen, ta đã quên có bao nhiêu người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng như ngươi khiêu chiến với ta, nhưng cuối cùng họ đều nằm ở đây. Ngươi có biết chỗ ngươi đứng có bao nhiêu người đã nằm xuống không?
Độ Ngọc Phong cúi đầu nhìn bậc thang có vết bẩn màu trắng lóe tia sáng như lân quang, gã không biết là cái gì nhưng . . .
- Bớt nói nhảm!
- Chiến!
Hai người giơ tay lên giật mạnh áo khoác xuống.
Cả nước, vô số người xem so đấu thịnh thế, khi nhìn cảnh này thì hét rầm lên.
Vô số người siết chặt nắm đấm, cuộc chiến thí thần sắp bắt đầu.
Mọi người nhìn chăm chú, bọn họ biết chỉ có thời gian một tiếng, trong vòng một tiếng người thắng sẽ là Lỗ Thánh mới.
Chiến đấu tiến vào phút gay cấn, biểu tình Độ Ngọc Phong nghiêm túc, trán ướt mồ hôi, đôi tay cùng lên xuống. Trong mười tám năm qua gã đã lĩnh ngộ cảnh giới càng cao, lòng bàn tay khép lại như chạm đến đại đạo chí cao vô thượng.
Mười phút, Lỗ Thánh Dư Sinh dẫn đầu.
Ba mươi phút.
Năm mươi phút.
Năm mươi chín phút, vẫn là Lỗ Thánh Dư Sinh dẫn đầu.
Lỗ Thánh Dư Sinh cười to bảo:
- Chàng trai, ngươi sắp thua. Bản Lỗ Thánh đã thích lũy 800ml, dài nhất cách chín phẩy tám thước, những năm gần đây không chỉ có các ngươi tiến bộ.
- Chết tiệt, cứ thua như vậy sao?
Độ Ngọc Phong cực kỳ không cam lòng, gã cực khổ tu luyện nhiều năm chỉ vì ngày hôm nay, sau lưng gã có kỳ vọng của vô số người.
Vì kỳ vọng của phụ thân, quyết không thể thua, ta không thể làm phụ thân thất vọng với ta, phụ thân gửi hết hy vọng vào ta!
Trọng tài nói:
- Mười giây cuối cùng.
Độ Ngọc Phong sắp tuyệt vọng, gã thấy nụ cười ngông cuồng của Lỗ Thánh Dư Sinh.
- Nhi tử cố lên!
Trong đầu Độ Ngọc Phong xẹt qua chiêu thức Lỗ Thánh Thật Bát pháp, từng chiêu bay qua, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Độ Ngọc Phong giật mình kêu lên:
- Đây là . . .?
Độ Ngọc Phong nhanh tay hơn, Lỗ Thánh Thật Bát pháp biến đổi hình dạng thành một chiêu thức mà gã chưa từng học.
Độ Ngọc Phong quát lớn:
- A!
Tiếng quát kinh thiên động địa, ánh sáng trắng bắn ra từ người Độ Ngọc Phong.
- Chiêu cuối cùng của Lỗ Thánh Thập Bát pháp, bão kim loại!
Thiên địa mất màu.
Lỗ Thánh Dư Sinh thấy cảnh này cũng hết hồn, khó tin kêu lên:
- Cảnh giới chí cao vô thượng, Lỗ Thần Loạn Vũ!?
- A!
Mặt Độ Ngọc Phong đỏ rần, gân xanh nổi lên, lưng ưỡn ra. Một cột sáng bắn thẳng thiên địa xuyên qua tầng khí quyển, chưa ngừng lại, bắn lên mặt trời.
Mặt trời màu lửa đỏ thoáng chốc thành màu trắng.
Thiên địa rắc xuống thánh quang.
Rầm bịch!
Lỗ Thánh Dư Sinh miệng sùi bọt mép, đồng tử nở to:
- Sao có thể như vậy? Không thể . . .
Trọng tài giật mình không nói nên lời:
- Tuyển thủ Độ Ngọc Phong, chưa rõ dung lượng, chưa rõ khoảng cách, đã vượt qua cực hạn các đời Lỗ Thánh.
Độ Ngọc Phong thở hắt ra:
- Phù.
Hơi thở trên người Độ Ngọc Phong trở nên huyền diệu, mắt nhìn Dư Sinh:
- Ngươi thua, ta đã chạm đến cảnh giới càng huyền diệu hơn.
Phụ thân ở trước TV khóc ròng:
- Nhi tử giỏi quá!
Mười tám năm, suốt mười tám năm, gã dốc lòng trở thành cường giả nhưng cuối cùng chỉ là kẻ yếu, phải ở bên nữ nhân. Nhưng giờ đây nhi tử của gã thành công, mang theo hy vọng của gã lên đỉnh.
Loa TV phát ra thanh âm phấn khởi:
- Lỗ Thánh mùa thứ ba mươi ba Độ Ngọc Phong thành công lên đỉnh, phá vỡ kỷ lục nhân loại, sẽ lưu truyền vĩnh viễn!
Độ Ngọc Phong lên đỉnh, lặng im nhìn Dư Sinh một lúc rồi nói:
- Về thắng thua hôm nay không phải ta muốn chứng minh mình ưu tú hơn ngươi, ta chỉ muốn nói rằng thực lực con người tuy có mạnh yếu nhưng giấc mơ không nên khác biệt sang hèn. Ta rất hy vọng từ giờ phút này mọi người nên hiểu làm sao theo đuổi ước mơ. Ta tại đây mời cường giả toàn thế giới đến khiêu chiến ta, ta sẽ ở trên ngai báu đỉnh Lỗ Thánh chờ các người. Đa tạ, ta nói xong rồi.
Giờ phút này toàn thế giới xáo động, tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Từ đó Độ Ngọc Phong lên ngôi báu, mãi đến chín mươi chín tuổi, nghĩa là qua một tiếng nữa gã được tròn một trăm tuổi.
Phóng viên đỉnh cao thế giới hỏi:
- Lỗ Thánh khỏe, từ khi ngài lên đỉnh cao có gặp được người khiêu chiến nào khiến ngài xem trọng không?
Độ Ngọc Phong lớn tuổi đã rụng răng, cười nói:
- Có, mỗi một người khiêu chiến khiến ta rất xem trọng, vì bọn họ sống vì lỗ, ý chí chiến đấu đó làm ta kính nể.
Phóng viên hỏi:
- Xin hỏi đến bây giờ Lỗ Thánh vẫn còn lỗ chứ?
Độ Ngọc Phong nói:
- Đương nhiên, mỗi ngày không lỗ là cả người ta khó chịu, ngay lúc này ta rất muốn làm một cái.
Đám phóng viên chứng kiến Lỗ Thánh Độ Ngọc Phong làm mẫu cho vô số tiểu bối thấy cái gì là lỗ thật sự, có đủ loại kiểu, ẩn chứa đại đạo.
Độ Ngọc Phong cảm thấy mình sắp xuống mồ nên cố gắng phô bày ra tài học cả đời, có ai lĩnh ngộ được gì trong đó hay không phải xem ngộ tính của họ.
Tiếng chuông vang lên, trăm năm đã đến.
Độ Ngọc Phong mỉm cười nhắm mắt lại, kết thúc cuộc đời Lỗ Thánh của mình.
Ngày Độ Ngọc Phong qua đời toàn thế giới tiếc thương, đưa tiễn Lỗ Thánh vĩ đại chặng đường cuối cùng, gã là anh hùng trong lòng mọi người.
Năm mươi năm trước người ngoài hành tinh đến, một mình Lỗ Thánh bắn nát hạm đội ngoài hành tinh trong trời sao vô tận.
Phụt!
Lâm Phàm lơ lửng trong không trung vô tận suýt hộc máu, xây dựng luân hồi lần này rất thú vị.
Lâm Phàm ngoắc ngón tay, một quả cầu ánh sáng bay vào hư không vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận