Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 608: Không thể được

Viêm Hoa tông.
Lâm Phàm mang mọi người trở về, đối với hắn thì tất cả hành động này rất bình thường.
Mười mấy môn phái bị hắn hốt hết, cảm giác rất sướng.
Hỏa Dung trưởng lão mừng như điên, nhưng khi phát hiện dùng đan dược không đem lại chút hiệu quả gì thì như bị nước lạnh tạt lửa lòng tắt ngấm:
- A, chúng ta không dùng đan dược này được rồi.
Khô Mộc trưởng lão thì rộng thoáng hơn:
- Hệ thống tu luyện của Chân Tiên giới và vùng đất Nguyên Tổ chúng ta khác nhau, hệ thống luyện đan tất nhiên cũng khác. Chắc chúng ta dùng cách không đúng hoặc đan dược này vô dụng với chúng ta.
Động Côn đã trở thành cờ đồng riêng của Thiên Tu thì mừng thầm trong bụng. Không ngờ mấy tên này không thể dùng đan dược của Chân Tiên giới, thật hả dạ. Tuy tài phú bị dân bản xứ cướp đi nhưng không thể sử dụng thì chẳng khác nào dân bản xứ bảo quản giùm đan dược, không lâu sau đan dược sẽ trở về tay họ.
Các đệ tử cực khổ vận chuyển về giật nảy mình, không chấp nhận được:
- Cái gì!?
Không thể dùng mớ đan dược này chẳng khác nào đều là rác.
Mọi người cùng nhìn Lâm sư huynh, hy vọng sư huynh sẽ nghĩ được cách.
Cảm nhận mắt cún long lanh, Lâm Phàm bình tĩnh cười tủm tỉm.
Hắn thích các đệ tử hễ gặp khó khăn sẽ ánh mắt bất lực mà mờ mịt nhìn hắn, vì hắn sẽ tạo dựng hình tượng cao lớn trong lòng các đệ tử.
Lâm Phàm hắng giọng bình tĩnh nói:
- Mấy cái này không thành vấn đề.
Các trưởng lão ngạc nhiên nhìn Lâm Phàm, tất cả đệ tử biểu tình tôn sùng nhìn hắn. Lâm sư huynh ở trong lòng bọn họ là không có gì không làm được, quả nhiên người khác bó tay nhưng sư huynh nghĩ ra cách ngay.
Phía xa truyền đến từng tiếng khen ngợi:
- Oa Sư lợi hại!
- Oa Sư quá mạnh!
Lâm Phàm ngây người, Thanh Oa này đã làm chuyện gì mà khiến đám luyện đan đại sư tâng bốc như thế. Hắn mới nghĩ đến nó thì nó có mặt ngay, tốt, rất tốt.
- Thanh Oa, qua đây!
Thanh Oa mặt như đưa đám chỉ muốn chết, chợt nghe kẻ bỏ mạng kêu gọi, với tính cách của nó chắc chắn sẽ vờ như không nghe thấy. Nhưng bây giờ tâm trạng của nó đang tệ, nếu còn chống đối với kẻ bỏ mạng chỉ e kết cuộc rất thảm.
Thanh Oa nhảy tới, ôm chân Lâm Phàm gào khóc thảm thiết:
- Chủ nhân! Oa Oa còn sống, hu hu!
Tiếng khóc xé trời, nước mắt chảy ròng tích thành vũng nước nhỏ dưới chân nó.
Thanh Oa đã tan nát cõi lòng, cứ nghĩ bị kẻ bỏ mạng hố chết thì thôi đi, tính tới tính lui không ngờ đám ngốc kia vô hình trở thành kẻ hố nó lớn nhất.
Một đám ngốc bình thường ngoan ngoãn nhưng phút then chốt đẩy Thanh Oa té quá đau, ai ngờ được.
Vì sao nó dẫn bọn họ trốn trong vùng đất mạo hiểm làm gì, dạy bọn họ luyện đan làm chi, vì sao nó mềm lòng như thế, vì bọn họ không tiếc sử dụng thần hồn, dẫn đến thần hồn dung hợp hoàn mỹ với thân thể ếch, sau này không có cơ hội rời khỏi thân thể ếch nữa.
Hỏa Dung cảm thán rằng:
- Sư huynh, vật nuôi của đồ nhi sư huynh thật tốt.
Hỏa Dung chưa từng thấy vật nuôi nặng tình nặng nghĩa như vậy, nhớ lại hai con yêu thú của sư huynh thật ghê gớm, yêu nhau giết nhau đánh nhau, siêu khủng bố.
Thiên Tu cảm thán:
- Ài, sư đệ nói mà không thấy kỳ sao? Thú nuôi của đồ nhi lão phu chắc chắn tốt.
Lâm Phàm nheo mắt, hắn không tin Thanh Oa khóc thảm thương như vậy là vì hắn, chắc chắn xảy ra chuyện gì.
- Thanh Oa, ngươi rất đau lòng?
Trái tim Thanh Oa tan vỡ, khóc càng dữ dội hơn:
- Oa Oa không đau lòng, vì Oa Oa quá mừng, lại được ở cùng chủ nhân.
Lão Hắc thầm nghĩ Thanh Oa thật biết cách giả đáng thương, nó bị người ấn vào thân thể ếch là đáng tội, rất đáng đánh.
Lâm Phàm hỏi:
- Thanh Oa, ta có một nhiệm vụ quan trọng muốn giao cho ngươi, việc này liên quan toàn tông môn, ngươi có đồng ý trở thành anh hùng trong lòng các đệ tử không?
Muốn dùng những đan dược này phải dựa vào Thanh Oa.
Thanh Oa nói ngay:
- Đồng ý!
Sao có thể không đồng ý chuyện tốt như vậy. Nhưng khoan, nó cảm giác có bẫy. Thanh Oa muốn nói bản Oa Oa bị tan nát cõi lòng, cần nghỉ ngơi một lúc nhưng chợt nhận ra tất cả đã muộn.
Lâm Phàm hét to:
- Các vị sư đệ, sư muội! Thanh Oa sắp giải quyết mấy chuyện này cho mọi người, còn đứng ngây ra làm gì, mau cảm tạ Thanh Oa!
Các đệ tử đang buồn rầu nghe Lâm sư huynh thúc giục liền hét to:
- Đa tạ Oa Sư!
- Oa Sư lợi hại nhất! Tôn sùng Oa Sư!
- Có Oa Sư ra tay thì chắc chắn không có vấn đề!
Trong tiếng khen ngợi như sóng triều, Thanh Oa dần bị lạc bản thân, nó ngại mở miệng từ chối.
Thanh Oa ngồi xổm, chân trước vỗ ngực, biểu tình cực kỳ nghiêm túc nói:
- Các vị yên tâm, có bản Oa Sư ở đây thì tất cả không thành vấn đề!
Tuy Thanh Oa không biết có chuyện gì nhưng cần nó ra tay thì chắc chắn liên quan đến đan dược, nếu là việc nó giỏi nhất thì không đáng lo.
Lâm Phàm bình tĩnh nói:
- Thanh Oa làm tốt lắm, dần trở thành trụ cột tinh thần cho các đệ tử Viêm Hoa tông. Cố gắng lên, sau này trong tông môn có một chỗ đứng cho ngươi.
Lâm Phàm bỗng phát hiện Thanh Oa không đến nỗi vô dụng, ngược lại rất hữu dụng.
Thanh Oa gật đầu nói:
- Chủ nhân yên tâm, Oa Oa chắc chắn không làm chủ nhân thất vọng.
Sau đó nó tò mò hỏi:
- Mà có chuyện gì vậy chủ nhân?
Lâm Phàm trầm tư giây lát, chỉ về phía Đan Dược đường ở phía xa.
Thanh Oa biểu tình cực kỳ khó xem, thở phào, thì ra là chuyện đó. Tuy trong đó có nhiều đan dược nhưng không thành vấn đề.
Thanh Oa nói:
- Oa Oa sẽ cố gắng nhanh chóng chuyển đổi đan dược ở trong đó, tuy có rất nhiều nhưng với thực lực của Oa Oa tin tưởng tuyệt đối không thành vấn đề.
Còn tưởng chuyện gì lớn lắm, hóa ra rất đơn giản. Chuyển đổi đan dược trong chỗ đó chứ có gì, nếu nhiều đệ tử đã mong chờ như vậy nó sẽ cố gắng chăm chỉ hơn.
- Thanh Oa có tấm lòng như thế làm ta rất vui mừng, nhưng chỗ đó chỉ có đan dược của một môn phái, vừa lúc nơi này có mười tám môn phái, ngươi cũng chuyển đổi luôn đi.
Vừa dứt lời Thanh Oa đã té ngã ngửa, ưỡn bụng trắng, thè lưỡi ra, bộ dạng như bị hù chết.
Kẻ bỏ mạng mới nói cái gì?
Đống đan dược trong Đan Dược đường chưa phải số lượng cuối cùng? Còn nhân lên mười tám lần? Muốn lấy mạng của nó sao? Sao hắn không chết đi!
Hiện trường xôn xao, không biết sao Oa Sư đang yên lành đột nhiên nằm ngay đơ.
Lâm Phàm giơ tay lên, cười nói:
- Oa Sư biết việc này, hạnh phúc đến xỉu, vài đệ tử lên đây đưa Oa Sư về Vô Địch phong!
Ếch to cỡ bàn tay bị một đám đệ tử giành nhau nâng đi, bọn họ cảm thấy Oa Sư quá lợi hại, có lòng trách nhiệm quá nặng.
Thiên Tu nói:
- Thú nuôi của đồ nhi thật tốt.
Có cả năng lực chuyển đổi đan dược, rất ghê gớm.
Lâm Phàm cười nói:
- Thanh Oa đúng là giỏi thật, không thể coi thường nó.
Tuy luôn ăn hiếp Thanh Oa nhưng Lâm Phàm biết nó không đơn giản, không phải loài ếch bình thường. Có lẽ hơi thở khủng bố đột nhiên xuất hiện trong cuộc chiến lúc nãy là phát ra từ Thanh Oa.
Miễn hắn không chết thì khế ước giữa hắn và Thanh Oa sẽ không chấm dứt, vì vậy rất đáng tiếc, mặc kệ nó ghê gớm cỡ nào đều phải sống trong sự kiểm soát của hắn.
- Có người đến!
Hư không phía xa khuếch tán sóng gợn, một luồng sáng xẹt qua thiên địa, tạm dừng rồi chậm rãi rơi xuống.
Thiên Tu nghi hoặc hỏi:
- Nàng ta đến làm gì?
Mụ đàn bà kia không ở yên trong Thánh Đường tông, tự dưng đến Viêm Hoa tông làm chi, có gì lạ.
Lâm Phàm ngẫm nghĩ, đoán:
- Đồ nhi đoán có lẽ Thánh Đường tông biết không thể dùng mấy thứ kia.
Bọn họ không dùng đan dược Chân Tiên giới được, cần Thanh Oa chuyển đổi từ từ, Thánh Đường tông không có năng lực giống Thanh Oa nên đành bó tay.
Nhưng Thánh Đường tông nghĩ ra cách tìm Lâm Phàm coi như thông minh.
Lâm Phàm nghĩ nếu đổi lại là hắn không biết có nghĩ ra cách này được không?
Lâm Phàm nhìn Thiên Dụ Quân Chủ, ánh mắt ngừng lại vài giây ở hai trái banh sau đó nghiêm túc dời tầm mắt:
- Nàng đến làm gì?
Thiên Dụ Quân Chủ thầm bất đắc dĩ, tông môn có nhiều nam nhân nhưng để một nữ nhân như nàng đến, toàn là đồ vô dụng. Giờ có việc cầu đối phương nên nàng nói chuyện dịu nhẹ hơn.
Thiên Dụ Quân Chủ nói:
- Lâm phong chủ, chúng ta không dùng thứ của Chân Tiên giới được, muốn kính nhờ Lâm phong chủ cho biết nên giải quyết thế nào?
- Quả nhiên!
Đúng như Lâm Phàm nghĩ, người của vùng đất Nguyên Tổ chắc chắn không thể dùng đồ của Chân Tiên giới, đặc biệt là đan dược, kết cấu bên trong khác nhau, dù là Thanh Oa cũng cần chuyển đổi. Còn về công pháp, pháp bảo thì dễ hơn, chỉ cần tu hành pháp môn của Chân Tiên giới, tu luyện ra pháp lực là được.
Lâm Phàm nói:
- Cái này cũng đơn giản, bản phong chủ có một thú cưng có thể chuyển đổi đan dược thành thích hợp cho chúng ta dùng. Còn về Thánh Đường tông thì không biết có ai làm được không?
Thiên Dụ Quân Chủ ngây người, không ngờ sẽ là như vậy, nếu gặp tông môn khác chắc chắn nàng sẽ nói có thể chỉ cách đó cho họ không. Nhưng đang đối mặt Viêm Hoa tông, nhất là tồn tại nguy hiểm nhất này, muốn lấy được cách từ tay đối phương chẳng khác nào mơ giữa ban ngày, khó khăn cực cao.
Nhưng không thử một lần làm sao biết không được?
Thiên Dụ Quân Chủ hỏi:
- Lâm phong chủ có thể tặng cho cách chuyển đổi không?
- Không thể được.
Trả lời dứt khoát, nhanh gọn, bá đạo vậy đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận