Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 581: Cái này đơn giản, ta thề một cái là được

Thế Giới Chi Chủ bị nhốt trong này đã lâu lắm rồi, quên mình bị nhốt bao lâu. Sáu ngàn năm trước Thế Giới Chi Chủ từng có một cơ hội, nhưng cơ hội duy nhất đó đã bị chết trong tay thương thiên.
Hận, rất hận, chỉ kém một chút, có chút xíu.
Nhưng bây giờ không muộn, có nhân loại đi vào, vẫn còn cơ hội.
Nhưng nhân loại này hơi ngơ ngác, hoặc nên nói là hơi ngốc. Thế Giới Chi Chủ to bự ngồi xếp bằng ở đây, lẽ nào hắn không nhìn ra y mạnh đến mức nào sao?
Thế Giới Chi Chủ từng được dị tộc xem như thần, tất cả bị dáng vẻ của y làm phục sát đất, quỳ lạy cầu ban ơn.
Dựa theo tình huống cũ thì nhân loại lạc vào chỗ này nên quỳ xuống đất, vái lạy y ngay, thậm chí cho rằng mình gặp cơ duyên to lớn bằng trời, không thể để vuột mất.
Đáng tiếc, nhân loại này khiến Thế Giới Chi Chủ hơi thất vọng.
Thế Giới Chi Chủ hỏi:
- Nhân loại, nơi này là cấm địa trong cấm địa, ngươi có biết tại sao ngươi đến đây không?
Lâm Phàm gật đầu nói:
- Đến đi dạo, có gì không?
Biểu tình Thế Giới Chi Chủ nghiêm túc nói:
- Sai rồi, ngươi được vận mệnh sắp xếp đi tới đây, ngươi nhận sứ mệnh to lớn biết không?
Lâm Phàm bình tĩnh lắc đầu nói:
- Không biết.
- Xem ra linh trí bẩm sinh chưa mở ra, thôi, bản chủ chỉ rõ đường sáng cho ngươi, đây mới là sứ mạng của ngươi.
Người khổng lồ thở dài, một luồng hơi thở hỗn tạp bay ra từ miệng mũi của y hình thành một bức tranh.
Hình ảnh như tận thế, kèm theo lời giải thích của người khổng lồ:
- Nhân loại, đây là kiếp nạn của thế giới này. Đá ma vực ngoại từ trên trời giáng xuống, mang theo lửa ma không bao giờ tắt đốt hủy mảnh đất này. Thiên địa biến đổi lớn, thây ngã khắp nơi, lúc đó Thế Giới Chi Chủ tức là ta gặp kiếp nạn, bị đá ma đánh lén phong ấn, nhưng khoảnh khắc đó một luồng sáng hy vọng xuất hiện, đó là ngươi, mà sứ mạng của ngươi chính là đến cứu bản chủ, do đó mang tới ánh sáng cho thế giới.
Giọng của Thế Giới Chi Chủ rất độc đáo, khi trong hình ảnh hiện ra nhân loại bị giết hại còn kèm theo nhạc bi thương réo rắt cảm nhiễm nội tâm, khiến người chìm đắm trong đau khổ, bi thương.
Lâm Phàm gật đầu khen hình ảnh, thật sự rất hoàn mỹ:
- Ừ, hiệu ứng khá, a không, câu chuyện rất hay.
- Đây không phải câu chuyện mà là chiếu lại quá khứ. Người trẻ tuổi, gánh nặng của ngươi rất nặng nề, việc cứu thế giới cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi. Ngươi sẽ trở thành Thế Giới Chi Chủ mới của thế . . .
Thế Giới Chi Chủ chưa nói hết câu Lâm Phàm đã bảo:
- Cái đó . . . Thế Giới Chi Chủ, bản phong chủ không phải người của Chân Tiên giới, bản phong chủ đến phản công Chân Tiên giới, ngươi mạnh như vậy nếu bản phong chủ cứu ngươi ra chẳng phải là tự chuốc phiền phức sao? Ngươi ở yên tại chỗ đi, bản phong chủ đi trước.
Thế Giới Chi Chủ bất ngờ sững sờ:
- A?
Nhân loại này mới nói cái gì? Hắn nói đến phản công Chân Tiên giới là sao?
Vậy chẳng phải là những lời y mới nói đều ngược lại?
- Khoan đã nhân loại! Ngươi đã vượt qua thử thách của ta, thật ra ta không phải Thế Giới Chi Chủ mà là Ma Tổ vực ngoại, bị phong ấn ở đây. Nếu gặp người Chân Tiên giới mà ta bộc lộ ra thân phận sẽ dẫn đến rắc rối lớn, xin tha thứ bản Ma Tổ lừa gạt ngươi.
Giọng Ma Tổ thay đổi, trở nên bá khí ngập trời:
- Ngươi đã đến phản công Chân Tiên giới vậy thì bản Ma Tổ sẽ cùng ngươi hành động. Thả bản Ma Tổ ra, mở cánh cửa vực ngoài ra, vô số đại quân giáng lâm thì đánh chiếm Chân Tiên giới dễ như trở bàn tay.
Có khí thế cửu thiên thập địa lấy Ma Tổ ta đây đứng đầu.
Lâm Phàm hỏi:
- Chờ chút, bản phong chủ có thể hỏi ngươi một chuyện không?
Hắn cảm giác tên này bị thần kinh phân liệt, lúc thì Thế Giới Chi Chủ lúc thì Ma Tổ, nếu bản phong chủ nói ta chỉ đến ngắm cảnh du lịch, giữ trung lập thì không lẽ y nói bản chủ là lãng tử, hỗn loạn trung lập chi chủ?
- Được, hỏi đi.
Ma Tổ không muốn ở lại đây, thương thiên áp chế y đến cực độ rồi, nếu không phải chỗ này là Sinh Tử Thâm Uyên, lực lượng của thương thiên không thể trăm phần trăm thẩm thấu vào thì y đã bị mài chết từ từ.
Lâm Phàm hỏi:
- Ngươi có từng yêu ai không? Trả lời ta thật nghiêm túc, câu này rất quan trọng.
Đầu Ma Tổ nổi lên dấu chấm hỏi:
- Cái gì?
Hỏi cái quỷ gì, cái gì gọi là từng yêu ai, đường đường là Ma Tổ sao có tình yêu được. Đầu óc của nhân loại này đầy phân!
Nhưng y phải ổn định nhân loại này, trả lời:
- Có, từng yêu một người, nàng từng rất xinh đẹp.
Lâm Phàm gật đầu nói:
- Vậy thì tốt, bản phong chủ hỏi ngươi, bản phong chủ đến phản công Chân Tiên giới toàn dựa vào bản thân, ngươi nói xem nếu ngươi động phòng với người yêu thì có muốn người khác động phòng giùm không?
Ma Tổ to lớn khổng lồ lặng im giây lát, y nghe hiểu, nhân loại muốn nói là không cần bất cứ trợ giúp. Nhưng y không thể bỏ cuộc.
- Đồng ý, thêm một người sẽ nhẹ nhàng nhiều.
Nghe Ma Tổ nói câu đó Lâm Phàm phun máu:
- Phụt!
Hắn thua, thua thật, đây là câu trả lời có sức sát thương mạnh nhất mà hắn từng gặp trong đời.
Lâm Phàm xua tay:
- Không trò chuyện này nữa, giá trị quan của ngươi không ngay thẳng, hoàn toàn là chưa được khai hóa, sao bản phong chủ có thể cùng ngươi. Thôi ngươi cứ ở lại đây, hết muốn nói.
Hắn không muốn nói nhiều với Ma Tổ nữa, thật sự không nói nổi, hoàn toàn là bị nhũn não.
Ma Tổ hỏi:
- Khoan đã, nhân loại, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?
Lâm Phàm vốn muốn đi, chỗ này hơi cao cấp, hắn muốn chém chết Ma Tổ cũng khó. Nhìn đối phương to lớn, cao ráo không tầm thường, bây giờ hắn thiếu cái gì? Thiếu điểm, thiếu công pháp, có lẽ có thể tâm sự một bữa với đối phương.
Lâm Phàm hỏi:
- Được rồi, đừng nói bản phong chủ không cho ngươi cơ hội, như vậy đi, ngươi muốn ra ngoài đúng không?
Ma Tổ nói:
- Đúng.
Lâm Phàm nói:
- Trả lời rất rõ ràng, ta không phải loại người vô lý, thiếu tình yêu. Xem bộ dạng của ngươi chắc tu luyện ngạnh công phải không? Đưa cho ta công pháp mạnh nhất mà ngươi đã tu, ta sẽ giúp ngươi.
Ma Tổ nghe vậy mừng rỡ, tim ma đập nhanh, đảo tròng mắt nảy ra nhiều tính toán:
- Có thật không?
Tuyệt đối sẽ không giao ra công pháp mạnh nhất, thực lực của Chân Tiên giới không quá tốt, với kiến thức của nhân loại này có lẽ khó phân rõ cái gì là công pháp mạnh nhất, có thể lừa một phen.
Lâm Phàm gật đầu nói:
- Thật.
- Được rồi, bản Ma Tổ sẽ tặng cho ngươi công pháp mạnh nhất mà ta đã học suốt đời, Thủy Ma Kinh. Đây là công pháp cao nhất bản tổ đã học, có thể đạt đến vô thượng chân ma.
Người Ma Tổ nổi lên vầng sáng đen, ma văn khắc trên làn da xoay tròn bay ra biến thành một quyển sách rơi vào tay Lâm Phàm.
[Tu luyện Khôi Lỗi Ma Kinh hay không?]
Lâm Phàm vốn tưởng là thứ tốt gì, nhưng khi xem gợi ý thì biểu tình của hắn rất phong phú.
Lâm Phàm ngước nhìn Ma Tổ, chỉ công pháp trong tay:
- Ngươi nói cho ta biết đây là kinh gì?
Ma Tổ ngây thơ vô số tội đáp:
- Là Thủy Ma Kinh, tuyệt học cao nhất của bản tổ.
Lâm Phàm giận dữ ném bí tịch ra xa:
- Tuyệt học con mắt! Đây là Khôi Lỗi Ma Kinh! Ngươi tưởng bản phong chủ mới từ dưới quê lên chắc?
Ma Tổ hết hồn thầm nghĩ:
- Không thể nào! Sao nhân loại này biết đây là Khôi Lỗi Ma Kinh?
Đó là công pháp rất cao sâu, có thể độ người nhập ma, bị y ảnh hưởng, nhưng xem tình hình hiện giờ cực kỳ không ổn.
Ma Tổ cố gắng giải thích:
- Chờ đã, hiểu lầm rồi, bản Ma Tổ bị trấn áp ở đây lâu đến quên đã qua bao lâu, lỡ lấy nhầm công pháp.
Bây giờ Lâm Phàm chỉ muốn giải quyết vấn đề công pháp, nói:
- Được rồi, bản phong chủ là người rộng lượng, cho ngươi một cơ hội thay đổi làm lại.
Chỉ nhờ vào rút thăm trúng thưởng thì quỷ biết khi nào mới rút trúng công pháp. Lúc trước rút được Bạo Huyết đã may mắn, nhưng phẩm cấp hơi thấp, đến bây giờ thì nó đã không đủ trình độ.
Ma Tổ lặng im, không nghĩ ra nhân loại này làm cách nào biết những điều đó, xem tình hình nếu còn lấy công pháp giả ra lừa đối phương thì khả năng thành công rất thấp. Mà giao công pháp thì lại lo đối phương lật lọng, Ma Tổ rất buồn rầu.
Ma Tổ mở miệng nói:
- Nhân loại, ta nên làm sao để tin tưởng ngươi? Lỡ ngươi lấy công pháp mà không giúp đỡ thì chẳng phải là bản Ma Tổ bị lừa?
Lâm Phàm giơ tay lên:
- Đơn giản, thề một cái là xong. Bản phong chủ Lâm Phàm nếu sau khi lấy công pháp mạnh nhất của Ma Tổ mà không thả Ma Tổ ra thì sẽ tan thành mây khói.
Thiên địa chấn động, lời thề đã thành lập.
Ma Tổ tin tưởng những này, bởi vì y bị thương thiên chú ý, cho nên thề trong chỗ này không có vấn đề.
Thương thiên không có tình cảm cá nhân, chỉ vận hành theo quỹ tích nên sẽ không ngăn cản lời thề của Lâm Phàm.
Lâm Phàm thầm cảm thán, không ngờ có thể thành công:
- Thì ra không phải người bản xứ cũng có thể thề.
Ma Tổ cảm giác lời thề đã thành hình, thầm thở phào, chỉ có như thế mới làm y yên lòng:
- Được, bản Ma Tổ tin tưởng ngươi. Ngưng!
Người Ma Tổ lấp lóe ánh sáng đen, ma văn vô tận ngưng tụ. Thủy Ma Kinh không phải do Ma Tổ sáng tạo ra mà trong cơ duyên tình cờ được đến công pháp này.
Miễn năng lực này thả y ra ngoài thì y không ngại giao Thủy Ma Kinh cho đối phương, đương nhiên chờ sau khi y ra ngoài sẽ giết chết nhân loại này, vậy là công pháp trở về tay mình.
Nghĩ đến đây Ma Tổ nhếch môi cười, nhưng rất nhanh khóe môi hạ xuống, y không muốn bị nhân loại phát hiện.
Công pháp vào tay.
[Tiêu hao hai trăm vạn điểm tu luyện Thủy Ma Kinh, nhận hoặc không?]
- Nhận.
[Không đủ điểm.]
- Làm việc hoàn mỹ.
Lâm Phàm cười, tâm tình cực kỳ vui vẻ, không ngờ kiếm được công pháp đơn giản như vậy. Xem tình hình thì môn công pháp này hơi mạnh, không biết tăng lên một trọng có thể tích lũy nội tình đủ tiêu chuẩn không.
Lâm Phàm cảm giác không thể nào.
Sau khi giao công pháp cho nhân loại thì Ma Tổ hơi hoảng hốt, lưu luyến, càng nhiều là nôn nóng.
- Nhân loại, ngươi nên thả . . .
Ma Tổ đã sẵn sàng đi ra ngoài nhưng phát hiện nhân loại lùi ra sau, giật mình kêu lên:
- Nhân loại, ngươi muốn làm gì? Không lẽ ngươi định lật lọng? Ngươi đã lập lời thề!
- Khoan, mấy cái này là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận