Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 586: Vượt một bước siêu dài hướng tới Thần cảnh

Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Trong mật thất, Lâm Phàm ngồi xếp bằng.
- Đã tích lũy hơn sáu trăm vạn điểm, nên tăng công pháp lên.
Sinh Tử Thâm Uyên ở Chân Tiên giới là chỗ tuyệt vời, tuy bên trong hơi quái dị nhưng là đất lành với hắn, yêu thú trong đó đáng yêu biết bao. Tiếc rằng cơn gió kia khiến người khó chịu, thổi hắn bay ra ngoài. Nhưng hình như không quá thiệt thòi, ít nhất bắt sống Động Côn về.
- Thăng cấp!
[Tiêu hao một trăm tám mươi vạn điểm.
Hỗn Nguyên Địa Thân (viên mãn)]
Thoáng chốc tăng công pháp lên đẳng cấp viên mãn, lực lượng mạnh mẽ đến tột độ bùng nổ từ trong người Lâm Phàm.
Lực lượng này khác với mấy trọng trước.
Một làn sóng lực lượng lấy Lâm Phàm làm trung tâm hiện ra hình tròn khuếch tán bốn phương tám hướng.
Ngoài người Lâm Phàm dần có biến đổi, cơ bắp mềm trở nên cứng rắn, mỗi khối cơ nổi phù văn, đây là tình hình diễn ra sau khi tăng Hỗn Nguyên Địa Thân lên viên mãn.
- Nội tình tăng lên nhiều, quả nhiên môn công pháp nào khi tu luyện đến đẳng cấp viên mãn là sẽ trở nên khủng bố.
Lực lượng trong người bị tế bào nuốt, không ngừng lớn mạnh, tăng tiến.
Nhưng còn kém xa.
Lâm Phàm mặc niệm:
- Thăng cấp!
[Tiêu hao hai trăm vạn điểm.
Thủy Ma Kinh (nhất trọng)]
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi lĩnh ngộ đệ nhất trọng thì hơi thở kinh khủng bùng nổ từ người Lâm Phàm, hơi thở mạnh mẽ dù ở trong mật thất cũng không ngăn cản được. Sau cùng hình thành cột sáng bắn thẳng lên trời, bao phủ nguyên Vô Địch phong.
Thanh Oa đang luyện đan cảm nhận hơi thở này thì đan lô rời tay rớt xuống đất, mặt ếch tràn ngập khó tin.
Thanh Oa hết hồn như thấy quỷ:
- Không thể nào! Sao lĩnh ngộ Thủy Ma Kinh mau vậy được?
Tuy Thanh Oa chưa tu luyện Thủy Ma Kinh nhưng biết môn công pháp này không phải ai muốn tu luyện là được.
Ma Tổ được gọi là thích hợp với Thủy Ma Kinh nhất nhưng cũng ăn nhiều đau khổ mới lĩnh ngộ được.
Vô Địch phong bị ánh sáng đen bao phủ hấp dẫn đệ tử tông môn chú ý.
Khi các đệ tử cảm nhận hơi thở này thì tim đập rất nhanh, bị hơi thở nặng nề đè lên trái tim.
- Hơi thở đến từ Vô Địch phong, là Lâm sư huynh làm sao?
Trán các đệ tử rịn mồ hôi, sinh lòng khủng hoảng, không phải sợ Lâm sư huynh mà vì hơi thở phát ra khiến họ khó chịu.
Thiên Tu trải qua vô số sóng to gió lớn khi cảm nhận uy thế này cũng cực kỳ giật mình:
- Đồ nhi bảo bối của ta lại tu luyện công pháp gì?
Khi ánh sáng đen tan biến, trên bầu trời Vô Địch phong đột nhiên xuất hiện bóng ma khổng lồ. Bóng ma mênh mông bá khí, hai tay rực cháy lửa đen, mắt bễ nghễ thiên hạ. Có đệ tử tò mò nhìn thẳng vào đôi mắt đó, trái tim bỗng thít chặt, trán ướt mồ hôi lạnh, kinh hoàng cúi đầu không dám nhìn nữa.
Quá khủng bố.
Lâm Phàm đã chìm đắm trong biển lực lượng khủng bố mà bàng bạc.
Khi lĩnh ngộ Thủy Ma Kinh, hắn cảm giác lực lượng mênh mông tuôn ra khỏi người, khổng lồ. siêu khổng lồ.
Tế bào điên cuồng nuốt, nội tình tăng vùn vụt.
Lâm Phàm hưng phấn tim đập nhanh:
- Thủy Ma Kinh này quả nhiên cường đại, không phải công pháp Thiên giai, đã vượt đẳng cấp.
Hắn không ngờ có ngày may mắn như thế, gặp đồ ngốc Ma Tổ, đơn giản lừa lấy công pháp khủng như vậy.
Nếu sau này gặp thêm vài người như vậy nữa thì giàu to.
Nhưng nếu hắn không có thân bất tử không e ngại trời phạt thì đã gục ngã.
Lĩnh ngộ công pháp Thiên giai thượng phẩm đệ nhất trọng chỉ cần hai ba mươi vạn điểm, Thủy Ma Kinh khởi bước với hai trăm vạn điểm, về sau còn khủng bố đến đâu?
- A!
Lâm Phàm phát hiện lực lượng thiên địa ùa vào người mình, tạo ra một ma thai.
Ma thai hình thành bước đầu to cỡ bàn tay, nằm ở đan điền.
Lâm Phàm ngạc nhiên, hơi khó chịu nói:
- Đây là con đường Ma Tổ đã đi? Bản phong chủ là người lương thiện chính nghĩa, tu luyện chỉ vì tăng cao thực lực, chơi ma làm gì, bản phong chủ không cần làm thần thì chỉ cần làm người, hóa thành lực lượng là đủ rồi.
Khi ma thai ngưng tụ thành công, Lâm Phàm đè ép ma thai, muốn nghiền nó thành lực lượng thuần túy nhất.
Lực lượng thiên địa hùng hồn ùa vào thân thể hắn, điên cuồng nghiền áp.
Ma thai không bao giờ biểu hiện ra có ý thức tự chủ chợt bừng tỉnh:
- Ngô là ma thai, căn nguyên của Thủy Ma Kinh, không thể xóa nhòa, nếu không sẽ không thể thi triển muôn vàn thần thông Thủy Ma.
Lâm Phàm đang cố gắng nghiền ép chợt nghe thanh âm vang lên trong đầu, hắn ngẩn ngơ:
- Ma thai biết nói chuyện? Vậy càng không thể để lại, gì mà muôn vàn thần thông Thủy Ma, hóa thành lực lượng là được, không cần cái khác.
Lâm Phàm không quan tâm thần thông gì đó, hắn chỉ cần lực lượng. Mặc cho ngươi có vô vàn thần thông, bản phong chủ một đấm đánh ngươi về nhà tìm mẫu thân.
Chỉ muốn thực lực, không cần hiệu ứng.
Răng rắc!
Ma thai to cỡ bàn tay nứt rạn li ti như đồ sứ vỡ, khuôn mặt bình tĩnh vì nứt rạn mà trông dữ tợn.
Giọng ma thai không có tình cảm nói:
- Ngô là ma thai, căn nguyên của Thủy Ma Kinh, không thể xóa nhòa, ngưng tụ từ ma khí thuần khiết nhất trong thiên địa. Ngươi không cần ta thì tại sao còn tu luyện Thủy Ma Kinh?
Nó ngưng tụ từ ma khí bẩm sinh, cùng thể cùng mệnh với người tu luyện Thủy Ma Kinh, sẽ ảnh hưởng tâm trí của người tu luyện càng nghiêng hướng Thủy Ma.
Lâm Phàm câm nín, cảm giác ma thai nói nhảm thật nhiều:
- Bản phong chủ không có công pháp tu luyện, nếu không thì ai thèm tu luyện ngươi.
Hắn biết ma thai không phải thứ xấu xa gì, nó là căn nguyên của Thủy Ma Kinh, ngưng tụ từ ma khí thuần khiết nhất.
Răng rắc!
Ma thai tan vỡ thành lực lượng hùng hồn nhất hòa vào người hắn.
- Lợi hại, quả nhiên rất là khổng lồ.
Lâm Phàm chuyển hóa lực lượng khiến nội tình trong người tăng lên mảng lớn.
- Có lẽ tăng Thủy Ma Kinh lên đệ nhị trọng thì nội tình cũng đầy.
Lâm Phàm có linh cảm đó, sau khi lĩnh ngộ đệ nhất trọng sinh ra lực lượng khiến hắn cảm giác khủng bố, vậy nếu là đệ nhị trọng thì mênh mông đến đâu nữa.
Hắn xem xét đặc tính tu luyện Thủy Ma Kinh.
Đặc tính: Ma thai (chết)?
- Hả?
Lâm Phàm xem đặc tính này thì không nói nên lời, đặc tính đã chết.
Tiêu hao ba trăm tám mươi vạn điểm, còn hai trăm năm mươi vạn nhưng không đủ tu luyện đệ nhị trọng.
- Tốt, còn thiếu chút xíu, phải kiếm điểm nữa.
Lâm Phàm đứng lên, đẩy cửa đá đi ra ngoài.
Thiên Tu đang chờ ở bên ngoài, thấy đồ nhi đi ra thì lo lắng hỏi:
- Đồ nhi có sao không?
Lâm Phàm hỏi:
- Không có gì, mới rồi đồ nhi tu luyện một môn công pháp, đã gây động tĩnh lớn lắm sao?
Hắn không ngờ kinh động lão sư, xem ra Thủy Ma Kinh này không tầm thường, đi Sinh Tử Thâm Uyên một chuyến không lỗ vốn.
Thiên Tu nói:
- Ừ, hơi lớn, nhưng không có việc gì thì tốt rồi, vi sư yên lòng.
Hơi thở vừa rồi không phải tà ác mà là ma, loại cảm giác đó tạo áp lực rất lớn, ai tu vi yếu thì tâm linh không chịu nổi.
Lâm Phàm nôn nóng muốn đi ra ngoài:
- Lão sư, đồ nhi muốn đi ra ngoài một chuyến.
Thiên Tu phất tay:
- Đi đi.
Thiên Tu rất tin tưởng đồ nhi của mình, có lẽ tu vi đến bình cảnh nên muốn ra ngoài tôi luyện.
Xem uy thế vừa rồi không lẽ đồ nhi sắp đột phá đến Thần cảnh?
Tốc độ quá mau.
Nhưng không thể nào, Thần cảnh đâu dễ đột phá vậy.
Lâm Phàm ẩn vào hư không, thầm nghĩ không cần đi Chân Tiên giới nữa, ở lại vùng đất Nguyên Tổ dọn sạch mấy vùng đất mạo hiểm kiếm điểm là đủ.
Hắn chọn đi Thánh Đường tông trước.
Dù sao thực lực của Thánh Đường tông khá mạnh, nên suy yếu nó, khiến tất cả tông môn không cách biệt quá lớn.
Chênh lệch lớn sẽ sinh ra mâu thuẫn giàu nghèo.
- Ài, bản phong chủ bận rộn sứt đầu mẻ trán, toàn lo cho các tông, bản phong chủ thật là phẩm đức cao thượng.
Chân Tiên giới, chỗ khe nứt.
Một luồng sáng tím từ chân trời bắn tới đáp xuống bên mép khe nứt, ánh sáng tím bao bọc một nam nhân.
Nam nhân đứng bên mép khe nứt cẩn thận xem kỹ, lấy công cụ ra khảo sát.
- A? Khuếch trương một phần ba so với lần đầu, lực lượng xám trong đó tăng độ thuần khiết cao hơn một nửa, đây là tự động tăng mạnh.
Nam nhân là một trong mười môn tiên đạo, đệ tử thủ tịch của Thiên Cơ môn, phụng mệnh đến điều tra tình huống khe nứt.
- Với trạng huống này khe nứt đã cứng rắn đủ để chịu được tu sĩ Chân Tiên giáng lâm, sẽ không sinh ra bài xích.
Khi điều tra đến tình huống này nam nhân mặt biến sắc, cất công cụ bay về môn phái, gã muốn báo cho môn phái biết tình hình khe nứt.
Có thể giáng lâm vùng đất Nguyên Tổ.
Bọn họ là người của Chân Tiên giới, rất căm hận bị dân bản xứ vùng đất Nguyên Tổ phản công lại.
Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, Phi Tiên môn đều là mười môn tiên đạo nhưng bị dân bản xứ quậy trời long đất lở. Thiên Cơ môn cũng nằm trong mười môn tiên đạo tất nhiên không thể khoanh tay ngồi xem.
Nhưng vì sợ bị dân bản xứ đến trả thù nên Thiên Cơ môn luôn chú ý chặt chẽ biến đổi của khe nứt.
Thánh Đường tông.
Đán Ác Quân Chủ hỏi:
- Sao vậy Thánh Chủ?
Thánh Chủ nói:
- Mí mắt của ta cứ giật, không biết có phải xảy ra chuyện gì không.
Phiêu Thánh Hỗn Loạn hỏi:
- Mắt nào của Thánh Chủ giật?
Dạo này quần thâm đáy mắt của y hơi nặng, người không có sức, tinh thần không tốt, y không biết vì sao.
Thánh Chủ nói:
- Mắt trái mắt phải đều nhảy nhiều.
Dạo này Thánh Đường tông không xảy ra chuyện gì, giữa các tông không có việc, có Viêm Hoa tông trấn, Thánh Đường tông không tiện phát huy uy nghiêm bá chủ. Dù rất khó chịu nhưng không còn cách nào, ai kêu Viêm Hoa tông ra Lâm phong chủ.
Phiêu Thánh Hỗn Loạn lặng im giây lát:
- Nháy mắt trái là tài, nháy mắt phải là tai, vậy là tài và tai đều đến với Thánh Chủ.
Đán Ác Quân Chủ tức giận trừng mắt:
- Nói bậy bạ, Hỗn Loạn, ngươi ăn nói kiểu gì với Thánh Chủ?
Hỗn Loạn ngày càng vô pháp vô thiên, mọi người đều biết những chuyện lão đã làm trong tông môn, còn không biết chừng mực?
Hỗn Loạn phất tay:
- Thôi không nói nữa, lão phu bận việc, các ngươi lo làm việc của mình đi.
Eo già hơi mỏi nhưng Phiêu Thánh Hỗn Loạn vẫn muốn trò chuyện với các nữ đệ tử. Hôm trước lão hẹn một nữ đệ tử, đối phương nói để suy nghĩ kỹ đã, hôm nay sẽ cho câu trả lời, vừa lúc lão đi tìm đối phương hỏi có chịu không.
Lão không rảnh phí thời gian ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận