Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 604: Đi, sư huynh mang các ngươi đi phát tài

Các Chân Tiên lập lời thề, thiên địa chấn động, tuy họ không phải người của vùng đất Nguyên Tổ nhưng lời thề mặc kệ điều đó, có người thề là thành lập.
Một đám Chân Tiên thề, vòng xoáy giữa hư không dày nặng như núi, sấm sét đan xen trong vòng xoáy, lực lượng huyền diệu hòa vào hư không.
Động Côn vốn định nói chúng ta trò chuyện lâu như vậy xem như có chút quan hệ, hãy nhẹ tay thả họ đi, nhưng sau đó lão nhận ra tiểu tử này khủng bố hơn bất cứ ai, hắn không cần biết tình cảm gì hết, không thề là sẽ ăn đập, siêu khủng bố.
Tâm tình của Lâm Phàm khá tốt:
- Giải quyết xong xuôi, sau này tông môn có một đám công nhân Chân Tiên quét phân.
Bắt đám cường giả Chân Tiên giới sung quân vào tông môn khiến thực lực tổng thể của tông môn tăng mảng lớn.
Phía xa, Lữ Khải Minh đã điên cuồng, tay trái cầm cuốn sổ nhỏ, tay phải cầm bút, chấm nước miếng viết vẽ, ghi lại cảnh tượng này để mãi mãi truyền cho đời sau.
Lữ Khải Minh thấy tận mắt trận đại chiến lúc nãy, ban đầu khá căng thẳng, nhưng khi thấy Lâm sư huynh một mình trấn áp tất cả Chân Tiên thì máu đọng trong người gã sôi trào.
Lữ Khải Minh ước gì bay lên trời sóng vai chiến đấu cùng Lâm sư huynh, nhưng gã biết đấy chỉ là giấc mơ, bằng vào thực lực của gã xông lên chỉ có nước bị đập chết.
Thiên Tu vui mừng cười nói:
- Đồ nhi, sau này nhà vệ sinh của tông mình đã có người dọn dẹp, các đệ tử được vào nhà vệ sinh sạch sẽ thì tâm tình cũng sung sướng.
Trước kia cũng có người dọn dẹp nhà vệ sinh nhưng vì đông đệ tử nên chỗ đó luôn dơ dáy. Giờ có bốn mươi mấy vị Chân Tiên mỗi ngày quét dọn, công việc sẽ nhẹ nhàng hơn.
Lâm Phàm cười nói:
- Ha ha ha! Đồ nhi nhất định sẽ sáng tạo hoàn cảnh tốt đẹp nhất cho các sư đệ trong tông môn!
Lâm Phàm bước lên trước một bước, thanh âm vang vọng:
- Các đệ tử tập hợp, theo sư huynh vào Chân Tiên giới, chúng ta dọn nhà!
Lâm Phàm ra lệnh một tiếng, những đệ tử ẩn trốn nhanh chóng chui ra.
Kết thúc, hết thảy đều đã kết thúc.
Lúc Chân Tiên giới giáng lâm bọn họ rất căng thẳng, muốn sóng vai chiến đấu cùng tông môn, nhưng không dám làm trái lệnh của Lâm sư huynh. Giờ sư huynh muốn mang theo bọn họ vào Chân Tiên giới làm họ siêu hưng phấn.
Thánh Chủ nói:
- Lâm phong chủ, Thánh Đường tông chúng ta bằng lòng cùng vào Chân Tiên giới.
Thánh Chủ ngửi được mùi kiếm lợi lớn.
Lâm Phàm tùy ý nói:
- Tùy, muốn đi thì đi.
Ai muốn đi theo đều được, không liên quan đến Viêm Hoa tông bọn họ.
Đám Chân Tiên đã lập lời thề hơi kinh hoàng, bọn họ không biết đối phương định làm gì. Với thực lực của dân bản xứ này mà vào Chân Tiên giới thì sẽ quét ngang tất cả, tưởng tượng đã thấy khủng bố.
Lâm Phàm hỏi:
- Lão sư đi không?
- Đi chứ, sao không đi được.
Thiên Tu cũng muốn được ngắm Chân Tiên giới, lần trước phản công Chân Tiên giới thất bại nhưng lão cảm giác được một chút, Chân Tiên giới thần kỳ hơn vùng đất Nguyên Tổ nhiều, nên lão muốn đi xem.
- Đi!
Lâm Phàm xòe tay tóm tất cả ẩn vào hư không lao về phía khe nứt ở phía xa.
Lâm Phàm muốn mang tất cả tù binh cùng đi, cho bọn họ chứng kiến tông môn bị dọn sạch.
Đương nhiên không thể bỏ sót những Chân Tiên đã bị Lâm Phàm đập chết, Hỏa Dung nhặt xác cho họ, lục soát mọi thứ mang theo trên người bổ sung vào bảo khố trong tông môn.
Thánh Chủ nhìn từng luồng sáng phía xa, lòng rạo rực:
- Đi, chúng ta đi theo!
Thánh Chủ linh cảm lần này đi Chân Tiên giới là sẽ xét nhà, tài phú kếch xù, tưởng tượng thôi đã làm y kích động.
Phún Thánh Chế Tài kinh thán:
- Đệt, tiểu tử này ghê gớm bỏ mợ, không còn lời nào để nói!
Đán Ác Quân Chủ nhướng mày, đã tuyệt vọng với cái miệng bẩn của Chế Tài, hết thuốc cứu chữa.
Trước khe nứt.
Lâm Phàm ngước đầu nhìn:
- Ủa? Khe nứt lại biến lớn.
Khe nứt to hơn lúc trước một nửa, càng buông lỏng, có lẽ vì quá đông người đi qua nó.
Lâm Phàm nhớ kỹ lời cô nương kia nói, hắn hơi căng thẳng, kích động, không biết sẽ gặp gỡ cái gì.
Có lẽ nguyên nhân nằm ở pho tượng chỗ Sinh Tử Thâm Uyên.
Công nhận mấy pho tượng đó rất nặng, với thực lực của hắn mà không thể bê lên, thật khiến người khó tin.
Hắn đã vào Thần cảnh, không biết hiện giờ đã đủ sức di chuyển pho tượng chưa?
- Đi!
Lâm Phàm dẫn đầu đoàn người chui vào hư không, lần thứ hai phản công Chân Tiên giới.
Lần này để xem còn ai có thể ngăn cản đường đi của hắn.
Động Côn tuyệt vọng:
- Tiêu đời.
Chân Tiên giới không có năng lực ngăn cản dân bản xứ của vùng đất Nguyên Tổ xâm nhập, thành cá nằm trên thớt. Nếu ông trời lại cho lão một cơ hội thì tất cả người Chân Tiên giới sẽ không bao giờ chủ động xâm nhập vùng đất Nguyên Tổ. Dù có giáng lâm cũng sẽ bày ra thái độ thân thiện giao lưu với đối phương chứ không phải xâm lăng.
Nhưng bây giờ có nói gì cũng đã muộn.
Môn phái đầu tiên, Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung.
Tim Động Côn đau nhói, không ngờ môn phái của lão bị chọn làm mục tiêu thứ nhất.
Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung nằm trong mười môn tiên đạo, môn phái rất là khí phái, giống như trọng địa tiên gia, mây lành bao phủ, các loại tiên thú bay lượn quanh ngọn núi.
Đệ tử đi theo tới đây cảm thán rằng:
- Cảnh tiên cõi trần là đây!
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy môn phái của Chân Tiên giới, rất khí phái, Viêm Hoa tông không thể so sánh.
Đệ tử tiên gia canh giữ sơn môn thấy một đám người xông tới thì cảnh giác quát:
- Đứng lại, ai đó!?
Không ngờ có người can đảm đến Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung gây sự, không biết nơi này là chỗ nào sao?
Lâm Phàm vác Lang Nha Bổng trên vai, bá khí như ăn cướp vào thành:
- Ngồi xổm xuống hết cho bản phong chủ! Nếu ai dám đứng thì chỉ có đường chết!
Đệ tử tiên gia nghe vậy biểu tình tức giận quát:
- Càn rỡ! Nơi này là Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, không phải chỗ cho hạng trộm cướp các ngươi giương oai!
Quá mức càn quấy, không ngờ họ canh giữ sơn môn lâu như vậy có ngày gặp đồ ngốc ngông nghênh đến thế, không biết chữ chết viết như thế nào.
Động Côn đứng phía sau bước ra, tuyệt vọng mở miệng nói:
- Ngồi xổm xuống!
Đệ tử tiên gia muốn quát nạt nhưng thấy mặt người đó thì ngây ra:
- Thái thượng trưởng lão!
Gã không ngờ thái thượng trưởng lão đứng chung với nhóm người này, chuyện gì đây?
Động Côn lặp lại lần nữa:
- Ngồi xổm xuống!
Đệ tử kia ngoan ngoãn ngồi xuống ngay, vẫn ngước đầu lên nhìn trân trân.
Xảy ra chuyện gì? Tại sao bắt bọn họ ngồi xổm xuống?
Những người này là ai?
Không lẽ là con riêng rơi rớt ở bên ngoài của thái thượng trưởng lão, giờ người ta về tông làm cậu ấm?
Lâm Phàm vác Lang Nha Bổng, vừa lòng gật đầu nói:
- Các sư đệ, sư muội hãy theo ta vào. Lần này chúng ta đến dọn sạch Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, nhớ tìm tài liệu quý báu để trang sức tông mình thành tông môn hoa lệ nhất!
Các đệ tử hưng phấn kêu to:
- Rõ thưa sư huynh!
Bọn họ chưa bao giờ dám tưởng tượng điều này, nhưng theo sự dẫn dắt của sư huynh thì mọi thứ không còn là mơ.
Đám người rộ lên tiếng xì xầm nhỏ to.
- Môn phái này khí phái ghê.
- Hừ! Khí phái thì sao, bị Lâm sư huynh của chúng ta trấn áp đấy thôi. Đi vào lục tìm bảo bối, trở về trang trí tông môn khí phái lên.
- Ừ ừ, may mắn ghê, đa tạ phụ mẫu cho ta trở thành con dân của Viêm Hoa tông, chưa bao giờ mơ sẽ có ngày như vậy.
Các đệ tử rất kích động, có người vào tông đã một thời gian khá dài, từng chịu nhiều đau khổ cùng tông môn, hay bị ăn hiếp. Giờ thì tốt rồi, Lâm sư huynh nổi lên, mấy tháng ngắn ngủi nghiền áp tất cả, đẩy tông môn lên cấp bậc mạnh nhất cõi đời.
Thánh Chủ Thánh Đường tông đi theo vào cũng thành thật nhiều, chưa bao giờ dám tưởng tượng điều này.
Trước kia một Thánh Tử của Thánh Đường tông đã đủ khiến trưởng lão trong tông môn ra mặt nghênh tiếp, hiện tại đừng nói trưởng lão, dù là đệ tử bình thường cũng không chịu ra nghênh tiếp.
Đi qua sơn môn vào trong, đệ tử tiên môn đi ngang qua thấy đám người kéo vào thì cực kỳ cảnh giác.
Lâm Phàm nói:
- Ngồi xổm xuống hết cho bản phong chủ!
Động Côn tuyệt vọng nói:
- Tất cả ngồi xổm xuống, không cho phép người nào nhúc nhích!
Các đệ tử đang giận nhưng thấy Động Côn thì kinh kêu:
- Thái thượng trưởng lão!
Từ đại điện môn phái truyền ra tiếng quát lớn:
- Đám trộm cướp các ngươi dám can đảm đến đây càn quấy, muốn chết!
Một luồng tiên quang bay tới.
Đường Thiên Nhật ngồi trên ghế trưởng giáo, có thể nói mỗi ngày tâm tình đều vui vẻ, vài câu miêu tả không thể nói hết cảm xúc đó.
Chưởng quản đệ tử, được các đệ tử tôn xưng ‘chưởng giáo’, cảm giác rất sung sướng.
Khi Đường Thiên Nhật thấy Lâm Phàm thì thay đổi sắc mặt ngay, khủng hoảng lắp bắp:
- Là ngươi . . .!
Đường Thiên Nhật chưa bao giờ nghĩ sẽ thấy dân bản xứ đáng sợ kia trong môn phái.
Chẳng phải các thái thượng trưởng lão đều đi vùng đất Nguyên Tổ giết dân bản xứ rồi sao? Tại sao hắn có mặt ở đây?
Lâm Phàm bình tĩnh gật đầu nói:
- Ừ, là ta, ngồi xổm xuống.
Hắn không ngờ tên này làm chưởng giáo, khá lắm, xem ra sống đến phút cuối là rất có lợi.
Đường Thiên Nhật lặng im, vắt óc suy nghĩ chuyện gì xảy ra. Nhưng gã chưa nghĩ thấu thì bên tai nghe giọng nói quen thuộc.
Động Côn lên tiếng:
- Ngồi xổm xuống, kêu các đệ tử ngồi xuống hết.
Lão rất bất đắc dĩ, tông môn bất hạnh bị dân bản xứ hại.
Đường Thiên Nhật thấy Động Côn thì giật nảy mình, chuyện gì đây? Chuyện gì xảy ra với thái thượng trưởng lão?
Khi Đường Thiên Nhật nhìn đám thái thượng trưởng lão của các môn các phái đều mặt mũi bầm dập thì sợ ướt quần, dứt khoát ngồi xổm xuống, không dám rục rịch.
Xảy ra chuyện, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không thì tại sao dân bản xứ này ngông nghênh như vậy.
Đường Thiên Nhật quát với đệ tử môn phái đứng xung quanh:
- Ngồi xuống hết, mau!
Lâm Phàm nói:
- Hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống.
- Rồi rồi, hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống.
Đường Thiên Nhật không muốn chết, gã mới làm chưởng giáo có bao lâu, còn chưa hưởng thụ đủ.
Các đệ tử xung quanh không hiểu xảy ra chuyện gì nhưng chưởng giáo cũng ngồi chồm hổm thì bọn họ có thể nói gì nữa, đều ngoan ngoãn làm theo.
Lâm Phàm hỏi:
- Ưm, xem như các ngươi biết điều. Tên kia, tông môn các ngươi cất chứa tài phú ở đâu?
Động Côn do dự không muốn nói ra.
Đường Thiên Nhật đã giơ tay thành thật khai hết:
- Chỗ đó, đan dược, công pháp, pháp bảo đều cất chứa trong chỗ đó.
Động Côn chửi thầm trong bụng:
- Ngươi . . .!
Không ngờ chưởng giáo của môn phái chẳng chút suy nghĩ đã khai hết chỗ chứa tài phú của môn phái ra. Giỏi, giỏi lắm, không uổng là nhân tuyển tốt nhất cho chức chưởng giáo, dục vọng muốn sống rất cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận