Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 612: Mau lên, lập thề nguyện lớn đi

Trong lúc Lâm Phàm chửi um lên thì quanh hắn đã bị quyền phong tỏa định, bốn người khổng lồ lông gấu mắt đỏ ngầu tức giận gào thét, nắm tay cuồng bạo đấm về phía hắn.
Lâm Phàm phớt lờ quyền phong bốn phía, giơ nắm đấm xông lên, đập chết trước rồi tính tiếp:
- Phiền phức, chưa được cho phép đã đi tới đi lui trong lĩnh vực của Viêm Hoa tông, khi bị phát hiện còn quê quá hóa giận đại khai sát giới, không thể nhịn nữa, tất cả phải chết!
Bùm!
Bùm!
Vang bốn tiếng nổ, bốn con người khổng lồ lông gấu rít gào, người tàn khuyết ngã xuống đất, không động đậy nữa.
Lâm Phàm đứng giữa hư không hét to:
- Sư đệ, sư muội, tổ tách thịt mau chạy ra đây nhặt xác!
Lâm Phàm lấy Thiên Hà Vương Đỉnh ra đổ ập xuống, gột rửa vết máu trên người. Đống máu này ảnh hưởng khí chất của hắn.
Các đệ tử trong tông môn thộn mặt ra, không hiểu ý của sư huynh là gì.
Một đệ tử hét to:
- Sư huynh, chúng ta không có tổ tách thịt!
Từ khi nào tông môn có tổ chức bí ẩn này?
Lâm Phàm ngẫm nghĩ rồi nói:
- Bây giờ thành lập tổ tách thịt, thế giới của chúng ta đã thay đổi một chút, xuất hiện nhiều sinh vật lạ. Chúng ta muốn sống sót trong thế giới như vậy thì phải biết chúng là cái gì, nên bây giờ sư huynh ra lệnh thành lập tổ tách thịt, đao nhanh Nhị Mặt Rỗ trong nhà bếp đảm nhiệm chức đường chủ đời đầu của tổ tách thịt!
- Cái gì?
Các đệ tử nghe đao nhanh Nhị Mặt Rỗ đảm nhiệm đường chủ đời thứ nhất tổ tách thịt thì ngây ra.
Có đệ tử co chân chạy đi nhà bếp.
Trong nhà bếp có một người, nhìn đường nét thân thể thì rất mập, đặc biệt từ phần eo trở lên như phồng to một vòng. Tay trái của gã đang ấn một con heo mập kêu thảm thiết, tay phải cầm con dao giết heo sắc bén dứt khoát đâm vào hoa cúc của heo.
Đây là cách làm riêng của gã, góc độ xảo quyệt bắt đầu từ hoa cúc, để máu đọng bên trong hoa cúc một lúc rồi rửa sạch đồ dơ trong đó, vận dụng xảo kình rút dao ra, máu phun ra ngoài ít nhất văng xa cả chục thước.
Một đệ tử xông vào báo tin vui:
- Nhị Mặt Rỗ, ngươi sắp lên trời!
Nhị Mặt Rỗ ngây người, không hiểu đối phương nói gì:
- Hả?
Gì mà lên trời? Gã sống thoải mái trong Viêm Hoa tông, các sư huynh đệ đối xử tốt với gã, trừ không tìm thấy bạn lữ ra gã rất vừa lòng những thứ khác.
Đệ tử kia thở dốc một lúc rồi nói:
- Lâm sư huynh mới ra lệnh thành lập đường mới tên là tổ tách thịt, về sau ngươi là đường chủ đời thứ nhất của tổ tách thịt! Chức vị ngang ngửa trưởng lão, Vô Địch phong, ngươi lên hương rồi!
Nhị Mặt Rỗ cúi đầu, đang quan sát tẩy rửa máu từ hoa cúc của heo mập, khi nghe câu này thì tay rung mạnh, phản xạ rút dao giết heo ra.
Vòi máu phun mạnh bắn vào mặt đệ tử báo tin vui.
Đao nhanh Nhị Mặt Rỗ ngẩn ngơ, không dám tin:
- Cái gì? Lâm sư huynh cho ta làm đường chủ của tổ tách thịt?
Nhị Mặt Rỗ bất chấp sư đệ đồng môn kia vẻ mặt oán trách, gã vội vàng chạy ra ngoài, hưng phấn đến nỗi tay cầm dao run rẩy.
- Nhị Mặt Rỗ đường chủ, Lâm sư huynh kêu ngươi mau ra ngoài nhặt xác, tách lìa mấy thứ kia.
- Chúc mừng Nhị Mặt Rỗ đảm nhiệm chức đường chủ, sau này nhớ giúp đỡ chúng ta.
- Nhị Mặt Rỗ, ngươi còn nhớ không? Lúc trước là ta đề cử ngươi đến phòng lửa lo việc giết heo.
Các âm thanh văng vẳng bên tai Nhị Mặt Rỗ, đến bây giờ gã vẫn không dám tin đây là sự thật. Đương nhiên Nhị Mặt Rỗ vững tin mình có thể đảm nhiệm chức trách. Gã rất có tâm đắc về mặt tách lìa thịt, trước kia gã không biết kết cấu bên trong heo mập nhưng từ khi giết heo thì gã quen thuộc từng phần trên người heo.
Nên Nhị Mặt Rỗ tự tin dù tách thịt gì đều sẽ bị gã tìm hiểu rõ mọi thứ bên trong.
Lâm Phàm kiếm mấy vạn điểm từ năm người khổng lồ lông gấu, rất là thỏa mãn.
Lâm Phàm hỏi:
- Lão sư, tình hình của Hỏa Dung trưởng lão sao rồi?
Lâm Phàm biết Hỏa Dung đang thăng cấp, tông môn lại ra một Bán Thần cũng là chuyện tốt.
- Đang đột phá.
Thiên Tu vắt óc suy nghĩ chuyện này là sao, lão không nhìn thấu tình huống hiện tại. Tại sao Hỏa Dung thăng cấp? Không lẽ thiên địa biến đổi lớn, Hỏa Dung cũng trở nên thông minh hơn?
Tim Hỏa Dung đang đập rất nhanh, cảm giác sung sướng khó tả. Hỏa Dung không ngờ mình sắp đột phá, lão đã chờ lâu thật lâu. Lão sắp tuyệt vọng, như sư huynh nói, giới hạn của lão có lẽ chỉ đến Thiên Cương cảnh cửu trọng đỉnh
Hỏa Dung hú dài:
- Ha ha ha, sư huynh nhìn thấy không? Ta thật sự sắp vào Bán Thần!
Tuy Hỏa Dung đã lớn tuổi nhưng tu vi tăng tiến làm lão siêu hưng phấn.
Lâm Phàm nói nhỏ:
- Lão sư, sao đệ tử cảm thấy trưởng lão hơi vênh váo, lão sư có cảm giác này không?
Thiên Tu trầm ngâm nói:
- Ừ, có một chút, đúng là vênh váo thật.
Đột nhiên xảy ra biến cố, mặt Hỏa Dung vặn vẹo hình như rất đau đớn.
Thiên Tu kêu lên:
- Nguy rồi, hắn đang độ đại kiếp nạn tâm ma!
Thiên Tu không ngờ tâm trí của sư đệ hơi bất ổn, xem biểu tình thì đang bị tâm ma hành hạ, nếu thất bại sẽ rất tệ.
- Ừm.
Lâm Phàm rất hâm mộ người có thể độ đại kiếp nạn tâm ma, hắn muốn độ nhưng không có cách nào, tâm ma không chịu ra, làm hắn cực kỳ bất đắc dĩ.
- Đừng, đừng quất ta!
- A! Cứu mạng, đừng quất nữa!
Nét mặt Hỏa Dung hoảng loạn, vừa khóc vừa gào như bị ngược đãi.
Lâm Phàm hỏi:
- Lão sư thấy tình huống này như thế nào?
Lâm Phàm đột nhiên phát hiện Hỏa Dung trưởng lão hơi yếu, hơn nữa hét lời thoại nghe như tiểu thụ nói. Đã lớn tuổi vậy rồi còn có sở thích đó, thật đặc biệt.
Thiên Tu nói:
- Đánh nát vòng xoáy hư không giúp hắn độ qua.
Nếu Thiên Tu vẫn ở Bán Thần cảnh thì không thể nào làm được điều này, nhưng hiện giờ lão là Thần cảnh, làm chuyện này dễ như chơi.
Lâm Phàm đáp:
- Được rồi!
Lâm Phàm ngưng tụ lực lượng theo lão sư, nhắm ngay vòng xoáy hư không, hai lực lượng bắn lên cao thẳng vào vòng xoáy kia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vòng xoáy nổ tung, đại kiếp nạn tâm ma bị hai Thần cảnh liên hợp lại trấn áp.
Hỏa Dung trưởng lão mặt dữ tợn ngơ ngác lẩm bẩm:
- A? Ta đang làm gì?
Hình ảnh trong đầu lão đã biến mất hết nhưng trán ứa mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa.
Trong đại kiếp nạn tâm ma Hỏa Dung gặp phải chuyện lão sợ nhất đời.
Lâm Phàm bước tới trước mặt Hỏa Dung trưởng lão:
- Trưởng lão, ngài độ đại kiếp nạn tâm ma hơi kém, la lên làm người nghe lúng túng. Các đệ tử đều nghe thấy, sau này làm sao bây giờ?
Hỏa Dung ngây người, quét mắt bốn phía. Nhiều đệ tử sắc mặt khác lạ, ánh mắt kỳ dị nhìn lão.
Hỏa Dung cảm giác mặt già đã mất, mơ hồ nhận ra mình đã nói câu gì ghê gớm trong khi độ đại kiếp nạn tâm ma.
Thiên Tu cảm thán rằng:
- Sư đệ, không phải sư huynh răn dạy ngươi, nhưng ngươi quá sốt ruột, tâm trí không kiên định. Nếu không có lão phu và đồ nhi phá tan vòng xoáy thì ngươi đã bị tâm ma điều khiển.
Thiên Tu rất thất vọng với biểu hiện của Hỏa Dung, quá kém. Độ tâm ma đại kiếp nạn chứ có gì, chống cự một lúc cũng được, ai ngờ vừa độ tâm ma đại kiếp nạn đã bị tâm ma hù sợ.
Nếu không phải xung quanh đứng đầy đệ tử tông môn, có mặt người ngoài rồi họ đồn ra thì quá mất mặt.
Hỏa Dung nhìn Thiên Tu, mếu máo:
- Sư huynh!
Hỏa Dung đâu ngờ sẽ ra nông nỗi này, nếu biết sớm thì đã bình tĩnh vững vàng hơn.
Thiên Tu khẽ thở dài, phất tay:
- Ài, lần sau sư đệ nhớ chú ý. Lần này sư đệ may mắn vào Bán Thần, nhưng muốn vào Thần cảnh thì phải tu luyện tâm cảnh cho tốt, tâm cảnh của sư đệ bây giờ quá kém.
Hỏa Dung vào Bán Thần cảnh, các đệ tử núi khác hâm mộ ghen tỵ chết.
Khô Mộc trưởng lão ngồi xếp bằng trên núi, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng khi thấy Hỏa Dung vào Bán Thần thì mắt lão trợn to không tin được.
Hỏa Dung đã đến Bán Thần cảnh còn lão thì không vào được.
Cát Luyện càng điên lên, rủa thầm trong bụng. Cát Luyện tự nhận mình không kém cỏi hơn Hỏa Dung nhưng sao chậm hơn lão một bước?
Không nghĩ ra, thật sự.
Lâm Phàm bỗng ngước đầu nhìn hư không:
- A?
Thiên Tu cũng ngẩng đầu lên, cảm nhận dao động lực lượng cực kỳ khủng bố bao phủ bên trên thiên địa.
Hỏa Dung nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi làm sao vậy?
Khi Hỏa Dung ngước lên trời thì thấy tầng mây không ngừng cuồn cuộn như nước sôi sùng sục.
Lâm Phàm nói:
- Lão sư, lực lượng này rất mạnh.
Thiên Tu gật đầu nói:
- Đã cảm nhận được, chuyện gì thế này? Không lẽ xảy ra biến đổi lớn động trời gì thật sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng sấm vang vọng thiên địa, âm thanh như hồng chung vang xa.
- Ngô là Vô Lượng lão tổ của Đạo Thanh Vô Lượng tông. Vực ngoại giới dung hợp, Đạo Thanh Vô Lượng tông sẽ là đệ nhất tông vực ngoại giới, con dân vực ngoại giới và đệ tử đã vào tông môn có thể phản bội tông môn của mình tham gia vào Đạo Thanh Vô Lượng tông, sẽ được truyền dạy công pháp vô thượng.
Chợt một giọng nói khác vang vọng thiên địa:
- Cuồng vọng! Ngô là lão tổ của Tinh Thần các, sẽ định ra hệ thống tu vi, bảng thiên kiêu vực ngoại, bảng một trăm chủng tộc vực ngoại hàng đầu.
- Ngô là lão tổ Binh giới, chủ binh khí vạn giới, định ra bảng một trăm thần binh hàng đầu.
- Ngô là lão tổ Đan giới, chủ của đan dược vạn giới, định ra bảng một trăm thần đan hàng đầu.
Thiên Tu ngớ người:
- Đồ nhi nói xem chuyện này là sao?
Thiên Tu không biết những giọng nói này muốn làm gì.
Lâm Phàm lắc đầu nói:
- Sao đệ tử biết được chuyện gì.
Lâm Phàm cũng hoang mang, đang yên lành sao vang lên nhiều tiếng nói.
Phía xa truyền đến giọng của Thanh Oa:
- Mau lập chí nguyện lớn! Đây là thiên đạo hỗn hợp khi vực ngoại giới dung hợp, một mảnh trống rỗng, là lúc tranh cướp chỗ tốt, còn lề mề cái gì! Tông chủ của Viêm Hoa tông đâu? Mau lên, nếu không sẽ không có canh mà húp!
Thanh Oa nhảy nhanh lại gần, nó rất sốt ruột, không ngờ tình huống này thật sự xảy ra.
Lâm Phàm đã biết chuyện này là thế nào, vội hét to:
- Trời! Để ta lập chí nguyện lớn!
Thanh Oa kêu lên:
- Ngươi không được, phải là tông chủ!
Lâm Phàm hỏi:
- Tông chủ đâu?
Thiên Tu ngây người, mắt nhìn sâu trong đại điện, thấy tông chủ nhàn nhã nằm trên ngai báu rực rỡ sắc vàng, đang ngủ say, khóe môi chảy nước miếng trong suốt.
Thanh Oa ngước đầu lên, bất đắc dĩ thở dài:
- Đừng kêu nữa, không kịp.
Lâm Phàm ngây ra, kết thúc mất rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận