Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 585: Hận Thiên Tiểu Ma Quân

Vũ Ti Minh là đệ tử nội môn tam phẩm của Viêm Hoa tông, từ lần trước Lâm sư huynh đến dặn họ ở lại đây chờ một thời gian, thế là bọn họ ngoan ngoãn chờ.
Vũ Ti Minh biết khi đó Lâm sư huynh muốn mang cả nhóm an toàn rời khỏi là rất khó khăn, dễ bị Nhật Chiếu tông phát hiện rồi giết hết.
Tuy họ ở đây mấy tháng nhưng cảm giác không tệ, dù âm u nhưng có thể hoạt động tự do, ăn no, ngủ ngon, không cần lo âu hoảng hốt.
Vũ Ti Minh đang tu luyện bỗng nghe có tiếng bước chân, gã thầm cảnh giác.
Khi thấy bóng dáng kia thì Vũ Ti Minh lộ vẻ mừng như điên, vội tiến lên cung kính nói:
- Lâm sư huynh!
Mắt Vũ Ti Minh lấp lóe mong đợi, Lâm sư huynh đến đây chắc chắn vì mang họ về tông.
Lâm Phàm cười nói:
- Dọn dẹp đồ đạc, mang các ngươi về nhà.
Nghe câu này khóe mắt Vũ Ti Minh ướt nước, gã chờ câu này lâu lắm rồi, chịu đủ giày vò ở đây chỉ vì chờ một câu.
Giờ đã đợi được.
Khi Vũ Ti Minh thông báo chuyện này xuống, mọi người sôi trào, nghĩ có thể quay về Viêm Hoa tông là tất cả nặng nề trong lòng bị quét sạch, thay thế là tràn đầy mong đợi.
Mọi người đến đông đủ, Lâm Phàm nói chuyện với Vọng Hi, Đại Yêu Sư vài câu rồi dẫn nhóm người xé rách hư không rời đi.
Không làm kinh động bất cứ người nào.
Trong phòng nghiên cứ âm u, Đại Yêu Sư cầm mẫu máu đã thu thập, sau đó nghiên cứu kỹ lộ biểu tình kinh sợ.
- Trong máu này ẩn chứa lực lượng mạnh quá, bản yêu sư nghiên cứu cả đời cũng chưa gặp máu ẩn chứa lực lượng khổng lồ như vậy. Nhưng nên dung hợp thế nào đây? Lực lượng máu quá mạnh, thân thể nhân loại không chịu nổi.
Đại Yêu Sư nhìn máu màu xám, chìm trong hoang mang không biết nên làm sao.
Lần đầu tiên Đại Yêu Sư thấy loại máu ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy, nếu thành công dung hợp sẽ chế tạo ra tồn tại khủng bố cỡ nào?
Đại Yêu Sư không dám tưởng tượng.
Vọng Hi bình tĩnh nói, khuôn mặt lạnh băng biểu hiện quyết tâm:
- Để ta dung hợp.
Đại Yêu Sư ngây người, nhìn Vọng Hi chằm chằm:
- Cái gì? Ngươi bị điên sao? Ngươi muốn dung hợp? Trừ phi không muốn sống nữa, nhân loại không thể nào thành công dung hợp với máu mạnh như vậy! Đây là máu cao đẳng nhất, mỗi giọt máu ẩn chứa lực lượng khủng bố, nghe bản yêu sư nói, từ bỏ suy nghĩ không thực tế này đi.
Đại Yêu Sư lắc dầu, nữ nhân này đúng là điên rồi, nếu đã biết tính nguy hiểm của giọt máu mà vẫn muốn dung hợp thì không khác gì tự sát.
Vọng Hi nói:
- Ta không muốn máu mà muốn yêu thú này, mục đích giống như ngươi.
Đại Yêu Sư lặng im giây lát rồi bỗng cười phá lên:
- Muốn yêu thú này chứ không muốn máu. Ha ha ha ha ha ha! Bản yêu sư hiểu rồi, thì ra ngươi muốn dung hợp với yêu thú này, tốt tốt. Nhưng ngươi nên biết ta không dám bảo đảm cuối cùng sẽ như thế nào.
Vọng Hi nói:
- Không cần ngươi bảo đảm.
Nàng đã quyết định sẽ dung hợp với yêu thú này. Nàng biết dung hợp đợt này khác với những lần dung hợp khác, bản thể yêu thú càng mạnh thì độ khó khi dung hợp càng cao, không ai dám bảo đảm cuối cùng sẽ xuất hiện cái gì.
Đại Yêu Sư nói:
- Thật ra ngươi không cần tự mình mạo hiểm, thực lực của đại nhân đã rất mạnh, chúng ta chỉ cần lo làm việc dung hợp là được.
Vọng Hi nhìn Đại Yêu Sư:
- Hừ, ngươi không xứng trở thành thuộc hạ của đại nhân. Dung hợp không phải mạnh nhất, chỉ có bản thân mạnh mới có thể trừ bỏ mọi chướng ngại cho đại nhân.
Ánh mắt lạnh băng đó làm tim Đại Yêu Sư đập nhanh, thật khủng khiếp.
- Rồi rồi, ngươi đã khăng khăng muốn làm vậy thì dung hợp đi, dù sao cuối cùng xảy ra chuyện gì cũng không liên quan gì ta. Ta không thể bảo đảm chắc chắn thành công.
Đại Yêu Sư cảm giác nữ nhân này quá điên cuồng, học nghề với y, có thiên phú học tập cực mạnh, y đường đường là Đại Yêu Sư mà không theo kịp đối phương, khủng bố biết bao.
Nhưng đầu óc không bình thường, làm dung hợp nên biết việc dung hợp nguy hiểm cỡ nào, trong tình huống không nắm chắc mà muốn tự mình thử nghiệm, nàng này vô tư đến mức nào.
Viêm Hoa tông.
Lâm Phàm mang nhóm người giáng lâm, một ngàn ba trăm người nhìn kiến trúc quen mà lạ đều ngây người.
Các đệ tử tông môn ngạc nhiên, Lâm sư huynh mang đám người từ đâu về vậy?
Một đệ tử tiến lên hỏi:
- Lâm sư huynh, những người này là . . .?
Lâm Phàm nói:
- Những người này phấn đấu ở tiền tuyến Nhật Chiếu tông, sư huynh mang bọn họ về. Ngươi hãy đi thông báo với Hỏa Dung trưởng lão lại đây dàn xếp.
Đệ tử gật đầu rồi đi xa:
- Vâng!
Có một câu Lâm Phàm chưa nói ra, hắn không thể nói với họ rằng các ngươi có thể sớm trở lại, nhưng sư huynh trong lòng các ngươi bận đi chơi, lỡ quên các ngươi.
Hắn tuyệt đối sẽ không nói ra câu đó, nếu không sẽ ảnh hưởng hình tượng của hắn trong lòng đám người.
Rất nhanh Hỏa Dung trưởng lão đến, tự mình tiếp nhận người. Lâm Phàm đi Vô Địch phong, hắn muốn xem Thanh Oa làm thế nào rồi, nếu nó mà làm biếng thì hắn sẽ dạy cho bài học.
Vô Địch phong, bên ngoài Đan Dược đường.
- Ài, bản Oa sống mấy vạn năm, luyện đan vô số, dù là thần đan cũng có thể tiện tay nặn ra, vậy mà làm mãi không xong mớ này.
Nói đến chỗ đau lòng mắt ếch ứa lệ.
Khổ, khổ quá.
Nhìn đan dược ở đây xem, nhiều chết người.
Trong thời gian này mỗi ngày Thanh Oa bận rộn chuyển đổi đống đan dược, làm đến đau não.
Thanh Oa vốn nghĩ những học đồ có chút thiên phú, học được năng lực chuyển đổi đan dược thì tuyệt vời, nhưng đó chỉ là mơ, không thể nào xảy ra.
Năng lực cao cấp chuyển đổi đan dược chỉ có trí tuệ như bọn chúng mới học được.
Bên ngoài vọng vào tiếng hỏi của Lâm Phàm:
- Sao rồi Thanh Oa?
Thanh Oa đang lầu bầu oách trách đối phương vô nhân đạo bỗng chốc lên tinh thần:
- Kẻ bỏ mạng tới rồi!
Chân trước biến đổi muôn vàn dấu ấn, đan lô cháy hừng hực, từng luồng mùi đan ập vào mặt.
Thanh Oa muội lương tâm nói:
- Chủ nhân, Oa Oa đang cố gắng, đã có hiệu quả bước đầu, chỉ cần tiếp tục cố gắng chắc chắn có thể luyện chế ra đan dược.
Trong lòng Thanh Oa rủa thầm sao không giáng sét xuống đánh chết hắn đi.
Lâm Phàm vừa lòng nhìn Thanh Oa:
- Ừm, khá lắm. Những đan dược này chắc không thành vấn đề với ngươi, nói sao thì ngươi cũng là đại luyện đan sư.
Thanh Oa đắc ý nói:
- Chủ nhân, thật ra danh hiệu đại luyện đan sư khó xứng đôi với ta. Ta từng được người xưng hô là thần sư, những đan dược này chỉ là chuyện nhỏ với Oa Oa.
Có lẽ chỉ khi nhớ lại vinh diệu cũ mới mang chút hân hoan cho Thanh Oa.
Xem tình hình hiện giờ xem, phế, hoàn toàn phế, muốn lấy thân ếch tu luyện lại cảnh giới xưa thì khó khăn biết bao, với điều kiện là nó không đi đường tắt.
Nếu thật sự dung nhập vào thân thể con ếch, thần hồn và thân ếch hòa làm một thì nó có nhiều cách tăng tu vi lên nhanh.
Nhưng không thể nào, ai muốn suốt đời làm con ếch xanh? Trừ phi bị điên.
Thanh Oa chợt thấy quyển công pháp trong tay Lâm Phàm, giật mình kêu lên:
- Ủa? Thủy Ma Kinh, chủ nhân lấy đâu ra vậy?
Lâm Phàm hỏi:
- A, ngươi biết?
Hắn giơ công pháp trong tay:
- Ta đi Chân Tiên giới gặp một nam nhân thấy ta đẹp trai nên tặng cho, có gì không?
Thanh Oa ôm chân Lâm Phàm, bộ dạng tôn sùng muốn khóc:
- Oa, chủ nhân thật là lợi hại, đẹp trai mà cũng có thể được đồ tốt, không uổng là chủ nhân của Oa Oa, Oa Oa tôn sùng chủ nhân muốn chết!
Trong lòng thì nó buồn nôn, kẻ bỏ mạng lại bắt đầu khoác lác, trừ phi đối phương là người mù mới tặng không công pháp.
- Đương nhiên Oa Oa biết Thủy Ma Kinh này, nó là ma công rất mạnh, có uy lực kinh người.
Thanh Oa không hiểu, Thủy Ma Kinh nằm trên người Ma Tổ mà sao bị kẻ bỏ mạng lấy được? Nếu hắn tu luyện công pháp này thì nghịch thiên.
Lâm Phàm không ngờ Thanh Oa biết rõ, không lẽ cái tên tự xưng là Ma Tổ đã sống cùng thời đại hoặc thế giới với Thanh Oa?
Lâm Phàm hỏi:
- Ngươi biết hắn?
Thanh Oa gật đầu nói:
- Biết chứ, chủ nhân của công pháp này được người tặng cho biệt hiệu Hận Thiên Tiểu Ma Quân.
Lâm Phàm hoang mang:
- Hận Thiên Tiểu Ma Quân? Nhưng ta nghe hắn xưng tên là Ma Tổ mà.
- Hắn đúng là Ma Tổ, nhưng bên ngoài gọi là Hận Thiên Tiểu Ma Quân, vì nghe đồn hắn sinh ra trong thế gia cường giả mỗi tội thiên tư vụng về không thể tu luyện, nên hận trời cho hắn sinh ra cao quý nhưng đưa cho thiên tư vụng về. Sau này hắn gặp nữ nhân mình thích, nhưng vì mặt mũi của mình mà không thành, hắn lại hận trời. Nói là cho hắn gặp nữ nhân mình thích nhưng không cho nhan sắc tuyệt thế. Sau này không biết vì lý do gì tình cờ được đến Thủy Ma Kinh, trong trăm năm ngắn ngủi trở thành Ma Tổ một phương, nhưng không sửa thói hận trời, nên được gọi là Hận Thiên Tiểu Ma Quân. Ta quen thân với hắn, trước kia hắn tìm bản oa luyện chế đan dược nhưng bị Oa Oa dứt khoát từ chối. Chủ nhân nói đã gặp hắn trong Chân Tiên giới? Không thể nào.
Thanh Oa thầm căng thẳng, nếu Hận Thiên Tiểu Ma Quân giáng lâm xuống chỗ này thì bi kịch.
Lâm Phàm nhìn Thanh Oa, xem ra lai lịch của nó hơi lợi hại, mà không liên quan gì hắn, lười hỏi nhiều.
Thanh Oa đang chờ, nó nói ra những điều này là chờ kẻ bỏ mạng chủ động hỏi chuyện quá khứ của nó. Kẻ bỏ mạng hỏi một câu thôi là nó sẽ kể vanh vách huy hoàng cũ ra, để hắn biết bản Oa không dễ chọc, cũng từng là trùm lớn tung hoành thiên địa, ngươi đối xử với bản Oa như vậy coi chừng sau này khi bản oa chạy ra lồng giam sẽ đánh ngươi.
Lâm Phàm gật đầu nói:
- À, thì ra là vậy. Được rồi, ngươi làm việc tiếp đi, ta bận công chuyện.
Hắn nói xong bỏ đi, không cho Thanh Oa chút cơ hội.
Thanh Oa xoe tròn mắt:
- A?
Quá trình không nên như vậy, tại sao không hỏi gì hết? Bản Oa đã nghĩ ra các từ muốn nói rồi, này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận